Truyện:Con Dâu Khát Tình - Chương 31

Con Dâu Khát Tình
Trọn bộ 53 chương
Chương 31
Suốt ngày 𝒸ⓗả_🍸 𝓃_ướ_↪️
0.00
(0 votes)


Chương (1-53)

*** cô vừa sâu vừa chặt, ướt đẫm hoàn toàn, gần như không tốn sức đã ** được đến chỗ sâu, một lực hút ấm áp Ⓜ️ú.† lấy hắn, non mềm vô cùng.

Hai người không rảnh để ý địa điểm, cứ thế ** nhau ở dưới sàn nhà.

Phàn Tín ôm lấy eo và ⓜ_ô𝐧_𝐠 cô, đẩy hông thật nhanh, mỗi lần đều đ_â_ɱ đến nơi sâu nhất, ⓓâ*m đã*ռ*𝖌 nhất của cô, cắn đôi môi dính ướt của cô, 𝐡-ô-ⓝ 𝐥ıế·𝐦, nói mấy lời 𝖉●â●m ԁ●ụ●c: "Em ◗â_Ⓜ️ thế này, suốt ngày ↪️𝐡ả*γ п*ướ*ⓒ, có khô nổi không? *** bị ** nát cũng không thể cạn nước được."

"Ưm a... ba ơi, s*ướ*п*ℊ quá, ** sâu quá, *** nhỏ 𝐬ư·ớռ·ɢ muốn 𝐜♓●ế●✝️... nhanh hơn nữa..." Cảm giác lấp đầy quá sung s_ướ_ռ_🌀, đôi chân trắng nõn của Phùng Dao vắt trên eo hắn, ⓚ·ẹ·𝓅 🌜·♓·ặ·𝖙, vặn vẹo thân dưới đón lấy hắn, 𝖉-â-𝖒 đãռ-g 𝖗ê-ռ r-ỉ.

"Đĩ 𝒹-â-〽️, ** nát em luôn, ba có làm em thỏa mãn không hử? Có cần kiếm thêm hai gã khác cho em không?" Giọng điệu nguy hiểm, vừa động vừa nói lời thăm dò.

Phùng Dao vẫn chưa bị ** ngu người, mặt đỏ ửng, 𝐭-𝒽-ở ℊấ-ρ nói: "A a... đừng mà, ba thô to thế này, *** ԁ-â-𝐦 sắp bị căng rộng rồi, không cần ai nữa... A, đâ.〽️ tới bụng rồi..."

*** bự đ.â.ɱ rút cực nhanh, lúc ẩn lúc hiện giữa *** thịt co rút của cô, gân nổi rõ trên con *** thô to, hình dáng *** mơ hồ hiện lên ở bụng dưới cô lúc xuyên qua, vừa đáng sợ vừa 𝒹â_𝖒 ⓓụ_ⓒ.

"Căng ra mới tốt, sau này *** 𝖉●â●Ⓜ️ tham ăn này không thể ăn được *** nhỏ, *** lỏng chỉ có thể nuốt *** to, có phải không nào?"

Phàn Tín coi như là hài lòng, dứt khoát ngồi xuống sàn, đỡ lấy 𝖒ôп-ℊ cô cho cô ngồi vào lòng mình, mặt đối mặt ** ***.

"Hu hu... phải..." 𝐊♓-0á-𝒾 𝒸ả-ɱ dâng lên, Phùng Dao chỉ có thể thuận theo ý hắn, hít thở một hơi, lại không nhịn được đánh lên cơ bắp cứng ngắc của hắn: "Thấy ghét... không thể làm lỏng được..."

Hắn ấn m●ô●n●ɢ bự của cô, dỗ cô: "Vậy em 🎋_ẹ_𝓅 𝐜𝐡_ặ_𝖙, ngồi lên, cưỡi *** ba."

"A ư..." Cô liên tục r●ê●n 𝖗●ỉ, dần dần ×🅾️ạ·↪️ chân cưỡi lên người hắn, ngậm lấy quy đầu hắn ngồi thật mạnh xuống, n·g·ự·𝖈 và cổ ưỡn lên: "A... sâu quá..."

"Đĩ dâ●Ⓜ️." Phàn Tín xoa bầu vú bị †𝒾-ռ-h 𝐝ị-𝐜-h vấy bẩn, bên trên còn có vết hồng nhạt do hắn tát, hắn mú_𝖙 chặt núm vú sưng đỏ.

"A a... 𝖘_ướ_𝐧_🌀 quá..." Phùng Dao ôm chặt vai người đàn ông, trên dưới đều bị chiếm lấy, 💲_ướn_ɢ đến run cả người, nước ⓓâ-m không ngừng tiết ra, nhấn chìm chỗ tiếp xúc của hai người.

Nhưng cũng chẳng ai để ý, cô 𝖉â●𝐦 đã●ռ●g nhún cả trên lẫn dưới, dùng hết sức mình cưỡi *** người đàn ông.

Cưỡi chưa được mấy phút, lỗ *** thít chặt, bên trong co giật, cô run người, miệng *** chật hẹp phun ra chất dịch dính nhớp ⓓ●â●ⓜ đ●ãⓝ●ɢ.

Bị *** chặn lối, cô vặn eo lắc lư qua lại, chỉ phun ra một ít chất dịch giữa khe ***.

Vặn vẹo quá sâu, *** Phàn Tín bị 𝖒ú*t chặt đến mức tê dại, cắn răng bắn vào cơ thể cô.

*** thịt bị chặn không thể ⓒ𝒽ả*𝐲 𝐧*ư*ớ*🌜, Phùng Dao ghé sát người ba chồng, không còn mạnh như trước đó, hơi thở vừa mệt mỏi vừa thỏa mãn, hơi nóng thở ra 𝐪_υ_🍸ế_𝓃 ⓡ_ũ trên пɢự-c người đàn ông.

** kiểu này cứ mãi không ngừng được, cơ thể càng rửa càng dơ, sức lực của cô cũng dùng hết, đang muốn ✅ù●𝒾 ѵà●0 lòng Phàn Tín làm nũng thì hắn rút mạnh *** ra, nơi giữa háng, nước chảy ướt cả một mảng.

"A..." Bụng dưới thả lỏng, Phùng Dao ⓡê_n ռ_♓_ẹ, mang theo vài phần tiếc nuối.

"Đừng gấp, ra ngoài làm tiếp." Phàn Tín đứng dậy, nâng cô vào lòng, cười vỗ mặt cô.

Nụ cười của hắn như đang trêu chọc cô 𝖉.â.〽️ đã.п.ⓖ, không biết thỏa mãn, Phùng Dao giơ chân đá nhẹ lên con *** nửa cương của hắn, chân lại dính nhớp: "Dính quá đi."

Phàn Tín ôm cô đứng xối rửa dưới vòi sen, tiện thể cầm chân cô rửa sạch: "Dính từ trong *** của em, toàn là của em, lại còn chê à?"

Phùng Dao nhìn hắn đang moi móc *** nhỏ lầy lội cho cô, chất dịch trong suốt hòa lẫn tℹ️.ⓝ.h 𝒹ị🌜.𝒽 trắng, còn kéo ra sợi bạc, tức giận nói: "Có của ba nữa!"

Cô hơi bực bội, Phàn Tín thấp giọng cười, tập trung rửa ráy *** *** nhầy nhụa của hai người, sau đó bế người ra ngoài.

Đi thẳng đến phòng ngủ của hắn, Phùng Dao ngồi trên giường hắn, vú 𝒹*â*𝐦 ⓜ.ô.п.🌀 bự, cơ thể trắng trẻo 𝐪ⓤ𝐲·ế·ⓝ 𝖗·ũ càng thêm ⓓâ·〽️ 𝐝·ụ·𝖈 giữa ga giường màu tối.

Cô quỳ ngồi trên giường, xoay người định nằm xuống, Phàn Tín cầm lấy đồ lót đã sấy khô qua, là kiểu ren màu đen.

Hắn vân vê Ⓜ️ô𝐧.𝖌 thịt vểnh lên ngay trước mặt, giữa khe ⓜô𝖓*ⓖ còn ửng đỏ, chu đáo hỏi: "Ba mặc giúp em?"

Phàn Tín không biết cụ thể là mẫu đồ lót nào, liếc nhìn thứ to lớn treo giữa háng hắn, cô còn thấy rất phấn khích, chỗ giữa chân cũng tê tê, lại 𝒸_hả_𝖞 ռư_ớ_𝒸. Cô đối mặt với hắn, giơ tay ra, ra vẻ miễn cưỡng: "Vậy mặc đi."

Chương (1-53)