Kẹo que siêu cấp
← Ch.51 | Ch.53 → |
"Khó chịu ở đâu?"
Tay của Lâm Tất Tất di chuyển xuống dưới, sờ đám cỏ xanh bên dưới của mình: "Chỗ này... cũng không đúng, cả người đều khó chịu."
"Có muốn thoải mái hơn không?" Triệu Thanh Nhượng cảm thấy mình giống như thầy giáo xấu xa dạy hư bạn học nhỏ.
Triệu Thanh Nhượng cầm tay của Lâm Tất Tất đặt lên gậy thịt.
Lâm Tất Tất chớp chớp mắt: "Đây là cái gì?"
"Là... thứ khiến em thoải mái?"
"Thật sao? Có thể ăn không?"
Trái tim của Triệu Thanh Nhượng đập thình thịch. Anh chỉ muốn cô ☑️●𝖚ố●𝖙 ѵ●𝖊 thôi nhưng không ngờ lại nhặt được niềm vui bất ngờ này.
Lâm Tất Tất dùng ngón tay chọc chọc nó, sau đó bé Triệu kích động chào hỏi với cô.
"Kẹo 𝖒●ú●t siêu cấp. Có năng lực thần kỳ. Thỉnh thoảng mất tác dụng nhưng tôi cũng không hoảng loạn mà tự mình tiến lên..." Lâm Tất Tất còn hát lên.
Khóe miệng của Triệu Thanh Nhượng giật giật, cô thật sự là cao thủ phá hỏng không khí.
Lâm Tất Tất tò mò cúi xuống ngửi, mùi hương nam tính xộc vào mũi cô.
Mặt nhỏ kiều diễm νù_❗ ☑️_à_𝐨 giữa hai chân Triệu Thanh Nhượng, cô ngậm lấy quy đầu.
Miệng của Lâm Tất Tất căng đầy, phần gậy còn lại đã không ăn nổi.
Triệu Thanh Nhượng hít sâu một hơi: "Bảo bối, đừng có cắn nhé, nếu không em thật sự sẽ phải làm phẫu thuật cho anh đó."
Lâm Tất Tất không dám dùng răng nữa, vươn đầu lưỡi ra l·ï·ế·𝐦 𝐥_ê_n đỉп_h mã mắt, 𝖙ı-ռ-♓ 𝐝-ị-↪️-♓ chảy ra đã bị cô hút sạch.
Cô nhéo hai túi tinh giống như đang chơi đùa.
Qua một lúc, Lâm Tất Tất nhả gậy thịt ở trong miệng ra: "Không ăn, không ngọt chút nào."
Hơn nữa sự khó chịu trong cơ thể cũng không được giải quyết.
Triệu Thanh Nhượng bị làm nửa vời, ôm lấy eo cô, nhét gậy thịt vào giữa hai chân của cô, cọ sát bên trong: "Thế đổi cái miệng khác ăn."
Gậy thịt cương cứng giật giật ở giữa hai chân của Lâm Tất Tất, cọ qua hoa huyệt mẫn cảm, trêu chọc hoa châu, cả người cô không tự chủ mà ⓡ𝐮-п 𝖗-ẩ-𝐲.
"Em... em chỉ có một cái miệng..." Lâm Tất Tất cắn đầu ngón tay: "Bên dưới kỳ lạ quá..."
Miệng của người đàn ông ngậm cả quả anh đào hồng phấn của cô vào miệng, sự tê dại trước ռ●ⓖ●ự●↪️ khiến cho chỗ giữa hai chân cô chảy dịch xuân, 𝖐♓ⓞá-ℹ️ ↪️-ả-𝐦 ngày càng nhiều, Lâm Tất Tất cảm thấy cả người lơ lửng.
Một giây sau, gậy thịt bên dưới không chỉ cọ bên ngoài nữa mà 𝒸ắ-𝖒 𝖛-à-𝐨 trong.
Lâm Tất Tất đã sắp đến rồi, Triệu Thanh Nhượng vừa vào thì vách thịt bên trong đã nhanh chóng cắn chặt lấy gậy thịt của anh.
"Ưm..." Triệu Thanh Nhượng ⓢ●ướn●ℊ đến mức gầm ra tiếng.
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn. net
Anh đi vào toàn bộ, vách thịt bên trong ⓚ-ẹ-🅿️ c♓-ặ-† lấy gậy thịt nổi gân của anh, mỗi nếp nhăn đều ⓚ_ẹ_🅿️ 𝐜_hặ_𝐭 lên gậy thịt.
"Đã làm bao nhiêu lần sao vẫn còn chặt như vậy?"
Lâm Tất Tất ý thức không tỉnh táo lắm tất nhiên sẽ không đáp lại, cả người cô bị sóng nhiệt của 🎋-ⓗ-0á-i c-ả-𝐦 càn quét, hai cánh hoa đang dán chặt lên gậy thịt cương cứng của Triệu Thanh Nhượng không nghe theo không chế mà giật giật.
Triệu Thanh Nhượng dừng động tác ra vào, cảm nhận sự nhu động của vách thịt cắn lấy, yết hầu anh chuyển động lên xuống, xoa hoa châu một cái: "Đừng cắn chặt như vậy."
Mắt Lâm Tất Tất ngập nước vô tội nhìn anh, hình như không hề nghe hiểu anh đang nói cái gì.
Biểu cảm ngây thơ lại không chút chậm trễ việc bên dưới của cô đang ngậm ɱ·ú·🌴 gậy thịt của anh.
Đậu!
Triệu Thanh Nhượng thầm mắng trong bụng một câu, tiếp tục thẳng lưng di chuyển.
Đây là lần đầu tiên bọn họ không dùng bao, không chút ngăn cách mà 𝖙ⓗ·â·𝖓 𝖒·ậ·† tiếp xúc, 🎋𝖍0á·ℹ️ c·ả·𝐦 so với lúc trước càng rõ ràng vy mãnh liệt hơn.
Triệu Thanh Nhượng ra sức đâ-𝖒 ☑️à-ο sâu trong hoa huyệt, Lâm Tất Tất ⓢư_ớn_🌀 đến khóc, cảm giác trống rỗng trong cơ thể trước đó đã sớm biến mất, thay vào đó là một cảm giác vừa sợ hãi vừa khát khao khiến người ta không thể tin được.
Vách thịt hồng bên trong theo động tác của Triệu Thanh Nhượng lộ ra trong không khí, trong nháy mắt lại khép chặt, bên trong ẩm ướt ş●𝒾ế●t 𝒸●𝒽●ặ●✞ gậy thịt.
Trước đó Lâm Tất Tất uống say, đến nhà lại chưa đi vệ sinh đã chạy lên trên giường, bây giờ bị làm có hơi khó chịu. Bụng căng trướng, theo động tác còn có thể nghe thấy tiếng nước, không biết là dịch xuân của cô hay là thứ khác.
Lâm Tất Tất rê-n г-ỉ ra tiếng, bên dưới càng 💰𝖎*ế*𝖙 𝐜*𝐡ặ*𝐭: "Em muốn đi tiểu..."
"Bé cưng, nhịn một chút được không, anh sắp xong rồi." Thời khắc quan trọng sao anh có thể dừng lại được.
Lâm Tất Tất ngoan ngoãn gật đầu.
Triệu Thanh Nhượng đẩy nhanh tốc độ, nắm chặt eo cô nhanh chóng đâ·Ⓜ️ 𝖛·à·0, 𝖐ⓗ·🔴·á·𝐢 𝒸·ả·𝖒 sau khi tích tụ đến một ngưỡng nhất định thì anh thẳng lưng 𝐱цấ_† 🌴_ⓘ_ռ_♓ vào bên trong cơ thể cô.
Lâm Tất Tất bị 𝐭*1*ռ*𝖍 ԁ*ị*🌜*ⓗ đốt nóng, bụng không ngừng co giật, nước xuân bên trong hoà lẫn với 𝐭.1.п.𝖍 𝖉.ịc.𝖍, cuối cùng thực thực sự không giữ được nữa mà chảy ra từ hoa huyệt.
Cô muốn đi vệ sinh, nhưng chân lại г⛎*n r*ẩ*𝐲 mãi, không đứng được.
Triệu Thanh Nhượng ôm eo cô lên: "Anh bế em đi."
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn. net
Sáng ngày hôm sau, ý thức của Lâm Tất Tất trở lại, cô uống say sau đó hơi điên nhưng vẫn còn nhớ.
"Tỉnh rồi? Dậy ăn cơm đi."
Lâm Tất Tất nghe thấy giọng của Triệu Thanh Nhượng, quấn chặt người trong chăn: "Anh đi đi, em không muốn cho anh nhìn, anh là người xấu!"
Tối hôm qua anh thế mà lại bế cô đi tiểu!!! Mặt của cô đều mất sạch rồi huhu...
"Anh lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, anh lừa gạt em, anh—" Lâm Tất Tất còn đang muốn mắng anh là cứ khư khư cố chấp muốn làm, nhưng lại nhớ đến hành động tối qua của mình... Lâm Tất Tất lại mất tự tin, hình như cô cũng rất muốn khụ khụ khụ...
"Tóm lại tối hôm qua anh tội ác chồng chất!"
Triệu Thanh Nhượng lập tức nhận sai: "Anh sai rồi, tối qua anh không nên bế em đi, nên để em lại trên giường, sau đó lúc làm dùng lực một chút để em..."
Giọng anh càng lúc càng gần, Lâm Tất Tất đã cảm nhận được anh túm lấy mép chăn.
"Tiểu ra giường luôn."
"AAAAA!" Lâm Tất Tất từ trong chăn chui ra đánh Triệu Thanh Nhượng: "Không cho nói, không cho nói! Sao anh có thể mặt dày như vậy chứ?"
"Còn có thể mặt dày hơn, em có muốn thử không?"
Lâm Tất Tất dừng động tác, lại như đà điểu quấn chặt trong chăn: "Không muốn."
Kết quả một giây sau Triệu Thanh Nhượng cũng từ một bên khác chui vào chăn bóp mặt cô: "Không muốn thì mau dậy ăn cơm đi, em quên buổi trưa chúng ta phải tiễn bạn cùng phòng đại học của em à?"
"Ừm, đúng đúng đúng." Hôm nay là ngày nhóm Thang Nguyên phải quay về Quảng Châu.
Ba người bọn đã đến trước ba ngày, vẫn luôn giúp Lâm Tất Tất chuyện đám cưới.
Lâm Tất Tất biết các cô ấy đã dùng rất nhiều kỳ nghỉ phép năm, thế nên nói gì thì nói cô cũng phải trả vé máy bay cho các cô ấy, nhưng nào ngờ các cô ấy lại dồn tiền vé máy bay vào tiền quà trả lại cô.
Hai bạn cùng phòng trước kết 𝖍ô*ⓝ Lâm Tất Tất vẫn đang học tiến sĩ ở Quảng Châu, thế nên không cần bận tâm đến vé máy bay còn Thang Nguyên thì càng không cần nói, kết ♓●ô●𝖓 hay không vẫn là một câu hỏi.
Ôi, tiền này không cho được cũng là một vấn đề.
Lâm Tất Tất định đợi đến lúc hai bạn kia mang bầu và sinh nhật Thang Nguyên thì tặng quà nhiều tiền một chút.
Triệu Thanh Nhượng kéo Lâm Tất Tất từ trên giường dậy, ⓗ.ô.n lên mặt cô một cái: "Đã chín giờ rồi."
Nhìn thấy dáng vẻ uể oải của Lâm Tất Tất, Triệu Thanh Nhượng lại ♓*ô*n lên miệng cô một cái, kết quả bị Lâm Tất Tất đẩy ra: "Còn chưa đánh răng."
← Ch. 51 | Ch. 53 → |