Ch.02 → |
Đứng ở trước cửa phòng khám "Như Ý khoa phụ sản", Tạ Giai Hinh cảm nhận được những lời này thật sâu sắc.
Sắp qua tuổi 25 mà nàng vẫn là xử nữ, sắp lần đầu tiên bước vào khoa phụ sản. Nàng đã lên mạng tìm hiểu, phòng khám này chất lượng rất tốt, buổi sáng hôm nay lại là bác sĩ nữ khám bệnh, trọng điểm là, "Muội muội" của nàng vừa sưng, lại vừa ngứa vừa đau, lại không thể "thoát nước" được nha!
Sớm biết thế này nàng sẽ không đi spa ngâm ôn tuyền (suối nước nóng) kia nữa, trận này quả thực nàng sống một ngày dài bằng một năm. Nghe nói tắm ôn tuyền có khả năng bệnh lây qua đường sinh dục, nàng đi một lần lại dính ngay bông cải*, quả thực là oan ức thật lớn a? Bệnh lây qua đường sinh dục tốt xấu cũng muốn có chút ít kinh nghiệm, nàng ngay cả hưởng lạc cũng không có lại còn phải chịu khổ thế này, thật sự rất không có chút thiên lý nào hết.
* là bệnh lây qua đường tình dục đó.
Vì thế, chọn một ngày bình thường, buổi sáng không có nhiều người lắm, nàng đặc biệt đến khám bệnh. Vì hạnh phúc cả đời sau này, nàng chấp nhận!
Tạ Giai Hinh đẩy cửa kính ra, chỉ thấy tại quầy một nữ y tá mỉm cười nói:" Nhĩ hảo." (xin chào)
Hảo cái gì hảo? Hảo hảo ai sẽ đến bác sĩ khám bệnh? Thật may là đối phương chưa nói hoan nghênh quang lâm, nếu không nàng có khả năng phát hoả! Mắt đeo kính, đầu đội mũ, nàng chỉ hy vọng sẽ không gặp người quen, cố ý hạ giọng nói:" Tôi muốn đăng ký, tôi là lần đầu tiên đến."
" Vâng. Xin điền một chút tư liệu sơ chẩn."
Tạ Giai Hinh tiếp nhận giấy bút, rất muốn khai bừa nhưng lại sợ phạm pháp. Bản đăng ký bắt khai đủ loại, trên cơ bản chỉ có ngày kinh nguyệt lần trước là còn phải suy nghĩ, cái khác a! không có kết hôn, không có quan hệ nha, cũng không có mang thai nốt. Có cái quái gì đâu mà khai với chả báo.
Chờ nàng ngoan ngoãn điền xong, đưa ra thẻ căn cước cùng 100 nhân dân tệ, y tá lập tức giúp nàng đưa số liệu vào."mời ngồi, của cô là số 13, chờ một chút màn hình sẽ thông báo."
" Cám ơn." Số 13 nhiều may mắn a, nàng có thể không làm sao chứ? Nghe nói trị liệu bông cải phải dùng điện thiêu, ai da...... Ở phòng khám sinh ý, xem ra đều là phụ nữ có thai đi cùng chồng, Tạ Giai Hinh hoài nghi chỉ có mình mình là tới khám bệnh lây qua đường sinh dục. Trong lúc nhất thời lòng tự trọng tụt dốc, nàng một lòng thầm nghĩ muốn chui đầu vào vách tường bên cạnh.
Màn hình thay đổi, dãy số thi nhau nhảy múa, rốt cục cũng đến lượt Tạ Giai Hinh lên đoạn đầu đài. Thấy chết không sờn, nàng đi vào phòng khám, rõ ràng nhìn thấy một bác sĩ nam ngồi ở trước bàn, mặc áo blu trắng, mang kính mắt, tuổi chừng ba mươi, bộ dạng đứng đắn.
" Mời ngồi, có cái gì vấn đề sao?" Bác sĩ thanh âm trầm ổn hỏi.
Vấn đề khá lớn! "Hôm nay buổi sáng không phải là bác sĩ nữ khám bệnh sao?" Trừ bỏ khi mới ra sinh, nàng chưa bao giờ cho nam nhân xem qua đóa hoa nhỏ mềm mại của mình nha, huống chi lại đang có bệnh, nàng như thế nào còn mặt mũi gặp người khác chứ? Tuy nói muốn gặp người cũng không phải......
"Cô đang muốn nói tới bác sĩ Liêu Nhã Từ? Cô ấy hôm nay và ngày mai đều xin nghỉ phép, nếu cô muốn cô ấy khám bệnh, có thể hôm sau lại đến, hôm nay sẽ không thu phí đăng ký."
Vị bác sĩ này còn rất thấu tình đạt lý nha, Tạ Giai Hinh đối với hắn có ấn tượng tốt, đồng thời lại lo lắng trong lòng, hôm sau nếu xin phép nghỉ sẽ gặp khó khăn, huống hồ nàng đã đau khổ không chịu nổi, nếu không trị liệu không chừng sẽ phát điên.
Nàng nhìn hắn trong bộ quần áo trắng sáng như tuyết, trước ngực ghi "Lâm Thư Hoằng" Ba chữ, người này xem ra rất có chính khí, hành vi quấy nhiễu tình dục cơ bản sẽ không xuất hiện, dù sao đối phương cũng đã khám cho vô số nữ nhân khác, dù có thêm nàng đi chăng nữa cũng chẳng ảnh hưởng gì.
" Không cần, phiền bác sĩ Lâm khám giúp tôi đi."
" Ân, cô có vấn đề gì?" Lâm Thư Hoằng sắc mặt vẫn bình tĩnh, không vì bệnh nhân không có thai mà đặc biệt cao hứng.
" Tôi... chỗ đó... bị sưng... rất đau......"
" Đã bao lâu? Là âm vật, âm đ*o hai người đều bị? Còn phần khí hư thì sao? Lúc đi tiểu hoặc khi quan hệ có cảm thấy đau hay không?"
Không hổ là bác sĩ, hỏi rất trực tiếp! Nàng chỉ cảm thấy hai gò má nóng lên, hít thở sâu mới nói:" Gần một tháng, khí hư có chút màu trắng, hình như là bên trong có vẻ đau, lúc đi tiểu cũng sẽ có cảm giác...... Mặt khác, tôi còn là xử nữ."
Phun ra hai chữ này làm cho nàng có cảm giác thật xấu hổ. Nói với một nam nhân nàng là xử nữ, đáng tiếc lại không phải nàng phó thác tấm thân xử nữ này cho nam nhân kia. Đời người 10 phần thì có 8-9 phần không đươc như ý mà!
Lâm Thư Hoằng gật gật đầu, hai mắt nhìn chằm chằm vào máy tính, hai tay lướt trên bàn phím, không chú ý tới bệnh nhân mặt đỏ như phát sốt. "Cần nội chẩn, mời đến phòng trong phía sau."
Một nữ y tá trung tuổi biểu cảm thân thiết tươi cười nói: "Không cần khẩn trương, đi theo tôi."
Vị nữ y tá này thực làm cho người ta an tâm, Tạ Giai Hinh cũng biết hôm nay khó thoát khỏi kiếp nạn này, vừa bước được mấy bước thầm nghĩ xác nhận một chút."Xin hỏi bác sĩ, cái kia nội chẩn...... Có thể phá hỏng máng trinh hay không?"
Đừng trách nàng tưởng tượng nhiều, thật sự là nàng không hy vọng tấm màng trinh trắng này bị hủy trong tay bác sĩ. Thà bị hủy trong một đêm tình cuồng nhiệt còn hơn.
"Màng trinh không dễ dàng bị hao tổn như vậy, tôi sẽ cẩn thận." Tầm mắt Lâm Thư Hoằng rốt cục cũng chuyển tới trên người bệnh nhân, bình thản giải thích: "Màng trinh bản thân nó còn có lỗ nhỏ và có khả năng co giãn, giúp cho kinh nguyệt thuận lợi chảy ra, bình thường sau khi quan hệ màng trinh sẽ không khép lại, là vì lần nữa ra vào mành trinh bị rách ra, chỗ rách ra tự kết vảy. Nếu trong khi khám màng trinh bị rách nhỏ, 1-2 tuần sau sẽ tự động liền lại, nếu cô vẫn lo lắng, tôi có thể giúp cô vá lại màng trinh." (:-& hết nói nổi Hoăng ca)
Lần nữa ra vào? Tạ Giai Hinh thiếu chút nữa phun máu mũi, nói cho chính xác a, nội chẩn chỉ có một lần ra vào, khi quan hệ là muốn vào vào ra ra, trừ phi sớm phát tiết mới có thể rút ra, tóm lại vị bác này có thể nói là lương y, chỉ tiếc không phải phu quân của nàng...... (=p~ chẹp chẹp tiếc rẻ) "Vậy làm ơn, cám ơn."
(lau nước miếng đi tỷ ơi. Ghê quá)
Tâm lý đã ổn định, Tạ Giai Hinh vẫn cảm thấy bước đi thật nặng nề, đi theo y tá đi đến phòng nhỏ phía sau, y tá cầm ra miếng giấy lót đặt trên ghế nằm, hẳn là vì vệ sinh, cũng tốt, tránh cho vi khuẩn lây bệnh.
Vì hôm nay đi khám, nàng mặc duy nhất một chiếc váy, cởi quần lót ra là có thể nằm lên giường khám bệnh, cố mà mở rộng hai chân, đem hai chân đặt lên giá đỡ, sắp phải chịu cực hình tra tấn bằng không khí lạnh đây
Trong chốc lát, Lâm Thư Hoằng mang khẩu trang cùng bao tay, đi đến bệnh nhân hai chân trong lúc đó đang mở rộng nhìn thẳng vào cái địa phương kia. (OMG *che mắt mau* *đỏ mặt~ing*)
Tạ Giai Hinh cả người cứng ngắc, không biết nên làm gì, nàng thuần khiết như bông hoa nhỏ bé rốt cục lại để cho nam nhân thấy được, cũng chỉ là ở trong cái tình huống bất đắc dĩ mà thôi. Hy vọng ngày nào đó có thể đổi đối tượng, đổi cảnh tượng, nếu không nàng chết cũng không thể nhắm mắt!
Ackkk! Thiên a. Hắn đang... sờ nàng... (ọc. xấu hổ đâu chạy ra đây mau. bị nam nhân xờ mó rùi kìa) Ngoài ngón tay cách cái găng tay, còn có một cái cứng cứng rắn rắn lành lạnh gì đó, hẳn là cái dụng cụ khám bệnh đi, nghe nói cái loại này gọi là KÌM MỎ VỊT, tên gọi lên cũng rất đáng sợ, nàng không muốn bị nó một nhát cắn chết nha?
Nàng thấy hắn rất ôn nhu, ngón tay lạnh lẽo mà thon dài, nàng cũng không cảm thấy đau, chính là có điểm là lạ, hơn nữa hắn động tác rất nhanh, kiểm tra xong lại còn bôi một lớp thuốc mỡ, xong lập tức đứng thẳng thắt lưng, buông công cụ và cởi cái găng tay.
"Xin hỏi tôi bị bệnh lây qua đường sinh dục sao?" Nàng đã quên việc cốt yếu là phải thu hai chân lại, nàng chỉ muốn nhận được đáp án.
" Đây là nấm ngứa, không phải bệnh lây qua đường sinh dục."
" Vì... vì sao tôi lại bị nấm ngứa?" Tin tức này nếu truyền ra ngoài nàng còn muốn sống sao? Nàng nhưng là mỗi ngày đều tắm rửa hảo cục cưng, còn tẩy sạch sẽ, hoàn toàn triệt để, tiểu muội muội đáng yêu không có khả năng mốc meo nha!
" Nguyên nhân rất nhiều, có thể là thể chất mẫn cảm, cũng có thể là miễn dịch suy giảm, hoặc là mặc quần quá chật, dùng chất tẩy rửa không thích hợp. Trong âm đ*o vốn có một ít nấm ngứa, dưới tình huống bình thường sẽ không phát tác, hiện tại là nấm mốc độc tính tăng cường, mới có thể gây cho cô cảm thấy không thoải mái."
" Áckkkk......" Nói nghe thực lạ nha, tựa như bệnh độc giống nhau tồn tại trong cơ thể, bình thường sức khoẻ tốt thì không có việc gì, nhưng khi chủ thể yếu đi sẽ gặp chuyện không may?
" Nấm ngứa rất dễ tái phát, phòng bệnh hơn chữa bệnh. Chờ một chút tôi sẽ cho cô một ít tài liệu tham khảo."
" Vâng." Chỉ cần không phải bệnh lây qua đường sinh dục, nàng liền cám ơn trời đất.
" Ngoài mạt dược*, uống thuốc, còn có thể dùng tắc tề trị liệu**, nhưng tôi nghĩ cô không muốn."
* thuốc mỡ bôi á.
** là phương pháp đặt thuốc vào chỗ kín đó:->.
Tắc tề? Yếu tắc đi vào dược tề?" Không muốn......" Trừ bỏ tiểu đệ đệ của lão công nàng, còn lại không bàn nữa! Tuy rằng nàng có thể có lão công hay không thì vẫn chưa thể nói trước.
"Tiêm cũng được, cô đồng ý tiêm hay không?"
"Làm đi!" Nàng sợ tiêm, nhưng càng lại sợ tiểu muội muội phải chịu khổ, hazzz... một vết châm nhỏ tính làm cái gì?
" Vậy phiền cô xoay người ngồi xuống, tiêm hiệu quả có vẻ tốt hơn."
Nàng ngoan ngoãn nghe lời, lúc này phía trước mặt sau đều bị hắn xem hết, nửa dưới người dĩ nhiên đã mất đi trong sạch. Nhưng mà hiện tại là một đại soái ca đang vỗ nhẹ cái mông của nàng, nếu như đang tán tỉnh lúc trên giường thì có phải tốt biết bao. Aiiiiii. Giậm chân giận dữ a~~ Kỹ thuật tiêm của Lâm Thư Hoằng khá tốt, nàng không có thấy đau đã lại nghe hắn nói:" Tốt lắm."
" Nhanh như vậy? Thật là lợi hại!"
" Ân." Hắn không có phản ứng gì đặc biệt, xoay người đi ra phòng nhỏ." Tôi kê thuốc cho cô."
" Cám ơn bác sĩ." Nam nhân này cũng thật lạnh lùng, hay là đứt mất dây thần kinh xấu hổ, cho nên biểu tình cũng không có thay đổi gì? Nhìn hắn bóng dáng hoàn toàn biến mất, nàng mới chạy nhanh mặc quần lót vào, sửa sang lại một chút dung nhan của mình.
Ha. lần đầu tiên đi khám phụ khoa, kỳ thật không giống những hình ảnh khủng bố trong tưởng tượng, dù sao hắn là bác sĩ, nàng là bệnh nhân, cũng không phải là củi khô gặp lửa cháy, cắn cắn răng cũng có thể vượt qua, thực nên vỗ tay khen ngợi chính mình! (tỷ thực tự kỉ quá đi >
Chờ Tạ Giai Hinh đến trước bàn làm việc, Lâm Thư Hoằng vẫn đang gõ bàn phím, bây giờ nàng có thể thoải mái quan sát Lâm Thư Hoằng, phát hiện bộ dạng hắn không giống như những mĩ nam hiện nay mà lại giống thư sinh cổ đại, nho nhã, tiêu sái, toàn thân toả ra khí chất hơn người.
Không biết mỗi ngày hắn xem đủ loại nấm mốc, thêm cả đống hoa bệnh còn có thể có hứng thú cùng bạn gái hay bà xã làm chuyện yêu đương này nọ không? Bệnh nhân nữ khoa phụ sản thật khổ, làm bác sĩ nam khoa phụ sản cũng thật khó. Khoa phụ sản thật khiến cho người ta đau lòng mà.
" Nếu không có việc ngoài ý muốn, đợt điều trị này của cô cần hai lần hội chẩn. Để tránh cho nấm ngứa tái phát, ở đây có một ít những điều cần chú ý, cô cầm lấy tham khảo." Lâm Thư Hoằng lấy những lời của bác sĩ chuyên nghiệp nói.
" Cám ơn! Tôi sẽ cố gắng đọc." Nàng hai tay tiếp nhận mấy tờ giấy, hóa ra là tờ hướng dẫn giữ gìn sức khỏe phụ khoa, đề tên tác giả chính là "Lâm Thư Hoằng". Có thể thấy được vị bác sĩ này thực có tâm nha.
" Cô có cần bác sĩ Liêu Nhã Từ khám không? Tôi có thể giúp cô chuyển lịch khám sang cô ấy." Tay hắn di chuyển cái bút, chuẩn bị viết giấy hẹn lần sau.
" Không cần, vẫn là nhờ bác sĩ Lâm đi." Dù sao hắn không nhìn kĩ nàng, nàng cũng không nghĩ đi khám thêm nhiều lần nữa. Trừ khi là của nàng có chạm vào tiểu đệ đệ của ông xã nha, hy vọng ngày nào đó niềm hạnh phúc nhỏ nhoi này sẽ đến.
" Được. Vậy cùng thời gian vào cuối tuần này mời cô quay lại đây."
" Cám ơn bác sĩ." Tạ Giai Hinh thật lòng cảm tạ vị lương y này, mặc kệ khuôn mặt hắn lạnh lùng vô cảm, y thuật tốt mới quan trọng nhất, hiện tại nàng cảm thấy tiểu muội muội của mình tốt hơn nhiều.
Mới đi ra khỏi phòng khám, quầy thuốc đã chuẩn bị xong thuốc của nàng. Như Ý khoa phụ sản thật sự là làm cho người ta hài lòng. Trừ việc bước chân có khang khác, hai chân lúc đi có điểm là lạ, nàng vẫn cứ thế đi ra cửa chính.
Ngày hôm nay, tư nhân hoa viên của nàng tất cả đều bị phơi bày, tuy nói là cách cái bao tay cùng dụng cụ, vẫn là bị một nam nhân nhìn ngó, sờ soạng? Xấu hổ thì cũng đã xấu rồi, chỉ hy vọng tiểu muội muội đừng mốc meo nữa!
Trở lại công ty Tạ Giai Hinh, vừa đến thời gian nghỉ trưa, nhóm đồng sự đều đi ra ngoài ăn trưa, chỉ có tiểu đệ Trương Trí Uyên ở lại.
Nàng vừa ngồi ở bàn làm việc của mình, Trương Trí Uyên lập tức tiến lên an ủi: "Chị, buổi sáng xin phép phải đi khám bác sĩ sao? Có chỗ nào không thoải mái?"
"Chỉ là đau đầu thôi." Đánh chết nàng cũng không thể nói thật về bệnh tình của mình, ngoài bác sĩ cùng y tá, những người khác chuyện đều đã bị diệt khẩu.
" Đau đầu a? Em giúp chị mát xa nhé? Ở nhà em thường giúp mẹ mát xa, rất thành thạo nha."
" Lần sau đi, chị đói bụng rồi." Nàng mở hộp cơm do mẹ nàng làm. Từ nhỏ đến lớn đều là do mẹ làm cơm cho nàng ăn. Không biết sau này lập gia đình còn cái phúc này không? Nếu ông xã tương lai cũng biết nấu ăn thì tốt rồi. Ai dạy nàng thành một nữ tử vô dụng, chỉ biết há mồm ăn cơm chứ.
Sau khi tốt nghiệp đại học, nàng đi làm ở nhà xuất bản này đã ba năm, làm cái chức vụ biên tập không lớn không nhỏ, Trương Trí Uyên là cấp dưới duy nhất của nàng, hai người làm chung đã hơn nửa năm, có thể nói tình đồng tỉ đệ. Trương tiểu đệ bộ dạng thực sự là yêu nghiệt mĩ nam, thường bị đàn ông đùa giỡn, soái ca truy đuổi, hoa đào nở rộ không thể đếm được, nàng thấy cũng thành thói quen.
Căng tin không có tạp vụ, hai tỉ đệ liền ghé vào ngồi, chia xẻ đồ ăn, thì thầm giống hai Ma Tước.
Thanh niên Trương Trí Uyên cất giọng thì thầm: "Chị, hôm qua em đến nhà sách quan sát địch tình, giám đốc nhà sách kia rất tốt với em, chủ động xin số điện thoại, nói sẽ thông báo tình hình chiến đấu cho em."
" Giám đốc kia là nam hay nữ? Bộ dạng như thế nào?" Tạ Giai Hinh không cần thông tin tình báo như thế, chỉ sợ tiểu đệ vì thế bán thân.
" Nam, to béo mập mạp y chang con gấu."
" Tình hình chiến đấu tuy rất quan trọng, nhưng cậu không cần phải quyến rũ người ta." Nàng nuốt một miếng cơm, bỗng nhiên lại lắc đầu nói:" Đương nhiên, nếu cậu muốn cho hắn ăn, ta cũng không ý kiến, chú ý an toàn là tốt rồi."
" Chị đừng nói em tùy tiện như vậy được không?" Trương Trí Uyên bỗng đỏ mặt như hoa đào. Tạ Giai Hinh không thể không thừa nhận, bộ dạng tiểu đệ so với nàng còn đẹp hơn, khó trách gặp phải một đống tình trái.
" Cậu cũng biết chị đây là người rộng lượng, cậu có yêu một người hay một tá chị cũng không có ý kiến gì. Nhưng nhất định đừng để bị nhiễm bệnh nha, phải đi gặp bác sĩ quả thực rất xấu hổ a." Bởi nàng rút ra từ kinh nghiệm của chính mình mà nói, ngữ điệu có chút chua xót đi.
Hắn dùng lực gật đầu." Chị nói thực đúng, em nhất định chú ý tình dục an toàn!"
Nàng suýt nữa mở miệng chửi thề, thằng bé này nhất định là từng trải vô cùng. Xét cho cùng, làm chị như nàng nhất định sẽ phải chịu nhiều ấm ức, nếu không sinh được con trai sẽ khiến ông bà tổ tiên vô cùng thất vọng. Trời đất không dung a!
" Chị. Chị có gặp được nam nhân tốt nào không?" Trương tiểu đệ hỏi một câu hồ đồ không thể hồ đồ hơn.
" Kiên nhẫn chờ đợi, cẩn thận tìm kiếm, cảm giác rất quan trọng, thà rằng chăn đơn gối chiếc, chờ một lần được ôm thực sự~~" Nàng xướng khởi nhất thủ vạn năm hảo ca làm như hưởng ứng." Ta tin tưởng trên thế giới này, nhất định sẽ gặp mối tình, yêu ngay từ ánh mắt đầu tiên......"
Hắn nghe có chút ngây ngốc." em cũng tin tưởng."
Hai chị em cảm thán một trận, cũng đã hết thời gian nghỉ trưa, mọi người trở lại phòng, lại vì tiền lương mà khom lưng. Nghe ông chủ lải nhải, cùng tác giả trao đổi, tranh cãi về bản in, đánh máy, cứ như vậy cũng hết ngày.
Hết giờ làm, Tạ Giai Hinh chào tạm biệt mọi người, xem ra mọi người đều có hẹn, nàng chỉ có thể tự mình an ủi, bổn tiểu thư không phải không cơ hội, chỉ là tạm thời tiểu muội muội mốc meo không tiện hành tẩu giang hồ, chờ nàng hết bệnh rồi nhất định phải đi săn tìm soái ca ngắm cho đã mắt! Hy vọng Trương tiểu đệ có thể giúp nàng tìm vài cấp dưới biết việc......
Đi máy xe về nhà, mở cửa phòng, nàng ngó lão ba cùng lão mẹ, anh trai cùng chị dâu, cháu trai cùng cháu gái. Xông vào nhà người khác mà không xấu hổ thẹn thùng, mọi người hẳn là đều hận không thể đem nàng mau chóng gả quách đi. Ai, xử nữ độc thân luôn phải chịu nhịn nhiều thứ. (có mà bà cô già thì có)
" Đã về rồi." Lão mẹ Hồ Tuệ Lăng hỏi.
" Ân. Con đi tắm trước đã." Nàng muốn tắm rửa sạch sẽ cho tiểu muội muội, còn muốn thay cái quần lót mới, nàng nhất định phải ngăn chặn không cho đại quân nấm mốc lan tràn.
Một lúc sau, một nhà bảy cái mồm vây quanh bàn ăn, Tạ Giai Hinh không tâm ăn uống, tai nghe lão ba cùng anh trai bàn chuyện chính trị, hai người này mỗi ngày đều nói tới nói lui, so với giáo sư còn có thể đi giảng nha. Chỉ ngồi ở nhà nói hươu nói vượn thật là lãng phí.
Lão mẹ cùng chị dâu cũng đang nói chuyện về hai cái tiểu quỷ, đề tài bao gồm sức khoẻ, trường học việc học, đồ chơi quần áo vv, cái này nói ba năm, năm năm cung không xong.
Tạ Giai Hinh thích mọi người trong nhà, nhưng để hoà đồng thì khó khăn quá. Luôn cảm thấy mình thừa thãi, không có cảm giác hạnh phúc. (em thực thông cảm với tỷ. em cũng luôn cảm thấy thế:[)
" Giai Hinh, chị giới thiệu giúp em đối tượng xem mặt được không?" Chị dâu Lạc Thu Quân bỗng nhiên chuyển chủ đề sang nàng.
" Được." Tạ Giai Hinh đương nhiên gật đầu, nếu có đối tượng tốt sao nàng phả cự tuyệt? Chính nàng đang muốn tìm cho mình mấy đoá hoa đào. Cũng không biết có phải ma chú bùa phép gì hay không, hay là kiếp trước số mệnh nàng qua đào hoa mà kiếp này đã sắp sang tuổi 26 nàng vẫn chưa có một mảnh tình vắt vai.
Lạc Thu Quân nói cho nàng biết tư liệu về đối phương, Tạ Giai Hinh nghe được liên tục gật đầu, Nàng thừa tin tưởng vào chị dâu, do anh trai nàng là một kẻ không biết ăn chơi hưởng thụ, còn nghĩ chụp ảnh là động tác Yoga ở nhà (?), nên dĩ nhiên mắt nhìn người của chị dâu tốt hơn nhiều!
" Có cần mua mấy bộ đồ mới? Mẹ đi cùng con." Hồ Tuệ Lăng nhìn chằm chằm con gái mình, đứa nhỏ này bộ dạng xinh xắn, tốt nghiệp đại học lại có chỗ làm ngay, như thế nào vẫn chưa đem con rể về trình diện chứ? Hazzz....
" Được được." Lão mẹ đã đề nghị như thế, Tạ Giai Hinh đương nhiên cũng sẽ không cự tuyệt. Con gái luôn được mẹ yêu chiều, hiếu thuận như nàng sao không cho lão mẹ thể hiện chút phong độ chứ.
Tạ Thăng Bình lúc này rốt cục cũng chuyển hướng sang em gái." Giai Hinh muốn mau chóng lập gia đình?"
" Đúng vậy, còn phải nhờ cậy mọi người giúp đỡ, có rảnh có thì giúp con đi miếu cầu nhân duyên." Con gái lớn phải lấy chồng, nàng cũng muốn nhanh chóng được gả ra ngoài. Cái gì mà thẹn thùng rụt rè, nàng không có a. Ngoài việc đi đến bác sĩ khám phụ khoa, mấy việc nhỏ này không thể làm khó nàng được.
" Ở nhà làm đại tiểu thư có gì không tốt?" Tạ Thăng Bình nghĩ đến tự nhiên chui đâu ra một thằng em rể, cảm thấy có điểm không quen.
" Làm thiếu phu nhân tốt hơn, em sẽ không phải đi làm." Tiểu nữ tử này không có chí lỡn, bất quá ở nhà làm trạch nữ, chăm chồng nuôi con. Dù sao cũng cứ mạnh miệng nói lớn. Con người ta cũng có quyền mơ ước chứ.
" Khẩu vị lớn như vậy ư! Ngươi cho rằng đại thiếu gia chạy đầy đường hả?" Tạ Vĩnh Thái lắc đầu."Đến lúc đó sẽ không làm cái nữ nhi tặc, về nhà mẹ đẻ lấy tiền cho ông xã hưởng chứ."
Tạ Giai Hinh nâng lên cằm, đúng lý hợp tình nói: "Cho nên càng muốn tìm một nam nhân tốt a, họ kiếm tiền cho em tiêu, kính nhờ mọi người giúp em lưu ý, cảm ơn!" (:(có ai như tỷ không?)
Nha đầu kia quả nhiên là nóng lòng lắm rồi, bốn đại nhân nghe xong lắc đầu cười khổ. Hai tiểu quỷ chẳng hề quan tâm tình hình, hỏi bà nội: "Con xem phim hoạt hình được không?"
" Học bài xong chưa?"
" Xong rồi ạ!"
Đề tài này cuối cùng cũng kết thúc, Tạ Giai Hinh cơm nước xong, nhanh chóng trở lại phòng mình, chuẩn bị uống thuốc. Tuy nói nấm ngứa không phải bệnh lây qua đường sinh dục, nhưng mà nói ra vẫn thấy xấu hổ. Hy vọng có thể sớm khỏi bệnh, hơn nữa tuyệt đối không thể tái phát.
Xoã tóc, nàng nằm trên giường đem tờ hướng dẫn giữ gìn sức khỏe phụ khoa ra đọc. Áckkkk, những việc phải chú ý thật không ít.
Theo chỉ dẫn, sau này cần mua nhiều BVS và quần lót, mỗi ngày cần thay hai, ba lượt, nhớ uống nhiều nước, ăn nhiều rau xanh, ngủ sớm dậy sớm, điều dưỡng cơ thể và tinh thần, không thể mặc quần quá chật, không thể sử dụng BVS lâu, không thể tạo cho mình áp lực lớn.
Áp lực? Ngoài việc tìm không thấy lang quân như ý để trao gửi tấm thân xử nữ, kỳ thật cũng không gì áp lực...... Đọc đi đọc lại nửa ngày, hoá ra nguyên nhân nàng phát bệnh là vì âm dương mất cân đối nha!
Vài ngày sau, Tạ Giai Hinh lại xin phép nghỉ nửa ngày, đến Như Ý khoa phụ sản khám bệnh. Cái gọi là trước lạ sau quen, lần này nàng thực vui vẻ đăng ký, nhìn thấy ai cũng tươi cười như hoa.
Công việc của phòng khám vẫn tấp nập như thế, nhưng nàng không hề để tâm, vẫn kiên nhẫn chờ đợi. Nhìn những phụ nữ có thai đi cùng ông xã đều vô cùng dễ gần. Bỗng dưng nàng có ý muốn chạy tới bắt tay chúc mừng bọn họ, cũng là chúc mừng chính bản thân, tìm được một bác sĩ tốt như thế thật may mắn biết chừng nào!
Chờ đợi hơn nửa giờ, chân bước nhẹ nhàng vào phòng khám. Thấy Lâm Thư Hoằng ngồi ở sau bàn làm việc, vẫn là cái vẻ mặt lạnh lùng vô cảm. Đây là lương y nha, khí chất như toà băng sơn, làm cho người ta có cảm giác an toàn cùng tín nhiệm.
Nàng cười đến càng thêm ngọt ngào."Chào bác sĩ, tôi cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều!"
" Không đau cũng không ngứa?" Lâm Thư Hoằng đẩy gọng kính mắt.
" Chỉ có một chút xíu, cơ hồ không có cảm giác, tôi ngoài uống thuốc đúng giờ, còn làm theo những gì bác sĩ dặn, thực hữu hiệu nha." Tuy rằng chưa tìm được đối tượng, âm dương chưa thể phối hợp, nhưng bông hoa nhỏ của nàng ngày càng khỏe mạnh.
" Tốt lắm." Hắn cầm bút chăm chú ghi lại." Hay là muốn nội chẩn kiểm tra, thuận tiện bôi ít thuốc."
" Dạ!" Lúc này nàng không cần y tá dẫn đường, nàng tự mình đi đến phòng nhỏ, cởi quần lót, nằm trên giường, mở hai chân ra rất tự nhiên. Con người thật mau thay đổi, lần thứ nhất cố tình kéo dài, lần thứ hai lại mau mau chóng chóng, nàng hy vọng bác sĩ chữa cho tiểu muội muội của nàng mau khỏi.
Lâm Thư Hoằng lại mang cái bao tay, nhanh chóng kiểm tra sau lại bôi chút thuốc mỡ."Quả thật tốt hơn nhiều, hôm nay chỉ cần bôi thuốc, không cần tiêm, sau này tiếp tục uống thuốc là được rồi."
" Cám ơn bác sĩ, anh thật sự là thần y!" Nàng quả thực rất muốn vì hắn xướng thủ ca, tìm được bác sĩ tốt cùng tìm được nam nhân tốt đều quan trọng như nhau.
" Vậy sao, Tạ tiểu thư hôm nay thực vui vẻ."
" Đương nhiên rồi!" Nàng thu hồi hai chân, ngồi dậy mặc quần lót, không có chút ngượng ngùng. Rơi vào tầm mắt hắn là hình ảnh nàng đang mặc quần lót in hình tiểu bạch thỏ, dù sao hắn cũng đã từng nhìn thấy cảnh này rất nhiều, cũng không khác bây giờ là mấy.
Hắn ngoảnh mặt đi, nói:" Tôi đi trước kê thuốc cho cô."
" Ân." Tạ Giai Hinh không phát hiện hắn có cái gì kì quái, quay sang y tá, nói: "Bác sĩ Lâm thực sự là một bác sĩ tốt, mọi người nhất định đều rất khâm phục tài đức của anh ấy."
Y tá đi bên cạnh gật đầu nói: "Đúng vậy, bác sĩ Lâm rất tốt, thông minh lại cẩn thận. Đáng tiếc ba mươi tuổi vẫn là độc thân, giới thiệu đối tượng cho lại không chịu."
Độc thân? Lạ thế. Tạ Giai Hinh thật khó tin một nam nhân tốt như thế lại vẫn chưa có người nâng khăn sửa túi. Nếu đem bác sĩ Lâm giới thiệu cho Trương tiểu đệ, nói không chừng sẽ tạo nên chuyện tốt. Nhưng là thế nào nàng lại nghĩ đến chuyện đó nhỉ?! Nàng lập tức lắc đầu. Thật có lỗi bác sĩ Lâm, anh cứ tiếp tục độc thân đi!
Đi ra phòng làm việc, Tạ Giai Hinh đặt mông ngồi vào trước bàn, cười meo meo nhìn Lâm Thư Hoằng đang kê thuốc, hẹn lịch tái khám. Nếu thực sự bác sĩ Lâm là Gay, cho dù hắn là GAY nàng cũng thưởng thức vạn phần.
" Lần sau đến chắc là khỏi hẳn. Nhớ rõ nhất định phải tới, để tôi biết mà ngưng thuốc."
" Dạ! Đúng rồi, của tôi... chị gái của mẹ*... có khả năng sắp đến, có ảnh hưởng đến việc trị liệu hay không?" chị gái của mẹ của nàng không quá đúng giờ, bất quá vẫn là sẽ đến đột ngột. Đến lúc đó kinh nguyệt cùng nấm mốc, bông hoa nhỏ của nàng sẽ vô cùng ủ rũ nha.
* nguyệt sự đó.
"Không cần. Mỗi ngày thay nhiều lần BVS, chú ý giữ khô thoáng. Bộ phận sinh dục nữ rất nhạy cảm, có thể dùng dung dịch vệ sinh hoặc nước để rửa."
" Vâng, tôi nhất định nghe lời bác sĩ." Nàng liên tục gật đầu, lời thầy giáo dạy có thể không nghe nhưng lời bác sĩ nhất định phải nghe.
" Tốt lắm." Xem bệnh tình của nàng chuyển biến tốt, lại biết nghe lời, hắn cũng an tâm vài phần.
"Chúng ta hẹn gặp tuần sau nha, bái bai!" Tạ Gia Hinh có việc vui, cả người, tinh thần đều vô cùng khoái trá. Lúc quay đi, làn váy tung bay xòe ra như một đóa hoa nhỏ nở rộ.
Lâm Thư Hoằng ngẩn người, không phất tay cũng chưa nói bye bye, đó không phải là tác phong của hắn, nhưng kì thật nghĩ đến cái quần lót của nàng tiểu bạch thỏ, có một loại rung động kỳ diệu, hồn nhiên cùng gợi cảm. (á á, ca ca động tâm rùi nha. Mà cũng pótay với anh, nghĩ đến cái gì không nghĩ đi nghĩ đến cái quân lót:-& đúng là BT mà)
Tạ Giai Hinh vừa đi, một bên y tá Hứa Thế Linh nói:" Tạ tiểu thư cười lên thực đáng yêu, nếu không có kinh nghiệm*, hẳn là độc thân đi?"
* ý chỉ quan hệ nam nữ.
Lâm Thư Hoằng nghe ra trong những lời này có ý tứ, mọi người đều muốn giới thiệu đối tượng cho hắn, giống như hắn là động vật sắp tuyệt chủng vậy. Hắn không hề phản ứng, thản nhiên nói: "Tiếp."
Hứa Thế Linh thở dài, ấn phím trên tường mở cửa ra, một phụ nữ có thai cùng chồng khẩn trương đi vào, Như Ý khoa phụ sản một ngày tiếp tục trôi qua.
10 giờ tối, Lâm Thư Hoằng về nhà, mở cửa ra, một mảnh lạnh lùng, Ba mẹ hắn nghỉ hưu lui về sống ở Thai Đông, chỉ có hắn cùng em trai ở lại Đài Bắc.
Căn phòng này rộng 60m2, hắn ở một mình quá lớn. Lúc trước hắn mua là để kết hôn, thật tiếc kế hoạch không thành. Hắn cùng bạn gái qua lại năm năm, rồi thì bạn gái hắn bỏ đi cũng đã năm năm, vì một nguyên nhân khó nói nên lời. (các bợn đoán là nguyên nhân gì?)
Thực ra hắn còn có em trai ở cùng, nhưng từ ngày tiểu tử này có bạn gái, mỗi ngày đều ở riết cùng bạn gái, nếu có trở về cũng chỉ là ăn bữa cơm, lấy vài thứ rồi lại đi. Cứ theo tiến độ này, chả mấy chốc là có thể bàn đến hôn sự.
Trong bóng đêm, Lâm Thư Hoằng ngồi trên ghế sô pha, không bật đèn, khiến cho mình chìm đắm trong bóng đêm.
Không biết qua bao lâu, tiếng chuông di động đánh phá vỡ sự yên tĩnh. Hắn nhìn màn hình, là em trai hắn gọi tới.
" Anh, cuối tuần này có rảnh không? Em mời cơm!" Lâm Duy Chí cao hứng nói.
" Có chuyện gì thế?" Em trai bình thường ở nhà hắn đều phải nấu cơm, nói vậy có đại sự mới có thể mời hắn ăn cơm.
" Hắc hắc, em cầu hôn thành công rồi!"
" Nga? Chúc mừng." Em trai hắn là nha sĩ, em dâu là bệnh nhân. Nghe nói lúc trước vì một cái răng giả mà làm tận tới nửa năm, cứ như thế vô vương vô pháp mà theo đuổi, nhà gái chỉ có thể cắn răng đồng ý. May mắn mọi chuyện phát triển thuận lợi, mà nay bác sĩ cùng bệnh nhân tình cảm lưu luyến cũng muốn nở hoa kết quả.
Cá tính của em trai so với hắn tích cực lạc quan hơn, nhưng hắn không thể học theo cái cách theo đuổi đó, nếu bệnh nhân nấm ngứa mà hắn trị liệu lâu như vậy thực không tốt, hắn chỉ còn nước đóng cửa phòng khám mà đến tạ tội với người ta.
" Dạ! Cảm ơn anh. Anh là người đầu tiên biết tin này đấy, ngày mai em mới báo cho ba mẹ biết." Giờ này chắc ba mẹ đã ngủ, đương nhiên Lâm Duy Chí sẽ nói cho anh trai biết trước.
" Bọn họ nhất định thật sẽ rất vui mừng, ngày mai sẽ gấp trở về." Ba mẹ lải nhải mấy năm nay, hắn thân là con trưởng không thể làm được, may mắn còn có cậu em yêu quý này nha.
" Vẫn còn sớm! Hôn lễ định ba tháng sau tổ chức. Đầu tiên giúp em chuẩn bị tốt sính lễ, chờ sau khi ba mẹ trở về sẽ giục họ đi gặp nhà thông gia. Thật sự là vất vả."
" Anh có thể giúp gì cứ việc nói, đừng khách khí." Lâm Thư Hoằng trời sinh tính tình cô độc, không thích xã giao. Nhưng là cậu em duy nhất kết hôn nha, hắn cho dù phải vác mặt già nua này đi cũng muốn giúp mọi người.
" Đương nhiên, anh phải làm phù rể kiêm lái xe, còn phải đưa chúng em ra nước ngoài hưởng tuần trăng mật!"
" Không thành vấn đề." Hắn kiếm không ít tiền, tiền tiêu đi cũng không nhiều lắm, ba mẹ lại không cần bọn hắn phải nuôi. Nếu em trai đã mở miệng như thế, hắn cũng đáp ứng.
" Thật sự hào phóng vậy ư? Anh cũng muốn lấy vợ cơ mà?"
Lâm Thư Hoằng không trả lời, hắn cũng chưa nghĩa ra. Lâm Duy Chí cố cười hai tiếng nói: "Đúng rồi, có rảnh đọc qua chút e-mail, em gửi cho anh đó."
" Cảm ơn." Em trai hiểu được bao nhiêu sự đau khổ của hắn? Hắn đâm đầu vào công việc để che dấu, để trốn tránh. Hoặc xem phim hoạt hình, tranh biếm hoạ. Bởi khi phải đối mặt với sự thật, cả người hắn sẽ thấy rất mệt mỏi.
Hai người buôn dưa lê một lúc, Lâm Thư Hoằng tiếp tục ngồi trong bóng đêm, không hề thấy nổi một tia tinh thần, cuộc sống cứ như vậy trôi qua lặng lẽ.
Trong ánh mắt người đời mà nói, hắn có thể nói là một người đàn ông tụ họp đủ ba tiêu chuẩn lớn: bằng cấp, mức lương, cùng dáng người đều cao một cách đáng kiêu ngạo, có thể dễ dàng chọn lựa người yêu. Năm năm qua hắn vẫn cô đơn, thậm chí có điểm trốn tránh đám nữ tử muốn tiếp cận hắn.
Chỉ vì hắn không thể mang đến hạnh phúc cho nữ nhân, đây là số mệnh của hắn, cũng là ông trời nguyền rủa hắn.
Ch. 02 → |