Vay nóng Tima

Truyện:Chuyện Tình Như Ý - Chương 07

Chuyện Tình Như Ý
Trọn bộ 10 chương
Chương 07
0.00
(0 votes)


Chương (1-10)

Siêu sale Shopee


Người ta nói nhà vệ sinh nữ là nơi lời đồn đại truyền bá nhanh nhất, cũng là nơi dễ dàng gặp được tình địch nhất. Đúng như dự đoán, Tạ Giai Hinh vào WC nữ không bao lâu, mới đang tô lại môi son, chợt nghe bên tai tiếng giày cao gót hằm hằm sát khí, cáchh... cách... cách...

" Này!" Thạch Hiểu Vi dựa người vào tường, hai tay khoanh trước ngực càng hiện rõ vẻ đầy đặn của vòng một.

" Xin chào." Tạ Giai Hinh cũng rất lịch sự, người ta chào hỏi, cô tự nhiên cũng sẽ đáp lại.

" Cô chắc hẳn đã biết tôi là ai?"

" Cô là ngôi sao? Muốn cho tôi chữ ký? Nhưng mà tôi đây lại chẳng mang theo giấy bút!"

Thạch Hiểu Vi đầu tiên là sửng sốt, rồi cười lạnh, " Đừng giả ngốc, ở đây ai mà chẳng biết, tôi và Thư Hoằng yêu nhau hơn năm năm."

Năm năm thật sự thật lâu, nên nào có thể dễ dàng buông tay? Tạ Giai Hinh chỉ có thể tiếc nuối trả lời một tiếng:" Hazz..."

" Thư Hoằng anh ấy từ nhỏ đến lớn đều rất xuất sắc, là người được nuôi dưỡng tốt, luôn đứng đầu, luôn theo chủ nghĩa toàn diện, không nghĩ giờ đây mắt nhìn người của anh ấy lại kém đến vậy."

" Tôi không biết con mắt của Thư Hoằng có vấn đề gì, nhưng mà có gì gì đi cũng chẳng liên quan gì đến cô." Bọn họ yêu nhau, bạn gái CŨ như cô ta lấy cớ gì mà bình luận?

Cho dù xinh đẹp đấy, bộ ngực nhìn được đấy, cũng vô dụng thôi nha, hừ!

" Tôi nghĩ cô chắc cũng biết vì sao ngày xưa tôi và anh ấy chia tay. Giống như cô, tiêu chuẩn bình thường của một người đàn ông cũng không đạt được. Yêu một người như vậy chẳng làm ăn được gì đâu." Thạch Hiểu Vi biết công kích cô không được, liền chuyển đối tượng qua người yêu của cô, chắc mẩm đòn này sẽ khiến Tạ Giai Hinh đổ gục.

Tạ Giai Hinh cười to ba tiếng." Đến bây giờ cô vẫn không hiểu? Tiêu chuẩn bình thường của một người đàn ông, haha, còn phải tùy thuộc vào người phụ nữ nhân bên cạnh nữa."

" Cô có ý gì? "

" Thư Hoằng khẩu vị rất lớn, mỗi ngày đều phải làm, hơn nữa không chỉ một lần, tôi muốn anh ấy dừng lại cũng không được, may mắn anh ấy cũng thực ôn nhu, sau đó còn giúp tôi mát xa toàn thân, haha, bởi vậy tôi mới không buông tha cho anh ấy đấy!" Tạ Giai Hinh không chút xấu hổ mặt dày nói dối, tuy cô vẫn là còn là một xử nữ, nhưng bất đắt dĩ thôi, bạn trai người ta đâu được để người khác thích chặt chém là chặt chém, uy phong cũng không được để mất.

" Cô nói dối!" Thạch Hiểu Vi hoàn toàn không tin, anh ấy rõ ràng có bệnh, ngày xưa chỉ cần cô thoát y, dù cố thế nào anh cũng không thể 'đứng lên' được.

" Chậc chậc!" Tạ Giai Hinh kéo lệch một bên dây váy, lộ ra những dấu hôn trên ngực." Thấy không? Cái này gọi là nhiệt tình như lửa, hung mãnh như sói, trước kia cô có nhiều dấu vết như thế này không?"

" Làm sao có thể có chuyện này?" Chẳng lẽ trong năm năm qua đã chữa khỏi bệnh? Trước kia cô khuyên như thế nào đi nữa, anh ta cũng không chịu thỏa hiệp, vì sao cô gái này có thể?

" Tôi thừa nhận tôi không xinh đẹp bằng cô, dáng người cũng không quyến rũ như cô, nhưng mị lực không phải chỉ có như vậy. Thư Hoằng hiện tại chết sống gì cũng bám lấy tôi, yêu thương tôi, chiều chuộng tôi. Ngay cả dì và mẹ tôi đến đây, cũng không ngượng ngùng gì mà đòi hỏi, anh ấy tinh lực thật tràn đầy, tôi có lúc cũng cảm thấy mệt!"

" Cô.... Cô khoe khoang như thế làm cái gì chứ." Thạch Hiểu Vi cho dù trong lòng nổi sóng nhưng gương mặt vẫn giữ được bình tĩnh.

" Nói cho cô biết, muốn cho đàn ông thể hiện được hết sức mạnh của mình, phải dựa vào bản lĩnh của người phụ nữ đã được tôi luyện. Cô không kiên nhẫn lại không có nghị lực, đương nhiên làm sao mà chờ được đến thời điểm con bướm phá kén chui ra, phải có con mắt tinh tường biết nhìn xa trông rộng như tôi mới chọn được một người chồng tốt mang về!"

Thấy đối phương nói hoàn toàn đúng, Thạch Hiểu Vi vẫn cố sống cố chết vẫn không chịu thừa nhận." Kiêu ngạo cái gì? Dù sao thì tôi đây cũng không cần, cô cứ việc tự nhiên!"

" Vậy cảm ơn! Hy vọng cô đừng tiếp tục dây dưa với Thư Hoằng nhà tôi, chúng tôi hai người ân ái mỹ mãn, cô nên biết điều tránh xa Thư Hoằng ra một chút!"

" Yên tâm, tuyệt đối không sờ vào thứ người khác đã ăn, loại đàn ông đó có tặng tôi cũng không thèm."

" Vậy cứ định thế đi, thân ái chào tạm biệt 'hảo mã', không hẹn ngày gặp lại!" Đây là kết quả Tạ Giai Hinh mong muốn, mỹ nữ thì sao, hấp dẫn tới mức nào, cô cũng sẽ không đời nào chắp tay đem dâng bạn trai cho người ta, đừng trách cô ác độc!

Vừa đi ra WC nữ, Tạ Giai Hinh nhìn thấy bạn trai giống như môn thần đứng ở cạnh cửa, cũng không để ý đến ánh mắt ngạc nhiên của người khác.

Nhìn này, vẻ mặt anh kinh hoảng, không biết đợi bao lâu, lại làm như suy nghĩ gì đó ghê gớm lắm, như một đứa trẻ nhỏ, thật muốn xoa đầu anh quá.

Lâm Thư Hoằng nắm lấy vai bạn gái, kiểm tra từ trên xuống dưới, " Cô ấy... Cô ta không làm gì em chứ?"

" Cô ta mà dám? Em không làm khó cô ấy là tốt lắm rồi." Tạ Giai Hinh ha ha cười, thật muốn vì thắng lợi của mình mà hát thật to.

Anh nhìn cô tóc không loạn, quần áo không xộc xệch, biểu tình tươi tắn, mới thở phào nhẹ nhõm.

Cầm tay cô đi đến góc cầu thang, thấp giọng hỏi:" Hai người rút cuộc làm gì trong đó?"

" Cô ấy nói xấu anh, em bực mình quá, liền cùng cô ấy nói chuyện một chút."

" Nói chuyện? Em với cô ấy cãi nhau hả?" Anh nhìn rõ ràng Thạch Hiểu Vi là con người cá tính cao ngạo, ai cũng không dám dễ dàng trêu chọc, Giai Hinh làm sao dám cùng cô ta nói-chuyện?

" Yên tâm, em thắng, em thắng mà. Cô ấy làm sao sánh được với em"

" Em đã nói gì?"

" Cũng không có gì, em nói anh là dũng mãnh thiện chiến, yêu cầu vô độ, hại em ăn không tiêu, còn giáo huấn cô ta một chút, rằng đàn ông cũng cần phải có thời gian cân nhắc, chứ như cô ta không kiên nhẫn đợi người mình yêu, thất bại là cái chắc."

Lâm Thư Hoằng nhất thời sửng sốt, ban đầu anh lo lắng vô cùng, lo sợ bạn gái mình sẽ bị tổn thương, nên đã chuẩn bị tinh thần an ủi cô, không nghĩ tới cô lại có thể nhanh mồm nhanh miệng phản kích lại, nói không chừng còn đem Thạch Hiểu Vi mắng tan tác tả tơi!

Cô nhìn anh thấy là lạ, vội vàng hỏi:" Anh không tức giận chứ? Chúng ta thực sự chưa có chuyên gì, em lại nói khoa trương như vậy, nhưng... bởi vì em thật sự thực khó chịu, cô ta căn bản là quá kiêu ngạo, không cho cô một chút giáo huấn không được!"

" Anh giận không. Cảm ơn em." Anh đem cô siết chặt vào lòng, nở nụ cười mãn nguyện." Kỳ thật anh rất vui, cô ấy đối với anh chỉ là người đi qua đường mà thôi, anh chỉ sợ em không chịu nổi đả kích, ai ngờ em thật kiên cường."

" Anh nghĩ rằng em sẽ chạy đến chỗ anh khóc lóc?" Làm ơn đi, phụ nữ chiến tranh với phụ nữ, cần đến đàn ông làm gì?

" Anh đáng lẽ phải tin tưởng em mới phải, về sau anh nhất định sẽ vậy. May mắn em chưa từng có bạn trai, chứ không chuyện ngày hôm nay mà xảy ra với anh, chắc chắc anh sẽ ăn dấm chua." Lần trước cô cùng đồng nghiệp thân mật nói chuyện, khiến cho anh chịu đả kích, tình nguyện ủy khuất làm thiếp, có thể thấy được khả năng khống chế mình trước cô của anh thật tệ.

" Em cũng có ghen đấy nhé, xem cô ta có bộ ngực lớn như vậy, anh ngoài mặt không nói ra, nhưng trong lòng có phải rất bất mãn với em không?

Ý tưởng của cô thật thú vị, anh không kìm được mà bật cười." Ngốc, em biết rõ anh yêu em mà."

" Coi như anh có thành ý." Cô hôn lên má anh một cái coi như phần thưởng.

" Đi, chúng ta về nhà đi!" Anh nắm tay cô đi về phía thang máy.

" Rượu mừng mới uống một nửa, như thế nào không biết xấu hổ mà rời đi?" Cô cũng không muốn trở lại chút nào, nhưng chỉ sợ tổn hại đến hình tượng của con dâu tốt.

" Không sao đâu, anh đã nói với họ rồi, lý do là chúng ta đi bồi đắp tình cảm."

" Sao anh lại nghĩ ra lý do đó? Với lý do này thì không đi không được rồi!" Có bạn trai làm làm chỗ dựa, cô đương nhiên cũng vui đùa một chút.

Hai người đi vào bãi đỗ xe, ngồi trên xe anh ngập ngừng hỏi:" Giai Hinh, tối nay... em có thể đến nhà anh được không?"

Tên đầu gỗ sao lại đột nhiên thông suốt? Tối nay muốn quay về gôn nhà sao? Mặc kệ vì nguyên nhân gì, cô đương nhiên là gật đầu cái rụp, cô chờ hôm nay đã lâu lắm rồi. [shu: gì? Chờ hiến thân hả chị ]

" Đúng rồi, ba mẹ anh đâu?"

" Bọn họ hôm trước ở chỗ anh, nhưng là hôm nay lại đang ở khách sạn, nói là muốn ôn lại tuần trăng mật. Anh nghĩ chắc họ muốn cho chúng ta không gian riêng tư." Không thể nói rõ vì sao, anh cảm thấy đêm nay là thời cơ tốt nhất, thiên thời địa lợi nhân hoà, không nên để mất.

" Anh nói thế mà không biết xấu hổ à?" Hai bác cũng thật tâm lý, cô lần sau nhất định mua chút quà cho họ.

" Đây là ý tốt của mọi người, chúng ta phải biết quý trọng, đêm nay anh muốn... em, được không?" Anh chằm chằm nhìn con đường phía trước, không dám liếc cô một cái, mấy câu gạ gẫm kiểu này thật không hợp với anh nhưng không nói ra anh sẽ thấy hối tiếc.

" Em đã nói gì nhỉ? Để xem, có phải là như em đã nghĩ... Khẩu vị của anh thực sự rất lớn, mỗi ngày đều phải làm, hơn nữa không chỉ một lần, nhiệt tình như lửa, dũng mãnh như hổ, em muốn anh dừng cũng không được, những lời này đều có thể thành hiện thực sao?" Cô đặt tay lên đùi anh khẽ vuốt, mỉm cười tà ác. [ shu: mÓa ơi:-j ]

Thành thật mà nói, cô làm gì có kinh nghiệm mấy chuyện này, phải là cô lo lắng mới đúng. Nhưng mỗi lần nhìn bộ dạng rụt rè như học trò nhỏ của anh, cô rất muốn trêu chọc anh, không biết đây là loại cảm xúc gì? Nói không chừng cô là một người phụ nữ hư hỏng, chuyên môn nghĩ đến làm những "chuyện xấu" với anh.

" Khụ.. khụ ... anh sẽ cố gắng." Cô gái này... những điều như vậy mà cũng dám nói. Vậy mà không hiểu sao làm anh thấy hưng phấn, chả lẽ tận xương tủy trong người anh có một phần biến thái tiềm tàng nào đó, là cô đã khai phá sao?

" Em sẽ chống mắt lên nhìn!"

Còn chưa vào cửa chính, hai người đã hôn nhau cuồng nhiệt không rời ngay trên hành lang, rõ ràng không uống rượu mà lại có cảm giác như đang say?

Lâm Thư Hoằng một tay ôm bạn gái, một tay lấy cái chìa khóa mở cửa. Phòng tối hù, anh cũng không vội bật đèn, ép cô vào tường ngấu nghiến đôi môi ngọt ngào của cô, hai tay đã ở trên người cô chạy loạn. Bóng tối khiến mọi vật mờ hồ không rõ ràng, càng kích thích dục vọng trong anh thêm mãnh liệt.

" Anh cảm thấy hình như anh đã yêu em mất rồi..." Anh đã từng muốn nói ra tất cả, chỉ sợ đột ngột quá lại thành dọa cô. Nhưng từ giờ trở đi, anh sẽ không tạo áp lực cho chính mình nữa.

Tạ Giai Hinh thở hổn hển mấy hơi, không có cảm động, chỉ có oán giận" Em kháng nghị! Làm ơn đem "Cảm thấy" và "hình như" bỏ đi, nói lại một lần nữa."

" Anh yêu em, Giai Hinh." So với tưởng tượng của anh thì cô càng đáng yêu hơn, ngoài cô anh ra còn có thể yêu ai?

" Em cũng vậy, em yêu anh, đầu gỗ ngốc nghếch..."

Lời cuối vừa thốt ra, hai đôi môi lại dính chặt triền miên vào nhau. Xen lẫn những âm thanh yêu đương, anh khẽ thì thầm vào tai cô: "Anh muốn em, được không?"

Cô không trực tiếp trả lời mà hỏi ngược lại: "Anh muốn bị bịt mắt hay là em che 'chỗ đó' đi?"

"Đây là chúng ta lần đầu tiên, anh muốn nhìn thấy em, cho nên..."

" Em biết rồi, em đi thay áo ngủ." Cô đã chuẩn bị mấy bộ áo ngủ được thiết kế đặc biệt chuẩn bị cho ngày hôm nay.

" Cám ơn em đã làm điều này vì anh." Đêm đầu tiên là đêm trân quý, cô lại làm 'chuyện đó' với anh theo kiểu như vậy, thật sự là ủy khuất.

" Đừng nói như vậy, tất cả bởi vì em yêu anh."

Anh bật đèn, nhìn rõ gương mặt cô, hỏi lại một lần cuối" Nếu anh không làm được như lời đã nói, em có thất vọng không?."

" Mặc kệ như thế nào, em vẫn yêu anh." Cô cho anh một cái hôn gió, khóe miệng cười xấu xa." Chờ khi em bảo được rồi thì anh hãy vào nhé."

" Uh..." Nhìn cô xoay người đi vào phòng ngủ, anh tựa vào tường hít một hơi thật sâu. Đêm nay sẽ đi đến cửa ải cuối cùng, anh chờ mong vạn phần lại sợ mình vừa lâm trận đã lùi bước, mẫu thuẫn quá phải không?

Không bao lâu, một âm thanh mê hoặc khẽ khàng truyền đến."Thư Hoằng, em đang đợi anh."

" Anh ... anh đến đây." Không thử xem thì làm sao biết được kết quả? [shu: không thử sao bit:-> ]

Anh mở cửa phòng, cảm giác như vừa bước vào một thế giới mới.

Tạ Giai Hinh buông mái tóc dài, tẩy sạch lớp trang điểm, mặc một chiếc áo ngủ màu trắng, hở vai hở lưng vô cùng khêu gợi, làn váy chỉ tới đùi, rất thuận tiện cho mấy kiểu yêu đương của họ.

" Thích không?" Cô xoay một vòng, muốn xác định lại một lần nữa.

" Thích, rất thích!" Anh nâng mặt cô lên cuồng nhiệt xâm chiếm đôi môi cô. Người này đã từng vì ở bên cạnh anh mà cãi nhau, vì để tiếp cận anh mà đã dùng mọi cách, thế nên đời này anh mà thiếu cô quả thực không xong rồi.

Nhiệt độ cơ thể ngày càng tăng cao, hai người từ từ ngã xuống giường lớn. Chẳng mấy chốc anh đã cởi bỏ hết quần áo rồi dán chặt người vào cô. Mặc dù cách một lớp áo ngủ, dòng điện chạy rần rần trong anh vẫn rạo rực.

Một tay phủ trước ngực cô, một tay thâm nhập vào dưới váy cô, muốn làm cho cô khoái hoạt một hồi. Nếu cuối cùng anh vẫn không được, ít nhất cô vẫn còn nhớ đến một chút tốt đẹp này.

" Thư Hoằng..." Cô hôn môi hôn cổ hôn bả vai, tùy ý để anh đùa, đến khi cô không chịu nổi.

Anh tạm thời ngừng lại, đứng dậy đến ngăn kéo lấy ra một cái BCS, dù sao cũng phải cẩn thận, bọn họ còn chưa đến lúc mang thai.

" Muốn sao?" Anh hỏi, lại thấy cô mê loạn gật đầu, nhịn không được hôn cô một lần rồi một lần nữa.

" Ngoan nào cô bé, ngồi lên người anh." Anh sợ chính mình không khống chế được lực đạo, khiến cô đau đớn nên quyết định dùng tư thế nam dưới nữ trên." Anh nhắm mắt lại, tự em đến."

" Vâng, nhưng không được nhìn lén nha!" Thời khắc mấu chốt cô vẫn bị mặt đỏ, chậm rãi khóa người ngồi trên người anh, làm cho bản thân một tấc một tấc từ từ đi xuống. Đau đớn là khó tránh khỏi, nhưng còn trong phạm vi chịu đựng đươc. Mà việc chính là, anh không có dấu hiệu mềm yếu đi, bọn họ thành công!

" Có thể sao? Anh muốn nhìn thấy em." Anh quả thực không thể tin được, năm năm hơn, anh nghĩ đến chính mình không bao giờ sẽ trải qua như vậy. Kết quả cô đã cứu vớt thân thể cùng tấm chân tình của anh, nói là kỳ tích cũng không đủ!

Cô cuốn lấy làn váy, che khuất chỗ hai người kết hợp." Có thể mở mắt ra."

" Vất vả cho em, cám ơn em! Cám ơn!"

Anh trong lòng mừng rỡ không thôi, động tác lại cực kỳ ôn nhu, ôm thắt lưng của cô chậm rãi đong đưa, e sợ cô có một tia không thoải mái.

Từ chỗ không thích ứng rồi đạt đến cảnh đẹp, hai người tìm được nhịp điệu hài hòa. Cô lại bởi vì không quen tư thế này mà bĩu môi "Thư Hoằng, chân em mỏi quá, anh nhắm mắt lại được không?"

" Được, em nói gì anh cũng làm." Anh ngoan ngoãn làm theo để cho cô cẩn thận điều chỉnh tư thế của hai người biến thành anh đè trên người cô, chỗ tư mật vẫn được che kín, chỉ sợ động tác của anh quá mạnh sẽ tốc làn váy đó.

" Đừng nhìn lén xuống phía dưới, cứ như vậy... Đừng dừng lại a..."

" Bảo bối của anh, cô bé của anh, anh yêu em..." Đã qua rồi cái thời khắc xấu hổ, anh nhìn chằm chằm gương mặt của cô, mắt đẫm sương mù đến say mê, càng làm cho anh thêm điên cuồng.

Nam nữ hoan ái, mây mưa thất thường, cho dù so với người khác thì hơi có bất đồng, nhưng hạnh phúc tinh khiết không có chút tạp chất nào.

Sự thật chứng minh, biểu hiện của Lâm Thư Hoằng so với những người đàn ông bình thường khác cũng giống nhau. Ngoại trừ có đôi khi anh phải nhắm mắt lại mà để cho bạn gái hướng dẫn.

Cô tuy là lần đầu tiên, nhưng đã chuẩn bị tâm lý thật tốt, nên nói cái gì, nên làm cái gì cũng không hàm hồ. Vì hạnh phúc lâu dài của hai người, tuyệt đối không thể làm cho anh bị ám ảnh những điều không tốt.

Khi kích tình rút đi, hai người lại nằm chung một cái gối, anh hơi bất an hỏi:" Giai Hinh, em cảm thấy thế nào?"

" Ngay lúc đầu có điểm đau, nhưng về sau lại thực thoải mái ..." Rốt cục đã bỏ được thân xử nữ, nếu không phải bởi vì quá mệt mỏi, cô thật muốn hát to lên để chúc mừng!

" Thật sao? Dễ chịu đến mức nào?"

Cái tên này! Được voi lại đòi tiên. Có cần phải ca ngợi không?" Chính là rất muốn tiếp tục, muốn nhiều một chút, thêm một chút nữa..."

" Em đừng nói nữa, anh lại muốn rồi" Anh không biết nên cao hứng hay lo lắng đây, năng lực biểu đạt của cô thật quá tốt, từ thanh âm đến ngôn ngữ đều đủ để mị hoặc lòng người, tùy tùy tiện tiện liền khiến cho cảm xúc của anh trào dâng.

" Hừ, về sau anh bảo nói thì em không nói. Anh không cho em nói thì em càng cố tình muốn nói."

Cô phát hiện anh rất thích nghe lời nói mị hoặc, nói vài câu anh sẽ chịu không nổi. Lỗ tai của anh thực mẫn cảm, thổi qua một hơi đều đã làm cho anh run lên. Bình thường hay nói, con trai yêu bằng mắt, con gái yêu bằng tai. Kết quả anh lại tương phản, về sau nhất định lợi dụng nó mà ăn đậu hũ của anh.

Anh hoàn toàn không biết cô có chủ ý xấu xa gì, vẫn là lòng tràn đầy cảm động cùng nhu tình, " Cám ơn em, cho anh một trải nghiệm hoàn mỹ như vậy, anh giờ chết cũng còn thấy mừng."

" Ê ê! Chúng ta còn muốn cùng một chỗ thật lâu, làm sao mà anh có thể tùy tiện nói như vậy?"

" Anh xin lỗi, chẳng là anh nhất thời rất cao hứng." Anh luyến tiếc rời đi, thật vất vả mới đi đến như hôm nay, nhưng tương lai của bọn họ hẳn sẽ lâu dài.

" Lần sau chúng ta tắt hết đèn, rèm cửa cũng kéo lại, cứ để tối thui cái gì đều nhìn không rõ, nói không chừng cũng có thể dễ hơn đó!"

Anh nhìn cô thán phục" Giai Hinh, em sao mà thông minh như vậy?"

" Đương nhiên, em là người ngàn năm mới có một, về sau anh phải yêu em nhiều vào, nghe không."

" Không cần chờ về sau, bắt đầu bây giờ luôn!" Anh xuống giường vào phòng tắm, bưng tới một chậu nước và khăn mặt, tỉ mỉ thay cô lau người, nhất là chỗ cô đổ máu, làm cho anh thật sự đau lòng.

" Anh cũng ra rất nhiều mồ hôi, đổi chậu nước khác đi, em giúp anh lau người."

Anh gật gật đầu, bế luôn cô vào phòng tắm để bàn tay nhỏ bé của cô giúp anh. Kích tình mãnh liệt cũng tốt, ôn nhu cũng tốt, chỉ cần cùng cô ở một chỗ, anh chính là người hạnh phúc nhất quả đất.

Là cô làm cho sinh mệnh của anh được trọn vẹn. Kiếp này anh thầm nghĩ chỉ muốn ôm người con gái này, ôm tấm chân tình này.

Có tình nhân trong ngực, hai người làm một giấc ngủ thẳng đến bình minh, ngay trong giấc mơ đều tươi cười.

uổi sáng, Lâm Thư Hoằng vừa tỉnh liền có cảm giác cột cờ đang đứng lên, muốn hỏi bạn gái có thể lại thêm một lần nữa không thì đã thấy cô nhíu mày, mặt nhăn nhó nói:" Thật kì lạ, em nơi đó hơi nóng rát, rất khó chịu..."

" Hả? Để anh xem xem." Bọn họ mới làm một lần, anh đã hết sức nhẹ nhàng, không đến mức tổn thương cô mới đúng.

Tạ Giai Hinh nhìn bạn trai trở lại bộ dạng bác sĩ, ngồi xổm giữa hai chân cô cẩn thận quan sát, vẻ mặt tình nghiêm túc đến dọa cô." Như em vậy là phản ứng bình thường sao?"

" Lần đầu tiên làm 'chuyện ấy' nếu có đau là chuyện hết sức bình thường. Nhưng mà em sưng đỏ như vậy, có lẽ do nguyên nhân khác."

" Nguyên nhân gì? Có phải mãnh lực của anh quá lớn?"

Anh thiếu chút nữa nhịn không được cười to." Cám ơn em đã tin tưởng anh như vậy, nhưng mà về y học theo anh thấy... hẳn là em dị ứng với BCS."

" Cái gì?" Trải qua vất vả gian khổ, trăm phương ngàn kế thì bọn họ thật không dễ dàng để có lần đầu tiên quan hệ thân mật. Kết quả không ngờ cô lại dị ứng đối với BCS. Đây là cái gì chuyện hài gì đây, ông trời căn bản là khi dễ người ta mà!

" BCS làm từ cao su tự nhiên, có vài người mẫn cảm sẽ có phản ứng. Tình huống của em không phải nghiêm trọng, nhưng mà trong vòng một tuần không thể tiếp tục 'chuyện ấy'."

Trời ạ! Cô không còn lời nào để nói, mẫn cảm, đau đớn, tạm dừng, sự tình còn có thể trở nên càng xui xẻo vậy sao?

" Phải nhớ không được gãi, cũng không được dùng nước quá nóng để tắm rửa." Anh đứng dậy chuẩn bị mặc quần áo." Em theo anh đến phòng khám, anh giúp em bôi thuốc."

" Em không muốn đi!" Bởi vì loại sự việc này mà đi phòng khám thì tâm tình cô sẽ bị thương tổn!

Lúc này trông cô đáng thương như vậy, anh cũng không muốn cô mệt mỏi." Vậy em ở nhà nghỉ ngơi, anh đi mua vài thứ rồi sẽ trở lại, sau đó làm bữa sáng cho em ăn, nhé?"

Cô giữ chặt hắn ống tay áo, bỗng nhiên không nghĩ ở một mình một người." Thư Hoằng, chúng ta cùng nhau thật sự khó khăn đến như vậy sao?"

" Em hối hận?" Trừ phi cô nói muốn buông tay, nếu không anh sẽ không bao giờ buông tay.

" Em chán ghét cơ thể mình, một đống vấn đề thật phiền toái..."

" Đừng nói như vậy, vấn đề của anh so với em càng phiền toái." Theo phương diện nào đó nói đến, bọn họ cũng coi như xứng đôi vừa lứa.

" Anh có nỗi khổ, em cũng có nỗi khổ, chúng ta chắc là đôi uyên ương số khổ rồi."

" Yên tâm, anh sẽ tìm được phương thức tránh thai thích hợp cho em, sẽ không để em phải chịu khổ."

Ngày trước cô luôn an ủi anh, cổ vũ anh. Hiện tại anh hiểu được cô, hiểu cô đang cảm thấy yếu ớt với bản thân mình, anh bây giờ chính là người cản hết mọi sóng gió cho cô.

" Có bạn trai là bác sĩ khoa phụ sản là một ý tuyệt vời, hơn nữa thể chất của em đặc biệt như vậy..." Cô hơi chút khôi phục bình tĩnh, có thể lấy chính mình vui đùa. Mặc kệ như thế nào đều đã có anh bên cạnh.

Cô cần gì phải để tâm vào chuyện vụn vặt?

" Không cần nghĩ nhiều, con người có ai hoàn hảo đâu. Em cũng không ghét bỏ anh, sao anh lại không quý trọng em được chứ?"

" Ừm, trông cậy hết vào anh đó!" Anh như thế, cô còn muốn gì nữa?

" Ở nhà chờ anh, không được chạy trốn."

" Yên tâm, anh có đuổi em cũng không đi, không đi." Cô cuối cùng cũng nở nụ cười, đây là điều anh cần, làm cho anh có thêm sức mạnh đối diện với tất cả mọi thứ.

Tạ Giai Hinh nhìn bạn trai xoay người rời đi, trong lòng ê ẩm lại ngọt ngào, không nghĩ tới buổi sáng sau đêm đầu tiên sẽ là loại xoay 108o làm cho người ta hộc máu. Cái này gọi là khổ tận cam lai, không qua gian khổ sao biết được mùi vị chiền thắng lại ngọt ngào như thế? Tình yêu bọn họ so với người khác nhất định là vĩ đại, thánh khiết lại xinh đẹp, mới có nhiều khó khăn bất ngờ như vậy!

Chuyện tới nay cô chỉ có thể tiếp tục lạc quan, tin tưởng chính mình cũng như tin tưởng vào bạn trai. Bởi vì cô không muốn trở thành người phụ nữ chỉ có kinh nghiệm một lần. Đời này cô muốn còn có rất nhiều, rất nhiều lần thì mới có thể nhắm mắt xuôi tay!

Lâm Thư Hoằng thân là bác sĩ khoa phụ sản, đương nhiên biết rất nhiều biện pháp tránh thai, nhưng không có một cái thích hợp đối với bạn gái của mình.

Tạ Giai Hinh cho tới bây giờ cũng không chịu khổ sở vất vả như vậy. Lầu tiên là uống thuốc tránh thai, cả ngày ăn gì đều cảm thấy ghê cổ buồn nôn. Một tháng sau thay vào là dùng miếng dán tránh thai, kết quả ngoài đau đầu còn đau bụng. Chỗ da tay dán miếng tránh thai cũng trở nên sưng đỏ, không thể không bỏ ra. (ai biết cái miếng kia là cái gì hem? Hem biết thì like nhiều nhiều rùi ta chỉ cho)

Lâm Thư Hoằng tự mình giúp cô đặt dụng cụ tránh thai vào tử cung, ngày hôm sau cô thấy choáng váng đầu óc, ê ẩm thắt lưng, còn ra chút máu khiến hai người sợ tới mức mặt cắt không còn một giọt máu. Nếu muốn tính chu kì an toàn, kinh nguyệt của cô thường không đều. Còn xuất tinh ngoài âm đ*o, quỷ mới biết có xảy ra tai nạn chết người hay không (thì trúng giải độc đắc chứ seo).

Buổi tối cuối tuần, Lâm Thư Hoằng ở nhà làm một chút món ngon, Tạ Giai Hinh cổ vũ ăn rất nhiều, nhưng không khí cũng không khỏi có chút trầm lắng.

" Ăn nhiều một chút." Hắn nhìn ra cô gầy đi nhiều, thể xác và tinh thần cô đều rất mệt mỏi.

" Vâng! Cả người em thấy đau ê ẩm." Cô lười nhác ưỡn lưng, giống con mèo nhỏ ngồi lên đùi anh, đầu tựa vào bả vai anh mà làm nũng.

" Có chỗ nào không thoải mái?" Anh một tay ôm bả vai nàng, một tay nhẹ nhàng giúp cô xoa huyệt thái dương.

" Umm... Tiếp tục đi..." Cô uốn éo ở trong lòng anh vài cái, âm thanh thực mềm mại làm cho anh ngứa ngáy khó nhịn.

Gần đây bọn họ đều chỉ có hôn nhẹ hay ôm một cái. Từ sau khi oanh oanh liệt liệt lần đầu tiên, vì việc tránh thai nên không dám vượt qua Lôi Trì. Vốn chỉ nghĩ đến giải quyết vấn đề của anh thì chỉ còn hưởng phúc, ai ngờ vẫn còn cửa ải gian khổ khó khăn như vậy cần xông qua.

Những vất vả của nàng hắn đều chứng kiến tận mắt, hắn bất giác tự nhiên đau lòng rồi đột nhiên thở dài nói:" Không bằng anh thắt ống dẫn tinh cũng được."

Cô vừa nghe liền trừng lớn mắt, chụp vội lên bả vai hắn" Đừng làm bậy! Em muốn sinh cho anh hai đứa con. Anh không thể chịu tuyệt giống nhanh như vậy nha!"

Hắn cũng biết chính mình không thể làm xằng bậy, nhưng mà hắn thật sự thực vô lực." Nghe nói có người đang nghiên cứu thuốc tránh thai cho nam giới. Đáng tiếc còn chưa kiểm nghiệm xong, nếu anh có thể uống thuốc đó thì tốt biết bao nhiêu."

" Em thấy chúng mình không có số hưởng phúc..." Uyên ương số khổ, khổ đến cực kì khủng khiếp!

Nghĩ đến như vậy, hai người chỉ còn thiếu nước ôm đầu khóc rống. Nhưng tục ngữ nói cũng đúng, thuyền tới đầu cầu ắt sẽ thẳng. Trong đầu anh bỗng nhiên lóe lên một tia sang, hưng phấn nói:" Giai Hinh, chúng ta không cần tránh thai, trực tiếp 'sản xuất' em bé đi!"

" A? Anh nói thật chứ?" Tính theo tuổi, bọn họ cũng nên chuẩn bị sinh con rồi. Nhưng có thể đây chỉ là cơn xúc động nhất thời?

" Kỳ thật anh vẫn rất muốn cưới em, chỉ là không dám nói ra. Dù sao thời gian chúng ta yêu nhau không dài, anh sợ em còn chưa chuẩn bị tâm lý."

" Như vậy a..." Quả nhiên là anh chàng có thành ý. Chỉ vì không muốn tránh thai mà kết hôn, cũng chỉ có cô mới gặp được loại chuyện tốt này đi!

" Có lẽ đây là ý trời, thể chất của em không thích hợp tránh thai. Vậy cần gì phải miễn cưỡng? Không bằng chúng ta liền kết hôn, sinh hai đứa con, sau đó ta đi thắt ống dẫn tinh, em sẽ không phải chịu khổ."

" Vì sao đối tốt với em như vậy?"

" Bởi vì em đáng được như vây." Nghĩ đến cô không hề có kinh nghiệm, thể chất lại mẫn cảm, nhưng lại vì hắn trả giá như thế. Hắn hy sinh mỗi điểm này thì tính làm gì?

Quả nhiên! Một đáp án hoàn mỹ, cô cho anh một nụ hôn vừa dài vừa nóng bỏng đến cay mũi. Hôn đến khi hai người đều thở không ra hơi, cô mới liếm liếm môi nói:" Em nghĩ, đã đến lúc anh đến gặp ba và anh trai em rồi."

" Bọn họ rất khó tính sao?" Lâm Thư Hoằng nghĩ rằng sớm hay muộn cũng cần đối mặt, hơn nữa lần này là sau khi bọn họ quyết định kết hôn sinh con.

" Sẽ không đâu, chỉ là thực sự hơi soi mói. Có điều họ coi em như công chúa thì người đàn ông của em chỉ là dân đen hèn mọi."

Anh sau khi nghe xong thì trầm mặc một lúc lâu" Ách... Cám ơn em đã chuẩn bị tâm lý cho anh như vậy"

" Không tin em sao?"

" Anh tin, chúng ta nhất định có thể." Chỉ cần cô không tức giận, anh sẽ không lùi bước, có điều cũng nghĩ sẵn vài tuyệt chiêu "Trước hết anh cố gắng làm em mang thai, bọn họ sẽ cho phép chúng ta kết hôn."

" Tính toán quá chuẩn..." Cứ lên tàu trước rồi mua vé bổ sung sau, hừ hừ, vừa hay nàng cũng có ý này.

" Chúng ta cùng cố gắng!" Anh ôm lấy cô đi vào phòng ngủ để triển khai kế hoạch hoàn mỹ.

Chỉ để đèn ngủ thật mờ, rèm cửa lại khép thật kín, ở trong bóng tối mà sờ soạng, không có lớp áo ngủ ngăn cách, không cần băn khoăn việc có thể mang thai nên đêm nay bọn họ hoàn toàn thoải mái. Mặc dù không nhìn thấy gì, nhưng lại có thể cảm nhận cơ thể của nhau.

Tiếng rên rỉ của cô càng thêm kiều mị, anh càng ngày càng thở dốc. Một đêm tình cuồng hoan, trước khi ánh bình minh rọi đến thì bọn họ chỉ có yêu yêu yêu và yêu...


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-10)