← Ch.184 | Ch.186 → |
"Vậy để Tiểu Khả Nhi đền bù cho anh." Lâm Khả Nhi đưa tay ôm lấy cổ Đường Chá, đem môi hồng kiều diễm in trên đôi môi nóng rực của hắn.
Đường Chá vì hành động của cô mà gầm nhẹ một tiếng, vội vã đem cô ôm vào trong ngực.
Nụ hôn nóng bỏng thiếu chút nữa biến thành lửa cháy lan ra đồng cỏ, nếu không phải hắn còn nhiều công tác phải hoàn thành, Đường Chá tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho tiểu Khả Nhi, hắn muốn hung hăng yêu cô một lần lại một lần.
Thở hổn hển buông Lâm Khả Nhi ra, trong mắt hắn mang theo vô hạn sủng ái vỗ vỗ sau lưng cô, giúp cô thuận khí, sau lại uy nghiêm nói: "Đến ghế salon nghỉ ngơi, không cho quấy rầy anh làm việc, nếu không anh lập tức đuổi em về nhà."
"Anh Đường thật là đáng sợ." Lâm Khả Nhi giả bộ run rẩy co rúm người lại, ra vẻ sợ hãi đứng dậy.
"Đứa nhỏ tinh nghịch này!" Đường Chá ôn nhu véo chóp mũi xinh đẹp của lão bà, hắn yêu đến tận xương tủy bộ dạng này của cô.
Lâm Khả Nhi nghe lời ngồi xuống bên ghế salon, an tĩnh nhìn Đường Chá đang chuyên chú làm việc.
Đây là lão công thân ái của cô nha, bộ dạng hắn nghiêm túc làm việc xem ra thật xuất sắc. Hắn quả thật chính là do Thượng Đế vì cô mà đặc biệt chế tạo, đẹp trai ngây người!!!
Thư ký Linda đẩy cửa ra, bưng hai ly cà phê nóng đi tới, mang thei vẻ mặt từ ái nói với Lâm Khả Nhi: "Mời dùng cà phê."
Đường Chá nghe thấy, lập tức ngăn cản: "Linda, cô ấy không uống cà phê, cô đi lấy cho cô ấy ly nước trái cây."
Linda nghe vậy, lập tức nhận lệnh, cười gật đầu: "Dạ, tổng giám đốc."
Đem một ly cà phê để trước bàn Đường Chá, cô xoay người rời đi.
Sau khi Linda đi khỏi, Lâm Khả Nhi đột nhiên úp sấp trước bàn làm việc của Đường Chá, nghịch ngợm trêu chọc hắn."Lão công, chị Linda thật xinh đẹp. Anh có động lòng với chị ấy hay không?"
Đường Chá dùng bút ngòi vàng hung hăng gõ một cái trên đỉnh đầu cô: "Đã động tâm với em rồi còn có thể thích người khác sao? Không cần suy nghĩ lung tung đi, người ta đã là mẹ của ba đứa trẻ, cùng lão công vô cùng ân ái."
"A? Chị ấy đã là mẹ của ba đứa trẻ? Thật không nhìn ra." Lâm Khả Nhi kinh ngạc há hốc mồm. Chị Linda có chỗ nào giống người phụ nữ đã sinh ba đứa trẻ? Cô ấy có vóc người cao gầy, mảnh khảnh, tựa như thiếu nữ xinh đẹp. Một mái tóc vàng phiêu dật, mắt xanh xinh đẹp, quả thật là mỹ lệ không giống người phàm.
Lấy dáng người nhỏ nhắn của cô so sánh với Linda, quả thật là có chút xấu hổ. Dáng cô không cao, đứng ở trước mặt chú Chá, cô tựa như một đứa trẻ không hơn.
"Tiểu Khả Nhi, em lại đang hoài nghi anh.... Được anh liền giúp hi vọng của em trở thành sự thật, ra ngoài chọn thêm mấy đóa hoa nữa mang về." Đường Chá giả bộ uy hiếp nhìn lão bà. Thật ra hắn nào dám làm vậy, chỉ là bất mãn đến bây giờ tiểu Khả Nhi vẫn còn hoài nghi tình yêu của hắn dành cho cô.
"Đừng!" Nghe Đường Chá nói vậy, Lâm Khả Nhi lập tức khẩn trương, cô vọt vào trong ngực Đường Chá, bá đạo nói: "Anh là của em! Không cho phép anh chạm vào nữ nhân khác!"
Thấy lão bà nhỏ của hắn lộ ra dáng vẻ khẩn trương, Đường Cha cười, môi hắn dính vào bên môi cô mà hỏi: "Sau này em còn dám hoài nghi anh sao?"
Lâm Khả Nhi mãnh liệt lắc đầu, cười lấy lòng nói: "Không dám! Lão công là giỏi nhất, yêu tiểu Khả Nhi nhất."
Lúc này Đường Chá mới hài lòng gật đầu: "Cái miệng này thật ngọt! Nhưng mà, anh thích."
Nói xong, hắn bá đạo che lại cái miệng nhỏ kia, nhiệt tình cạy mở răng ngọc, đầu lưỡi nhanh chóng xâm nhập, mút lấy toàn bộ dịch ngọt trong miệng cô.
Bỗng nhiên, một hồi tiếng ho khan lúng túng từ cửa truyền vào. Lâm Khả Nhi đỏ mặt nhảy xuống khỏi đùi Đường Chá, chạy đến bên ghế salon ngồi xuống. Ánh mắt cô thậm chí không dám nhìn khuôn mặt kinh ngạc của Linda ngoài cửa.
Linda không thể tin được cảnh tượng cô vừa chứng kiến. Bọn họ... tổng giám đốc yêu vợ như mạng, thế nhưng cùng tiểu nam sinh ở đây làm chuyện đồng tính luyến ái. Trời ạ! Thế giới này có phải rối loạn rồi hay không?
Linda lúng túng đem nước trái cây để xuống trước mặt Lâm Khả Nhi: "Em trai, nước trái cây của em."
Trước khi ra khỏi phòng làm việc, cô trịnh trọng quay đầu hướng Lâm Khả Nhi đang uống nước trái cây nói: "Em trai, nam nhân nên thích nữ nhân, em có muốn chị giới thiệu cho em một người bạn gái hay không?"
Nghe được lời Linda, nước trái cây trong miệng Lâm Khả Nhi chợt phun ra. Cô còn ho khan khan không ngừng. Chị Linda này sao lại đáng yêu như vậy? Lại muốn giúp cô giới thiệu bạn gái.
Cô vừa ho khan vừa khoát tay: "Không, không cần! Tôi đã có bạn gái."
"Tổng giám đốc là người đã có vợ, hơn nữa còn rất yêu cô ấy." Linda vẫn không buông tha, tiếp tục giảng giải.
Cô còn nhớ, tổng giám đốc phu nhân đã mang thai bốn tháng, nếu cô ấy biết lão công của mình cùng một nam sinh đồng tính luyến ái, không biết sẽ khổ sở thành cái dạng gì.
Không được, cô nhất định phải ngăn cản hai người này.
"Chị Linda, em đã biết." Lâm Khả Nhi đột nhiên phát hiện cô thích chị Lynda xinh đẹp đáng yêu này. Cô ấy không giống với mấy thư ký trước đây của chú Chá.
Linda nghe vậy, quay lại nhìn vẻ mặt căng cứng của tổng giám đốc, mới không yên tâm đi ra khỏi phòng làm việc, cũng không quên thay họ đóng cửa lại.
Linda vừa mới đi khỏi, Đường Chá lập tức khống chế không được cười to thành tiếng. Chuyện vừa rồi mặc dù lúng túng, nhưng hắn, một nam nhân bình thường lại bị hiểu lầm thành đồng tính luyến ái, thật là làm cho hắn thiếu chút nữa không nhịn được bật cười tại chỗ.
Đều là tiểu Khả Nhi gây họa.
Hoàn hảo là bị Linda đụng phải, cô ấy sẽ không bép xép với người khác.
"Tiểu Khả Nhi, không cho lại gần anh nữa." Vì tránh lại bị cô câu dẫn, hắn nghiêm nghị ra lệnh.
"Tuân lệnh!" Lâm Khả Nhi hướng về phía Đường Chá chào một cái, nghịch ngợm cười.
Trong mắt Đường Chá tràn đầy tình yêu mà lắc lắc đầu.
Kể từ khi tiểu Khả Nhi cùng hắn đi làm, hiệu suất công việc của hắn chẳng những không có giảm, ngược lại tăng cao bất thường. Có lẽ là bởi vì hắn không cần ở công ty mà lo lắng cho tiểu Khả Nhi ở nhà thế nào, cô đang làm gì. Có tiểu Khả Nhi ở bên cạnh, hắn có thể chuyên tâm làm việc.
Mỗi khi tiểu Khả Nhi ở cùng một chỗ với hắn, Linda sẽ năm lần ba lượt tìm lí do chạy vào phòng làm việc. Có khi còn bất chấp thân phận, mạnh mẽ đem tiểu Khả Nhi lôi đi.
"Em trai, để chị dẫn em đi tìm hiểu cái gì gọi là nữ nhân. Chỉ có nữ nhân mới dễ thương, thích nữ nhân mới là người đàn ông bình thường." Từ lần đấy, Linda vẫn chưa từ bỏ ý định dạy dỗ Lâm Khả Nhi. Dù thế nào, cô cũng không thể để cho nam sinh này phá vỡ hôn nhân của tổng giám đốc.
"Chị Linda, em phát hiện chị rất xinh đẹp nha. Hình như em yêu chị mất rồi." Lâm Khả Nhi đột nhiên che ngực, bày ra một bộ ái mộ Linda đã lâu.
Lời của cô khiến Linda giật mình, lập tức hất tay cô ra: "Chị không được. Em trai, chị đã có lão công rồi."
← Ch. 184 | Ch. 186 → |