Họp báo
← Ch.129 | Ch.131 → |
Chu Thiến đi từng bước về phía sân khấu. Cô buộc tóc sau đầu, vầng trán cao trắng nõn, ánh mắt sáng ngời. Cô mặc áo khoác dài màu vàng nhạt, khăn quàng cổ màu nâu khiến người ta có cảm giác mắt như sáng bừng lên nhưng cũng cảm nhận được sự đoan trang của người mặc
Tất cả máy ảnh, máy quay đều nhằm về phía cô, ánh đèn lóe lên không dứt
Hi Tuấn thấy cô xuất hiện thì đầy bất ngờ, anh không kìm lòng được mà đứng lên gọi:
- Chị dâu, sao chị lại đến đây?
Cảm xúc của các phóng viên đều cực độ hưng phấn, mấy hôm nay nữ chính chưa bao giờ lộ diện, muốn phỏng vấn cô cũng chẳng có cách nào, không ngờ hôm nay lại xuất hiện ở đây. Hôm nay quả là ngày họp báo đầy phấn khích
Chu Thiến đi đến trước sân khấu, người đại diện vội nhường vị trí của mình cho cô. Giờ tâm tình của anh cũng rất kích động, chị dâu của Hi Tuấn đã xuất hiện, có lẽ việc này có biến chuyển cũng chưa biết chừng
Chu Thiến ngồi xuống vị trí, đầu tiên là nhìn Hi Tuấn cười cổ vũ, Hi Tuấn cảm nhận được ý cổ vũ của cô, cảm thấy thoải mái hơn, lo lắng trong lòng tiêu tan đi không ít, trong lòng anh cảm thấy ấm áp, cảm xúc này như khiến sức mạnh tăng lên, có thể đối mặt với mọi thứ trên đời.
Chu Thiến kéo phone lại gần, đôi mắt đẹp đảo qua các phóng viên dưới sân khấu, mỉm cười đầy thong dong. Đối mặt với nhiều phóng viên như vậy, sao cô có thể không lo lắng? Chỉ là nếu muốn đạt được mục đích thì nhất định phải trấn định, phải tao nhã, phải tự tin, phải thong dong!
- Chuyện này thực ra rất đơn giản, tôi không hiểu vì sao mọi người lại nhìn nó theo hướng phức tạp như vậy? Là vì đương sự là Hi Tuấn sao?
Nghe Chu Thiến nói vậy, cả khán phòng đều ồ lên, một số phóng viên nhanh chóng ghi lại câu nói của Chu Thiến.
Vị phóng viên đầu tiên đứng lên nói:
- Chẳng lẽ Triệu phu nhân cho rằng chuyện mình và em chồng ôm nhau thắm thiết lại là đơn giản? Giọng nói đầy sắc bén
Chu Thiến nhẹ nhàng cười, hơi nhướng cằm nói:
- Anh bạn này, xin hãy chú ý từ ngữ của mình, "thắm thiết" trong câu nói của anh là từ căn cứ nào mà định luận? Chẳng qua chỉ dựa vào một bức ảnh mơ hồ nhưng lại khiến anh liên tưởng ra như vậy. Nếu là tác giả sáng tác văn học thì tuyệt đối là điều tốt! Nhưng anh là người viết báo, cho dù là tin giải trí cũng là tin, nghiêm túc, thận trọng mới là đức tính mà một người làm báo cần có.
Trong thời gian này, Chu Thiến phải chịu đựng đám phóng viên này quá nhiều, bọn họ vì lợi ích của mình mà hoàn toàn không lo lắng đển cảm nhận của đương sự nên lúc này cô nói cũng chẳng hề nể nang.
Mọi người vốn nghĩ sẽ nhìn thấy một Triệu phu nhân chịu những tin đồn đại khiến cho cuộc sống gia đình đảo lộn mà hoảng sợ nhưng bây giờ, sự trấn tĩnh và ngôn từ sắc bén của cô khiến mọi phóng viên ở đây đều giật mình. Vị phóng viên đầu tiên kia bị Chu Thiến nói lại mà mặt đỏ tai hồng, cấm khẩu không nói được gì. Ai bảo anh ta lỡ lời? Lập tức lại ngượng ngùng ngồi xuống. Cách đó không xa, có một phóng viên đứng lên:
- Triệu phu nhân, tôi rất khâm phục tư duy nhanh nhẹn của cô nhưng xin cô đừng chuyển đề tài. Tôi nghĩ mọi người đều rất muốn biết, cô sẽ giải thích thế nào về cái ôm cùng Hi Tuấn.
Lòng bàn tay Chu Thiến toát mồ hôi lạnh nhưng cô vẫn luôn mỉm cười, nhìn về phía phóng viên kia, đôi mắt như ngọc mà sáng bừng
- Tôi không biết cái này có gì mà cần phải giải thích. Chẳng qua là cùng nhau cố gắng, đạt được thành công thì kích động mà ôm nhau, có gì đáng tò mò đâu? Chẳng qua là bị kẻ có ý đồ xấu lợi dụng. Nhưng mọi người chỉ cần nghĩ lại tình huống lúc đó thì sẽ thấy, cái ôm này chỉ là chuyện rất bình thường
Kỳ thật đám phóng viên không phải là không nghĩ tới, một cái ôm cũng chẳng thể chứng minh được cái gì, ai bảo Hi Tuấn giờ đang quá nổi tiếng? Bình thường không thể bắt thóp của anh, vất vả lắm mới có được tấm ảnh này, không làm nóng nó thì sao làm việc được nữa? Hơn nữa cũng phải là người như Hi Tuấn mới có thể gây nên dư luận được cỡ này
Mọi người nhìn nhau, giờ đương sự lạnh lùng, tỉnh táo như vậy, xem ra tin đồn này cũng sẽ nhanh chóng hạ nhiệt. Vất vả lắm mới tạo được không khí này, giờ chuyện này đã thành đề tài cho mọi người mà lại dễ dàng bỏ qua thế này thì thực sự là không cam lòng
Hi Tuấn vẫn luôn yên lặng cũng bắt đầu nói chuyện. Anh thở sâu, nhìn các phóng viên với vẻ thong dong, nụ cười đó khiến cho khuôn mặt tuấn mỹ như phủ thêm tầng ánh sáng mênh mông:
- Chuyện chỉ đơn giản là như vậy, mọi người chẳng lẽ chưa từng trải qua tình huống này sao? Khi mọi người và bạn bè của mình cùng cố gắng hoàn thành nhiệm vụ khó khăn, sự vui sướng, hân hoan đó có phải sẽ khiến các vị xúc động muốn ôm người bên cạnh mình không? Mọi người đều biết đó, bức ảnh này có bối cảnh là hậu trường buổi dạ yến lần nọ. Chị dâu tôi tạo hình thành công cho tôi, khiến tôi được khán giả hoan nghênh, đón nhận, tôi kích động ôm chị dâu mình cảm ơn, thực sự kì quái đến vậy sao?
Những lời này của Hi Tuấn đầy mạnh mẽ, miệng anh là nụ cười tự tin nhưng trong mắt có sự giận dữ. Sự bình tĩnh, thẳng thắn của anh thông qua sóng truyền hình trực tiếp mà truyền đến trước màn hình TV cho mọi người đều chứng kiến. Mọi người như bị sự trấn định của anh cuốn hút. Cảm xúc vốn bị các tạp chí điều khiển dần trở nên tỉnh táo lại, cẩn thận nghĩ lại, Hi Tuấn nói không phải không có đạo lý. Một cái ôm quả thật không đại biểu cho cái gì cả....
Các phóng viên hình như vẫn chưa muốn bỏ qua, tiếp tục quăng thêm quả bom khác
- Vậy chiếc hoa tai trên tai anh thì giải thích thế nào? Tất cả mọi người đều biết, từ khi nổi tiếng anh vẫn chưa hề tháo nó xuống, bất kể là tình huống gì, thiết kế tạo hình gì vẫn chỉ đeo nó. Có thể thấy được nó rất có ý nghĩa với anh, có nguồn tin cho rằng, đây là Triệu phu nhân tặng tín vật đính ước cho anh, với việc này, hai người giải thích thế nào?
Vốn Hi Tuấn không muốn đeo chiếc hoa tai này nữa nhưng nghĩ lại nếu không đeo thì lại có vẻ như mình chột dạ, không khỏi càng thanh minh thì càng rối loạn nên vẫn đeo chiếc hoa tai này tham dự buổi họp báo này
Chu Thiến cười lạnh:
- Đây đúng là tôi tặng cho cậu ấy, cậu ấy thích nó thì sẽ là tín vật đính ước sao? Chẳng lẽ mọi người chưa từng được người thân, bạn bè tặng quà? Nếu trong đó có món quà mọi người rất thích, không muốn rời tay thì sẽ thành tín vật đính ước? Nói thế không khỏi quá buồn cười.
Hi Tuấn tiếp lời:
- Tôi vẫn luôn đeo nó quả thực là vì tôi rất thích. Hơn nữa, tôi cảm thấy, từ khi tôi đeo chiếc hoa tai này, dường như vận may đến liên tiếp, nói ra có lẽ có người thấy buồn cười nhưng quả thực tôi coi chiếc hoa tai này là vật may mắn của mình nên mới không rời thân. Tin hay không là do mọi người, còn nói gì mà tín vật định ước thì quá buồn cười rồi
Người xem TV nghe xong thì gật đầu, có một số người thậm chí còn bình luận:
- Hình như là thế, từ khi Hi Tuấn debut vẫn luôn đeo chiếc hoa tai này, hơn nữa càng ngày càng nổi tiếng
- Có lẽ chúng ta hiểu lầm bọn họ rồi!
- Tôi thấy Triệu phu nhân cũng không giống loại người lẳng lơ, trông cô ấy rất đoan chính đó
- Đúng thế, thực ra tôi vẫn luôn nghi ngờ...
Trong Yêu Ti Lệ, những người nhàn rỗi đều tụ tập trước TV
Tiểu Mạt đắc ý nói với mọi người:
- Thấy chưa, đây mới là chân tướng, đám người các ngươi chỉ dựa vào mấy tin tức nhảm nhí đã nghi ngờ Thiệu Lâm, quá là không có tình bạn gì
Những người từng nói xấu Thiệu Lâm đều ngại ngùng cúi đầu.
Mà Hồ Giai Giai ngồi bên thì nhìn chằm chằm vào TV, tay nắm chặt thành quyền, ánh mắt như muốn bốc hỏa. Đám phóng viên này quá vô dụng, chỉ nói hai ba câu đã im miệng sao? Cũng không trách đám phóng viên đó được, vốn dĩ chứng cứ quá sơ sài, hai người giải thích rất hợp lý, cảm xúc trấn định như vậy, hoàn toàn không có sơ xẩy để nắm bắt được. Xem ra chuyện cũng dần dần chìm xuống mà thôi. Nhưng cũng chẳng sao, mấy ngày qua đã mang lại rất nhiều lợi nhuận rồi. Chuyện này cứ cố kéo dài nữa cũng chẳng có ý nghĩa gì, người xem cũng sẽ chán ngấy. Vẫn là nên thôi đi, chừa đường sống cho nhau, sau này còn gặp lại.
Đám phóng viên cũng không hỏi gì quá đáng nữa, ngược lại lại hỏi vài câu hỏi đơn giản
- Xin hỏi, hai người đối xử với nhau bằng quan hệ gì?
Chu Thiến và Hi Tuấn nhìn nhau cười, lần này, mọi người đều thấy rõ, hoàn toàn không có gì đen tối, chỉ là nụ cười chân thành từ đáy lòng mà thôi. Chu Thiến cười nói:
- Chúng tôi ngoài quan hệ chị dâu em chồng thì vẫn là bạn tốt của nhau. Hi Tuấn là người ôn hòa, cũng đã giúp đỡ tôi rất nhiều nên tôi rất biết ơn cậu ấy, cũng rất quý trọng người bạn này
Cũng có một số phóng viên nhân cơ hội mà tò mò.
- Có tin nói cuộc sống hôn nhân của cô không hạnh phúc, chồng cô thường cả đêm không về, có chuyện đó không?
Chu Thiến nhìn phóng viên đó, nói rất nghiêm túc:
- Vốn đây là việc riêng của tôi, tôi không muốn trả lời bạn nhưng bạn đã hiểu nhầm chồng tôi như vậy khiến tôi rất không vui.
Chu Thiến đứng lên, mọi ánh mắt đều đổ dồn lên cô, các phóng viên cũng hưng phấn đứng lên. Cuộc sống hôn nhân của con dâu cả tập đoàn Triệu thị cũng là một đề tài hay lắm chứ sao. Cô chịu nói là quá tốt rồi.
Chu Thiến cầm lấy phone, nhẹ nhàng nói:
- Chồng tôi Triệu Hi Thành cũng không phải là hoa hoa công tử như mọi người nghĩ. Chúng tôi cũng từng có những chuyện không vui nhưng đó đều là quá khứ rồi. Con người sống phải biết nhìn về phía trước, quan trọng là hiện tại, tương lai chứ không phải quá khứ. Giờ anh ấy rất quan tâm, rất chăm sóc tôi. Anh ấy tôn trọng tôi, hiểu tôi, ủng hộ tôi. Tuyệt đối là một người chồng tốt! Tôi không hối hận khi lấy anh ấy, tôi... rất yêu chồng tôi...
Vừa dứt lời, Chu Thiến lại cảm nhận được một ánh mắt nóng rực. Cô nhìn ra ngoài cửa lớn, bóng người cao lớn đứng trước cửa chẳng phải là Hi Thành sao? Anh cũng đến đây? Anh nhất định là xem TV thấy cô đến nên vội vàng tới! Bất cứ lúc nào, anh cũng luôn đặt cô ở vị trí quan trọng nhất, là người phụ nữ còn ước mong gì hơn?
Chu Thiến không nhịn được mà rơi nước mắt
Các phóng viên phát hiện thấy sự khác thường thì cũng nhìn theo ánh mắt của cô, phát hiện được Triệu Hi Thành đang đứng đó. Người thừa kế tập đoàn Triệu thị trong truyền thuyết không ngờ lại đẹp trai đến vậy, so với Hi Tuấn cũng chẳng thua kém chút nào.
Các phóng viên đều điên cuồng chụp ảnh, quay phim
Lúc này, trong mắt Triệu Hi Thành lại chỉ có mình Chu Thiến, trong mắt anh là tình cảm sâu đậm ngập tràn, tâm tình kích động vô cùng. Đây là lần đầu tiên Thiệu Lâm nói yêu anh, còn nói trước mặt nhiều người như vậy, cơ hồ là nói cho người trong cả nước biết. Cô không do dự mà nói yêu anh như vậy sao có thể khiến anh không mừng rỡ như điên cho được?
Triệu Hi Thành chậm rãi vươn tay về phái cô, khóe miệng là ý cười say lòng người. Anh nhìn cô tình cảm, chăm chú như vậy. Chu Thiến buông phone, đi về phía anh. Ban đầu là chậm rãi bước đi nhưng sau đó càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nhanh, cuối cùng cơ hồ là chạy vội tới trước mặt anh.
Cô đặt tay mình vào tay anh, anh cười nắm chặt lấy tay cô, dưới ánh mắt bao người, hai người tay nắm tay rời đi. Tình cảm sâu nặng, chân thành mà ngọt ngào đó khiến mọi người đều vô cùng hâm mộ
Mọi người nhìn theo bóng dáng họ mà đều thầm tán thưởng. Chẳng biết có ai đó đã cảm thán mà rằng:
- Bất kì ai thấy tình cảnh này cũng sẽ chẳng tin vào những lời đồn kia nữa
Đúng vậy, hai người yêu nhau như vậy thì sao có thể xảy ra chuyện kia?
Hi Tuấn nhìn bóng bọn họ rời đi, trong lòng cảm xúc trăm mối ngổn ngang, thực sự cảm động, vui vẻ vì hai người. Anh chống tay đỡ cằm, cười khổ nhìn người đại diện nói:
- Lần này tôi hoàn toàn bị biến thành nhân vật phụ rồi...
Trước TV
Một đám con gái đang ngồi vây quanh chiếc TV, mọi người đang cảm thán Triệu công tử anh tuấn và Triệu phu nhân tốt số thì bỗng nhiên một người phụ nữ như nổi điên mà xông lên tắt TV.
Có người nổi giận nói:
- Văn Phương, cô nổi điên cái gì chứ, chúng tôi còn muốn xem
Văn Phương lại lui về ghế sô pha, ôm đầu khóc. Mọi người đều lạnh lùng nhìn cô ta, trong đó có người nói:
- Lên cơn nghiện? Lên cơn nghiện thì đi mà chích, đừng có ở đây gào khóc làm gì, nhìn đã thấy phiền.
Nói xong lại đi tới mở TV lên, không để ý đến cô ta
Triệu Hi Thành và Chu Thiến sau khi rời đi, Triệu Hi Thành lái xe đưa cô về nhà
Triệu Hi Thành ôm cô lên lầu, đi vào phòng, đặt cô lên dường, sau đó cúi đầu hôn lên đôi môi mềm của cô. Đây là nụ hôn đầy kích động, nhiệt tình. Anh hôn cô thật sâu, như muốn hút cô vào thân thể của mình. Hơi thở của anh nóng rực, đôi môi nóng bỏng, nhiệt tình của anh như muốn thiêu đốt mọi thứ khiến cho Chu Thiến trầm mê thật sâu, không thể tự kiềm chế. Nhiệt tình của anh khiến cô choáng váng, sự kích tình đó thiêu đốt cô.
Hồi lâu sau anh mới buông cô ra, sau đó nhìn cô thật sâu, ánh mắt nồng nàn như hòa tan lấy cô, anh khẽ nói:
- Thiệu Lâm, hôm nay nghe được em nói những lời này, thật sự rất vui.
Anh lại cúi đầu khẽ hôn cô rồi nỉ non nói:
- Thiệu Lâm, mãi mãi đừng bao giờ rời bỏ anh...
Chu Thiến nhìn anh, tình cảm nồng ấm khiến cô như nghẹt thở, bàn tay cô lướt qua đôi mày, chiếc mũi thẳng rồi vuốt ve bờ môi của anh. Cô dịu dàng cười nói:
- Mãi mãi sẽ không bao giờ rời xa anh!
Hôm sau, tất cả những bài báo đều ca ngợi tình cảm tuyệt vời của Triệu Hi Thành và Chu Thiến. Những tin vịt chị dâu em chồng gì gì đó đều hoàn toàn dập nát, chỉ qua một đêm mà như chưa hề tồn tại, cũng chẳng có ai nhắc đến nữa. Mà Hi Tuấn lại được các fan càng thêm ủng hộ. Nhất thời, Hi Tuấn càng trở nên nổi tiếng. Chẳng những các hợp đồng quảng cáo, phim điện ảnh lại về tay mà thậm chí còn được truyền thông nước ngoài chú ý, khiến cho độ nổi tiếng càng lan rộng. Còn có nhiều bộ phim điện ảnh đang bàn bạc cùng công ty, muốn mời Hi Tuấn tham gia. Mọi thứ này đều khiến công ty từ cao tới thấp mừng rỡ vui tươi, ai cũng vỗ vai Hi Tuấn mà nói: "Trong họa có phúc".
Bởi vì mọi chuyện đã được sáng tỏ nên Yêu Ti Lệ cũng hủy bỏ quyết định sa thải Chu Thiến. Dù sao, người giỏi như vậy vẫn khó mà có được. Sau khi Chu Thiến quay trở về công ty, các đồng nghiệp đều chúc mừng cô. Một số người từng nói xấu cô cũng nhân cơ hội mà thân cận, muốn tạo quan hệ. Tiểu Mạt ở bên lạnh lùng đâm bọn họ mấy câu, bọn họ không muốn đắc tội với Chu Thiến nên đều vội vàng xin lỗi. Chu Thiến cũng chẳng so đo với những người này làm gì, không khí vẫn rất hòa hợp. Chỉ có Hồ Giai Giai ở bên lạnh lùng nhìn, vẻ mặt không cam lòng, thầm nghĩ, tại sao lần nào cũng không thể đạp chết được cô?
Mà từ lần trước, Triệu Hi Thành phát hiện có người cố ý chụp hình Hi Tuấn và Chu Thiến thì gọi Lý Thêm điều tra chuyện này, không bao lâu, Lý Thêm đã đem tin quay về.
- Tám chín phần mười là người này. Hắn ta nghĩ không dùng di động của mình gửi ảnh thì chúng ta sẽ không tra ra được, quả là quá ngu xuẩn! Tôi vốn định bắt người này đến tra khảo nhưng người này hình như là đồng nghiệp của phu nhân nên tôi không dám hành động thiếu suy nghĩ, Triệu tổng xem chuyện này nên xử lý như thế nào?
- Đồng nghiệp của Thiệu Lâm?
Đôi mắt Triệu Hi Thành lóe ra tia sáng lạnh lùng:
- Bên cạnh Thiệu Lâm lại có kẻ âm hiểm như vậy, thật đúng là khinh thường tôi rồi!
Anh vốn định giao chuyện này cho Lý Thêm, để cho Lý Thêm đi xử lý. Thủ đoạn của Lý Thêm đủ để cho kẻ kia không chết cũng mất nửa mạng. Nhưng anh nghĩ lại, chỉ sợ Thiệu Lâm biết lại không vui, anh trầm ngâm một hồi rồi nói:
- Được rồi! Chuyện này để tôi xử lý là được rồi.
Lý Thêm gật gật đầu, anh nhìn khuôn mặt âm trầm của Triệu Hi Thành mà trong lòng phát lạnh. Triệu tổng tự mình ra tay, chỉ sợ người kia sẽ càng thê thảm...
Từ sau khi Lưu Văn Chí phát tán ảnh ra vẫn luôn lo lắng đề phòng, sợ bị điều tra ra. Hiện tại lại thấy chuyện không đạt được hiệu quả mong muốn, Chu Thiến không bị khai trừ mà mình ngày nào cũng phải sống trong lo sợ thì không khỏi hối hận. Đúng là trộm gà không được còn bị mất nắm gạo
Trong lòng càng hận Hồ Giai Giai đến thấu xương.
Hôm nay, như mọi ngày, anh ta đúng giờ đến công ty nhưng vừa vào đã bị người cản lại rồi đưa lên tầng năm.
Trong phòng hội nghị tầng năm có vài vị quản lý cấp cao ngồi chờ, mà bên cạnh bọn họ lại là Tống Thiệu Lâm và chồng của cô. Vừa nhìn thấy bọn họ, Lưu Văn Chí cảm thấy lưng toát mồ hôi lạnh
Mấy vị quản lý công ty sắc mặt đều rất khó coi, nhìn anh ta bằng ánh mắt lạnh lùng.
Trong đó một vị đưa một chiếc điện thoại di động tới trước mặt anh ta rồi nói:
- Chiếc điện thoại này chắc anh có biết
Lưu Văn Chí nhìn lại, chiếc điện thoại này không phải là anh ta mượn của người khác để phát tán ảnh chụp sao? Mặt trên có dán hoa, chỉ liếc mắt một cái là đã nhận ra được.
Lưu Văn Chí biến sắc nhưng vẫn cố tỏ vẻ trấn tĩnh:
- Tôi... tôi chưa từng thấy.
Triệu Hi Thành cười lạnh một tiếng:
- Nhưng chủ nhân chiếc điện thoại này lại biết anh. Đúng là lạ thật, hay là gọi người đó đến gặp anh nhé?
Mặt Lưu Văn Chí đỏ bừng, chân tay luống cuống. Chu Thiến ở bên nhìn, trong lòng thở dài, thật sự là anh ta sao? Vì sao phải làm thế? Bọn họ trước kia cũng coi như là bạn bè mà!
Sắc mặt Triệu Hi Thành trầm xuống, lạnh lùng nói:
- Anh cho là anh không nhận thì chúng tôi không có cách gì sao? Anh chụp bức ảnh này rồi phát tán khắp nơi khiến danh dự của vợ tôi bị tổn thương, giờ đủ để cấu thành tội phạm, tôi có thể giao anh cho công an, kiện anh ngồi tù cũng được. Anh thực sự muốn tôi làm thế?
Lưu Văn Chí nghe vậy thì mặt tái nhợt, không khỏi nhìn về phía Chu Thiến với vẻ cầu xin. Chu Thiến đi đến bên cạnh anh ta nói:
- Lưu Văn Chí, chúng ta từng là bạn học, cũng từng là bạn bè thân thiết, tôi không muốn tuyệt tình nhưng cậu phải thành thật nói với tôi, có phải là cậu làm không?
Lưu Văn Chí biết chuyện đến nước này, chống chế là vô dụng, Triệu Hi Thành nếu thật sự giao mình cho công an thì đời mình còn hi vọng gì nữa?
Lập tức, anh ta vội vàng kéo Hồ Giai Giai vào:
- Bức ảnh đó không phải tôi chụp! Là Hồ Giai Giai chụp! Tôi... Tôi bị cô ta lợi dụng!
← Ch. 129 | Ch. 131 → |