Vay nóng Homecredit

Truyện:Con Dâu Nhà Giàu - Chương 105

Con Dâu Nhà Giàu
Trọn bộ 224 chương
Chương 105
Bộc lộ bản thân
0.00
(0 votes)


Chương (1-224)

Siêu sale Shopee


Tổ này, người xuất sắc nhất cũng không có gì lạ, chính là Hồ Giai Giai, Vương Vĩ và Lưu Văn Chí xuống dưới thì đều uể oải. Một người nói:

- Lại chung một tổ với Hồ Giai Giai.... Đúng là xui xẻo

Phân tổ là chia theo tên, cũng không phải là bất công, nên Lưu Văn Chí ngoài cảm thán mình không may cũng chẳng nói thêm gì

Hai người bọn họ chỉ ở mức khá, Vương Vĩ thở dài:

- Ba lần bị khá rồi, xem ra không thể vào top 10 nữa.

Lưu Văn Chí cũng thở dài:

- Mình cũng hai lần bị khá

Chu Thiến an ủi bọn họ:

- Thành tích của các cậu cũng không tệ, giờ hình như còn nhiều người chỉ được vừa qua, các cậu hẳn không sao đâu

Cô nói vậy thì sắc mặt hai người mới tốt lên một chút

Vương Vĩ nhìn thiết kế của cô mà sợ hãi, nhìn Chu Thiến sùng bái:

- Thiệu Lâm, thiết kế của cậu đẹp thật. Cậu nhất định sẽ được đi mua sắm đó

Lưu Văn Chí cũng giơ ngón tay cái lên, chậc chậc khen ngợi:

- Cậu và Trương Bân nhất định phải đẩy Hồ Giai Giai kia xuống, nhìn vẻ mặt đắc ý của cô ta, lão tử không thoải mái chút nào

Chu Thiến chỉ cười. Quần áo của Trương Bân bị Hồ Giai Giai cướp đi nên không thể đạt được hiệu quả tốt nhất, trong lòng không thoải mái. Lý San, Tiểu Mạt vẫn luôn không thích Hồ Giai Giai cho nên đều rất đồng tình với lời nói của Lưu Văn Chí

Lý San hỏi Chu Thiến:

- Cậu ở tổ nào

Chu Thiến nói:

- Mình ở tổ cuối, cùng tổ với Triệu Viện Viện.

Tổ thứ 5 và tổ thứ 7 đều có 7 người, tổ thứ 6 là một học viên nam không thân, Vương Lâm cũng không được nhất.

Tổ cuối, Chu Thiến dẫn người mẫu lên, các bạn đều vỗ vai ủng hộ cô, Trương Bân trêu đùa:

- Đừng có vừa lên sàn đã lo đến líu lưỡi nhé

Tiểu Mạt lập tức đáp trả:

- Cậu đừng có nghĩ Thiệu Lâm cũng như mình

Trương Bân cười:

- Đúng, mình sai rồi, những lời này nói với cậu có vẻ hợp hơn

Lúc trước, Tiểu Mạt lên sân khấu giới thiệu vì lo lắng mà hơi lắp bắp, giờ lại bị Trương Bân đem ra mà đùa. Tiểu Mạt tức giận đến trợn tròn mắt, mọi người nhìn bọn họ cãi nhau mãi cũng thành quen, coi như đang xem diễn

Chu Thiến vừa lên đài, mọi sự chú ý của mọi người đều tập trung ở người mẫu của cô. Trước cũng có nhiều người không xem trọng cô, có nhiều người còn vui mừng xem kịch hay nhưng lúc này thì ai cũng ngạc nhiên. Bên dưới nhất thời náo động, các học viên châu đầu, ghé tai nhau, thậm chí có người còn lấy di động ra chụp lại. Mà Hồ Giai Giai ở bên thì âm trầm mím chặt môi, sự đắc ý, kiêu ngạo khi nãy không còn thấy đâu nữa

Thẩm Già Lam vui mừng, cô đi thẳng tới bên, kích động nói:

- Có thể giới thiệu một chút về thiết kế của em không?

Từ khi kiểm tra đến giờ, đây vẫn là lần đầu tiên Thẩm Già Lam đến gần chủ động yêu cầu học viên giới thiệu, có thể thấy được cô để ý thiết kế này thế nào. Học viên bên dưới mỗi người mỗi vẻ, những người quan hệ tốt như Tiểu Mạt, Lý San thì đều vui mừng còn những người không quen thì đều có vẻ hâm mộ, thậm chí là đố lỵ. Hồ Giai Giai trong lòng tức giận, rõ ràng trước đó, cô ta vẫn là người xuất sắc nhất, nhưng giờ lực chú ý của mọi người đều thay đổi, ngay cả Thẩm Già Lam cũng có vẻ cực để ý, thiết kế của Tống Thiệu Lâm đẹp vậy sao?

Tuy rằng cô ta nghĩ vậy nhưng vẫn bị tác phẩm của Chu Thiến hấp dẫn, thiết kế độc đáo, nổi bật đó, dù là cô ta cũng không thể bới móc

- Người mẫu của tôi màu da nâu vàng, mắt nâu đậm, là người mùa thu. Người mùa thu lúc chọn màu quan trọng nhất là phải chọn những màu ấm áp nên tôi chọn cho cô ấy áo màu vàng hoa cải, phối hợp với quần dài màu nâu đậm...

Thẩm Già Lam đầy ý tán thưởng:

- Vậy sao em nghĩ được cách để che đi màu tóc của người mẫu

Ánh mắt mọi người đều nhìn lên đầu người mẫu, lúc này, tóc người mẫu được chiếc khăn lụa bóng họa tiết màu nâu bao lấy, ở phần dưới mang tai có buộc thành chiếc nơ đơn giản, để lộ ra tóc mái vàng rực trên trán

Lúc này, phần tóc vàng rực kia không hề chói mắt mà được chiếc khăn làm nổi bật mà cả người sáng bừng lên, vô cùng xinh đẹp

Chu Thiến mỉm cười, đôi mắt như lưu ly tỏa ánh sáng trong như ngọc, nụ cười như tỏa sáng khiến người ta choáng váng. Có rất nhiều học viên nam lúc này mới phát hiện, thì ra bạn học bình thường giản dị này lại xinh đẹp như vậy, so với Hồ Giai Giai trẻ trung hoạt bát thì cũng không hề thua kém

- Ban đầu em cũng rất lo, không biết nên làm sao để sửa lại tóc cho người mẫu nhưng tiểu thư đây nói một câu mà nhắc nhở em. Nếu màu tóc không thể thay đổi thì có thể dùng phụ kiện để trang điểm cho nó. Với người mùa thu mà nói, màu tóc nâu đậm là thích hợp nhất cho nên em mới nghĩ đến việc dùng khăn lụa màu nâu để tân trang lại. Hớt tóc người mẫu về phía sau, chỉ để tóc mái lộ ra, ngược lại sẽ có hiệu quả như vẽ mắt cho rồng. màu khăn lụa có thể khiến cho vẻ cao quý của người mùa thu bộc lộ rõ nhất

Giọng của cô nhu hòa, trong suốt, nụ cười như ánh mặt trời, đôi mắt như bảo thạch, giọng nói êm tai, thoải mái, mọi người đều bị phong thái của cô mê hoặc, phảng phất như chìm vào thế giới thần tiên khiến người ta vui vẻ thoải mái.

Nhất thời, trong phòng yên tĩnh không một tiếng động.

Bốp bốp bốp

Thẩm Già Lam bỗng nhẹ nhàng vỗ tay, mọi người lúc này mới như tỉnh mộng mà nhiệt liệt vỗ tay. Đám Tiểu Mạt hưng phấn đến đỏ mặt. Mấy giám khảo khác cũng mỉm cười gật đầu, đều cho Chu Thiến điểm tốt

Thẩm Già Lam vươn tay ý bảo mọi người yên lặng rồi cười nói:

- Giờ tôi tuyên bố, Tống Thiệu Lâm chính là một trong hai người xuất sắc nhất, tin chắc mọi người không có ý kiến gì chứ

Những học viên không được đứng đầu mỗi tổ đều không có cơ hội, hơn nữa thiết kế của Chu Thiến thực sự rất đẹp nên đều vui vẻ đồng ý. Mà năm người xuất sắc nhất, thấy cơ hội ít đi một phần, ngoài Trương Bân thì đều không thoải mái nhưng thực lực của Chu Thiến như vậy, cho dù để cô tham gia đợt thi thứ hai tin chắc vẫn là kết quả đó cho nên đều gật đầu đồng ý. Chỉ có sắc mặt Hồ Giai Giai càng lúc càng khó coi, ánh mắt nhìn Chu Thiến có vẻ khác lạ. Trương Bân liếc nhìn cô ta một cái rồi nhăn mày

Chu Thiến đi xuống, bạn bè đều đến bên chúc mừng, Triệu Viện Viện cầm tay cô cười nói:

- Thua dưới tay cậu, mình tâm phục khẩu phục

Hồ Giai Giai đứng cách đó không xa, thỉnh thoảng lạnh lùng liếc mắt nhìn bọn họ. Bên cạnh, một cô gái tóc ngắn nói:

- Chẳng phải vì người mẫu có chỗ thiếu sót mới làm cho cô ta chiếm tiện nghi sao? Nếu người mẫu này đưa cho Giai Giai, nhất định cũng sẽ làm rất tốt

Hồ Giai Giai mặt không thay đổi, chỉ cúi đầu nhìn đồ hóa trang, không nói gì

Lúc Hồ Giai Giai và Chu Thiến khắc khẩu, Triệu Viện Viện đứng cách đó không xa, bọn họ thế nào cô rất biết, vì thế cô quay đầu phản kích:

- Lúc trước còn chẳng biết là ai bảo Thiệu Lâm buông tay, còn nói cái gì mà phối màu gì cũng chẳng được. Thế mà giờ còn dám nói những lời này

Cô gái tóc ngắn không biết chuyện này, lập tức đỏ mặt, xoay người đi, ngượng ngùng lẩm bẩm gì đó. Hồ Giai Giai quay phắt lại, lạnh lùng nhìn bọn họ, thần sắc càng lúc càng lạnh

Chu Thiến bị ánh mắt cô ta quét qua mà lạnh người, lúc này, nghe Trương Bân thì thầm vào tai:

- Về sau nhất định phải cẩn thận cô ta, cô ta đã coi cậu là đối thủ, cô ta để có thể đả kích đối thủ, không ngại thủ đoạn đâu

Chu Thiến ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn anh hỏi:

- Sao cậu biết? Chẳng lẽ...

Mắt cô lóe lên:

- Chuyện đồ dùng bị tráo của câu cũng liên quan đến cô ấy? Nhưng cũng không đúng, lúc cậu đi học, cô ta còn chưa theo học mà

Lời này của Chu Thiến khiến Tiểu Mạt, Lý San đều để ý, đều mở to mắt nhìn anh

Trương Bân cười khổ một tiếng, sờ sờ mũi, vẻ mặt đột nhiên có chút mất tự nhiên, Tiểu Mạt đột nhiên giật mình:

- Khi đó cậu làm trợ lý cho anh trai cô ta, nhất định cũng biết Hồ Giai Giai, chẳng lẽ hai người có cái gì? Cô ta yêu quá hóa hận mà mới làm thế?

Trương Bân chỉ nhìn mọi người, cũng không phủ nhận

Chu Thiến khó mà tin:

- Đúng thế sao?

Lưu Văn Chí vỗ vỗ vai hắn, đắc ý nói:

- Mỹ nam chính là mỹ nam, chuyện cẩu huyết này cũng xảy ra với cậu được

Trương Bân thở dài:

- Cũng không hẳn là thế, mình sao có thể có gì với cô gái kém mình 6 tuổi được? Huống chi còn là lúc quan trọng nhất, lại còn là trợ lý cho anh trai cô ta... trí tưởng tượng của cậu phong phú quá

Anh lườm Tiểu Mạt một cái rồi nói:

- Tuy nói sau lưng một cô gái không tốt nhưng vì Thiệu Lâm cảnh giác mà mình nói qua một chút cũng được. Thực ra khi đó thời gian gặp nhau có hơi nhiều, cô ta có thể có tình cảm thiếu nữ, có lần thổ lộ với mình. Khi đó mình nào có tâm tư yêu đương, huống chi lại là cô gái nhỏ như vậy nên đã từ chối. Cô ta vốn luôn cao ngạo, có thể là thấy lòng tự trọng bị tổn thương đi. Lúc ấy mình cũng không chắc chắn nhất định là cô ta nhưng nghĩ lại, khả năng đó là lớn nhất. Tóm lại, Thiệu Lâm vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn.

Bên kia, Thẩm Già Lam lại gọi 5 học viên khi nãy lên. Trương Bân và Hồ Giai Giai một trước một sau đi lên. Thẩm Già Lam và mấy giáo viên còn lại cùng bình chọn, thỉnh thoảng lại hỏi bọn họ vài câu hỏi. Trương Bân và Hồ Giai Giai không kém cạnh nhau là mấy. Cuối cùng Thẩm Già Lam nói, Trương Bân chọn màu sắc không sai nhưng quá câu nệ, không bằng Hồ Giai Giai đơn giản mà sáng tạo nên cuối cùng là Hồ Giai Giai thắng

Nói cách khác, chủ nhật đi mua sắm sẽ là Hồ Giai Giai và Chu Thiến đi

Với kết quả này, Trương Bân rất tức giận, nếu không phải Hồ Giai Giai cố ý lấy quần áo anh cần thì sao anh phải câu nệ. Chẳng qua, cô ta muốn cướp trước quần áo của anh thì nhất định phải nhanh nhẹn hơn anh. Trong thời khắc mấu chốt này mà vẫn có thể phân tâm làm chuyện này thì cũng không phải không đáng bội phục.

Hồ Giai Giai ở bên nhìn vẻ tức giận của anh mà lạnh lùng cười.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-224)