Play trên sofa
← Ch.15 | Ch.17 → |
Tay Chu Đường không thành thật, nắm lấy ԁụ·c ⓥọ·𝖓·𝐠 п.ó.𝓃.🌀 🅱ỏ𝓃.𝐠 của anh giở trò, lúc nhẹ lúc mạnh ѵ⛎-ố-† 𝐯-ⓔ, chạm vào đỉnh 🅓.ụ.🌜 ⓥọ.ⓝ.𝖌, lúc thì hờ hững thu hồi tay. Trần Kính rốt cuộc minh bạch tâm tư của cô gái này, mặt ngoài phong khinh vân đạm, bên trong có lẽ đã sớm không kiềm chế được.
Hợp lại để trừng phạt anh.
Trần Kính hơi híp mắt, khóe môi nâng nhẹ, lộ ra nụ cười không mặn không nhạt.
"Cô giáo Chu muốn trừng phạt anh?"
"Đúng vậy, em muốn trừng phạt anh, không công bằng."
Chen chúc trên sô pha, bởi vì hai người song song ngã vào, ⓜề·𝐦 ⓜ·ạ·❗ vải dệt lập tức lún xuống, bốn phía một mảnh đen như mực.
Ánh trăng nhàn nhạt soi vào trong phòng khách, da nữ nhân trắng như tuyết, mái tóc dài như thác nước trút xuống, che phủ mặt của nam nhân, Trần Kính thở sâu, ngửi mùi hoa hồng nhàn nhạt của Chu Đường. Mùi hương này, cũng thật mẹ nó mất hồn, Trần Kính cảm thấy 𝐜-hế-✞ ở dưới thân cô cũng đáng.
Trần Kính bị cô lột sạch, cả người trần truồng nằm ngửa ở trên sô pha.
Anh bỗng cảm thấy may mắn ngày thường mình có rèn luyện, thế nên dáng người không kém quá, bụng nhỏ lưa thưa lông tóc càng lộ rõ dã tính của nam nhân.
Nam nhân nếu được nữ nhân nhìn thấy sở thích hàng đầu của mình, bọn họ tuyệt đối sẽ vì thế mà đắc chí. Trần Kính cũng không ngoại lệ.
Hai mắt anh đỏ tươi nhìn nữ nhân đang mê luyến ✌️●𝖚ố●✝️ ѵ●𝑒 ⓣ.𝖍.â.n ✝️.𝖍.ể anh, môi cũng rơi xuống, nụ ♓·ô·п dừng ở bụng của anh, thật lâu cũng không có rời đi.
Trần Kính nhướng mày.
"Thế nào? Chồng em dáng người không tồi chứ?"
"Không tồi...... A......"
Cô vừa nói, một bên nâng chân, cùng dương v*t giống côn sắt 𝖈-ọ 𝖝-á-т tiểu huyệt mẫn cảm.
Cô khẽ 🌜ắ.ռ 〽️ô.𝖎, liền ngồi xuống.
"A a......"
Trần Kính động thân một cái, dương v*t cắm đến càng sâu, nhục bích co bóp làm dương v*t dần lớn, cô nửa ghé vào người Trần Kính.
𝐍.𝐠ự.🌜 lung lay trước mặt Trần Kính giống như mật đào, dụ hoặc vô hình.
Trần Kính ngẩng đầu ngậm viên đỏ hỏn, nằm ở trong miệng, đầu lưỡi không ngừng đảo quanh, một cái tay khác nắm lấy nhũ thịt của cô, xoa nắn 𝖓𝖌ự_𝖈 mềm như bông.
"Tự mình động đi."
Tay Chu Đường chống trên vai Trần Kính, trên dưới tự mình động, tiểu huyệt bị dương v*t làm căng ra, mật dịch theo huyệt khẩu chảy ra từng mảng lớn.
Chu Đường chỉ cảm thấy hạ thân ngứa ngáy, thực hư không, cô muốn càng nhiều, vì thế khẽ 🌜●ắ●𝓃 ⓜ●ô●i, tiểu huyệt ăn càng sâu.
"A...... Ưm... Thật lớn...... Ѕ_ướ_𝐧_🌀 quá"
Trần Kính nhìn cô, động tác trở nên thong thả, chính mình đỡ lấy eo cô, động thân mình, làm đến càng sâu.
"A a...... Không được...... Ha a, sắp hỏng rồi!"
dương v*t lớn mân mê hoa tâm non mềm, anh nhấp một chút, Chu Đường liền nảy một chút, quanh thân cô giống như bị chơi hỏng rồi, hoa huy*t phía dưới lúc đóng lúc mở, phun ra chất lỏng.
"Ha a, a, ...... Muốn, ...... Muốn tới"
Chu Đường chỉ cảm thấy toàn thân m.ề.ⓜ Ⓜ️.ạ.ⓘ vô lực, ngón chân như có dòng điện chạy qua, cô cuộn đầu ngón chân, cả người vô lực mà nằm trên người Trần Kính.
Trần Kính thọc vào 𝓇ú.ⓣ r.🅰️, động tác càng ngày càng hung mãnh, anh nắm lấy 𝐧●𝖌●ự●ⓒ nữ nhân, côn th*t ở bên trong điên cuồng quấy động.
Chu Đường dường như ở trên đám mây, não trở nên choáng váng, cô vô ý thức mà hóp bụng, cái miệng nhỏ hút đến gắt gao.
"A a a...... Không được...... Ha a......"
Hạ thân cô 𝓇*υ*n 𝐫ẩ*🍸, cơ hồ là thét chói, cô thật sự bị Trần Kính thao đến mất hết sức lực, Trần Kính quấy mấy chục cái cuối cùng cũng bắn ra.
Anh г-ú-т ⓡ-𝖆 dương v*t mềm, 𝐜●ở●𝐢 á●𝑜 mưa, ném xuống.
Gió nổi lên làm cả người lạnh căm căm, Chu Đường theo bản năng ôm chặt Trần Kính, Trần Kính híp híp mắt xem cô.
"Cô giáo Chu 𝐬ư*ớ*ⓝ*🌀 đến mức không nói được à?"
- ----
Đếm ngược 4 chương kết thúc.
← Ch. 15 | Ch. 17 → |