Cứu đi Đái Tình
← Ch.28 | Ch.30 → |
Tại chỗ ghi danh, trên khuôn mặt mọi người ai cũng rạng rỡ vẻ vui mừng. Tự nhiên trong số những người đó cũng có Bac Hà và Gia Đường. Chỉ là do lúc đến tương đối trễ nên bọn họ phải xếp cuối cùng. Gia Đường xem lại những giấy tờ cần thiết, một tay giơ lên xem đồng hồ, một tay nắm lấy Bạc Hà. Chỉ mong cho mau chóng hoàn thành
"Nha... Ngươi là Tống Gia Đường?" Một cô gái ngồi đằng sau nhận ra hắn, kích động gọi một tiếng làm nhiều ánh mắt hướng về phía hai người
Gia Đường và Bạc Hà nhiệt tình chào hỏi, hơn nữa cũng chúc mừng lẫn nhau. Vốn bọn họ đang cao hứng bắt đầu một cuộc sống mới, lại có thể gặp người chủ trì nổi tiếng trên ti vi, cảm thấy thật hưng phấn. Có một số cô gái còn xin cùng hắn ký tên. Do đang ở cùng một trường hợp, tất cả mọi người đều đăng ký kết hôn cho nên lão công (tương lai) của bọn họ không những không ghen mà còn hưng phấn lấy camera ra, chụp ảnh cho vị hôn thê của mình với Gia Đường. Hơn nữa Tống Gia Đường nhân phẩm vô cùng tốt, chẳng bao giờ làm chuyện xấu cho nên vô cùng rộng lượng nói chuyện với bọn họ, sau một hồi nói chuyện, những người phía trước cứ nhường hàng cho bọn họ. Như vậy lúc này thì bọn họ đã đứng ở giữa hàng. Gia Đường cũng không cự tuyệt ý tốt của mọi người. Dù sao xong sớm một phút thì cũng có thể làm cho Bạc Hà yên tâm hơn một phút ...
Hình Tử Ngọc thỉnh thoảng nhìn ra bên ngoài, thấy bọn họ nhanh chóng đi lên không khỏi căng thẳng, nên tìm lý do gì chứ? Rốt cục ở ngẩng đầu nhìn một chút thời gian sau, nàng lòng tin tràn đầy gật đầu, theo kinh nghiêm mấy năm của nàng. ở buổi trưa trước khi tan việc hoàn toàn có thể đem phía sau mấy đối với toàn bộ xong xuôi, nhưng biện pháp duy nhất nàng nghĩ ra chỉ là kéo dài thời gian. Cho nên Hình Tử Ngọc vốn nhanh nhen cứ vậy mà lòng vòng linh tinh. không chút hoang mang đảo ở trước mặt nàng ghi danh hai người tư chất lường trước, từng chữ từng chữ tinh tế 'Kiểm tra đối chiếu sự thật', quầy phía ngoài một đôi nam nữ không hiểu ra sao, nhìn nhau sau, cũng một nhún vai, ai cũng không hiểu tại sao cái người vừa mới nãy làm việc như ngựa chạy mà bây giờ lại như ốc sên bò.
Rốt cuộc cứ tiến hành tốc độ như vậy cho đến khi đến cặp đôi của Gia Đường, bọn họ vưa mới bước vào cửa thì tiếng chuông mười hai giờ vang lên. Hình Tử Ngọc cười nói với bọn họ: "Thật xin lỗi. Chúng ta đã tan việc, xế chiều xin quay lại"
Bạc Hà có chút mất mát, ai mà lại muốn tốn thời gian vào việc chờ đợi chứ? Nhưng chuyện này không phải do bọn họ định đoạt, bọn họ cũng không có cách nào, dù sao thì cũng là chuyện một đời, chờ thì đành chờ thôi!
"Chúng ta chờ ở đây một chút được không?" Bạc Hà thử do xét một chút hỏi Gia Đường, nàng luôn luôn có cảm giác bất an, sợ rằng sẽ xảy ra sự có gì, dù sao chỉ thiếu chút nữa, nàng cảm thấy sợ loại cảm giác này. Thật ra thì Gia Đường cũng không khác gì Bạc Hà, hắn thậm chí còn khẩn cấp hơn cả Bạc Hà, hắn cảm thấy ở chung một chỗ với Bạc Hà thật không phải là điều dễ dàng
Nhưng là, có một chút không sẽ cải biến, hắn nhất định phải chiếu cố dạ dày của nàng. Dù sao cũng đã ơ chỗ này hơn một giờ, mặc dù bọn họ ăn tương đối trễ nhưng chắc chắn bây giờ nàng đã rất đói bụng rồi, "Chúng ta đi ăn cơm, ăn xong lập tức sẽ trở lại, có được hay không?"
Mặc dù không phải là rất muốn ăn nhưng Bạc Hà vẫn nghe lời gật đầu, đi theo hắn đi ra ngoài, "Đi nơi khác sao! Khác một cái phố có được hay không?" Bạc hà từ trước đến giờ không chú trọng phô trương, chủ yếu nhất chính là nàng phải học được công việc quản gia, không thể để cho tiền mà Gia Đường vất vả kiếm được bị tiêu xài phung phí
Hắn tự nhiên biết được Bạc Hà đang suy nghĩ cái gì, cười một chút, "Bà quản gia, ngươi nói đi đâu phải đi kia!" Đi bộ từ viện bên trong đi ra, đến ven đường ngừng bên cạnh xe, bỗng nhiên hắn cảm thấy bàn tay của Bạc Hà cứng ngắc, tiếp theo chân của nàng cũng không bước đi nữa, "Ngươi làm sao vậy?"
"Kia ... Giống như ... Đái Tình"
Theo nơi Bạc Hà nhìn, Gia Đường nhìn thấy hai người, một người là Trình tổng, người kia là Đái Tình, nhưng là rất hiển nhiên tình huống không đúng, cái kia nam nhân là mang lấy nàng ra tới, ngoài trong mắt người tựa hồ Đái Tình hình như là uống rượu say, nhưng tựu bạc hà bốn năm trước, cùng Gia Đường bốn năm nay đối với Đái Tình bây giờ hiểu rõ hơn, nàng sẽ không có trạng huống như vậy, chuyện này chắc chắn là có điều không bình thường ...
Hai người nhìn thấy Đái Tình bị Trình tổng đẩy vào ghế ngồi phía sau, sửng sốt một chút."Nhanh cản hắn lại" Bạc Hà níu tay Gia Đường
Thật ra khi nàng mở miệng cũng là lúc Gia Đường hành động, bất qua trong tay vẫn cầm theo nàng. Lúc này Bạc Hà cũng không muốn so đo nữa, nàng cũng không hy vọng Đái Tình sẽ xảy ra chuyện gì ...
"Rất đúng dịp a! Tống đài trưởng!" Trình tổng nhìn Gia Đường ngăn cản xe của mình, ra vẻ trấn tĩnh mở miệng, vẻ mặt dữ tợn đừng nói là Đái Tình như vậy tâm cao khí ngạo mỹ nữ không đợi cách nhìn, chính là một nam nhân nhìn cũng không phải là như vậy thuận mắt.
"Đúng vậy a, Trình tổng cùng Đái tiểu thư nói như thế nào?"
"Ha ha, rất tốt, tập đoàn chúng ta sẽ tiếp tục hỗ trợ cho quý đài ... Nhưng nhớ kỹ, đây cũng chỉ vì Đái tiểu thư" Hắn cố ý nhấn mạnh ba chữ Đái tiểu thư, ý nhắc nhở Gia Đường không nên xen vào việc của người khác, nếu như Đái Tình không thuộc về hắn, hắn vẫn là có tùy thời đổi ý.
Bạc Hà lúc này đã mở cửa sau ra, lắc lắc Đái Tình, thế nhưng một chút phản ứng cũng không có
"Ngươi tại sao lại làm nàng thành như vậy?" Nàng hướng về phía Trình tổng hỏi một câu. Đừng nói người từng là bằng hữu của nàng, ngay cả một người đi đường nàng cũng sẽ kích động như vậy
Gia Đường nhíu nhíu mày, "Trình tổng, có thể giải thích một chút chuyện gì đang xảy ra không?" Hắn thật nổi giận, tuy có một đại tài trợ quả thật là rất khó tìm nhưng không có nghĩa là thiếu thì đài truyên hình bọn họ sẽ sống không được. Ban đầu không có hắn tài trợ, chỉ dựa vào duy nhất một tiết mục của Gia Đường cũng có thể làm ra lợi nhuận. Nói chi đến hôm nay thì đài truyền hình đã được công nhận, càng không thể vì một tài trợ mà vứt bỏ nhân viên của chính mình. Như vậy thật không có tình người nha!
Nụ cười thô tục hiện lên trên mặt Trình tổng, "Đái tiểu thư tửu lượng không tốt, chẳng qua là uống quá nhiều nên mới hôn mê một chút. Tống đài trưởng, ta bây giờ sẽ đem nàng đưa trở về."
Bạc Hà ngẩng đầu nhìn Gia Đường, thật ra nàng cũng không yên lòng cho cái tên sắc lang kia đưa Đái Tình về, nhưng ... Không thể phủ nhận, nàng vẫn còn để ý một chút, nếu như Gia Đường không có ở đây, nàng sẽ không chút do dự mang Đái Tình đi nhưng vấn đề ở chỗ, Gia Đường vì Đái Tình mà nổi giận ...
Gia Đường quay lại vỗ vỗ vai Bạc Hà, "Tin tưởng ta!" Đợi cho Bạc Hà gật đầu, hắn hướng chỗ ngồi phía sau ôm Đái Tình đi
"Ngươi muốn làm gì?" Trình tổng la lên, tiểu tử này cư nhiên lại dám cướp người của hắn
"Trình tổng, nhân viên của ta say rượu thì trách nhiệm của ta là nên đưa nàng về. Ta cũng không muốn làm ngài phiền hà, khi nào nàng tỉnh rượu thì ta sẽ liên lạc với ngài sau" Nói xong ôm lấy Đái Tình, ôn nhu quay đầu hướng bạc hà nói một câu, "Chúng ta đi thôi." Sau đó cũng không quay đầu lại hướng xe của mình đi tới.
Bạc hà theo ở phía sau, nhìn Gia Đường ôm Đái Tình, lòng lại cảm thấy như bị dao đâm vào. Gia Đường, ngươi hôm nay có thể cùng ta đăng kí sao? Nàng rất rõ ràng, nhìn trạng thái bây giờ của Đái Tình, nàng có thể cùng hắn nói chuyện này sao? ...
Nàng rất thể thiếp, biết tâm tình lúc này của Gia Đường không tốt, cho dù không là Đái Tình, bộ dạng đáng ghét của Trình tổng cũng đủ làm cho người khác tức giận, cho nên nàng chẳng qua là ở xe cuối cùng đứng hàng ngồi để cho Đái Tình nằm ở trên đùi của mình, rồi biến mất có lại cùng Gia Đường nói chuyện, càng không có đùa bỡn tiểu tính tình, cùng hắn tính toán chi li.
Gia Đường đem xe ngừng ở trước cửa bệnh viện, hắn xác định Đái Tình nhất định là bị hạ độc, cho nên mình chạy xuống xe sau khi mở ra cửa, đem nàng chuẩn bị đi xuống, ôm ngang, bạc hà đi sau làm thủ tục ...
"Người bệnh thực dụng địa tây phán, mặc dù không có nguy hiểm tánh mạng, nhưng là không biết lúc nào sẽ tỉnh lại, cần tiêm một ít nước muối làm cho chất độc phân tán ..." Bác sĩ giảng giải cụ thể cho Gia Đường, có vẻ như rất nghiêm trọng. Họ Trình đúng là không từ một thủ đoạn nào, nếu như hắn không vô tình gặp được nàng, sợ rằng Đái Tình sẽ khó thoát khỏi ma chưởng ... Nói như thế nào nàng cũng là vì đài truyền hình, xảy ra chuyện chính mình có không thoát khỏi được trách nhiệm a... Mà vẻ mặt trùng hợp bị xong xuôi thủ tục bạc hà đãi cá chánh trứ, thì ra là tâm tình của hắn không chỉ là vì mình mà biến hóa...
Trong phòng bệnh truyền ra một trận chuông điện thoại di động, Gia Đường một chút đã nghe ra "Là Đái Tình, ngươi giúp nàng đón một chút sao!" Gia Đường ngẩng đầu nhìn sự cấy bên kia bạc hà nói đến, hắn giờ phút này mặc dù vẫn còn tức giận nhưng vẫn ôn nhu không thay đổi với Bạc Hà, bất kể có chuyện gì hắn cũng sẽ không thay đổi thái độ với Bạc Hà, hắn là muốn suốt cả cuộc đời mãi mãi đối xử tốt với nàng ...
Bạc hà dọc theo đường đi vẫn là: vì Đái Tình dẫn bao, khi nàng giải khai khấu trừ hoàn thời điểm, mở ra ví tiền để cho tất cả của nàng bộ động tác cũng hóa thành tĩnh, Đái Tình tiền kẹp bên trong hình lan, là một tờ ảnh chụp chung nàng và Gia Đường. Hình ảnh thoạt nhìn rất xứng đôi, cảm giác đau đớn bốn năm trước lại quay trở về, nàng thật hy vọng mình chưa từng thấy chuyện đó, cũng hy vọng tình yêu Gia Đường đối với nàng là thật ...
"Ngươi làm sao vậy?" Bất kỳ một chi tiết nào của nàng cũng không tránh khỏi mắt hắn
Tiếng điện thoại cũng tại lúc này hậu dừng lại, nàng bối rối lắc đầu, "Không có gì, điện thoại dập máy." Nàng cố gắng hít sâu vào, tự nói với mình, không nên vọng động, không thể hành động như nửa năm đó ...
← Ch. 28 | Ch. 30 → |