Truyện:Con Dâu Khát Tình - Chương 26

Con Dâu Khát Tình
Trọn bộ 53 chương
Chương 26
Bị đ* bắn nước ti*u
0.00
(0 votes)


Chương (1-53)

Phùng Dao ngủ một giấc thỏa mãn, lúc tỉnh dậy mơ hồ cảm thấy cơ thể căng cứng.

Cô bị ôm từ phía sau, cả hai chỉ đắp một lớp chăn mỏng, miễn cưỡng che được nửa người, nhưng cô cũng không thấy lạnh, chân tay người đàn ông ôm chặt lấy cô, hơi nóng tràn khắp người.

Tỉnh táo hơn một chút mới nhận ra cảm giác chướng bụng từ đâu ra. Giữa hai chân, có một thứ to lớn trơn ướt cắm bên trong.

Cô không phải thiếu nữ ngây ngô, hiểu rõ họ đã thật sự ⅼà-𝖒 т-ìⓝ-𝒽 rồi.

Cô nhớ trước khi ngủ cô dựa sát vào ba chồng, cả hai đều hơi say, cô 💲.ư.ớ.ռ.🌀 quá cứ thế ɱ_ê 〽️a_𝐧 ngủ.

Hắn nhân lúc cô ngủ ⓒ_ắ_m 𝖛à_𝑜? Phùng Dao nhớ đến ⓚ-𝒽o-á-1 𝒸-ả-m mơ hồ đêm qua. Khỏi cần nhìn cũng biết cô chắc chắn đang rất ướt, thân dưới bị nhét căng ra cũng không thấy khó chịu.

Nhưng *** hắn thô to, cứ như đỉnh tới trong bụng cô vậy.

Phùng Dao nghĩ lung tung một hồi, cô nghiêng mặt nhìn cằm người đàn ông, hắn không chút động tĩnh, chắc vẫn đang ngủ say.

Cô khẽ nhấc cánh tay đặt trên ⓝ.𝐠.ự.𝒸 mình, một chân nâng lên, con *** nhét trong *** cũng theo đó mà trượt ra ngoài, lỗ *** phút chốc trống rỗng.

Chân Phùng Dao mềm nhũn, cố gắng dựng dậy, nhìn ba chồng đang nằm bên cạnh. Hắn không mặc quần áo, thấy rõ mồn một cơ bắp, cường tráng như tác phẩm điêu khắc.

Cơ thể hắn cũng khá sạch sẽ, chỉ có con *** ở giữa háng vừa rú.t 𝓇.𝒶 khỏi người cô là dính nhớp ướ·✞ á·†.

Phùng Dao nóng mặt, khuỵu gối định bước qua người hắn thì cánh tay bị túm lấy, cô bị một luồng sức mạnh kéo ngồi trên eo bụng người đàn ông.

Da thịt tiếp xúc phát ra tiếng vang.

Phàn Tín giống như vẫn luôn chờ đợi, giờ mới mở mắt nhìn cô, ánh mắt biếng nhác: "Đi đâu?"

Phùng Dao nhìn về phía váy ngủ bị ném ở phía bên kia sô pha, môi khẽ động: "Mặc đồ."

Đến chính cô cũng cảm thấy làm vậy hơi dư thừa, quả nhiên Phàn Tín cười một tiếng, bàn tay lớn lượn lờ từ eo sang ⓜô·𝓃·ℊ, sờ tới sờ lui, hỏi một câu: "Mặc vào để làm gì?"

Cơ thể Phùng Dao bị sờ mó đến 𝓇ⓤ-п гẩ-ÿ, đấm nhẹ п🌀_ự_𝐜 hắn, quyết định ra đòn trước: "Ba còn nói nữa! Nhân lúc ngủ cưỡ.ⓝ.🌀 ♓.❗ế.p người ta."

Phàn Tín cười nhìn cô, nhấn hông đỉnh con *** vào *** thịt non mềm dưới háng, khe thịt bên dưới kẹp lấy hắn.

"𝒞·ưỡ𝐧·𝖌 ♓·i·ế·🅿️? Tối qua em rất 💰ư.ớ.n.ℊ, còn chẳng phản kháng, *** ướt đẫm như đi tiểu." Hắn dùng ngón tay dài moi móc trong *** thịt, móc ra mật dịch sáng lấp lánh lẫn lộn với t*ng trùng: "Em xem, giờ còn chưa sạch."

Tuy Phùng Dao rất xấu hổ nhưng lại nghĩ đến chuyện khác, hốt hoảng nói: "Ba bắn vào trong sao? Sẽ có thai đó."

"Ba thắt ống dẫn tinh rồi, không cần lo." Phàn Tín chầm chậm thưởng thức cơ thể trần truồng ở trên người mình, giọng nói bình tĩnh.

Nhưng hắn chỉ nói không không vậy, Phùng Dao cũng không dám tin hẳn, cô chưa từng uống thuốc tránh thai, vẫn cứ nghĩ xem có nên uống không.

Phàn Tín không thích vẻ mặt nghi ngờ này, cô làm với người khác sao không lo có thai đi?

Hắn ác ý đỉnh mạnh ở bên dưới, bầu vú cô lắc lư, hắn nhìn chằm chằm đôi môi đỏ: "Ai là người bắt đầu trước, tối qua là ai bắt ba b_ *** mấy lần, con dâu ngoan, giờ phải có qua có lại nhỉ?"

Bên dưới Phùng Dao bị làm cho ngứa ngáy, nhưng nghe hắn nói muốn cô b● lại cho hắn thì lại không muốn.

Hắn đúng là không thể chịu thiệt chút nào, cô thừa lúc hắn say bắt hắn b* ***, đến nửa đêm hắn không chỉ dậy ** cô, giờ còn bắt cô b_ *** lại cho hắn.

Cô chẳng muốn tí nào, *** hắn thô to, lại còn đang dính chất dịch tùm lum, giờ cô không có hứng.

Nhưng nhìn dáng vẻ không chịu tha của hắn, Phùng Dao chỉ đành nằm rạp xuống người hắn thỏ thẻ: "Đừng mà, sáng dậy cổ họng không khỏe lắm, với cả *** ba lớn quá."

Không có người đàn ông nào không thích mấy lời nịnh nọt kiểu này, trong lúc ma sát, dương v*t hắn bắt đầu cương lên. Hắn nắm eo cô, muốn cô nhìn dưới háng hai người, hỏi: "Vậy làm sao đây?"

Phùng Dao liếc hắn, nhấc chân ngồi lên, *** đè lên quy đầu, từ từ nuốt vào trong, cổ cô ngửa ra: "Thế này có được không?"

Phàn Tín bị đè lên khẽ hừ một tiếng, xoa bóp 𝖒ô.𝐧.🌀 cô: "Cử động nhanh lên, để ba xem bản lĩnh của em."

"Ưm thô quá..." Lần đầu tiên Phùng Dao ** *** hắn trong trạng thái tỉnh táo, bụng nhỏ thít chặt, sau khi nuốt vào trong, 🎋·ⓗ🔴á·ℹ️ 𝒸ả·𝐦 tăng mạnh.

Ở nơi 𝖌*ï*𝐚*0 ♓ợ*🅿️, *** thịt bị tách mở t𝖍àⓝ-𝒽 h-ì𝖓-𝖍 tròn, chỉ lộ ra thân *** thô tím và trứng dái.

Phùng Dao bị cắm đến mức tê dại, may mà cô đã ngủ đủ rồi, tinh thần hồi phục, sẵn sàng chiến một trận.

Hai tay Phùng Dao chống ở ⓝ●𝐠ự●↪️ Phàn Tín, 𝖒-ô-ռ-𝖌 chỉnh lại tư thế.

Cô hít sâu, nhấc 𝖒ô𝖓*🌀 lên, con *** lộ ra nửa cây, cô ngồi thật mạnh xuống, một phát lút cán, cứ thế mười mấy phát, hai chân dạng rộng, lần nào cũng cắm thật sâu, *** bị đâ●𝐦 thọc mềm nhũn trơn ướt, 🎋♓●🔴á●𝐢 𝒸●ả●𝖒 bùng nổ.

"A a a sâu quá, sắp bị đ●â●m nát rồi... ưm ưm... a a... ba ơi..." Cô vừa ⓣ*𝖍*ở 🌀*ấ*ⓟ vừa 𝓇ê.𝐧 r.ỉ, vô cùng 🅓â.m đã𝓃.𝐠, gương mặt tràn ngập tình dục.

Phàn Tín nhìn mà n*ng hơn nữa, phối hợp với từng cú nhấp của cô, đỉnh lên cao, phát hiện *** cô tuy khít nhưng vẫn dễ dàng dãn ra chứa *** hắn, *** vừa đâ_〽️ ν_à_ο đã được từng lớp thịt mềm mát xa, không thể kiềm nổi cơn ⓢư*ớ𝐧*🌀.

"*** 𝐝-â-𝖒 giỏi nuốt thật, ** nát em, thèm ** thế này, có phải n*ng *** lâu lắm rồi không?"

Bầu vú Phùng Dao dao động cùng động tác nhấp lên nhấp xuống, giống như trái cây chín rục, Phàn Tín dùng sức vo nắn thành đủ hình dáng, thịt vú béo múp tràn ra kẽ tay.

"Ưm a... *** 🅓â_𝐦 n*ng lâu lắm rồi, ba mãi không chịu **, hu hu..."

Bên dưới được lấp đầy, vú nhạy cảm được xoa bóp, tình dục dâng trào mạnh mẽ, cô lắc 𝐦.ô.𝓃.ⓖ nuốt *** bự, thỉnh thoảng tách ra sẽ có nước d-â-Ⓜ️ chảy xuống, tưới ướt bụng và lông *** người đàn ông.

Cô cưỡi bên trên nhấp rất nhanh, nuốt cũng rất sâu, chưa bao lâu cơ thể đã run lên, nhả *** ra, *** thịt phun một cỗ nước, sau khi thoải mái tiết ra lại bẻ Ⓜ️_ô_n_𝖌 nhét con *** dựng đứng vào lại.

Phàn Tín nhìn dáng vẻ 🅓·â·ɱ đã·ռ·g của cô, càng ghen ghét với những gã đàn ông từng ** cô, hắn ưỡn eo va chạm cùng cô, âm thanh bạch bạch truyền đến, hắn trầm giọng nói: "Có n*ng *** cỡ nào cũng không được cho gã khác ** nữa, từ giờ *** ⓓâ.〽️ này chỉ cho ba **, nhớ chưa?"

"Hu hu, vâng, chỉ cho ba **, *** ba thô quá, con rất thích." Phùng Dao đang phê, giọng nói nũng nịu, nói gì cũng đồng ý, vừa ngoan ngoãn vừa 𝒹.â.〽️ ◗ụ.c.

Phàn Tín túm eo kéo cô xuống, nút đầu lưỡi cô 𝐡ô*ռ sâu, bụng dưới hai người dính chặt nhau, từng cơn va chạm mạnh mẽ.

"Ưm..." Ⓗ●ô●ռ tê cả lưỡi, Phùng Dao dần dầm cảm thấy nơi giao nhau càng lúc càng dính nhớp, chất dịch đậm đặc tràn ra, nhưng cô vẫn chưa thỏa mãn, ngứa ngáy trong lòng, ôm eo người đàn ông làm nũng, muốn hắn dùng sức: "Ba ơi, mạnh hơn đi mà, vẫn chưa đủ... muốn nữa..."

"Đĩ ԁ●â●𝐦." Phàn Tín sờ mó *** cô, nước nhiều đến mức có thể rửa tay, hắn ngồi dậy, rút dương v*t thô dài ướt đẫm ra, đứng xuống dưới vỗ ɱôռ·🌀 cô, ra lệnh: "Ngồi xổm trên sô pha, giống như đi tiểu, để ba ** em."

Hắn vừa muốn nhìn dáng vẻ 𝐝â·ɱ đã𝐧·🌀 của cô vừa muốn ra sức hơn nữa, nên cũng không màng xấu hổ, làm sao cho 💲ư·ớ·n·g là được.

"Ừ hứ..." Phùng Dao khẽ run, n*ng tình 𝖈_♓ả_🍸 nư_ớ_𝒸.

Cô khẽ 🌜●ắ●ⓝ 〽️●ô●ℹ️, làm theo ý hắn, hai chân dạng ra, ngồi xổm trên sô pha, hướng về phía hắn, gấp gáp nói: "🌜ắ*𝖒 𝐯à*🅾️ đi ba ơi..."

"Thấp tí nữa, lộ *** ra."

Phùng Dao làm theo, hạ thấp 〽️ô●𝐧●𝖌, *** múp đối diện với hắn, môi *** tách ra, ở giữa là hột le sưng đỏ và thịt *** non mềm, nhìn như đang muốn tiểu ở trước mặt hắn, ⓓâ-𝐦 đ-ã𝖓-ℊ vô cùng.

Hơi thở Phàn Tín nặng nề, tiến lại gần một bước, cúi người đ*â*〽️ thẳng *** vào ***.

"Đầy quá, *** ba lớn quá, ** ↪️-hế-𝖙 *** nhỏ rồi... a a a..." Cả người Phùng Dao rơi vào vòng ôm của ba chồng, rên la không ngừng.

Lần này người ra sức là Phàn Tín, hắn bao bọc người trong lòng, không chút kiêng dè mà dập, con *** thô dài mài trúng hột le, đâ●𝐦 thẳng vào lỗ ***, lồng ռ.𝐠.ự.𝒸 và vú bự kề sát nhau. *** c.ắ.ⓜ ☑️.à.🔴 nơi sâu nhất, thịt non bên trong cứ hút chặt hắn như không thể tách rời.

Hắn cắn răng 𝖗ú*t г*@ rồi lại dập mạnh vào trong, 🎋í●𝐜●♓ †♓í🌜●ⓗ đến mức khiến Phùng Dao rên lên: "Hu hu không chịu nổi... muốn tiểu rồi ba ơi... a a a..."

"Không được tiểu, sô pha bị con làm dơ rồi." Hắn nảy ý xấu, thân dưới khuấy động, cố ý không cho cô được như ý.

"A a đừng mà ba ơi, con sẽ phun rất cao, cho ba xem... ưm a..." Phùng Dao 💲ư_ớ𝓃_🌀 phát điên, đôi mắt hồ ly khép lại, mặt ghé vào lòng hắn, vặn vẹo eo muốn quấn lấy con *** đang ra vào.

Phàn Tín thấy tê rần ở xương sống, rũ mắt nhìn cô, gương mặt 🅓â*ⓜ 🅓ụ*𝒸, ánh mắt mơ màng, làn da trắng nõn.

Thân dưới căng cứng, dập liền mấy chục phát, giữa tiếng 𝓇ê*𝐧 𝓇*ỉ không ngừng nghỉ, Phùng Dao bị ** bắn nước tiểu.

Cơ thể Phùng Dao không còn chút sức lực, không ngồi được nữa, ngửa mặt ngã ra sô pha, giữa háng bắn ra luồng nước màu nhạt phun lên cao.

"Bị ** bắn nước tiểu thật rồi, phun cao thế này, còn nữa không?" Phàn Tín vô cùng yêu thích cơ thể ɱ●ề●m m●ạ●❗ nhiều nước của cô, bàn tay bóp vú bỗng mò xuống dưới vỗ lên *** thịt bị ** đến sưng đỏ.

"Ưm a... nhẹ thôi ba..." Cô rất nhạy cảm, bị hắn vỗ lại chảy ra một vũng nước, bụng dưới và đùi trong toàn là ԁâ-ɱ dịch.

"Nhiều nước quá, bắn cho con." Phàn Tín gầm nhẹ, túm lấy cặp chân trắng trẻo rồi lại ⓒ-ắ-Ⓜ️ ☑️à-0, nhìn thịt *** co rút xoắn chặt con ***, hắn ✞ⓗ-ở 🌀ấ-ρ, т●ℹ️ⓝ●𝖍 𝐝ị𝖈●h đặc sệt bắn vào *** 🅓●â●ɱ nhớp nước của cô.

Chương (1-53)