Truyện:Con Dâu Khát Tình - Chương 08

Con Dâu Khát Tình
Trọn bộ 53 chương
Chương 08
L*n d*m cực phẩm
0.00
(0 votes)


Chương (1-53)

Phàn Tín vốn có ý tốt, tuy cô nói không say, nhưng ngửi thấy mùi rượu lướt qua người mình, hắn vẫn xuống lầu đi đến quầy nước, làm cho cô một ly nước mật ong ấm.

Hắn hút điếu thuốc nhìn ra bên ngoài cửa sổ, do dự một lúc rồi đi lên lầu, định đưa ly nước sắp nguội đó đến phòng cô.

Hắn rất ít khi lên tầng 3, thậm chí là nơi hoạt động của con trai và con dâu, hắn cũng không tới, sau khi Phàn Thụ mất, hắn càng kiêng dè, chưa từng đặt chân đến.

Sau khi gõ cửa phòng mà không ai trả lời, hắn phát hiện Phùng Dao không hề có chút đề phòng nào, cửa mở hé ra theo động tác tay của hắn.

Phàn Tín hắng giọng, hạ thấp giọng gọi: "Phùng Dao, có đó không?"

Bên trong vẫn sáng đèn, nhưng không một tiếng động, hắn dừng lại giây lát rồi vẫn nhấc chân bước vào.

Tuy lúc này không có ý nghĩ xấu xa gì, nhưng hắn vừa vào đã thấy con dâu trần truồng nằm trên giường, hô hấp bỗng ngưng trệ.

Tóc Phùng Dao hơi hỗn loạn, có lẽ vừa sấy không lâu.

Trừ tóc ra, cả người cô đều là trắng như tuyết, chăn trải bên cạnh, cô cứ thế nằm ngủ, thân hình 🌀ợ·i c·ả·m tràn đầy sức hút giữa đêm tối.

Phàn Tín nín thở lại gần, đến gần mới phát hiện cô ngủ rất say, hơi thở nhè nhẹ, nhưng tay cô lại đặt ở khe hở ướ_† á_🌴 giữa háng, nơi đó rõ ràng vừa bị chà đạp, khe thịt khẽ mở, ánh nước lấp lánh, *** ⓓâ·ⓜ béo múp hiện rõ trước mắt.

Đĩ ⓓâ*〽️, hắn lo lắng cô say rượu khó ngủ, còn cô lại chơi *** mình rồi ngủ say.

Phàn Tín vừa nghĩ vừa lại gần hơn nữa, đến bên giường, ghé sát cơ thể trần truồng ⓓ·â·𝖒 🅓ụ·𝐜 này.

Bầu vú quả nhiên rất bự, bình thường lộ ra ngoài chỉ là một góc, vì đang nằm nên vú không thẳng đứng nhô cao như lúc đứng, nhưng lại phô được độ lớn, hai bầu vú này mà kẹp *** hắn thì chắc chắn thịt vú sẽ khiến *** vùi sâu bên trong.

Phàn Tín nghĩ ngợi, hạ thể nóng lên, muốn xuyên thủng quần ngủ.

Mắt hắn lại dời đến động ԁâ·𝖒 mê người ở giữa háng cô, *** sạch sẽ không cọng lông, không biết là cô đã cạo sạch hay là trời sinh đã vậy, tóm lại ⓓâ●ⓜ ◗●ụ●𝐜 muốn ⓒ●hế●✞.

Môi *** béo múp bao lấy thịt *** và hột le, chỉ lộ ra chút thịt đỏ ửng, ⓓ*â*m vô cùng. Yết hầu Phàn Tín khẽ động, không kiềm được lấy tay Phùng Dao ra.

Ngón tay cô hơi dính nhớp, *** cũng có ánh nước, rõ ràng là mới t𝒽*ủ 𝖉â*𝐦 xong.

Hắn nhớ đến có lần vì công ty có chuyện gấp tìm Phàn Thụ hỏi chuyện, gọi mãi cũng không được, hắn nhất thời quên mất con trai và con dâu mới cưới, đang lúc 〽️ặ-𝖓 ռ-ồ-n-𝖌, hơn nữa lúc đó cũng đã sau giờ ăn trưa. Hắn đi lên tầng 3, định gõ cửa phòng thì nghe thấy tiếng rên 🅓.â.ⓜ đã.п.🌀 từ bên trong truyền đến, từng tiếng rên của cô đều rất ◗.â.𝖒 đãⓝ.𝖌.

Nghĩ đến cô bị ** nhiều như vậy suốt mấy năm, nhưng *** 𝖉â·𝖒 vẫn không bị đen, thịt *** đỏ hỏn, nhìn đã thấy chặt khít và ** sướn●🌀.

Phàn Tín khẽ khép mắt, phát hiện khe *** tuy bị cô tách ra, nhưng vẫn nhìn ra được nơi này vốn dĩ rất khít, môi *** béo múp, tách ra chắc hẳn càng thích.

Hắn hít thở sâu, không chớp mắt, uống hết ly nước vốn dĩ đưa cho Phùng Dao, nhưng vẫn không hết khát, lửa nóng trong lòng càng mạnh.

Phàn Tín không nhịn được, ghé sát người dùng ngón tay tách hai mép *** 🅓·â·m đã·𝖓·𝖌 của Phùng Dao, muốn nhìn cho rõ.

*** 𝒹â-𝐦 đầy đặn, màu đỏ chín lộ ra khi hắn tách ra, lớp ngoài còn hơi hồng phấn, sâu bên trong là màu đỏ tươi, hắn nhìn thấy thịt non động đậy bên trong và lỗ tròn nhỏ nhỏ.

Rất muốn cắm *** vào *** 𝐝*â*ɱ này, mặt người đàn ông chỉ cách *** của người phụ nữ chưa đến 10 cm, rục rịch muốn làm.

Nhưng lúc này vẫn chưa thể, hắn đưa một ngón tay nhét vào trong.

Thuận theo nước ԁ·â·Ⓜ️ chảy ra lúc cô t𝒽-ủ 🅓â-𝖒, ngón tay hắn nhét vào rất dễ, bên trong cũng không bị ** lỏng, hắn cắm cả ngón vào, cảm giác được bên trong 𝐦ú*t chặt.

Hắn khuấy động nhẹ vài cái, nghe thấy tiếng nước, không kiềm được kích động dán sát, ngửi lấy *** 🅓â_𝐦 cực phẩm của con dâu.

Thịt *** cuồn cuộn, chóp mũi là mùi sữa tắm nhàn nhạt, còn có mùi 𝒹â.Ⓜ️ ⓓụ.𝖈 hấp dẫn, đan xen như thuốc 🎋í·𝒸·♓ 𝒹·ụ·𝐜 khiến hắn khẽ ⅼ1·ế·𝖒 môi, thần kinh hưng phấn.

Phàn Tín vốn chỉ định sờ *** 🅓●â●𝖒, ngón tay thọc không ngừng lại được, làm cho *** cô ngày càng ướt, ngón tay khẽ móc, cơ thể Phùng Dao bất ngờ 𝓇●υ●ⓝ 𝐫ẩ●𝓎, hai chân 🎋ẹ-𝓅 🌜-𝖍ặ-т, phát ra tiếng rên 𝒹*â*𝖒 đ*ã𝖓*𝐠 ngọt ngào.

Phàn Tín phút chốc căng cứng, dùng hết nghị lực rút ngón tay ra khỏi *** nhỏ 〽️ú_† chặt của con dâu.

Hắn không động đậy, cô cũng dần dần say giấc nồng, chỉ có chất dịch tràn ra khe ***.

"Đĩ ⓓ.â.ⓜ."

Phàn Tín nhẹ mắng một câu, thè lưỡi men theo khe *** 𝐥ïế-𝐦 đi chất dịch, sau khi đầu lưỡi m-ú-✞ hết mới từ từ nuốt xuống.

Hắn cảm thấy hơi khát, nhưng Phùng Dao lại động đậy chân, mơ hồ kẹp chân lại cọ nhẹ, môi đỏ khẽ mở.

Sợ đánh thức cô, Phàn Tín bất đắc dĩ đứng dậy, nhìn khuôn mặt hơi đỏ của cô một lúc, cái miệng vừa uống nước 𝖉â_ɱ ♓ô-n lên môi cô, ◗â●ɱ ⓓ●ụ●𝖈 Ⓜ️ú.ⓣ một cái, nếm được nước miếng ngọt ngào của cô rồi mới thèm thuồng rời đi.

Hắn phải đi thôi, thân dưới đang trướng đau, đã dựng đứng rồi, còn không đi thì sẽ bắn ra mất.

Hắn đắp chăn lên cơ thể xinh đẹp kia, trước khi đi, liếc nhìn chiếc ghế ở chân giường, bên trên là quần áo, có lẽ là cô vừa về đã cởi ra.

Có váy, áo, và quần lót ren màu xanh đen.

Bao bọc nơi riêng tư của cô chỉ có lớp vải mỏng xuyên thấu này, 𝐝_ụ_c ѵ_ọ_𝖓_ɢ nổi lên, Phàn Tín cầm lấy mảnh vải nhỏ trong tay, đem về phòng mình.

Đũng quần lót có mùi của cô, còn có vài vệt nước. Phàn Tín ngồi giữa giường mình, giống như kẻ biến thái, đem quần lót ℊợ_ï 𝐜ả_〽️ của con dâu bọc lên ***, nghĩ đến cơ thể trần truồng của cô, phút chốc cao trào.

Chất dịch trắng bắn lên quần lót từng bao phủ *** cô.

Chương (1-53)