← Ch.09 |
Edit-Beta: Peruoi
Trong rừng cây, cành lá rậm rạp, che đi ánh nắng sáng ngời, chỉ thấy được những lay động mơ hồ.
La Sát mang Tề Dị chậm rãi bước đi trong rừng rậm, sắc mặt hai người đều rất ngưng trọng, tuy rằng trong lòng lo sợ bất an, nhưng bước chân lại không ngập ngừng, hai tay gắt gao đan vào nhau, âm thầm cổ vũ cho đối phương.
Hai người đi tới trước cái cây sâu nhất trong rừng, La Sát khởi động cơ quan, cửa ngầm chậm rãi mở ra, hắn cùng với Tề Dị nhìn nhau một cái, ánh mắt đều thâm tình giống nhau.
Đi vào mật đạo thật dài tiến tới đại sảnh.
Không giống lần trước khi La Sát một mình trở về, lúc này chờ ở trong đại sảnh không phải là thủ vệ 𝐐·ц·ỷ môn, mà là sắc mặt ngưng trọng của tứ đại trưởng lão.
Thì ra, từ lúc La Sát mang Tề Dị đi vào trong rừng cây kia thì tất cả mọi hành động đã bị Ⴓ𝐮_ỷ môn giám thị, các trưởng lão nhận được thông báo, liền ở trong đại sảnh chờ hai người.
"La Sát bái kiến các vị trưởng lão" Trên mặt La Sát không có một chút kinh ngạc, hắn đã biết 𝐐·𝐮·ỷ môn có phòng thủ nghiêm ngặt, tùy tiện mang Tề Dị tiến vào rừng cây, nhất định sẽ khiến cho các trưởng lão chú ý.
Nhưng là trước mắt chỉ thấy bốn vị trưởng lão, cũng không thấy bóng dáng của Qυ_ỷ Vương, làm cho hắn không khỏi lo âu. Nếu không được sự giúp đỡ của Ⓠ·υ·ỷ Vương, muốn thuyết phục các trưởng lão ngoan cố, có thể nói là khó như đi lên trời...
Tề Dị thấy hắn khuynh thân, cùng hành lễ y như vậy, nhưng không mở miệng nói, bởi vì La Sát đã dặn qua, muốn nàng không cần mở miệng, miễn cho nàng nhất thời xúc động nói chống lại các trưởng lão, làm cho mọi chuyện trở nên phức tạp thêm.
Tính tình Kim trưởng lão vô cùng nóng nảy, vừa thấy hai người liền nổi giận đùng đùng, quay hỏi "La Sát, ngươi không có việc gì mang người ngoài vào làm gì?"
Ngân trưởng lão nhìn chằm tay hai người đang nắm chặt với nhau, vẻ mặt có chút đăm chiêu.
Thiết trưởng lão lạnh lùng thốt "Ngươi có biết bản thân đã nhiều lần làm trái với môn quy, hơn nữa tất cả đều là tội 𝖈𝐡.ế.𝖙"
Trên mặt đồng trưởng lão không có vẻ giận dữ nhiều, nhưng mà lại càng không ngừng đảo quanh trên người Tề Dị, ánh mắt sang quắc cẩn thận đánh giá nàng, tò mò vô cùng.
"La Sát, vị cô nương này là loại người nào?"
La Sát buông tay nàng ra, đột nhiên quỳ xuống.
Tề Dị thấy hắn hành động như vậy thì cũng vội vàng quỳ xuống bên cạnh, lại cầm tay hắn. Mặc dù nàng không dám nói nhiều, nhưng lại lấy hành động thực tế ủng hộ hắn.
Nàng luôn tâm cao khí ngạo, chưa bao giờ yếu thế trước bất kỳ ai, nhưng hôm nay vì La Sát, nàng cam tâm tình nguyện quỳ, không hề oán trách.
Trong lòng La Sát ấm áp, tình triều dao động, đổi lại cầm tay nàng, trầm giọng nói "La Sát tự biết thân có phạm vài môn quy, tội đáng c-ⓗế-𝐭 vạn lần, nhưng là...La Sát không muốn làm người nhu nhược chạy trốn, lại càng không muốn người mình yêu thương sinh ly tử biệt...Bởi vậy, cầu xin bốn vị trưởng lão chấp thuận, niệm tình La Sát trước đây tậm tâm hết sức với 🍳-ⓤ-ỷ môn, để cho phu thê chúng ta một con đường sống"
Trải qua đêm qua, hai người đã coi nhau là vợ chồng, không thể nghi ngờ.
"Phu thê?" Đồng trưởng lão cứng họng nhìn hai người, hoàn toàn không dám tin "La Sát, ngươi nói cô nương này...là thê tử của ngươi?"
Kim trưởng lão tức giận mặt đỏ lên.
"Ngươi điên rồi sao? Ngươi có hiểu mình là thân phận gì hay không? Đường đường là hộ pháp Q_υ_ỷ môn, lại là người được tuyển làm vị ♓-ô-𝖓 phu của Ⴓ●ц●ỷ Vuong, cư nhiên còn cùng nữ tử khác quen biết"
Thần sắc Thiết trưởng lão lạnh lùng, không lưu tình chút nào trách mắng "Hoang đường! Môn quy bổn môn nghiêm khắc cấm cùng người ngoài kết giao, lần này chỉ có thể xử 🌜𝒽ế.✞, tuyệt không thể ngoại lệ!"
Ngân trưởng lão là sư phụ La Sát, khó tránh khỏi có chút thiên vị, vội vàng nói xin tha thứ "Khoan đã, đừng kết luận vội vàng như vậy, đem mọi chuyện làm rõ rang trước đã"
"Cần phải rõ ràng cái gì nữa? Nay chính hắn đã thừa nhận yêu thương người ngoài, thậm chí còn lén thành thân, đã phạm vào tội ⓒ𝒽·ế·t trong môn quy" Kim trưởng lão một lòng muốn đồ nhi Dạ Xoa trở thanhfvij h●ô●ⓝ phu của Ⓠ·𝖚·ỷ Vương, tự nhiên không chịu dễ dàng buông tha cho La Sát.
Ngân trưởng lão tức giận chửi ầm lên "Ngươi nhiều lời! Ngươi hiểu ta muốn làm rõ nhưng ngươi lại có ý định muốn La Sát c.hế.t, lúc đó đồ nhi Dạ Xoa của ngươi liền có thể thuận lý thành chương lên làm vị 𝐡ô-п phu của 𝐐𝐮·ỷ Vương. Ta nói cho ngươi hay, ngươi nằm mơ!"
"Các ngươi đừng ầm ỹ nữa!"
Đồng trưởng lão vội vàng đứng giữa hai người đang cãi nhau túi bụi, thử khuyên giải hai người.
Thiết trưởng lão một bên lạnh giọng mở miệng "Hai người đều câm miệng cho ta! Hiện tại bất luận La Sát là người được đề cử là vị 𝖍-ô-ⓝ phu 🍳*⛎*ỷ Vương, hắn phạm vào môn quy là sự thật, phải theo môn quy mà trừng phạt!"
Nghe vậy, Tề Dị trong mắt hiện lên một tia sát khí, nàng vốn không phải là hạng người vô năng, nếu là các vị trưởng lão này muốn lấy tính mạng của bọn họ, nàng chẳng những sẽ đánh trả, mà còn có thể ra tay trước.
Ls Sát cảm nhận được nàng vội vàng xao động, vội vàng nắm chặt tay nàng, ám chỉ nàng không thể hanhg động thiếu suy nghĩ.
Lúc này, tuy rằng Kim trưởng lão và Ngân trưởng lão dừng tranh luận, nhưng hai người vẫn trợn mắt nhìn nhau.
Thiết trưởng lão thấy không khí có chút cương cứng, thế là đề nghị nói "Bình tĩnh một chút, việc này không phải chuyện nhỏ, chúng ta cần phải thương lượng tốt. Chúng ta đi ra chỗ khác nói chuyện"
Thế là bốn vị trưởng lão đi tới góc đại sảnh, nói nhỏ thảo luận, mà La Sát cùng Tề Dị cùng nhìn về hướng bốn người đó, sắc mặt ngưng trọng.
Sau một lúc lâu, bốn vị trưởng lão lại lần nữa đi tới trước mặt hai người.
Ngân trưởng lão mở miệng khuyên nhủ đầu tiên "La Sát, ngươi luôn trung thành và tận tâm với bổn môn, tuy rằng hôm nay ngươi phạm vào tội lớn, nhưng niệm ngươi đã có công lao và cũng là vị ♓ô.𝐧 phu của Q𝐮_ỷ Vuong, chúng ta nguyện ý cho ngươi một cơ hội"
La Sát rùng mình, phát hiện trong lời nói của Ngân trưởng lão có thâm ý khác.
"Ý trưởng lão là?"
Mặt Thiết trưởng lão không chút thay đổi, một đôi mắt ngoan lệ trừng Tề Dị.
"Nếu người ℊℹ️ế·т nàng ta trước mặt chúng ta, chúng ta xem như chuyện này chưa từng xảy ra, ngươi vẫn là hộ pháp bổn môn như cũ, cũng vẫn là vị ♓ô-n phu của 𝒬●ц●ỷ Vương như trước"
La Sát không chút nghĩ ngợi, lập tức lớn tiếng cự tuyệt "La Sát làm không được!"
Kim trưởng lão rống giận "Ngươi nói cái gì vậy?! Chúng ta có lòng tốt cho ngươi một con đường sống, nếu ngươi không nghe thì chỉ có một con đường ↪️h-ế-ⓣ!"
"La Sát hiểu được các vị trưởng lão thân là phụ trách duy trì môn quy bổn môn, nhưng La Sát cũng có lập trường của chính mình" Hắn chậm rãi kéo Tề Dị đứng dậy, mặc dù ánh mắt trầm trọng, nhưng cũng mười phần kiên định "La Sát cũng không muốn ra tay với các vị, nhưng nếu là các trưởng lão cố ý khó xử phu thê chúng ta thì cũng chỉ có thể đắc tội!"
Thật ra hắn cũng không muốn quyết liệt với Ⴓц-ỷ môn, nhưng vừa rồi các trưởng lão yêu cầu rất tàn khốc, hắn căn bản không có khả năng nhận được.
Nay xem ra một trận ác đấu là khó có thể tránh khỏi!
Lúc này, trong đại sảnh đèn đuốc sang trưng, không khí cũng ngưng trọng trước nay chưa từng có, trong mắt mỗi người đều chưa ánh sang sát khí.
Đang lúc tình thế khẩn trương đến mức cao nhất thì phòng trong bất chợt vang lên âm thanh cười khẽ nũng nịu của nữ tử.
"Thật là, nơi này náo nhiệt như vậy, sao lại không phái người cho ta biết một tiếng, để cho ta một mình buồn bã trong phòng, thật là khó chịu"
Một nữ tử mặc váy xanh cười dài đi vào trong phòng, một đôi mắt hạnh giảo hoạt lóe sang, kia đúng là Qⓤ-ỷ Vương mà các trưởng lão phải tối kiêng kỵ.
"La Sát bái kiến 𝒬⛎_ỷ Vương" La Sát cảm thấy mừng thầm, hắn vốn là muốn xin 🍳·⛎·ỷ Vương giúp đỡ, nay 🍳ц●ỷ Vương đã xuất hiện, tâm buộc chặt cuối cùng cũng thả lỏng.
Tề Dị chăm chú nhìn 🍳_ⓤ_ỷ Vương, cũng hành lễ giống như La Sát, trong mắt lại tràn đầy tò mò. Tuy rằng lúc trước đã nghe La Sát nói Ⓠ𝖚·ỷ Vương là nữ tử, nhưng thế nào cũng không nghĩ đến Ⴓ𝖚.ỷ Vương lại kiều mị, xinh đẹp, thông minh nhưng lại có vài phần tà khí làm người ta sợ hãi.
Ⓠ⛎·ỷ Vương cũng đang nhìn lại Tề Dị, mắt hạnh mang chút suy nghĩ sâu xa.
"Vị này là?"
La Sát cung kính đáp " Nàng là thê tử mà ta ưng thuận, La Sát mang nàng trở về gặp Ⴓ·⛎·ỷ Vương cùng các vị trưởng lão, hy vọng 🍳𝖚.ỷ Vương thứ cho tình thâm của phu thê, thành toàn cho chúng ta"
Bôn vị trưởng lão nhìn nhau, âm thầm lo lắng.
Bọn họ sớm đã quen với tác phong làm việc không lường trước được của 𝐐ⓤ·ỷ Vương, bởi vậy mới cố ý không thông báo cho 𝐐-ⓤ-ỷ Vương, cứ nghĩ sẽ giải quyết chuyện La Sát làm trái với môn quy sau lưng, lại không dự đoán được 🍳●u●ỷ Vương thần thong quảng đại, không biết từ nơi nào biết được việc này, đột nhiên xuất hiện, quấy rầy kế hoạch của bọn họn.
Trong mắt 🍳·𝐮·ỷ Vương chớp động ánh sang զ-⛎-ỷ tà yêu dị, mỉm cười nói "Bốn vị trưởng lão, các vị nghĩ như thế nào?"
Kim trưởng lão run sợ nói "La Sát phạm vào môn quy, đây là tội 𝒸*♓*ế*т! Mới vừa rồi chúng ta có lòng tha cho hắn một mạng, hắn lại không cảm kích chút nào, thậm chí nói năng lỗ mãng, nay nếu đã kinh động đến 🍳_u_ỷ Vương, thì xin mời 🍳ц●ỷ Vương lập tức hạ lệnh, vì làm trái với môn quy mad xử tội ⓒ*♓ế*✞!"
Q-u-ỷ Vương hơi hơi nhíu mày, trong mắt xẹt qua một chút thâm ý khó dò "Khoan đã, Kim trưởng lão đừng nóng vội như vậy, ta nghĩ cùng phu thê bọn họ nói chuyện trước đã"
Thiết trưởng lão nhăn lại mi "Ⴓ_⛎_ỷ Vương, nay chứng cớ La Sát phạm tội vô cùng xác thực, lại không nghe theo mệnh lệnh của chúng ta, phải lập tức xử 𝐜♓ế-🌴 mới hợp với môn quy"
Ⴓⓤ*ỷ Vương không cho hắn nói nhiều, thần sức biến đổi, lạnh lùng nghiêm chỉnh nói "Môn quy 🍳●𝖚●ỷ môn đúng là do các vị trưởng lão phụ trách chấp hành, nhưng thống lĩnh chúng ⓠ⛎·ỷ trong 𝒬υ.ỷ môn, quyết sách chuyện lớn nhỏ trong 𝐐-𝐮-ỷ môn cũng là ta, chẳng lẽ. các vị trưởng lão nghi ngờ với năng lực lãnh đạo của ta sao?"
"Không, chúng ta không có ý này" Đồng trưởng lão vội vàng giải thích, cũng không muốn làm cho 🍳_u_ỷ Vương tức giận "Chính là, chuyện lần này thực sự nghiêm trọng"
🍳·υ·ỷ Vương cười lạnh một tiếng, châm chọc nói "Nói đúng, nếu biết rõ chuyện lần này là nghiêm trọng, các ngươi lại cố ý không cho ta biết một tiếng, các trưởng lão quyền cao chức trọng, chắc là không đem 𝒬𝖚*ỷ Vương ta đây để vào mắt"
Nàng vừa nói lời này ra, sắc mặt bốn vị trưởng lão đều thay đổi.
Đồng trưởng lão trầm giọng nói "Không thong báo cho người thật là sơ sẩy của chúng ta, có điều, La Sát đột nhiên mang người ngoài vào Qủy môn, trước khi chưa biết chuyện lớn nhỏ thế nào, chúng ta không dám cho người ra mặt, để tránh hắn có mang tâm làm phản, làm ra hành động bất lợi với người, mà sỡ dĩ không cho các ngươi nói chuyện, cũng là vì bảo đảm an toàn của người mà thôi"
🍳υ.ỷ Vương kinh thường nói "Thật buồn cười, nơi này là Ⓠ●ц●ỷ môn, nếu bọn họ đả thương ta thì lập tức tính mạng khó bảo toàn, ngươi nghĩ bọn họ ngu xuẩn như vậy sao?"
Đồng trưởng lão cứng lại, chỉ có thể gật đầu đáp "Này...🍳u-ỷ Vương nói đúng..."
"Đi, chúng ta đi vào phòng trong nói chuyện đi" 𝐐u●ỷ Vương hướng La Sát mỉm cười, xoay người bước đi.
Hắn cùng với Tề Dị liếc nhìn nhau một cái, gật gật đầu, thế này mới đi theo sau 𝒬⛎*ỷ Vương, mà hai tay bọn họ vẫn gắt gao nắm như trước, giống như tâm của hai người vẫn gắt gao nghĩ về nhau.
Ⴓ*⛎*ỷ Vương ngồi trên tháp, cười mễ mị nhìn hai người "Nơi này không có người bên ngoài, các ngươi cứ ngồi xuống đi, không cần khách khí"
Sắc mạt nàng ta thoải mái, làm cho La Sát và Tề Dị không dám khinh thường, vẫn câu nệ quỳ xuống trước mặt nàng ta như cũ.
🍳-⛎-ỷ Vương nhìn than sắc do dự của hai người, cười nói "Các ngươi không cần khẩn trương, Tề cô nương, không, hiện tại nên gọi ngươi là Trầm phu nhân. Ta hâm mộ ngươi đã lâu, hôm nay có thể nhìn thấy ngươi, ta thật sự rất vui vẻ"
Nghe vậy, hai người giật nảy mình, không sự đoán được nàng lại biết thân phận Tề Dị.
Tề Dị nhịn không được mở miệng nói "Ngươi biết ta?"
𝐐.⛎.ỷ Vương gật gật đầu, môi cười yếu ớt.
"Ta không chỉ biết ngươi, mà lần đầu ngươi gặp La Sát, đến lúc ngươi đi tìm hắn, cùng chuyện ở trong sơn cốc cùng hắn, tất cả ta đều biết"
Hai hàng long mày La Sát nhíu chặt, trong đầu hiện lên rất nhiều nghi vấn.
"Nếu ngài đã sớm biết ta vi phạm môn quy kết giao với người ngoài, vì sao lại không thông báo cho các trưởng lão, mà cũng không tỏ thái độ gì cả?"
Ⴓ⛎·ỷ Vương một bộ không cần nói "Bởi vì ta không tính xử phạt các ngươi, cần gì phải lắm miệng chứ"
La Sát cùng Tề Dị đều trừng lớn mắt, trong lòng vừa mừng vừa sợ, lại có chút không dám tin. La Sát khẩn trương hỏi "Ý của ngài là...ngài muốn thả chúng ta một con đường sống phải không?"
"Đúng, tuy rằng ngươi làm trái với môn quy, nhưng cũng không phản bội 🍳_u_ỷ môn, ta không muốn xử phạt chuyện này, cho nên các ngươi có thể an tâm rời đi. Các ngươi liền âm thầm đi ra ngoài, đừng để cho các trưởng lão phát hiện, đỡ cho bọn họ lại nhiều lời, phiền 🌜*♓*ế*t ta"
Nàng có thể đoán trước các trưởng lão sẽ tức giận với quyết định của mình, có điều, nàng mới không sợ đâu.
La Sát ngẩn ra, không khỏi có chút lo lắng "Ⴓ⛎-ỷ Vương, La Sát thực cảm kích ngài giúp đỡ, nhưng nếu vì ta mà ngài cùng các trưởng lão có hiềm khích, thuộc hạ thật sự không đảm đương nổi, huống chi ta quả thật phạm vào môn quy Q𝖚*ỷ môn, đáng lý nên bị trách phạt"
"Môn quy thì tính cái gì!" Ⓠu.ỷ Vương hừ lạnh một tiếng, thái độ thật là bất mãn "Quy củ năm xưa này sớm nên bỏ đi! Một ngày nào đó ta sẽ bỏ đi môn quy cổ hũ vô dụng này"
La Sát chần chờ lại hỏi " Kia...vị ♓ô·ռ phu ngài chọn có phải Dạ Xoa hay không?"
"Vị 𝖍ô.𝐧 phu của ta... " Môi đỏ mọng của Q_𝐮_ỷ Vương loan ra ý cười bí hiểm " Yên tâm, chuyện này ta đều có tính toán cả rồi "
Nghe Ⓠυ_ỷ Vương nói như vậy, La Sát lại yên tâm không ít, liền nói lời cảm tạ " 🍳●𝖚●ỷ Vương, đại ân đại đức của ngài La Sát vĩnh viễn không quên, sau này thuộc hạ càng nguyện tận tâm trung thành với Ⴓ●𝖚●ỷ môn "
Tề Dị cũng nói lời cảm tạ theo " Q⛎_ỷ Vương, đa tạ ngươi đã thành toàn, nếu sau này có cần ta hỗ trợ, thỉnh cứ việc phân phó, ta cũng sẽ hết sức hỗ trợ "
" Các ngươi không cần cảm tạ ta, kỳ thật, nghiêm khắc mà nói Tề cô nương cũng không phải là người ngoài, ta hẳn cũng nên giúp đỡ " Tiếng nói 🍳⛎_ỷ Vương chuyển thấp, cơ hồ không nghe thấy.
Mà La Sát cùng với Tề Dị một lòng chìm đắm trong vui 𝖘●ướ𝓃●🌀, thế nào còn để ý Ⴓ*υ*ỷ Vương đang nói cái gì.
Bọn họ chăm chú nhìn lẫn nhau, tay nắm chặt, trong mắt tràn đầy nùng tình mật ý.
Ⓠ*u*ỷ Vương thấy hai người tình ý kéo dài, đôi mi thanh tú nhướn lên, ánh mắt hiện lên một tia hâm mộ, nàng âm thầm thở dài, cười nói " La Sát, người vừa mới thành thân với Tề cô nương, ta để cho ngươi nửa năm vui tân 𝖍ôⓝ-, nửa năm sau trở về tiếp tục chấp hành nhiệm vụ "
La Sát mừng rỡ " Đa tạ 🍳⛎_ỷ Vương ban ân "
𝐐.u.ỷ Vương vẫy vẫy tay " Đi thôi, các ngươi nên sớm rời đi, ta còn phải ứng phó với các trưởng lão nữa. Sau khi đi ra khỏi cửa, các ngươi hướng hành lang dài bên phải đi thẳng là có thể rời đi "
" Đạ tạ 🍳·υ·ỷ Vương "
La Sát cùng Tề Dị hướng 🍳·𝐮·ỷ Vương nói lời cảm tạ, dắt tay nhau đi đến cửa, lập tức biến mất trong hành lang dài, đi đến cuộc sống mới của hai người.
Mà trong phòng, 𝐐*𝐮*ỷ Vương lẳng lặng ngồi trên tháp, dĩ nhiên ý cười trên mặt liền biến mất, thần sắc ngưng trọng.
Thật tốt, lại có một 🍳𝐮·ỷ trong Ⓠυ.ỷ môn tìm được hạnh phúc, nhưng là hạnh phúc của nàng ở nơi đâu?
Vì tìm hạnh phúc, nàng đã lên kế hoạch rất lâu rồi, cũng chờ đợi lâu rồi, nàng tin tưởng có một ngày, nàng cũng sẽ có được hạnh phúc, cùng ở một chỗ với người mình yêu, cho đến vĩnh viễn.
Sau khi xác định La Sát và Tề Dị đã đi xa, Qⓤ_ỷ Vương lấy lại tinh thần, chậm rãi đi vào trong sảnh.
Vừa thấy nàng xuất hiện, các trưởng lão liền luân phiên truy vấn.
" Ngài cùng bọn họ nói chuyện gì? " Ngân trưởng lão lo lắng hỏi.
" Ngài quyết định xử lý bọn họ như thế nào rồi so? " Kim trưởng lão cũng mười phần nóng vội " Có phải muốn ℊ*ⓘế*🌴 bọn họ ngay tại chỗ rồi đúng không? "
Thiết trưởng lão phát hiện La Sát và Tề Dị không đi theo sau nàng, lập tức chất vấn hỏi " La Sát cũng cô nương kia đâu? "
Qⓤ●ỷ Vương mỉm cười.
" Đi rồi "
" Đi rồi? " Đồng trưởng lão trừng lớn mắt.
" Đúng " Ⴓ-⛎-ỷ Vương cười càng vui vẻ " Ta để cho bọn họ đi rồi "
Thần sắc Kim trưởng lão đại biến, vừa sợ vừa giận " Nha đầu! Sao ngươi lại không thông báo trước cho chúng ta một tiếng mà đã làm như vậy? "
🍳u-ỷ Vương từ nhỏ đã mất cha mẹ, nhờ bốn vị trưởng lão nuôi dưỡng, bởi vậy khi không có người khác ở đây, bọn họ lại gọi nàng là 'nha đầu' giống như gọi nàng khi còn bé.
Thiết trưởng lão cũng trách nói " Sao ngươi lại dễ dàng buông tha cho hai người đó? Như vậy là làm hỏng quy cuc môn quy a! "
Ngân trưởng lão cũng giáo huấn " Nha đầu, môn quy này đều là tỏ tiên để lại, không thể vi phạm, La Sát phạm vào môn quy, nên bị phạt, không thể nhượng bộ dù đó là ai "
Đối mặt với chỉ trích liên tiếp của bọn họ, môi đỏ mọng của 𝐐u·ỷ Vuong ♓-é 𝖒-ở, không hờn giận lẩm bẩm một tiếng " Ầm ỹ ↪️_ⓗế_† người ta! "
Kim trưởng lão trừng lớn mắt, lớn tiếng hỏi " Nha đầu, ngươi đang nói gì đó? "
Lập tức thần sắc Ⴓu-ỷ Vuong biến chuyển, môi đỏ mọng loan cười tươi " Ta nói, ta đã tuyển định vị 𝒽-ô-ռ phu cho mình rồi "
Nàng nói ra lời này, giống như là ném một hòn đá vào mặt hồ yên tĩnh, nháy mắt bốn vị trưởng lão sợ ngây người.
Đồng trưởng lão phản ứng nhanh nhấy, vội vàng hỏi " Vậy ngươi tuyển là ai? "
" Tự nhiên là Dạ Xoa, nếu La Sát đã thành thân, ta đương nhiên chỉ có thể tuyển Dạ Xoa, cũng may trước mắt xảy ra chuyện này làm cho ta định tâm, nói cách khác, chỉ sợ ta đến nay vẫn chưa quyết định được " Bất quá nói hai ba câu, nàng liền đem chuyện mình lâu lắc chưa tuyển vị ⓗô·п phu đổ lên đầu người khác.
Bốn vị trưởng lão vốn vì nàng buông tha cho La Sát mà buồn bực, nay nghe được nàng sẽ tuyển Dạ Xoa làm vị ⓗ*ô*ռ phu, trong lúc nhất thời cũng không thể phản ứng thái quá, chỉ có thể lăng lăng trừng nàng.
" Nha đầu, ngươi thật sự muốn tuyển Dạ Xoa sao? " Kim trưởng lão lên tiếng đầu tiên, thần sắc vui 𝖘ư_ớ_n_🌀, tươi cười đầy mặt.
Dạ Xoa đúng là đệ tử hắn đắc ý nhất, mà giờ pdút này chính miệng 𝐐-⛎-ỷ Vương nói muốn gả cho Dạ Xoa, hắn đương nhiên là vui, cao hứng đến mức quên luôn mình đã tức giận lúc trước.
Có điều, ba vị trưởng lão kia cũng không tốt giống như hắn.
Đồng trưởng lão làm khó dễ đầu tiên " Nha đầu, ngươi đừng nói sang chuyện khác, ngươi tuyển vị ♓ô_ռ phu là một chuyện, La Sát vi phạm môn quy 🍳𝖚-ỷ môn lại là chuyện khác "
Thiết trưởng lão tiếp lời nói " Đúng vậy, sự tình việc này rất trọng đại, không chấp nhận được ngươi tự quyết định một mình, nếu ngươi không xử lý thích đáng, thì người khác làm sao tâm phục được? "
Ⓠц·ỷ Vương cười nói " Thỉnh các vị trưởng lão đừng tức giận, cẩn thận nghe ta nói rõ ràng, tự nhiên có thể lý giải dụng ý ta làm như vậy "
" Được, ngươi nói đi, ta muốn xem lần này ngươi dẻo miệng thế nào, cãi chày cãi cối " Hai tay Đồng trưởng lão hoàn trước 𝖓●🌀●ự●ⓒ, chờ nghe nàng nói như thế nào.
" Các trưởng lão nói muốn xửa phạt La Sát vì do hắn yêu thương người ngoài đúng không? "
" Đúng vậy "
" Nhưng các ngươi biết hắn cưới người nào sao? Nàng kia không tính là người ngoài, nàng đó nổi danh là 𝐪𝐮á-ℹ️ 𝒹-ị, là Ma Y 'phiền toái', mà cha nàng là đại danh đỉnh đỉnh thần y Tề Hạ "
Thần sắc Ngân trưởng lão biến đổi, vội vàng hỏi " Tề Hạ? Ngươi nói đến người nhập môn hơn mười năm, chuyên môn phụ trách điều trị т_ⓗâ_n ✞♓_ể của ngươi sao? "
🍳ц-ỷ Vương cười khẽ " Đúng, các trưởng lão cũng biết t♓-â-𝐧 ✝️♓-ể ta đặc thù, cần y thuật kỳ diệu của Tề Hạ điều trị, mới có thể thuận lợi thành thân, nếu để cho Tề Hạ biết bổn môn ɢ*ℹ️*ế*ⓣ nữ nhi duy nhất của hắn, các ngươi nói hắn còn có thể tận tâm vì bổn môn sao? "
Vốn là nàng muốn cho Tề Hạ và con gái nhận thức, nhưng Tề Hạ lại nhất định không chịu, nói là năm đó hắn nản lòng thoái chí từ bỏ nữ nhi, nay tất nhiên là không mặt mũi gặp lại nàng, chấp nhận để cho nàng nghĩ hắn sớm đã không còn trên nhân thế.
Các trưởng lão sắc mặt ngưng trọng, biết rằng tất cả nên lấy 𝒽ô*ռ sự của Qu●ỷ Vương làm trọng, để tránh phức tạp, xem ra việc này nên như vậy mà từ bỏ.
Kim trưởng lão thở dài một tiếng " Được rồi, 𝖍·ô·ⓝ sự của 𝐐⛎-ỷ Vương là đại sự của 𝒬.υ.ỷ môn, tuyệt đối không để cho chuyện vặt vãnh làm trở ngại, nếu là vì bổn môn, cũng chỉ có thể buông tha cho bọn họ "
" Nói cho cùng, h-ô-𝖓 sự của ta xác thực rất trọng yếu, dù sao ta đã muốn tuyển Dạ Xoa làm vị 𝐡ô*𝓃 phu, kế tiếp nên chờ ta điều trị 🌴♓●â●𝓃 𝖙𝖍●ể thật tốt, liền có thể thành thân "
Môi đỏ mọng của Ⴓц.ỷ Vương tươi cười một chút dụng tâm kín đáo.
Kỳ thật, tuyển ai cũng không sao cả, dù sao, trong lòng nàng đã có chủ ý, trừ bỏ 'người kia' ra nàng cũng sẽ không lấy ai làm chồng, tuy rằng trước mắt có chút trắc trở, nhưng hết thảy đều tiến hành như kế hoạch của nàng.
Kế hoạch của nàng nhất định sẽ hoàn thành.
***~~
Trong sơn cốc, nhiều loại hoa khoe sắc.
Không khí trong phòng một mảnh vui mừng, khắp nơi đều dán chữ hỉ đỏ tươi, trên bàn hoa chúc đỏ thắm, đây là 𝖍-ô-𝐧 lễ hai người bố trí.
La Sát cùng Tề Dị đã thay một thân quần áo đỏ thẫm, cái khăn che mặt của La Sát đã được tháo xuống, mà trên mặt Tề Dị lại có một khăn voan màu đỏ.
Nàng ngồi xuống mép giường, đầu cúi xuống, giống như là thẹn thùng vô cùng.
Tuy rằng hai người đã là phu thê chân chính, nhưng hôm nay là 𝒽*ô*n lễ chính thức của hai người, nàng khó tránh khỏi e lệ của một nữ nhi.
La Sát mỉm cười xốc khăn voan lên, nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng xinh đẹp của nàng, tựa hồ so với ngày thường càng thêm kiều mị động lòng người, không chỉ vì có son phấn trang điểm cẩn thận, mà còn vì trên mặt nàng tỏa sáng hạnh phúc dào dạt.
" Nàng thật đẹp " Hắn phát ra ca ngợi chân thành, chậm rãi ngồi xuống bên cạnh nàng, đưa tay ra ôm 𝖙♓●â●п t●𝐡●ể ⓜ·ề·ⓜ 𝐦·ạ·ı kia vào lòng.
Tề Dị mặt đỏ như hoa, yêu kiều nói " Đừng nói như vậy, lời nói như vậy từ trong miệng chàng nghe thật kỳ quái "
La Sát tuy là nam tử, lại đẹp hơn cả nữ tử, nghe miệng hắn nói ra lời nói ca ngợi, làm nàng vừa vui vẻ lại vừa ngượng ngùng.
" Ta thật sự nghĩ như vậy " La Sát mỉm cười, khẽ ♓ô.𝓃 lên má nàng." Đối với ta mà nói nàng là nữ nhân đẹp nhất trên đời này "
Tề Dị rúc ở trong lòng hắn, cảm thụ ấm áp trên người hắn, thỏa mản than nhẹ " Ngọc lang, ta thật sự rất vui khi kết làm phu thê với chàng "
La Sát ôm nàng.
" Thực xin lỗi nàng, tuy rằng chúng ta cử hành h-ô-ռ lễ, nhưng cũng không có mời cược nhóm bằng hữu của nàng tới tham gia, ta...ta thật sự khống có thói quen nhìn người xa lạ... "
Có lẽ, hắn làm bạn cả đời với Tề Dị, thì hắn cũng có thể đối mặt nói chuyện với nhóm bạn của nàng, nhưng mà không phải là hiện tại.
Tề Dị thấy trên mặt hắn hiện lên ưu tư, vội vàng an ủi nói " Đừng lo, ♓.ô.ⓝ lễ chỉ cần có chú rể, tân nương là được, hơn nữa, bằng hữu của ta cũng không câu nệ tiểu tiết, sau này ta nói với bọn họ là được, tin tưởng bọn họ có thể thông cảm "
Nàng chăm chú nhìn hắn, vẻ mặt chân thành, giọng điệu mềm nhẹ, tràn đầy nùng tình mật ý " Quan trọng là chúng ta ở cũng một chỗ, như vậy là đủ rồi "
Trong lòng La Sát nóng lên, cảm động không thôi, hắn gắt gao ôm nàng " Đúng, nàng nói đúng, chỉ cần chúng ta ở cùng một chỗ là đủ rồi "
Chỉ có nàng, mới có thể làm cho hắn sương gió nhiều năm thấy rung động, nổi lên từng trận tình triều, cũng chỉ có nàng có thể làm cho hắn yêu như vậy. Là nàng làm cho hắn thấy rõ cái gì gọi là hạnh phúc, bởi vì gặp gỡ nàng, hắn mới có thể từ զ_ⓤ_ỷ vô tình trở thành một người yêu thương bình thường.
" Dị, ta yêu nàng... "
Hắn cúi đầu h.ô.ռ 𝐦ô.ı đỏ mọng của nàng, lấy hành động thực tế biểu đạt tình yêu say đắm với nàng, hai tay linh hoạt chạy trên 𝐭●♓â●ռ 𝖙●𝖍●ể nàng, bắt đầu từng bước đi vào cực lạc.
Một khắc đêm xuân đáng giá ngàn vàng, đêm nay là đêm độn●𝐠 𝓅hòռ●ɢ hoa chúc của hai người, hắn sao lại lãng phí cho được.
Tề Dị mơ hồ phát ra yêu kiều, hai tay ôm lấy cổ kiên cường của hắn, nhiệt tình đáp lại hắn, hiện tại, nàng cái gì cũng không muốn, nàng...thầm nghĩ cùng hắn thế này đến vĩnh viễn.
Mặc kệ lúc trước hai người đã chịu thương tổn như thế nào, nhưng lúc này đã quên hết toàn bộ, giai đoạn đau khổ đã đi qua, bởi vì bọn họ có được lẫn nhau, yêu thương lẫn nhau trọn đời trọn kiếp.
Toàn thư hoàn
← Ch. 09 |