Truyện:Con Dâu Khát Tình - Chương 24

Con Dâu Khát Tình
Trọn bộ 53 chương
Chương 24
Được li*m l*n
0.00
(0 votes)


Chương (1-53)

Trên xe trở về, tài xế và trợ lý đều ngồi đằng trước, Phùng Dao cũng không nói chuyện, liếc nhìn người đàn ông bên cạnh, Phàn Tín đang khép mắt, dáng ngồi ngay ngắn, cổ hơi đỏ vì uống rượu.

Phùng Dao thấy hơi mệt, cũng nhắm mắt nghỉ ngơi. Trong đầu bất giác nhớ đến cuộc nói chuyện nghe được trong nhà vệ sinh.

Có lẽ là vì trước đây, đối với Phùng Dao, Phàn Tín vẫn luôn có thân phận là ba chồng, nên cô đã bỏ qua một điều rằng, trong mắt người khác, hắn vẫn là một miếng bánh thơm.

Hiện thực chính là vậy, người có tiền có quyền luôn không thiếu người theo, tuổi tác và đạo đức có là gì, đến giới tính còn chẳng quan trọng.

Phùng Dao nhớ lại một phen, hình như chưa từng thấy ba chồng công khai quen ai, còn không công khai thì cô không rõ, nhưng mấy tháng nay chắc là không có, dù gì hắn vẫn luôn dây dưa với cô.

Nhưng cũng không thể loại trừ khả năng sau này hắn sẽ có con riêng. Cô càng nghĩ sâu hơn, tưởng tượng nếu hắn có nhân tình và con, dù có không kết ♓·ô𝖓·, chỉ cần được hắn đưa về nhà thì thân phận của cô cũng sẽ vô cùng ngượng ngùng.

Con dâu không ra con dâu, tình nhân không ra tình nhân.

Nghĩ vậy liền thấy khó chịu, sao cô có thể để cảnh đó xảy ra được.

Giờ người gần hắn nhất rõ ràng là cô, ít nhất cô cũng phải ngủ được với hắn, hưởng thụ cho đã thì mới không thiệt.

Phùng Dao nghĩ mãi suốt đường đi, càng nghĩ càng không vui, lúc xe đến chung cư, cô vừa xuống xe đã đi cực nhanh.

Sắp đi đến thang máy mới nhận ra Phàn Tín đang đi ở đằng sau, bước chân hắn hơi chậm, không đi thẳng được.

Phùng Dao vội lùi lại mấy bước đỡ hắn, hối hận vì không bảo trợ lý đưa hắn lên trên.

Hình như hắn hơi say thật, hơi thở toàn là mùi rượu, trước đó Phùng Dao tưởng hắn giả vờ lạnh lùng trên xe, hóa ra là rượu đang ngấm.

Hắn vừa cao vừa nặng, khó khăn lắm mới lên được tới nhà, Phùng Dao dìu người mà đổ hết mồ hôi, cô cởi giày và đồ ra đi tắm.

Tầm nửa tiếng sau, cô mặc váy ngủ rộng rãi đi ra, Phàn Tín vẫn ngồi trên sô pha, cà vạt và thắt lưng đều bị cởi vứt sang một bên. Hơi thở hắn nặng nề, tóc hơi rối.

Phùng Dao chỉnh lại đầu tóc mới khô được nửa, khuỵu gối trên sô pha, ghé đến trước mặt hắn khẽ hỏi: "Ba ơi, ba say rồi sao?"

"Ừm..." Hắn phát ra tiếng bằng giọng mũi, dựa vào lưng ghế ɱ-ề-Ⓜ️ 〽️ạ-𝐢 xoa trán.

Phùng Dao sấn tới kéo mặt hắn để hắn nhìn cô, đôi mắt sâu thẳm không có tiêu điểm, bị ép nhìn về phía cô, không còn sắc bén như bình thường.

Lúc ở quán bar Phùng Dao còn thất vọng vì hắn không say, kết quả lại say thật, cô thầm cười, không chút kiêng kỵ ngồi lên đùi hắn, dựa vào lòng hắn, cảm giác được cơ thể пóп-🌀 bỏⓝ-𝖌 của hắn đang ôm lấy mình.

"Khó chịu không ba?" Cô sờ cơ nɢự_𝒸 Phàn Tín, mờ ám lướt lên lướt xuống.

Phàn Tín bị trêu chọc, vô thức ghé sát, tay đặt trên eo cô, nhìn chằm chằm.

Một lát sau, hắn ⅼ-1-ế-〽️ môi, giọng trầm khàn: "Khát."

Cơ thể Phùng Dao khô nóng, dán môi đỏ lên, cùng hắn nút lưỡi mấy phút liền, lúc tách ra, bốn cánh môi đều ướt nước. Phàn Tín khẽ động môi, vẫn nói khát.

Xem ra đúng là khát thật.

Phùng Dao chỉ đành bước xuống khỏi người hắn, đi rót nước.

Cô không rành căn nhà này, lật tủ mãi mới tìm được ly, vụng về dội nước rửa ly, lúc rót nước, phía sau có một đôi tay vòng qua ôm lấy 𝖊_𝑜 🌴_𝖍ⓞ_п của cô.

Hơi thở nam tính xộc tới, Phàn Tín kề sát bên cổ cô, lúc nói chuyện môi chạm dái tai cô, thấp giọng hỏi: "Em là ai?"

Phùng Dao dừng lại, xoay đầu nhìn Phàn Tín, hắn ôm rất chặt, cũng đang nhìn cô, dường như đang suy nghĩ xem cô là ai.

Nghĩ lại hình như hắn không hay uống rượu, chắc không phải là say quá, tưởng cô là phụ nữ hắn gặp được ở bên ngoài đấy chứ?

Phùng Dao sờ bàn tay trên eo mình, hỏi dò: "Ba không biết con sao?"

Phàn Tín lắc đầu, vẫn hỏi tiếp: "Em tên gì?"

Trong lòng Phùng Dao khẽ động, cảm thấy thế này cũng tốt, rất tình thú.

Cô đưa ly nước cho người đàn ông, xoay người cọ hắn, nghĩ đến cách hắn gọi cô lúc ở quán bar, bèn nói: "Em tên Dao Dao."

Phàn Tín uống nước, hơi vội vàng, bên tai Phùng Dao nghe được tiếng nuốt ở cổ họng, tiếp đó giống như đã giải khát, hắn ♓*ô*ⓝ lên dái tai cô, gọi một tiếng: "Dao Dao."

Giọng nói nam tính trầm khàn.

"Ưm..." Phùng Dao khẽ rên, tình dục được đánh thức. Hắn ở phía sau ôm rất chặt, cô cảm giác được chỗ nóng rực kia đang cọ lên 𝐦ôn-🌀 mình, cô vặn ɱ*ô*n*𝐠 cọ háng hắn, chủ động nhiệt tình mời gọi.

Phàn Tín bị cô ↪️-ọ 🔀á-т đến khó chịu, tách người ra, vỗ lên 〽️-ô-𝐧-🌀 tròn của cô, đánh giá: "Dao Dao, 𝐦●ô●𝖓●𝐠 em to quá."

"Ừ hứ... ba thích không?" Phùng Dao nghiêng đầu chu môi, ánh mắt mê hoặc.

"Thích." Phàn Tín ♓.ô.𝓃 lên môi mềm của cô, bàn tay trên eo trượt xuống, dùng lực xoa ⓜ·ôn·ɢ thịt, bóp đến mức hai cánh 〽️·ô𝐧·ⓖ đều biến dạng.

Phùng Dao vừa ⓢư_ớ𝐧_ⓖ vừa phê, *** nhỏ ướt dính, cô xoay người ôm eo người đàn ông, nũng nịu nói: "Ba ơi, em ướt rồi, ra sô pha được không?"

Phàn Tín bị cơ thể và giọng nói kiều diễm của cô gái trong lòng làm cho đổ mồ hôi, hắn không nói năng gì, bế cô lên, Phùng Dao lập tức móc hai chân lên eo hắn.

Chỉ mấy giây sau, trên sô pha là hai người đang triền miên, người đàn ông cao lớn cường tráng, lồng 𝐧ℊ●ự●↪️ màu mật nửa lộ ra ngoài, hơi thở nặng nề. Cô gái trong lòng chủ động phóng túng, một tay cởi nút quần người đàn ông, cả hai h.ô.ⓝ nhau ư·ớ·𝖙 á·t.

Phàn Tín nút lưỡi cô hơi đau, cô cũng mặc kệ, móc ra con *** đen tím, vén vạt váy mình lên. Cô vốn định զ-𝖚-🍸ế-ռ ⓡ-ũ hắn nên tắm xong cũng không mặc quần lót, thân dưới trần truồng ngồi lên *** hắn.

Nơi riêng tư nhất của trai gái ↪️-ọ ×-á-т nhau, da thịt kề sát, *** cứng chống lên *** non, Phùng Dao 𝖉.â.ⓜ đ.ã.ռ.🌀 rên thành tiếng: "A a... ư... nóng quá, *** nhỏ sắp bị bỏng rồi..."

"Em 𝐝â*𝐦 quá, chẳng trách lại theo đàn ông về nhà, nước *** nhiều đến mức có thể tắm được..." Phàn Tín nói chuyện rất chậm, rõ ràng là hắn không còn nhanh nhạy như ngày thường, nhưng vẫn cảm giác được vùng kín của cô đang ↪️·♓ả·𝓎 nư·ớ·↪️ tưới ướt hắn, hắn nắm lấy eo cô cùng cô cọ mài.

"Ưm... b_ vú em đi ba ơi..." Ⓚhoá*❗ 𝐜*ả*𝖒 bùng nổ, Phùng Dao chủ động cởi váy ngủ, ưỡn vú bự lên cho hắn b_.

Phàn Tín cúi xuống, vùi đầu vào bầu vú đầy đặn thơm tho, thè lưỡi 👢❗-ế-𝖒 liên tục.

Phùng Dao ngứa ngáy vì được ⓛ𝖎_ế_ɱ Ⓜ️ú·т, cô cúi đầu nhìn thấy được đầu lưỡi to dày màu đỏ của ba chồng đang đưa ra ngậm núm vú, lưỡi đảo quanh Ⓜ️ú_✞ vào miệng, b_ 𝐥ⓘế*〽️ không ngừng.

Đến phần thịt vú thì không thể cuốn vào trong miệng, hắn thè cái lưỡi dài 👢_ℹ️ế_ⓜ 〽️ú_t khắp bầu vú, giống như đang l·𝐢ế·m kem vậy.

Hơi thở Phùng Dao gấp gáp, n*ng đến mức cọ con *** ở miệng ***, nhưng vì hắn đang say, nơi đó tuy vừa nóng vừa lớn, nhưng cọ một lúc vẫn chỉ bán cương, không dựng đứng hoàn toàn, không thể cắm sâu vào trong.

Mà hắn rõ ràng cũng không dễ chịu gì, khẽ nhướng mày.

"A a..." Phùng Dao ngâm nga, cảm giác ngứa ngáy tràn lên, không kiềm được nhìn chằm chằm lưỡi hắn.

Cô ngồi xổm dậy, ôm lấy vai hắn tách bầu vú khỏi hắn.

Hai chân dạng rộng, giẫm lên sô pha, dâng *** thịt ԁâ●ɱ đ●ã●n●🌀 ư.ớ.𝐭 á.𝖙 đến trước mặt hắn, tách môi *** ra, nũng nịu: "Ba ơi, b_ chỗ này của Dao Dao được không?"

Phàn Tín đang b● vú thì bị tách ra, nhìn cái *** đỏ hồng không có lông đang rộng mở của cô gái, bên trong còn kẹp hột le màu đỏ, hắn khẽ nuốt nước miếng, chỉ tiến gần một tí, nơi hút hồn đó đã ưỡn ra, chạm mũi hắn.

Mùi hương ԁâ-〽️ d-ụ-↪️ xộc tới, Phàn Tín theo bản năng ⅼ-𝐢-ế-Ⓜ️ *** người phụ nữ, chìm đắm giữa xúc cảm say mê.

"A a a... thoải mái... şướ·ⓝ·𝖌 quá, ba ơi nhẹ thôi, nhè nhẹ thôi... ưm ưm..."

Phùng Dao ngồi xổm vểnh ⓜ.ô.п.ɢ, dù tư thế này rất mỏi nhưng cô vẫn chìm trong 🎋.h🔴.á.❗ 🌜ả.𝐦 ở thân dưới, không nỡ rời đi, cô lắc ɱ.ô.п.𝐠, cọ *** 𝐝â*𝐦 lên mặt ba chồng, hưởng thụ cảm giác được hắn b● ⓛ*ℹ️ế*𝐦.

Phàn Tín lấy lòng cô theo bản năng, cô sư·ớ·𝖓·𝖌 đến 𝖗_⛎_𝐧 гẩ_𝓎, thân dưới ra nước, hột le bị người đàn ông day cắn, liên tục phun nước 🅓â-ⓜ, khe rãnh sau ɱô*𝐧*🌀 cô ướt đẫm.

"Ưm... sao em 🅓_â_〽️ thế, *** toàn mùi tanh ԁâ●〽️, bào ngư còn không có mùi thế này..." Phàn Tín uống mấy ngụm nước ***, lông mi bị dính nước 🅓â-Ⓜ️ của cô, đầu óc mơ hồ, chỉ đành dựa vào bản năng b_ 🦵.❗.ế.m cô, nói ra những lời 🅓â*〽️ ⓓ*ụ*𝐜.

Thịt *** non múp, hắn càng ⅼ.ℹ️.ế.〽️ càng sâu, tách *** thịt ra là có thể thấy được âm đ*o co thắt dưới môi ***, hắn cắm hai ngón tay vào trong, động thịt quấn chặt lấy hắn, ngón tay khép lại đ·â·〽️ chọc vách thịt mười mấy cái, lỗ *** bỗng phun nước. Phàn Tín rút tay ra, 𝖒ú-† lấy thịt non lầy lội bên mép ***, khẽ cắn mấy phát.

"Ưm ah... đáng ghét, đừng cắn mà... mau 𝐥_ïế_Ⓜ️ đi... a a a... sắp ra rồi ba ơi..." Phùng Dao bị cắn run cả eo, rất nhanh cảm giác được thân dưới bị 〽️●ú●🌴 chặt, môi lưỡi hắn b● liế·𝖒 một lượt nơi đó như món ngon, cô rυ-ռ ⓡẩ-y sụp đổ.

"A a a ba ơi..." Phùng Dao không ngồi nổi nữa, cơ thể ngã ra một bên sô pha, khoảnh khắc *** dâ●m và miệng người đàn ông tách ra, một cỗ nước bắn tung tóe giữa háng.

Chương (1-53)