Xe chấn
← Ch.02 | Ch.04 → |
Không biết từ khi nào nút áo trên người Khương Miểu đã mở ra phân nửa, áo ngực cũng được cởi bỏ, từ bả vai rơi xuống, nằm trên cánh tay, bầu ngực đầy đặn được áo sơ mi mỏng manh bao bọc.
Bầu ngực mềm mại bị anh nắm kéo co dãn ra, Khương Miểu có thể cảm giác được lòng bàn tay của anh rất nóng, mang theo hơi ấm cọ xát ái muội.
Cô nhỏ giọng thở hổn hển, tay vẫn luôn bị anh mạnh mẽ nắm chặt, thấp giọng thở hổn hển, anh cường thế nắm lấy tay cô vuốt ve cái gọi là 'bảo bối' trong miệng anh.
Trong lúc nhất thời, sự yên tĩnh trong xe bị phá vỡ, toàn bộ đều là tiếng hít thở trầm thấp của hai người, tay khác của Khương Miểu ôm lấy cổ anh, chủ động hôn lên khóe môi anh.
"Muốn?" Ôn Sâm Ngôn thấp giọng cười, "Muốn thì tự mình tới."
Anh nói, liền có ý xấu ôm cô vào lòng đè nặng. Cơ thể hai người dính sát vào nhau, dường như không có gì có thể tách bọn họ ra, trong đầu Khương Miểu hiện lên một loại ý nghĩ hoang đường, cô vốn chính là một bộ phận trên cơ thể anh. Ý nghĩ này chỉ vừa chợt lướt qua thì trên cơ thể truyền đến tia tê dại cùng với cảm giác bị chiếm giữ.
Anh nắm lấy tay Khương Miểu, trong giọng nói tựa hồ mang theo tia khẩn cầu, "Giúp anh cởi ra? Được không, em gái."
Khương Miểu bị một tiếng em gái này của anh kích thích đến tay chân nhũn cả ra, hai người hiện tại ở bên trong xe có cảm giác như anh em loạn luân vụng trộm yêu đương.
Đèn trong xe bị Ôn Sâm Ngôn tắt đi, không gian tối mờ, thị giác bị đánh mất, các giác quan khác được phóng đại lên, cô có thể cảm nhận được bàn tay mang theo độ ấm nóng cọ xát vào đôi vớ mỏng tanh trên chân mình.
Bàn tay không thành thật dần dần hướng lên trên tiến vào phía trong đùi, vuốt ve tiểu huy*t.
"Thích anh trai làm như thế sao?"
Khương Miểu tự nhiên biết lời này của anh có ý tứ gì, cô không có mặc quần legging, dưới váy chỉ mang quần lót chữ Đinh (丁), về điểm này thì căn bản không che được cái gì rồi, nếu anh không thấy được thì thật đáng tiếc.
Ngay tức khắc Khương Miểu liền không rảnh suy nghĩ nữa, ngón tay anh kéo quần lót của cô ra một chút rồi dần dần luồn vào khe nhỏ, vải dệt của quần lót cọ xát vào viên đậu nhỏ nhô ra.
"A... Anh ơi...ư" cơ thể cô không chịu được khống chế xụi lơ ở trong lòng anh, bụng nhỏ tê dại, tiểu huy*t đã ướt đẫm, bờ môi đỏ mọng hé mở phun ra những tiếng thở dốc yêu kiều.
Ngón tay anh chậm rãi vừa xoa vừa véo tiểu huy*t, bàn tay khác bao phủ ngực cô: "Anh trai làm em có thoải mái không?"
So với khi nãy cường thế chiếm hữu, lần này lại chậm rãi trêu chọc khiến cô khó chịu, thực mau liền đầu hàng nhận thua.
"Anh ơi, em rất khó chịu...ư ư... ngực em rất ngứa, phía dưới cũng khó chịu...Muốn anh......" Cô chủ động hướng vào ngực Ôn Sâm Ngôn, hai chân ngồi quỳ trên ghế, dùng hoa huy*t của mình cọ xát vào đùi anh.
Cô chính là cố ý, với chút hoạt động này căn bản không thỏa mãn được sự trống rỗng của cô, đã bị khiêu khích khiến thân thể mẫn cảm, d*m thủy không ngừng chảy ra, hoa huy*t cọ xát vào vị trí mấu chốt của anh, chỉ trong chốc lát liền khiến quần anh ướt một mảng.
Ôn Sâm Ngôn tự nhiên cảm giác được, trên trán anh nổi lên gân xanh, hiển nhiên cũng đang nhẫn nại, vỗ vỗ bờ mông cô, "Mở ra cho anh nhìn xem."
Khương Miểu nghe theo lời anh nói, đem quần lót chữ Đinh (丁) cởi ra, liền hô, "Anh ơi xem nè, quần này đều ướt hết rồi, nhìn xem có phải em bị bệnh hay không?"
← Ch. 02 | Ch. 04 → |