Truyện:Chim Sẻ Ban Mai - Chương 08

Chim Sẻ Ban Mai
Hiện có 78 chương (chưa hoàn)
Chương 08
Xoáy nước mãnh liệt bermunda
0.00
(0 votes)


Chương (1-78 )

Đúng là chán 𝖈♓_ế_t a! Không ngờ lại cùng chuột học một lớp! Xem cô gặp rủi ro hắn không giúp, cô làm bạn gái của hắn cũng thật thảm nha!Haha...

Giọng nói kiêu ngạo của Môⓝ●𝖌 Thái Nhất từ bên trái truyền qua

Hiện tại, tôi chỉ có thể ảo tưởng trong đầu cho bản thân mình lập tức biến mất, cũng như mọi chuyện mới vừa xảy ra ban nãy được loại bỏ hết. Nhưng mà đã quá chậm, tôi cảm giác được bên phải đang truyền đến một trận sát khí đằng đằng

Vụng trộm liếc mắt một cái, ℳô.ⓝ.𝖌 Thái Nhất cũng đang trừng trừng ánh mắt đen thui nhìn chằm chằm Kim Ánh Minh

Bắt đầu, bắt đầu rồi! Tôi biết thể nào cũng như vậy!! Nhưng vấn đề là tôi làm sao bây giờ........... tôi đang ngồi giữa bọn họ

Tôi г-ц-п ⓡ-ẩ-y nằm lên bàn học, dùng sách giáo khoa che khuất đầu, kinh hồn bạt vía quan sát tình hình "cuộc chiến", chuẩn bị lựa chọn thời cơ thích hợp lập tức sẽ bỏ chạy trối ↪️h-ế-✞

"E hèm...." Thấy chủ nhiệm thân mến giả vờ ho khan, Ⓜ️ô𝐧-𝐠 Thái Nhất có lẽ cũng muốn duy trì tiếp "cuộc chiến" đành không cam lòng rút về chỗ ngồi của mình. Kim Ánh Minh vẫn tỏ ra dửng dưng giống như "cuộc chiến" không liên quan gì đến mình.............

Được cứu rồi! Tôi thở dài một hơi, đầu mới ló ra từ quyển sách

"Các bạn học, hoan nghênh mọi người đến lớp 153 của trung học Hayakawa. Đầu tiên cho tôi tự giới thiệu, tôi họ Thẩm sẽ là chủ nhiệm lớp các em, sau này sẽ dạy các em môn Lịch Sử. Kế tiếp, tôi muốn mỗi bạn học sẽ lên bục giảng ngắn gọn tự giới thiệu về mình. Đầu tiên bắt đầu từ các em ở tổ 1!"

Vừa nghe đến tin dữ này, đầu tôi chợt "ông" lên một tiếng. Còn nhớ rõ lúc còn học trung học, khi được đứng trên bục giảng, tôi một câu cũng nói không ra tiếng chỉ biết khóc chạy xuống, bây giờ thì làm sao đây? Lo lắng cho thân mình không thể khống chế 𝐫_⛎_ⓝ ⓡ_ẩ_🍸, sắc mặt của tôi so với người 𝖈.𝒽.ế.✞ chắc không khác biệt lắm...................

Trong lớp học sao tự nhiên lại náo nhiệt hẳn lên? Tôi lấy lại tinh thần mới phát hiện rằng đám nữ sinh trong lớp đang sửa sang lại nhan sắc, một nhóm khác hưng phấn vỗ tay, ngoài ra họ còn lấy ra sổ tay làm đẹp cùng di động để chụp ảnh.................

Một người, hai người, 3 người.................

Cái tên bên phải đang nằm mơ kia, sao không thấy hắn phản ứng gì a! Hắn nên................

Những người tựa hồ so với bản thân hắn còn kích động hơn, thì ra công tác chuẩn bị của đám nữ sinh này đều là vì hắn a...............

"Hứ! Chuột c·𝐡ế·t! Công tử bột! Thầy a, hắn là người gỗ không biết nói.................." ℳ*ô𝐧*🌀 Thái Nhất trái ngược so với đám người tích cực khác

Kim Ánh Minh vẫn đứng dậy, ánh mắt ɱ●ê 𝐦𝖆●пg đạt tiêu chuẩn không cần lên tiếng đã có được 3 tràng pháo tay của mọi người

"Ách, chuyện này........... bạn học, Kim Ánh Minh, em hẳn là nên cùng bạn học giới thiệu một chút" Thầy một bên thân thiết nhắc nhở

"Kim Ánh Minh" Cúi đầu............

Hử? Xong rồi, vậy thôi sao? Chỉ đơn giản như vậy mà ở dưới lớp học cũng có thể điên cuồng như vậy sao??

"Rất giỏi nha!"

"Đẹp trai quá đi mất!"

Nữ sinh trong lớp đều lộ ra một bộ mặt vô cùng sùng bái, vô cùng hạnh phúc, ánh mắt của bọn họ đều đã biến t𝐡_à_n_ⓗ 𝒽_ì_𝓃_h trái tim. Thật kinh khủng!

Tôi tựa lưng về phía sau, mở to 2 mắt, vẻ mặt kinh hoảng, nhìn cảnh tượng "hoành tráng". Kim Ánh Minh được khen nhưng hoàn toàn như không có phát hiện, vẫn trưng ra chiêu bài vô 🅱️ⓘể.ⓤ †.ì.n.𝐡

"Thầy, em muốn trước tiên tự giới thiệu!" Cái bàn bên trái bị một lực mạnh đẩy ra, ℳ●ôռ●g Thái Nhất không đợi cho thầy giáo đáp ứng đã xông lên bục giảng

"Tôi là Ⓜ️ô𝐧*ℊ Thái Nhất, các bạn sau này nếu có ai dám đắc tội với tôi, tôi sẽ cho người đó 🌜-𝒽ế-✞ thật khó coi!"Thời điểm 〽️_ô𝓃_ɢ Thái Nhất nói những lời này, hắn dụng tâm kín đáo liếc nhìn sang Kim Ánh Minh

"Nhưng mà!" 〽️ô𝖓.🌀 Thái Nhất khí phách ngút trời nói "Nếu như có ai dám tùy tiện đụng vào người trong lớp học này, bọn họ cũng sẽ 𝒸𝖍ế-t rất khó coi!"

Thầy Thẩm bị bộ dạng ngang ngược của 𝐌ô.п.g Thái Nhất làm cho tức giận đến nỗi mặt mày đỏ bừng nhưng vẫn cố nén giận không phát tiết, còn tôi thì tự mình cầu nhiều phúc để né tránh ánh mắt "🌜𝒽*ế*ⓣ vô cùng khó coi của hắn"...................

May mắn là Kim Ánh Minh cũng không có phản ứng gì lớn, vẫn như trước đem ánh nhìn tập trung vào một chỗ................

Rất nhanh đã đến phiên tôi, thình thịch thình thịch.............. Tôi có cảm giác như tim mình đã nhảy ra khỏi lồng ռ𝐠ự_𝖈. Nhưng mà tôi vẫn đi nhanh lên bục giảng, bởi vì tôi rất muốn nhanh chóng thoát khỏi hai cái bao thuốc nổ lớn kia

Lên bục giảng đối mặt với 30 ánh mắt, mặt đỏ 𝖓-ón-𝐠 🅱️ừ𝐧-🌀, trong đầu tôi chỉ có trống rỗng và trống rỗng

"Đầu tiên nói cho mọi người biết em tên gì đi!" Thầy Trầm thân thiết nhẹ nhàng nhắc nhở tôi

"Em..... em tên Ma Thu Thu! Năm nay 16 tuổi! Sinh nhật ngày 10 tháng 10, chòm sao Thiên Xứng! Nhà của em ở......................"

Mỗi lần tôi căng thẳng đều nói năng lộn xộn, hiện tại cũng như vậy, tôi thiếu chút nữa đã đem mật mã tiền gửi ngân hàng run sợ nói ra, thật may là thầy Trầm đã kịp thời chặn lại

"Cám ơn bạn học Ma Thu Thu, xin mời trở về chỗ ngồi! Bạn học tiếp theo xin mời lên đây!" Thầy Trầm mỉm cười nói

"Chờ một chút thầy, em có thể hỏi một vấn đề?"

"Bạn học M-ôⓝ-ɢ, em có vấn đề gì muốn hỏi?"

"Này! Tôi so với Kim Ánh Minh đẹp trai hơn đúng không?"Câu hỏi của ℳô·𝐧·🌀 Thái Nhất làm cho lớp học vừa bình tĩnh sau lời giới thiệu của Kim Ánh Minh lại một lần nữa vỡ òa

Không phải chứ? Tên thần kinh này, muốn đùa cũng không cần đem tôi thả xuống nước a!

Nói thật ra, Mô𝐧·g Thái Nhất, người này mặc dù đầu óc có chút ngạo mạn, nhưng xét về diện mạo mà nói, cũng đủ để dùng chữ "anh khí hơn người" để hình dung. Chẳng qua hắn sinh ra lại không hợp thời điểm, ở niên đại này, diện mạo của Kim Ánh Minh lại có vẻ được hoan nghênh hơn. Huống chi...............Kim Ánh Minh lại giống "người kia" như vậy. Sự thật mặc dù là như thế, nhưng nếu tôi lấy tình hình thực tế ra mà nói, phỏng chừng có khi sẽ bị ↪️𝒽ế_𝐭 thật thảm. ℳôп-ɢ Thái Nhất ở trên bục giảng kinh khủng như vậy, nói không chừng hắn sẽ khai đao ℊ𝐢ế●𝐭 một người để răn trăm người

Tôi nuốt nuốt nước miếng, định hé miệng. đột nhiên cảm giác từ phía dưới đang chiếu lên những tia nhìn lạnh lùng. Trời ạ, nữ sinh trong lớp đang dùng ánh mắt g_𝐢ế_✞ địch nhìn miệng của tôi

"Nói mau a! Phải hay không?!"

𝐌ô𝖓.🌀 Thái Nhất liên tục truy vấn

"Tôi.... tôi..... tôi............tôi không biết a!! Tuy rằng tôi biết! Nhưng mà tôi không biết a!!"

Tôi càng căng thẳng, tư duy càng rối loạn

"Sẻ con, cô đang nói cái gì! Cái gì vừa biết lại không biết! Đến tôi cũng hồ đồ! Rốt cuộc là tôi đẹp trai hơn hay Kim Ánh Minh đẹp trai hơn?"

ℳ·ô·𝐧·𝐠 Thái Nhất bị tôi nói nghe đến rối loạn, còn ánh mắt của Kim Ánh Minh cũng trở nên sắc bén

Ô ô ô ô..... 〽️_ôп_ⓖ đại hiệp! Kim lão gia!! Hai vị làm ơn giúp đỡ, buông tha cho con sẻ con này đi!!

"Sẻ con!! Cô đừng sợ bởi vì làm bạn gái của đầu gỗ mà không dám nói! Có tôi ở đây, hắn không dám làm gì đâu!"

"Tôi, tôi, tôi không phải................" Tôi quýnh lên, nước mắt đã sắp trào

〽️ô𝖓●ⓖ Thái Nhất không kiên nhẫn nằm dài trên bàn học, Kim Ánh Minh vẫn tiếp tục gặp biến không sợ hãi

Kì thật, lúc này tôi đang có một cái ảo tưởng trong đầu muốn đem Ⓜô𝖓-ⓖ Thái Nhất trói chặt vào cây cột, sau đó đem rơm nhét vào miệng hắn, cuối cùng dùng tất thối của Ma Hạ Sinh ngạt ↪️𝐡.ế.t hắn

Ngày đầu tiên cuộc sống trung học của tôi, cư nhiên lại là một màn khốn đốn nước mắt

Chương (1-78 )