Trong sơn động
← Ch.21 | Ch.23 → |
Trương Tiểu Phúc không ngờ tới có một ngày mình sẽ bị bắt cóc, vốn dĩ cô đang nhàn rỗi đến phát chán, muốn đi 𝐥ê*n đỉ*𝐧*♓ núi một chút, không ngờ nửa đường lại bị một người bịt mũi làm cho ⓗô·𝓃 mê, đến cơ hội để giãy giụa cũng không có đã mất ý thức.
Đến khi cô tỉnh lại, phát hiện mình ở trong một sơn động, trống trải mà ẩm ướt, cửa động có hình trăng rằm, phía trước là một dải nước lớn từ trên trời đổ xuống, màn nước che khuất tầm mắt. Mà hai tay của cô bị trói ra sau lưng, chân cũng bị trói, miệng thì bị nhét đồ chặn lại......
Cô giãy giụa muốn đứng dậy thì từ cửa động truyền đến tiếng nói chuyện, sau đó có hai bóng đen đến gần, lúc này cô mới thấy rõ, là Dương Tráng Thực cùng Vương Trụ Tử. Trong lòng Trương Tiểu Phúc trầm xuống, không ngờ người bắt cóc cô lại là bọn họ.
"Em dâu, tỉnh rồi sao?" Dương Tráng Thực đi tới gần, trên mặt mang theo nụ cười đắc ý, thấy cô nhíu mày trừng mắt thì không khỏi cười lạnh một tiếng, "Cưng khinh thường ông đây? Hôm nay ông đây phải đ-t được cưng!" Nói rồi gã ngồi xổm xuống nâng cằm cô lên, đối diện với hai mắt đang 𝖇-ố-𝖈 𝐡-ỏ-𝒶 của cô trong lòng càng thoải mái, lại nhịn không được nói, "Bọn họ có thể đ-t cưng còn anh đây thì không được sao? Hôm nay ông đây sẽ làm cho cưng phải cầu xin ông đây!"
Nói xong gã rút một con dao nhỏ từ bên hông ra, dao xoẹt một tiếng cắt đứt quần áo cùng áo lót của cô, một đôi vú to tròn nhảy bật ra, bị không khí lạnh thổi cho 𝓇●υ●𝖓 r●ẩ●ⓨ, khiến hai người đàn ông nhìn thấy mà nuốt nước bọt.
Vương Trụ Tử đứng bên cạnh nhìn thấy vú cô bật ra thì không thể chờ thêm được nữa 𝒸-ở-𝒾 𝐪⛎ầ-𝓃 xuống, rồi nói ra lời uy ♓❗ế_🅿️, "Ngày đó Chu Siêu cứu cưng, đánh vỡ đầu ông đây, hôm nay xem ai còn có thể cứu cưng nữa, ông đây không đ-t 🌜𝖍-ế-✝️ cưng thì không xong."
Hai ngày trước Vương Trụ Tử gặp được Vương Trụ Tử ở đồng ruộng, hai người cùng nhau ngồi xuống hút thuốc nói chuyện, nói đến con dâu nhà họ Chu thì có chung suy nghĩ, Vương Trụ Tử tức giận vì mình bị đánh, Dương Tráng Thực cũng bất mãn đầy bụng, hai gã đàn ông chưa được thỏa mãn ◗-ụ-🌜 νọ-п-🌀 ăn nhịp với nhau, hợp mưu bắt trói cô lại.
Thấy trong mắt hai gã đàn ông tràn đầy 𝖉â●m 𝐝ụ●↪️, Trương Tiểu Phúc luôn không sợ trời không sợ đất lúc này ngoài tức giận còn có sợ hãi, chỉ là miệng đã bị bịt lại không thể nói, chỉ có thể phát ra thanh âm ô ô.
"Mẹ nó, ngay từ đầu cưng đã thành thật như vậy thì ông đây còn phải đối xử với cưng như thế này sao?" Vương Trụ Tử nhìn vẻ hoảng sợ trên mặt cô thì nhịn không được trào phúng, thấy cô muốn giãy giụa đứng dậy, hai người phối hợp, một người đè chặt chân cô lại, một người chặn vai làm cô không thể động đậy.
Trong mắt Dương Tráng Thực bắn ra 𝖉â_ⓜ quang, lúc này gã đã bị tình dục che mờ cũng bất chấp hậu quả, chỉ muốn được thỏa mãn thú tính, mấy ngày nay ở trong nhà dượng, mỗi ngày nhìn bộ dạng tràn đầy ⓓ_â_ⓜ đ_ã_n_ⓖ của cô, khiến cho gã ngủ không yên, dù thế nào cũng muốn làm một lần mới cam tâm.
Dương Tráng Thực cầm dao cắt áo trên người cô thành từng mảnh nhỏ, sau đó xé nát lớp váy bên dưới, dao nhỏ luồn bên trong quần lót, cảm giác được lưỡi dao lạnh băng dán trên da khiến cô không dám giãy giụa nữa.
Gã cười cười, một nhát cắt đứt quần lót cởi ra, т*♓â*п ⓣ𝒽*ể cô giống như trẻ sơ sinh lõa lồ trước mắt hai người, tuy bụng hơi gồ lên nhưng cũng không ảnh hưởng đến sự 𝐠·ợ·ï 🌜·ả·m, thậm chí càng cảm thấy có ý hơn.
"Mẹ nó, vú to như vậy mỗi ngày đều bị Chu Cường chơi, ông đây thật hâm mộ nó!" Vương Trụ Tử ✞.ⓗ.ở ♓.ổ.п 𝐡.ể.ⓝ, bàn tay to tóm lấy bầu vú đang vươn cao kia, nhào bóp thô bạo làm cho cô đau đớn vô cùng, Trương Tiểu Phúc phẫn nộ giãy giụa, nhưng sức của phụ nữ làm sao chống lại hai người đàn ông, ngược lại bị khống chế càng chặt hơn.
Vương Trụ Tử vòng ra sau lưng cô, nâng cô dậy, hai tay vòng ra trước п.ɢ.ự.🌜 cô bóp nắn bầu vú căng tròn, Dương Tráng Thực thì kích động cởi khóa quần, ép hai chân đã bị chói chặt của cô lên, đầu gối đâ*Ⓜ️ ở bụng, gã cầm dư●ơ●𝓃●🌀 ☑️●ậ●𝐭 đã cương cứng của mình nhắm vào cửa l-n của cô thô lỗ chọc vào.
ԁ.ư.ơ.𝓃.🌀 ⓥ.ậ.† vừa đ_â_ⓜ ✔️_à_⭕, Dương Tráng Thực đã 𝖘*ư*ớ𝓃*g đến mức 𝓇_u_𝓃 ⓡẩ_ÿ, gã cười nói: "Em dâu, cái l-n này của cưng quả nhiên rất s-ư-ớ-𝓃-𝐠......" Nói rồi gã nắm hai bên đùi cô tách ra, 𝐝_ư_ơn_🌀 𝐯ậ_✞ lại ♓u𝐧-𝖌 ♓ăn-𝖌 thọc vào lút cán, thịt l-n đỏ tươi non mềm bao lấy gậy thịt của gã làm cho gã ⓢ.ư.ớ𝓃.ℊ phải hít sâu một hơi, gã đè chặt lấy hai chân cô bắt đầu giã điên cuồng.
Âm hộ bị 𝒸ắ-𝖒 𝐯à-0 đau đớn khiến cơ thể Trương Tiểu Phúc run lên, cô vặn vẹo giãy dụa vì thống khổ và phẫn nộ nhưng ngược lại càng siết lấy 🅓ư.ơ.ⓝ.ℊ ν.ậ.† của Dương Tráng Thực chặt hơn, Dương Tráng Thực bị kẹp mà 💰ướп-🌀 🌜♓ế_т, 𝐝ụ·c ☑️ọռ·g thiêu đỏ hai mắt, gã vừa dập một cách hung ác vào l-n cô vừa cười nói, "Em dâu, anh biết cưng thích anh đ-t cưng mà, k.ẹ.𝐩 ⓒ.♓.ặ.т như vậy, 𝖘*ư*ớռ*ɢ 🌜_♓_ế_𝖙 đi được......"
Cô không thể phát ra tiếng, trong miệng bị nhét đồ bịt miệng khiến nước bọt chảy dài bên khóe miệng, cô chỉ có thể thống khổ nhíu mày, Dương Tráng Thực không giống người nhà họ Chu, mà hoàn toàn là một tên cầm thú đang phát điên, 𝒹ư-ơ𝐧-ɢ ⓥậ-т của gã đâ.𝐦 ν.à.🅾️ giống như một chiếc dao nhỏ cắt lên vách thịt, đau đớn khó chịu.
Nghe cô hừ hừ, Vương Trụ Tử đang ôm cô càng thêm hưng phấn, gã bóp lấy vú cô đùa bỡn hưởng thụ trong chốc lát thì 🅓●ươⓝ●𝖌 v●ậ●𝖙 cũng dựng thẳng liền thúc giục, "Anh Tráng Thực, anh mau lên đi, em đang khó chịu lắm đây......"
Dương Tráng Thực nói, "Chú không cần phải vội, 🌜·ắ·ɱ ѵà·𝑜 hậu môn của con bé ấy, nó sẽ thích lắm!" Gã vẫn chưa quên màn trình diễn trong phòng tắm lần trước của cô đâu. Vương Trụ Tử vừa nghe thấy vậy trên mặt lập tức vui vẻ, nắm lấy 𝖉ư·ơ𝐧·ⓖ vậ·✝️ đã cứng đến phát đau của mình, 💰_ờ 𝖘🅾️_ạ_ռ_𝐠 sau ɱô●𝖓●ⓖ cô một lúc cuối cùng cũng tìm được chỗ vào, quy đầu thô bạo đ.â.m mở.
"Ô ô......" Hậu môn bị ⓓ*ư*ơ*n*𝐠 ✅*ậ*t to lớn chọc vào khiến cô lại cảm thấy đau đớn, cô khổ sở giãy giụa, hai người lại áp chế tứ chi của cô thật chặt làm cô không có cách nào chạy thoát, ngược lại còn như phối hợp với chúng, hai căn 𝐝ư·ơ·п·𝖌 νậ·† xỏ xuyên thô bạo vào hai lỗ, cả hai người đều mang theo tâm lí trả thù nên dùng sức mạnh vô cùng, làm cô đau đến rơi nước mắt.
Ban đầu bị hai gã đàn ông cầm thú 𝖈ư*ỡ*п*𝖌 𝖍*ï*ế*𝐩, cắm rút thô bạo chỉ có đau đớn, nhưng sau một thời gian, hai lỗ bị cọ sát dữ dội trong đau khổ lại sinh ra 𝖐*♓*𝖔*á*i 𝖈ả*〽️, khiến cô vừa cảm thấy sảng khoái lại có cảm giác muốn ↪️𝖍*ế*✞.
Dương Tráng Thực làm được một lát, cảm thấy hai chân cô bị trói không thuận tiện, liền dùng dao cắt dây thừng trên đùi, tuy đã được cởi trói nhưng lúc này Trương Tiểu Phúc đã bị đ- cho thần trí không rõ, 🌴●♓●â●ռ ✝️●♓●ể chìm trong 🎋·ⓗ·ο·á·ⓘ ⓒả·〽️ đau đớn đã không còn sức lực từ lâu, để mặc gã banh rộng hai chân cô sang hai bên, dư·ơп·ℊ v·ậ·✝️ to lớn tựa như một một con rồng đang tức giận thọc vào bên trong, đ●â●𝖒 cho bụng cô phồng lên không ngừng đong đưa.
Hai người đ-t được một lát, lại ôm cô lên, cánh tay đỡ lấy chân của cô, một trước một sau thọc vào l-n và hậu môn, Trương Tiểu Phúc bị đ- cho trợn trắng mắt, tuy rằng bị 𝒸ưỡռ_ⓖ 𝐡_𝐢_ế_𝐩 vô cùng tức giận nhưng trong sự 𝒸ưỡ𝖓-ɢ ⓑứ-𝖈 vẫn đạt được cảm giác sung ⓢ-ư-ớп-🌀, mà ⓚ𝒽·ⓞá·❗ 🌜ả·m càng nhiều khiến cho cô càng phẫn nộ, lửa giận theo từng cái đưa đẩy của hai gã đàn ông thô bạo tích tụ trong lồng n●🌀ự●🌜 sắp bùng nổ......
"𝒮-ướ-𝐧-🌀 quá, con mẹ nó 💰ướ·𝐧·ɢ 🌜.♓.ế.𝖙 mất!" Vương Trụ Tử vừa mạnh mẽ nhào nặn hai vú của cô, vừa điên cuồng thúc hông, ԁ*ươ𝐧*🌀 ☑️*ậ*✞ ra ra vào vào không ngừng tràng đạo chặt khít, càng đ-t càng cảm thấy nhiệt độ bên trong càng ngày càng cao, ⓓ-ư-ơ𝖓-g ⓥậ-𝐭 tựa như ngâm trong dung nham khiến gã thoải mái cực kỳ.
Dương Tráng Thực cũng cảm thấy nhiệt độ cơ thể của cô đang lên cao, lỗ l-n chật căng không nói mà nhiệt độ cũng n*ó*𝖓*𝖌 🅱ỏ𝖓*🌀 đến dị thường, hai người 𝖘●ư●ớ𝖓●ⓖ mà hưng phấn kêu to, vừa kêu vừa dập điên cuồng, mang đến 𝐤ⓗ·⭕á·𝒾 🌜·ả·Ⓜ️ mãnh liệt làm Trương Tiểu Phúc chịu không nổi, trong cổ họng phát ra một tiếng 𝓇*ê*п ⓡ*ỉ cao vút, sau đó vậy mà lại ngất đi.
Hai gã đàn ông càng thêm đắc ý, thấy cô ngất rồi cũng không dừng lại, đang chuẩn bị tiếp tục khai phá 🌴♓â.п 🌴𝖍.ể cô thì đột nhiên cảm giác thâ·ռ ✞h·ể cô trở nên 𝐧ó*𝐧*ɢ 🅱️ỏⓝ*𝖌, Vương Trụ Tử lại hét lên: "𝒬●υ●ỷ! Có q⛎·ỷ!"
Vương Trụ Tử trừng mắt nhìn phía sau lưng cô, trông thấy hình xăm hoa đào diễm lệ kia như đang sống dậy, cành đào ở trên lưng giương nanh múa vuốt động đậy, cánh đào phấn hồng vốn đang khép kín bỗng trở nên đỏ như Ⓜ️á.ⓤ, lần lượt lần lượt nở rộ từng đóa, thấy cảnh tượng 🍳⛎.ỷ dị như vậy Vương Trụ Tử sợ tới mức la thất thanh, muốn rút ԁươ-ռ-🌀 𝐯ậ-✝️ của mình ra, mới phát hiện thế nhưng không kéo ra được, trong hậu môn của cô có một sức mạnh hấp thụ ◗-ư-ơn-ⓖ 𝐯-ậ-✞ của gã không buông, điều này làm cho gã càng thêm kinh hãi......
"Anh, anh Tráng Thực......" Gã run run môi gọi, Dương Tráng Thực không biết gã kêu cái զ●⛎●ỷ gì, đang chuẩn bị hỏi, Vương Trụ Tử liền thấy cây đào trên lưng cô thật sự sống dậy, trong nháy mắt từ trên lưng vụt ra vô số cành đào, cuốn lấy thân hình của hai người, lúc này Dương Tráng Thực mới phát giác có gì đó không ổn, muốn lui bước thì đã không kịp, ba người bị trói chặt bên nhau, ԁ_ư_ơ_п_g 𝐯_ậ_𝐭 của hai người đều không thể ⓡ-ú-ⓣ r-𝖆......
"Ⴓυ*ỷ! Q_⛎_ỷ!" Vương Trụ Tử sợ tới mức sắp ngất đến nơi nhưng lại không thể bất tỉnh, mà căn 𝐝.ư.ơ.n.ɢ ☑️.ậ.† phía dưới kia dường như đã không còn là chính mình, bị một sức mạnh kỳ lại hút vào bên trong không ngừng, ◗.ư.ơ𝓃.g ⓥậ.𝐭 của hai người giống như môtơ đưa đẩy không ngừng trong người cô, Trương Tiểu Phúc đã ngất không còn ý thức, đầu óc lại lâm vào cảnh trong mơ, mơ thấy một người đàn ông rất đẹp đang ôm mình mà đ-, người nọ lại có hai căn ԁ-ươռ-𝖌 𝖛-ậ-t, cắm rút không ngừng trong hai lỗ của mình, sư-ớn-🌀 đến mức cô гê●𝖓 r●ỉ ở trong mộng......
"Ưm ưm...... Ѕướ_n_🌀 quá...... Nhanh hơn nữa......" Cô kêu trong vô thức, trong mộng ԁươ·𝖓·ɢ 𝐯·ậ·𝐭 ở hai lỗ lại càng cắ.Ⓜ️ v.à.𝖔 tàn nhẫn hơn, thân ảnh mơ hồ kia càng ngày càng rõ, đến khi cô sắp nhìn rõ được diện mạo thì lại dần dần mờ đi.
Mặt hai gã đàn ông đều không còn một chút 𝖒.á.ц, giờ hối hận cũng không kịp, chỉ có thể bị bắt làm một cái gậy mát xa tự động, 𝐝ư*ơ*n*𝖌 ✅ậ*𝐭 ra ra vào vào hai lỗ của cô, 𝒷ắ_n t_1𝐧_𝖍 lại cương cứng, rồi lại 𝖇ắ·ⓝ t·1𝓃·ⓗ. Mà cành đào đang quấn quanh càng dài càng thô, hoa nở trên cành cũng kiêu ngạo mà diễm lệ, theo đưa đẩy của hai người mà rơi xuống từng cánh hoa rực rỡ......
Hai người không biết đã bắn bao nhiêu lần, cho đến khi 🅓*ươ𝓃*🌀 ✅*ậ*t không thể bắn 🌴ⓘⓝ*h ◗*ị𝖈*𝒽 ra được nữa thì muôn vàn cánh hoa đỏ tươi rơi trên mặt đất kia bỗng bay lên, xoay tròn trên không trung, từng mảnh từng mảnh bay tới trên người hai người, sau khi dính vào, quần áo, làn da, xương thịt, nhanh chóng bị cánh hoa cắn nuốt ăn mòn, khiến hai người kêu lên thảm thiết, không được mấy phút đã bị cắn nuốt không còn chút gì......
Sau khi cắn nuốt hai người đàn ông, cành đào kia ngay lập tức biến lớn cuối cùng run lên, biến thành một người đàn ông trẻ tuổi mặc trường bào màu trắng. Người này có diện mạo yêu nghiệt giống như hoa đào, thần sắc lại lạnh buốt, hắn ngồi xổm xuống, nhìn chằm chằm Trương Tiểu Phúc ngã trên mặt đất, gương mặt lạnh lùng dần dần trở nên nhu hòa, hắn cởi trói trên tay và miệng cô xuống, rồi lại giơ tay khẽ vuốt trên mặt cô một lát, sau đó lại hóa thành cành đào trở lại trên lưng cô......
Trương Tiểu Phúc là bị lạnh mà tỉnh lại, sau khi tỉnh dậy thì không thấy bóng dáng hai người kia đâu, dây trói trên người đã được cởi, bụng thì lớn hơn rất nhiều, cô chống vách đá đứng lên, cảm thấy toàn thân bủn rủn vô lực, giữa đùi thì có một lượng lớn ⓣ❗𝖓·ⓗ ⓓị·🌜·♓ chảy xuống không ngừng.
Cô dùng quần áo đã rách miễn cưỡng che đi 𝐭♓â_ռ †ⓗ_ể, chống đỡ cái bụng đột nhiên phình to, từ từ rời khỏi sơn động, về được đến nơi cô đã mệt đến mức tê liệt ngã ngồi trên mặt đất 𝐭♓_ở 𝒹_ố_𝒸, đợi đến khi ông Chu và Chu Siêu trở về, thấy cô ngồi ở cửa thì đều bị dọa nhảy dựng, đến gần thì thấy bụng cô trở nên to hơn rất nhiều thì càng giật mình hơn, Chu Siêu vội bế ngang cô lên tầng hai.
"Em dâu, xảy ra chuyện gì vậy? Còn có, bụng, bụng của em......" Chu Siêu đặt cô nằm trên giường, vừa lo lắng vừa tò mò hỏi, cô đã mỏi mệt cả người rồi nào còn sức lực nói chuyện, chỉ khó chịu lắc đầu. ông Chu nhìn cái bụng phình to của cô, lo lắng không thôi, chẳng lẽ con dâu mắc phải chứng bệnh kỳ lạ?
Ngày hôm sau, ông Chu và Chu Cường đưa cô đến bệnh viện trấn trên kiểm tra, bác sĩ nói cho họ biết thai nhi đã được tám tuần, vô cùng khỏe mạnh. Tin tức này khiến hai cha con giật mình ngẩn người, nhưng rốt cuộc cũng nhẹ nhàng thở ra.
Không hiểu tại sao bụng lại to lên, hai ngày sau lại nghe ông Chu nói Vương Trụ Tử nhà bên cạnh mất tích, hơn nữa mấy ngày rồi cũng không thấy Dương Tráng Thực, làm cô không thể không tự hỏi có phải có liên quan tới mình hay không, nhưng dù suy nghĩ thế nào cũng không tìm được ra nguyên nhân.
Bụng lớn giống như trái bóng nên bọn họ không dám đụng vào cô, sau khi bị vắng vẻ mấy ngày trong lòng Trương Tiểu Phúc lại bắt đầu nhộn nhạo, dục cầu bất mãn nên nổi lên tâm tư 𝖉-ụ ԁ-ỗ đàn ông......
Hôm nay Chu Siêu ở nhà dọn dẹp vệ sinh, lại ở trong sân phơi dược liệu, đang chuẩn bị lên sân thượng thì lúc lên lầu lại nghe thấy tiếng 𝓇-ê-n 𝐫-ỉ khó chịu của Trương Tiểu Phúc, Chu Siêu bị dọa sợ, lập tức ném sọt trúc trong tay đi vọt tới ban công lầu hai, trông thấy cô nằm trên ghế, ôm bụng vẻ mặt khó chịu.
"Em dâu, làm sao vậy, khó chịu chỗ nào sao?" Anh quỳ xuống lo lắng hỏi, hiện tại cô đang bụng to không thuận tiện, không thể đi khắp nơi, mỗi ngày thích ngồi ở trên ban công phơi nắng đọc sách.
"Bụng em hơi đau, có thể là vì đứa bé đang đá......" Cô cau mày, cầm lấy tay anh đặt lên bụng mình, "Anh cả xoa giúp em, chắc sẽ hết đau......"
Chu Siêu cũng không hiểu, bàn tay đặt khẽ lên bụng cô nhẹ nhàng ✅⛎ố·† ✔️·e, vuốt được một lúc tâm tư đã bị đưa tới nơi khác, em dâu mặc một chiếc váy bầu mỏng manh trong suốt rất 𝐠ợ*ï 𝐜ả*Ⓜ️, phía trên không mặc áo lót, hai bầu vú vươn cao, hai đầu vú như ẩn như hiện, gió lạnh thổi tới khiến cho váy dán chặt vào cơ thể phác họa nên hình dạng bầu vú......
Thấy anh nhìn chằm chằm ռ𝖌ự.𝒸 mình, bàn tay trắng nõn của Trương Tiểu Phúc nắm nhẹ lấy tay anh, từ từ đưa lên trên 𝓃_g_ự_ⓒ vỗ vỗ, ra vẻ khó chịu 🌴𝐡·ở d·ố·ⓒ, dùng ánh mắt cầu cứu nhìn anh: "Anh cả, 𝖓🌀ự_𝖈 em không hiểu sao lại khó chịu quá, anh cũng xoa giúp em đi......"
"Được......" Chu Siêu nuốt nước bọt, tuy ông già đã cảnh cáo bọn họ, hiện tại không được làm gì cô, nhưng thấy em dâu 🌀.ợ.ℹ️ cả.ⓜ như vậy thì vẫn bị gợi lên thú tính.
Tay anh 𝓇*ц*𝐧 ⓡẩ*𝖞 đặt trên 𝐧.🌀ự.↪️ cô, năm ngón tay nắm nhẹ lấy, hỏi: "Em dâu...... Dễ chịu hơn chưa......" Anh cảm thấy em dâu sau khi mang thai thì vú to hơn so với lúc trước, chiếm cứ toàn bộ không gian trên ռⓖự.𝒸 cô, hấp dẫn tầm mắt người khác, nhìn núm vú đỏ hồng dưới lớp vải trắng mỏng manh, anh cảm thấy miệng lưỡi khô khốc......
"Vẫn rất khó chịu...... Anh cả xoa mạnh thêm chút nữa đi......" Theo từng cái xoa nắn của bàn tay anh, hô hấp của Trương Tiểu Phúc hô càng ngày càng dồn dập, bộ 𝖓●gự●c phập phồng lên xuống, cô nắm lấy một tay khác của anh đặt lên bên trái, bốn bàn tay ấn trên ռ·ɢ·ự·𝖈 mà ν𝖚-ố-𝖙 v-ⓔ, cảm giác Ⓜ️●ề●〽️ 𝖒●ạ●ı khiến người ta say mê kia thành công khơi lên 🅓·ụ·𝒸 v·ọ·𝐧·ℊ của Chu Siêu, tay anh đặt lên cẳng chân trơn bóng như ngọc của cô, từ từ vuốt lên trên, lướt qua gấu váy sờ vào đùi trong của cô, véo lấy chỗ da mẫn cảm, cô hơi mở hai chân ra để tay anh có thể tiến vào chỗ giữa hai chân dễ dàng hơn.
Chu Siêu ngồi lên ghế nằm của cô, để hai chân cô đặt bên hông anh, ngón tay ấm áp khẽ vuốt lên cái l-n ư-ớ-𝐭 á-t của cô, đầu tiên là trượt lên trượt xuống sau đó vỗ về cửa l-n, lỗ l-n đã mấy ngày không được lấp đầy vô cùng nhiệt tình nghênh đón anh, anh từ từ đ·â·m ngón tay vào bên trong, cảm giác có một loại пó𝖓.ℊ b.ỏ.𝓃.🌀 dị thường, bên trong so với trước đây càng nóng hơn, ư.ớ.✝️ á.🌴 lại ấm áp, ngón tay Chu Siêu ngoáy ở bên trong vang lên tiếng nước lép nhép.
"Anh Siêu...... Bên trong ngứa quá...... Ưm......" Cô khó chịu nhíu mày, miệng hừ nhẹ, bị ngón tay ѵuố.ⓣ 𝐯.ⓔ mà 𝐭♓●ở ◗●ố●↪️ không ngừng, cửa l-n co rụt ɱú●✝️ lấy ngón tay của anh, Chu Siêu biết đó là cô đang 𝐧ứп·𝐠, mà mình cũng đã lâu không được đ- cô, quả thật cũng khó chịu. Anh liền nhanh chóng cởi khóa quần, móc 𝖉-ươ-n-🌀 ѵậ-✞ đã dựng đứng ra, đặt trước của l-n ướt nhẹp nước của cô, nhẹ nhàng đẩy vào......
Hai chân Trương Tiểu Phúc quấn quanh eo anh, lúc anh 𝐜_ắ_𝐦 ✅à_o thì thỏa mãn 𝐫ê●n г●ỉ, lại dịch người xuống để cơ thể mình gần sát anh hơn. Điều chỉnh xong tư thế, hai tay Chu Siêu giữ lấy ⓜ_ôn_ℊ cô, bắt đầu đưa đẩy.
"Anh cả...... Ưm...... Ưm ư...... Anh cả...... Ha a......" Hai tay cô nắm lấy tay vịn ghế, †♓_â_ⓝ 𝐭ⓗ_ể nặng nề bị va chạm mà phập phồng, cái bụng tròn vo cũng đong đưa theo, váy bị gió thổi bay lên lộ ra cả bụng, trong thoáng chốc cô cảm thấy lạnh lẽo, nhưng trái lại bên trong cơ thể lại bị anh đâ.𝐦 chọc mà càng lúc càng nóng lên.
Lửa dục của Chu Siêu cũng là tích nhiều ngày, lúc này được bộc phát ra, ԁụ-ⓒ ✔️ọ𝓃-ℊ liền như hồng thủy không gì ngăn được, đôi tay nâng ɱ*ô*n*g cô lên vững vàng, từng cú dập càng ngày càng mạnh hơn, 𝖉ư-ơn-🌀 ☑️ậ-т nóng cháy ra vào không ngừng trong l-n của cô, bên trong nóng hừng hực bao chặt lấy ԁư-ơn-𝐠 vậ-t của anh, cảm giác ấy sung 𝐬_ướռ_ⓖ nói không nên lời.
"Em dâu, bên trong em nóng quá......" Anh vừa thúc hông vừa nhịn không được lên tiếng tán thưởng, sau khi đưa đẩy được mấy chục cái, trong l-n liền trào ra nước 𝖉â●𝐦 khiến cho lỗ l-n càng ấm nóng trơn ướt, khi quy đầu thô cứng của anh đ.â.Ⓜ️ ⓥ.à.ο, thỉnh thoảng chọc lên cửa tử cung, thậm chí còn cảm giác đã đ*â*𝖒 đến sinh mệnh bên kia màng thịt mỏng, điều này làm cho anh cảm thấy vô cùng kỳ diệu, cũng mang đến cho cô cảm giác 🎋í*𝖈*𝖍 ✝️𝐡*í*c*h xưa nay chưa từng có.
"Anh cả...... Ưm...... Ô ô...... Anh cả...... Nhanh hơn nữa...... A a a...... 💰ư_ớ_ռ_🌀 quá......" Tử cung vô tình bị đập mang đến một loại cảm giác vừa đau vừa sung 💲·ư·ớ·ռ·ɢ, loại 𝖐●í●𝐜●ⓗ ⓣ●𝐡í●𝖈●h này làm cô nghiện, hai chân dùng sức ⓚ*ẹ*🅿️ 𝐜*𝖍*ặ*🌴 eo của anh không buông, khiến cho 🅓ươռ*🌀 ⓥậ*🌴 của anh chôn chặt ở trong đó, từng phát từng phát chà đạp lên vách thịt yếu ớt, không ngừng mang cho cô thống khổ cùng vui 𝐬ư·ớռ·ℊ, từng dòng điện đánh tới đưa cô ⅼê●𝖓 đỉⓝ●♓......
Từ phía chính diện cắm rút được hơn trăm cái, Chu Siêu cũng chịu không nổi cảm giác sung s.ướ𝓃.ⓖ khi lỗ l-n co rút mà bắ●п ⓣi●𝖓●𝐡 ở bên trong, sau khi rú●ⓣ 𝐫●𝒶 anh lại để cô nằm nghiêng, nâng đùi phải của co lên, 𝒹·ươ·п·g ☑️·ậ·🌴 từ bên cạnh thọc vào cửa l-n non mềm ướ●𝖙 á●✞.
"Ô ô......" Anh tiến vào từ bên cạnh, đâ_m 𝐯à_0 va chạm làm cho bụng lắc nhẹ, một tay cô khẽ vuốt lên bụng, theo từng cú thúc mạnh mẽ của anh, ◗-ư-ơ𝐧-g ✌️-ậ-𝖙 nóng hầm hập 𝒸ắ.Ⓜ️ 𝖛.à.𝑜 trong lỗ l-n, lấp đầy rồi lại 𝐫ú*ⓣ 𝖗*𝒶, khối thịt trong bụng kia cũng động đậy, đá cô khiến cô đau đến nhíu mày, sau đó lại vì k-♓𝖔á-𝒾 ↪️ả-m anh mang đến mà rùng mình.
Chu Siêu nắm lấy chân cô, một tay đỡ eo cô, ⓓươ-𝓃-🌀 ✌️-ậ-t từng phát từng phát đâ-Ⓜ️ v-à-𝑜, lỗ l-n trơn trượt bị đ- cho tóe nước không ngừng, anh 🌜ắ·Ⓜ️ ѵà·𝐨 càng ngày càng sâu, hận không thể chen cả hai viên thịt vào, quy đầu chọc không ngừng lên vách tử cung, đập vào thai nhi bên trong, mang cho cô cảm giác sung sư●ớ●𝖓●g kỳ diệu......
Trương Tiểu Phúc không nhịn được mà miên man suy nghĩ, tên ⓠⓤ-ỷ con trong bụng này chịu loại thai giáo này mà sinh ra, chẳng lẽ lớn lên sẽ biến thành cuồng tình dục......
Đang suy nghĩ linh tinh cô liền cảm giác Chu Siêu thúc càng lúc càng nhanh, 🅓ươռ*𝖌 ⓥậ*t kia sắp đ●â●m xuyên cả bụng cô, l-n bị ma xát vừa tê vừa ngứa khiến cho cô phải ⓢ𝐢ế.✞ ⓒ𝖍ặ.✝️ lại, quả thực trong chốc lát Chu Siêu đã chịu không nổi, lại b.ắ.n 𝐭.i.n.h.
Chu Siêu thỏa mãn rút d●ư●ơ𝓃●𝖌 ѵ●ậ●𝖙 ra, sau khi thối lui mới nhớ tới lời ông Chu nói, chỉ có thể vội vã hủy diệt chứng cứ, giúp cô lau vết dịch trắng đục giữa hai chân, thấy mặt cô đầy mồ hôi, lại tỉ mỉ lau sạch, nhịn không được nhẹ nhàng hỏi: "Em dâu, hiện tại còn khó chịu không?"
Cô hơi hơi mỉm cười, đôi mắt long lanh nước, vẻ mặt thoả mãn lắc đầu, "Cảm ơn anh cả, quả thật em hết khó chịu rồi."
← Ch. 21 | Ch. 23 → |