← Ch.25 | Ch.27 → |
Khách sạn, trong phòng một mảnh đen tối, màn hình di động sáng lên, thấy cô đã hồi phục, trong lòng Ôn Sâm Ngôn như bị bàn chải đảo qua, ngứa.
Cầm điện thoại goi video, đối phương bắt máy.
Bên kia đèn sáng, cô mặc váy ngủ, hai chân đang gác vào nhau đặt trên giường, cằm đặt trên cánh tay, "Ở bên anh tối quá."
"Miểu Miểu, có uống thuốc đúng giờ không?"
"Có." Đầu lưỡi Khương Miểu liếm liếm môi dưới, "Em không nhìn thấy anh."
Ôn Sâm Ngôn nhắm mắt lại, không nhìn dáng vẻ quyến rũ của cô nữa, kiềm chế thân dưới đang xao động.
"Chờ anh trở về lại thấy, ngoan ngoãn uống thuốc, miệng vết thương còn đau không?" Thanh âm anh khàn khàn.
"Không đau, động tác kịch liệt sẽ đau." Cô cắn môi, loại thanh âm này của Ôn Sâm Ngôn cô đã quá quen thuộc, thời điểm mỗi lần anh muốn, thanh âm chính là như vậy.
"Nghỉ ngơi sớm một chút." Lưu lại một câu, Ôn Sâm Ngôn đem đề tài kết thúc.
Ở ban công hút thốc, dục vọng thật lâu không thể bình ổn lại.
Mấy ngày kế tiếp Ôn Sâm Ngôn rất bận, ban ngày đến nhà bà Trình chữa bệnh, buổi chiều lại bị kéo đi đại học L giảng bài.
Hai người 3 ngày rồi chưa nói chuyện, vì thế Khương Miểu nằm ở trên giường, lải nhải nói những chuyện gần đây của mình: "Sâm Ngôn, Tống Tranh Nghiệp quả nhiên đã ký tên, em tính toán đem tiền được bồi thường toàn bộ quyên góp ra ngoài, Lâm Văn Văn cũng thất nghiệp, hai người đó cũng chưa có công tác.
Đúng rồi, mẹ Tống tới, Lâm Văn Văn bị đuổi ra khỏi phòng thuê của Tống Tranh Nghiệp, nghe nói trên mặt cô ta còn có vết đánh, cũng nghe nói đứa bé trong bụng Lâm Văn Văn không phải của Tống Tranh Nghiệp."
Ôn Sâm Ngôn không có hứng thú nghe chuyện này, thanh âm anh ách, "Miểu Miểu, anh muốn nhìn em."
"Không phải em đang ở đây sao?" Khuôn mặt nhỏ của cô tràn đầy nghi hoặc, trở mình, nằm thẳng trên giường.
Khương Miểu chính là tiểu yêu tinh, câu dẫn anh đến khó chịu, đặc biệt hai người một tháng cũng chưa thân cận, dục vọng mãnh liệt bị anh áp xuống, cố tình cô còn không biết dáng vẻ hiện tại của mình như thế nào, nếu không phải chỗ này quá xa, ngày mai còn cần trị liệu cho bà Trình, anh nhất định phải đem tiểu yêu tinh này đè dưới thân hung hăng khi dễ.
Thân thể khô nóng làm anh khó chịu cởi bỏ mấy nút áo trên, giọng nói mang theo mê hoặc: "Ngoan, đem quần áo cởi ra."
Khương Miểu cũng thật lâu không có làm, thân thể bị anh trêu chọc nổi lên phản ứng, đỏ mặt, hai chân gắt gao khép kín vào nhau, bụng nhỏ buộc chặt.
"Ngoan, em cũng muốn không phải sao?" Ôn Sâm Ngôn tiếp tục dụ dỗ.
Hôm nay Tô Vân về nhà, cho nên hiện tại chỉ có một mình cô, Khương Miểu vẫn là tìm tai nghe mang lên, trừng mắt nhìn anh liếc mắt một cái, tức giận: "Chẳng lẽ anh không muốn?"
"Muốn a." Thanh âm của anh đè nặng.
Khương Miểu vì muốn thoải mái nên mặc váy ngủ, cô đem váy từ dưới vén lên, đầu tiên là cặp đùi trắng nõn, tiếp theo là cái bụng nhỏ, chẳng qua làn da còn có chút xanh tím, tiếp đến là đôi v* mượt mà no đủ.
Ôn Sâm Ngôn ngừng thở, ánh mắt cực nóng nhìn chằm chằm tiểu yêu tinh trong màn hình, "Ngoan, đem quần lót cởi ra."
Hai người đều đã làm rất nhiều lần, mỗi lần đều là anh ôm cô đi tắm rửa, cũng không có gì nhưng vẫn thẹn thùng, phía dưới tiểu huy*t tiết ra rất nhiều mật dịch.
Quần lót đã dính không ít nước, Khương Miểu quỳ gối trên giường, đem quần lót chậm rãi từ trên eo cởi, chân duỗi ra, chất lỏng trong suốt liên tiếp chảy từ hạ thể xuống quần lót.
Khương Miểu đỏ mặt, đem quần lót từ chân kéo xuống, ném tới mép giường.
Lông ở phía dưới cũng không nhiều, anh nhìn từ vị trí bụng lướt lên lướt xuống, toàn thân trắng nõn.
"Miểu Miểu đem gối đầu đặt sau lưng đi, lại đem gối ôm lót ở dưới đùi em, động tác chậm một chút, không cần chạm đến vết thương." Ôn Sâm Ngôn kiên nhẫn nói.
Khương Miểu làm theo, lưng dựa vào đầu giường, cặp đùi hơi hơi tách ra, giơ di động thẳng vào.
D*m thủy trong suốt từ giữa khe tuôn ra, theo đùi chảy xuống giường.
Khương Miểu quay camera đối diện với cơ thể, chỉ thấy được đôi v* to lớn tuyết trắng, còn có tiểu huy*t phía dưới như ẩn như hiện.
Theo hô hấp của cô, đôi v* lắc lư lên xuống, tiểu huy*t thì nhiệt tình chảy d*m thủy, đối với Ôn Sâm Ngôn mà nói hiện tại anh như uống trúng xuân dược.
"Miểu Miểu, tay đặt trên v*, lòng bàn tay nhắm ngay giữa đầu v*, nhẹ nhàng xoa."
Khương Miểu nghe lời mở to đôi mắt ướt át, tay dựa theo lời anh nói, bao trùm lên bầu v* đầy đặn, lòng bàn tay bắt đầu bóp chặt, v* từ giữa kẽ tay tràn ra, đầu v* vì dùng sức có chút đau, lại có chút trướng trướng.
Cắn môi, dòng nước ấm trong hoa huy*t lại trào ra, chất lỏng dính trên âm mao trông rất d*m mỹ.
Hơi thở Ôn Sâm Ngôn càng thêm nặng nề, nhìn làn da cô dần dần biến thành màu ửng hồng.
Ánh mắt Khương Miểu trở nên mê ly, cô không phải chưa từng tự an ủi, tưởng tượng đến Ôn Sâm Ngôn đang ngồi trước mặt cô, cảm thấy thẹn thùng lẫn kích thích.
Bên tai là tiếng thở dốc dồn dập của anh, Khương Miểu không cần xem cũng biết hiện tại anh rất muốn tiến vào tiểu huy*t của mình, mỗi lần anh đâm vào, cửa huy*t đều sẽ căng đến trắng bệch, mị thịt bị côn th*t nghiền ép, nếp uốn vuốt phẳng.
Ngón tay thọc vào rút ra, tiếng nước kêu phụt phụt, bụng nhỏ tê dại khó chịu, bên trong giống như có sâu bò, hư không khát vọng muốn bị lấp đầy, hung hăng nghiền áp qua mỗi một tấc nếp uốn mị thịt.
"Đúng vậy, chính là như vậy, lực đạo trên tay dần dần tăng lớn lên." Ôn Sâm Ngôn cởi bỏ đai lưng, quần tụt xuống trên mặt đất.
Côn th*t sớm đã vận sức chờ phát động, kéo quần lót xuống, cầm côn th*t rút ra, bàn tay vuốt lên vuốt xuống, Ôn Sâm Ngôn nhìn video, đầu ngón tay Khương Miểu trắng nõn dùng sức véo đầu v* phấn hồng, đầu v* lập tức dựng thẳng, tốc độ trên tay anh cũng nhanh hơn.
D*m thủy từ cửa hoa huy*t chảy ra dính ướt một mảng khăn trải giường dưới thân cô, hai chân cô tự giác tách ra lớn hơn nữa, môi âm h. ộ bao vây lấy tiểu huy*t sâu thẳm bại lộ ở trong màn hình.
Môi âm h. ộ run rẩy mấp máy, thịt non mềm phía trong huy*t theo động tác lấp ló xuất hiện.
Yết hầu Ôn Sâm Ngôn khô khốc, động tác trên tay nhanh hơn, "Ngoan, ngón tay tách môi âm h. ộ ra, đầu ngón tay xoa viên đậu đỏ kia."
Khương Miểu đem điện thoại đặt dựa vào gối ôm hình trụ đang lót dưới đùi cô, màn hình nhắm ngay vào chính mình, cô điều chỉnh tư thế, cố ý đem tiểu huy*t đang chảy nước đối diện màn hình.
Đầu ngón tay xoa xoa viên đậu nhỏ, bắt đầu niết.
← Ch. 25 | Ch. 27 → |