Tỷ tỷ Tần Phương Phỉ
← Ch.015 | Ch.017 → |
Sáng sớm ngày hôm sau, Tần Mục Ca liền đứng dậy thay quần áo trang điềm tỉ mỉ đứng lên. Hiện tại danh tiếng của mình không tốt, tham dự yến hội hoàng thất sợ rằng đến đó sẽ gặp một số người ngạo mạn, cho nên mình muốn hóa trang xinh đẹp khuynh thành, lên tinh thần gấp trăm lần đi ngăn cản những thứ không biết dơ bẩn kia.
Đêm qua nàng và Phủ Cầm vội vàng làm xiêm áo và váy mới, để nghênh đón yến hội hôm nay. Áo trắng điểm hoa văn tử sắc (màu tím), mỏng manh đáng yêu, váy ngắn tử sắc với đai lưng màu trắng bạc buộc nhẹ, một đôi giày thêu mềm mại cùng màu được may vá khéo léo cùng y phục, tạo thành bức tranh Mẫu Đơn Bách Hợp xinh đẹp.
Tóc dài búi thành kiểu lăng hư kế, chỉ cắm một cây Kim Phượng trâm, mày lá liễu tô nhạt, môi mỏng vẽ nhạt, người quả thực giống như Lăng Ba tiên tử, xinh đẹp thế gian hiếm thấy, dung nhan vốn có đúng là vô cùng tuyệt mỹ, sau khi khoác lên trang phục đơn giản Tần Mục Ca đẹp hơn, vừa quyến rũ vừa trang trọng, cử chỉ ưu nhã khéo léo.
Tóc lăng hư kế:...
Phủ Cầm và Nghênh Xuân nhìn hầu như trợn mắt há mồm.
Sau khi tất cả hoàn tất, Tần Mục Ca đến chủ viện, lúc này mới phát hiện trong phòng lại thêm một nữ tử, nhìn trang phục cũng xác thực là tỷ muội, nhưng nàng kia lại buông xuống nụ cười, an tĩnh nhu thuận, hoàn toàn không giống Tần Vũ Phỉ ương ngạnh.
Đối phương thấy Tần Mục Ca đi vào, ngước mắt liếc nhìn, thấp giọng nói: "Muội muội đã tới..."
"Dạ, tỷ tỷ tới sớm." Giọng nói đối phương quá ư dịu dàng, Tần Mục Ca cũng không khỏi làm âm thanh mềm xuống, sợ giọng điệu của mình cao đường đột.
Lúc này, Tần thị lang cũng ra ngoài, theo sau là Tần phu nhân và Tần Vũ Phỉ.
"Được rồi, từng người lên kiệu, chúng ta lên đường." Trần thị lang trầm giọng phát ra mệnh lệnh.
Tần phu nhân mắt lạnh quét hai tỷ muộn này một cái, nhất là Tần Mục Ca, hôm nay nàng càng thêm đẹp mắt, may mắn hiện tại thanh danh nàng bừa bãi, nếu không sẽ thu hút ánh mắt của mọi người! Hồ ly tinh kia sinh ra một đứa tiểu hồ ly tinh còn xinh đẹp hơn đối phương, cũng không biết chuẩn bị gieo họa cho người nào! (Bà xấu quá không được làm hồ ly tinh mới ghen tỵ đây mà, cái đồ muôn đời không được làm hồ ly tinh)
Ngay sau đó bà ta lạnh nhạt nói" "Ngươi cần phải hiểu tình cảnh của ngươi, tốt nhất nói ít đi, hiện tại ngươi chính là một tồn tại xấu hổ nhất của Tần phủ ta! Ngươi hiển nhiên sẽ không so được với Vũ Phỉ, dù cho có là bông hoa yên lặng, cũng sẽ chọc không ít chuyện!"
Ở trước mặt Tần thị lang Tần Mục Ca cố gắng nhẫn nhịn, chỉ là lãnh ý đáy mắt càng rõ ràng hơn trước.
Cảm thấy mình làm mất thể diện cũng có thể không cho mình đi mà, tại sao còn muốn mình đi theo?! Trường hợp như vậy hình như mình cũng không thích chứ?
Tần Mục Ca oán thầm trong lòng, không có nhiều lời, đi theo mọi người ra khỏi của phủ, ngồi lên kiệu, đến hoàng cung.
Vừa xuống kiệu, rất khéo là nàng trông thấy trước mặt người tới một hàng, ba cỗ kiệu vừa hạ xuống, Như phu nhân, Ý phu nhân trước sau xuống kiệu, cuối cùng, bóng dáng cao ngất của Hiên Viên triệt cũng xuất hiện sau khi thị vệ vén màn kiệu lên!
Như phu nhân và Ý phu nhân hôm nay cũng trang điểm lộng lẫy, hồng hài xinh đẹp động lòng người, chỉ có điều so sánh với Tần Mục Ca, lập tức ảm đạm thất sắc.
Điều này có thể nhìn thấy từ địch ý và kinh ngạc trong ánh mắt của Như phu nhân và Ý phu nhân, hai người các nàng không kềm nổi đồng thời đi đến bên cạnh Hiên Viên Triệt thiên kiều bá mị* dịu dàng nói nhỏ, ánh mắt lại liếc về phía Tần Mục Ca, giống như muốn nói cho nàng biết, người nam nhân này hiện tại là của mình.
*Thiên kiều bá mị: xinh đẹp, quyến rũ (riêng mình nghĩ hẳn là:lẳng lơ quyến rũ)
Tần Mục Ca không có nghĩ rằng sẽ gặp Hiên Viên Triệt ở chỗ này, hành động của Như phu nhân và Ý phu nhân xem như nàng chưa bao giờ nhìn thấy nữ nhân như vậy chắc? Bất quá, nàng lười phải nhìn lâu nửa mắt, mắc mớ gì đến mình? Dù cho trước đây mình là tướng quân phu nhân thì thế nào? Lại không có nửa điểm nhớ đến Hiên Viên Triệt thật là tốt, hiện tại thật kỳ quái, tại sao trước đây mình lại tính toán gả cho một nam nhân cặn bã như vậy? Lãnh khốc, võ đoán, háo sắc, có cái gì đáng giá mà để mình bỏ ra trí tuệ? Thật là tức cười! Muốn tính kế thì mình cũng phải tính gả cho người hoàng tộc giống như Tam điện hạ lịch sự tao nhã chứ!
Tần Phương Phỉ nhìn thấy Hiên Viên Triệt xuất hiện, đáy mắt lập tức chảy ra một loại tên nhiệt ý (ý nghĩ nồng nhiệt), bất quá ngay sau đó liền bị một vẻ thâm thúy an tĩnh che giấu, tiếp tục cúi thấp đầu đi theo sau Tần thị lang và Tần phu nhân.
Hiên Viên Triệt vừa xuống kiệu liền nhìn thấy Tần Mục Ca, lúc này nàng ở giữa đám nữ nhân gia quyến giống như hạc trong bầy gà, dung nhan tuyệt mỹ kia và thần sắc không kiêu ngạo không siểm nịnh khiến nàng có vẻ vô cùng cao quý ưu nhã.
Bất quá, vậy thì thế nào? Một nữ nhân thủy tính dương hoa thôi! Khóe miệng mê người của Hiên Viên Triệt lóe lên một tia khinh miệt cười lạnh. (anh cứ cười đi).
← Ch. 015 | Ch. 017 → |