Lão dê xồm
← Ch.10 | Ch.12 → |
Tiếng 𝖑_ïế_ⓜ ɱú-✞ ngày càng kịch liệt trong xe.
Hai vú Phùng Dao г⛎_ռ r_ẩ_ⓨ, phát ra tiếng 𝐫ê_n r_ỉ, tay túm lấy áo sơ mi của ba chồng, vò nhăn một mảng.
"Ư... ba ơi, nhỏ tiếng thôi... Ưm ah... tài xế còn đây..."
Phùng Dao chưa quên sự có mặt của tài xế, chỉ có thể nũng nịu nhắc nhở, so với lo sợ làm chuyện dang díu xấu hổ cùng ba chồng, cô càng sợ bị người khác biết hơn.
Phàn Tín ngậm 〽️ú*† vú thịt non mềm, chậm rãi đổi sáng ⓑ●ú 〽️ú●† bên còn lại, lúc ♓_ô_𝓃 vú thì thấp giọng nói: "Không sao, cậu ta không dám nói ra đâu, rên 𝒹.â.Ⓜ️ đ.ãⓝ.g vậy mà sợ người khác nghe được à?"
Phùng Dao yên tâm hơn, móng tay sơn màu đỏ rượu túm càng chặt hơn: "Ưm ah... đều tại ba, ngứa quá..."
Cô cảm giác được đầu lưỡi mạnh mẽ của người đàn ông đang ⓜú_† núm vú mình thế nào, đầu lưỡi móc 𝖑ℹ️ế-𝖒, liên tục đảo qua nơi nhạy cảm, cứ b* mãi không thôi, giống như chưa từng thấy phụ nữ bao giờ.
"Hu hu..." Tiếng nấc nghẹn rời rạc của cô vang lên.
Giây phút 🎋.h.0.á.❗ c.ả.〽️ tràn lên tận não, cô cúi đầu nhìn cái lưỡi dài của người đàn ông đang thè ra trên thịt vú, thật sự muốn cởi cả phía dưới ra cho hắn ⓛı·ế·𝐦 Ⓜ️*ú*ⓣ.
Nhưng cô không thể, nếu hắn không phải ba của Phàn Thụ thì tốt rồi...
Cảm giác ư●ớ●𝐭 á●ⓣ giữa hai chân.
Phàn Tín 🅱-ú 〽️-ú-т hơn chục phút, bầu vú bị ⓛⓘ-ế-m đầy nước miếng, núm vú vừa ướt vừa đỏ, hắn còn chưa đã thèm 𝖍.ô.𝖓 lên đó.
Phía dưới cương cứng đến phát điên, cảm giác thèm khát nhưng không xơi được của tối qua vẫn kéo dài đến hiện tại, hắn muốn làm nhiều hơn, nhưng thời gian có hạn.
Thở mạnh một hơi, hắn ngẩng đầu, xoa bóp núm vú cô, không kiềm được 𝒽ô*ռ lên môi đỏ ⓠ𝐮ÿế_𝐧 𝖗_ũ của con dâu, hỏi: "Ngứa ở đâu? Vú sao?"
Ngón tay men theo mép váy trượt vào trong, cách lớp quần lót xoa nhẹ *** cô: "Hay là bảo bối nhỏ ở đây ngứa? Ⓒ●♓●ả●𝐲 ⓝ●ư●ớ●c rồi..."
"Ưm ah..." Phùng Dao chịu không nổi, ngửa đầu ⓡê·ռ 𝐫·ỉ, có lẽ là vì thân phận cấm kỵ, cô cảm thấy 𝐡.ô.𝖓 m.ô.1 cùng ba chồng là hành động 🌴𝖍●â●ⓝ Ⓜ️ậ●t hơn cả xoa vú, nhưng hắn ♓ô●n bất ngờ, còn muốn chọc bên dưới của cô, nói những lời 🅓â-ⓜ d-ụ-𝐜 phát n*ng.
"Đừng, ba ơi, không thể..." Phùng Dao 🎋ẹ-🅿️ 𝖈-ⓗặ-𝖙 chân, run giọng xin tha, vừa như từ chối vừa như vui mừng.
"Nước ◗â·𝐦 chảy ra rồi còn không thể?" Giọng Phàn Tín hơi nghiêm nghị, tay dùng lực tách hai chân ra.
Váy bị vén lên, đôi chân trắng nõn tách t𝒽●à𝓃●𝐡 hì●𝖓●ⓗ chữ bát, bàn tay màu lúa mạch của người đàn ông lột quần lót hồng phấn q·υ·🍸ế·ռ г·ũ của cô sang một bên, để lộ môi *** béo múp ướ-t á-т, hắn còn cố ý chọc cô: "Con xem, quần lót vốn dùng để che ***, giờ hay rồi, nó ướt đẫm luôn."
"Ưm ah..." Cảnh tượng và lời nói quá ԁ·â·ⓜ d·ụ·𝐜, dù là người có kinh nghiệm, đối mặt với người đàn ông là ba chồng này, Phùng Dao vẫn xấu hổ vô cùng, sớm biết vậy lúc sáng đã không mặc quần lót ◗●â●〽️ vậy rồi, cô nũng nịu oán trách: "Đáng ghét... Đừng nói nhiều vậy... A a chịu không nổi..."
Khe *** đang bị cả hai nhìn chảy một luồng nước 𝐝â-𝖒, còn dính trên mép ***.
"Đĩ 🅓â*ⓜ." Phàn Tín nóng cả mắt lẫn tim, không trêu ghẹo cô nữa, ngón giữa trực tiếp ↪️-ắ-〽️ ⓥà-⭕, đốt ngón tay thô to tách lỗ *** đầy đặn, *** nhỏ non mềm giống như thèm khát hút ngón tay hắn vào trong.
Quả nhiên vẫn khít y như tối qua, thậm chí vì n*ng mà còn chặt hơn nữa, cắn lấy hắn không buông.
Phàn Tín cắn răng, lại thêm một ngón nữa, hai ngón tay đâ-Ⓜ️ thọc trong lỗ *** đầy nước.
"A a... Thô quá... ba ơi... ưm ah..." Bị ngón tay đ_â_ⓜ ѵ_à_ⓞ rồi, Phùng Dao cũng không còn ý muốn ngăn cản, ⓚ.h.𝑜.á.❗ 𝐜ả.Ⓜ️ tăng nhanh, 〽️-ô-п-g thịt ngồi trên đùi người đàn ông cũng theo đó mà cọ nhẹ.
Vùng kín của cô bị *** ** không biết bao nhiêu lần, tuy chặt nhưng vẫn có độ dãn của phụ nữ từng trải, nuốt hai ngón tay vẫn thừa sức, nhanh chóng Ⓜ️.ú.✞ chặt, nước d_â_ⓜ tràn trề.
Con *** vểnh lên của Phàn Tín bị 𝖒ô-𝖓-g cô cọ tới cọ lui, một bàn tay vân vê ɱô𝖓·ℊ bự của cô, vừa xoa bóp vừa 𝐡.ô.n lên cổ cô: "Này mà thô à? Có muốn ăn *** của ba thử không?"
"Hu hu... đừng mà..." Phùng Dao bị đâ_〽️ đến chỗ 𝐬ư·ớռ·ℊ, mím môi từ chối.
Cô đương nhiên cũng cảm nhận được kích thước và độ nóng khiến tim đập nhanh, nhưng cô chưa mất trí đến mất quên giao hẹn của họ.
"Đĩ 🅓â-〽️, nhớ kỹ thật đấy, vậy ba chỉ đành sờ cái 〽️ô𝓃-g 𝐝â_𝐦 này thôi, m-ô-𝖓-ɢ đầy đặn thế này, cũng bị tên nhóc kia sờ cho bự à?" Hơi thở thoát từ cổ họng hắn, n*ng đến mức khàn cả giọng.
"Hừ... Biết rồi mà ba còn làm vậy, sao ba có thể chơi con dâu của mình chứ..." Phùng Dao thấy hắn còn mặt mũi nhắc đến con trai, tay xoa cằm hắn oán trách.
Tay bên dưới của Phàn Tín dùng sức, ấn lên hột le nhô lên của cô, miệng không ngừng nói lời 🅓*â*ɱ 𝐝*ụ*↪️: "Ba cũng không muốn, ai bảo con 𝖉â-𝐦 vậy, hôm nọ không mặc quần bảo hộ, lúc mang giày còn lộ 〽️.ô𝓃.🌀 bự cho ba chồng nhìn, có thánh mới nhịn nổi."
"A..." Giây phút cao trào, Phùng Dao gần như lập tức nhớ ra ngày hắn nói là ngày nào, chính là ngày hắn vừa về nhà, không ngờ bị hắn thấy thật.
Nước 𝖉â●Ⓜ️ phun trào, thịt *** như bị nước rửa qua, Phàn Tín nhìn chằm chằm *** co rút, từ từ rút tay ra.
Lúc nhìn lên, thấy đôi mắt mê hoặc của cô thoáng qua nét kinh ngạc, hắn thấp giọng cười: "Nước nhiều thật. Bất ngờ không? Ba còn hối hận vì hôm đó không ** con luôn."
Sau một lát thất thần, Phùng Dao bị lời nói ngông cuồng của hắn chọc tức, hiếm khi lớn gan đấm п🌀.ự.🌜 hắn: "Ba biến thái, lão dê xồm... a..."
Lời vừa dứt, cô bị túm eo nhấc lên, trong chốc lát, cô đổi thành tư thế ngồi ❎🔴.ạ.c chân trên người ba chồng, hắn còn kéo quần xuống, dương v*t nóng rực cách lớp quần lót của hắn dán sát *** thịt ướt đẫm của cô.
Hạ thể Phùng Dao đụng vào vật kia, cô bắt đầu cuống lên, sắp đến công ty rồi, hơn nữa hắn nói là không **.
Cô nhấc 𝖒●ôռ●𝐠, cố gắng phớt lờ nội tâm 𝖓ó.ռ.ɢ 🅱️ỏ.𝓃.ɢ và *** ԁ-â-Ⓜ️ đang muốn hút lấy của mình, vùng vẫy nói: "Đừng... Ba nói chỉ 𝒽ô_ⓝ thôi mà, ba ơi, xin ba... hu hu..."
Dáng vẻ nũng nịu của cô quá xinh đẹp, trái tim Phàn Tín cũng mềm nhũn, hắn ấn ɱ·ô·𝖓·ɢ cô xuống dưới, dán sát tai cô thấp giọng nói: "Chỉ 𝖍ô.ռ thôi, dùng *** 𝖉â-𝐦 của con hô_ⓝ *** ba là được, không **, Dao Dao ngoan, tự ghé sát ***..."
Hắn rất ít khi gọi tên cô như vậy, bình thường đều ra vẻ nghiêm túc, có gọi cũng chỉ gọi thẳng tên họ.
Phùng Dao nhất thời mềm lòng, ɱ●ôⓝ●ɢ thuận theo lực đạo dịch xuống dưới, ngồi lên *** ba chồng.
← Ch. 10 | Ch. 12 → |