Liên minh hoa lệ chim sẻ xuất kích 5
← Ch.16 | Ch.18 → |
Áp suất thấp........... áp suất thấp...........
Từ khi cái sự kiện hôn môi kia diễn ra trở về sau, "khu tam giác bermunda" đã trở thành "khu nguy hiểm mang áp suất thấp" các học sinh muốn đi ngang qua khu này, đều phải chọn đường vọng, những người tham dự sự kiện kia, đều giữ miệng kính như bứng, ngay cả Tử Lôi cũng vậy
Đáng thương, tôi hiện tại chỉ có thể sợ hãi rụt rè, hé cái miệng nhỏ nhắn cắn cái bánh của tôi, thở lớn cũng không dám thở
"Sẻ con, đi ra ngoài một chút..................."
"Được" Lần đầu nhìn biểu tình thâm trầm như vậy của Mông Thái Nhất, tôi một chút cũng không dám chậm trễ, lập tức đã ra khỏi phòng học
"Cầm"
"Tôi thật cẩn thận nhận lấy cuốn tập từ tay Mông Thái Nhất "Hạnh vận nguyệt hành sự lịch?" (*lịch làm việc)
"Tôi đã nghĩ thật lâu, chúng ta phải biết người biết ta.........Nhớ đến cái sự kiện làm tôi nằm mơ cũng thấy ác mộng đó, tôi nhất định phải đánh ngã Kim Ánh Minh!"
"................" Tôi vừa nghĩ đến việc từ nay trở về sau mình trở sẽ thành kẻ địch của" người gỗ", đầu óc liền trống rỗng
"Này! Sẻ con, có nghe tôi thấy cái gì không?!" Mông Thái Nhất dùng sức lắc lắc tôi đang lúc ngẩn người
"Nghe.... nghe thấy được............" Nếu cho hắn biết tôi vừa mới đi vào cõi thần tiên hư vô, thì tôi không bị đánh chết mới là lạ
"Đúng rồi! Theo dõi hắn! Tên kia tính tình kì quái như vậy, nhất định là có rất nhiều chuyện ám muội! Hắc, hắc................." Mông Thái Nhất cười gian
Chuyện ám muội? Tôi lại nghĩ đến sự kiện hôn môi bữa trước, quả thực có chút ám muội a..................
"Sẻ con! Chủ ý này thế nào?" Mông Thái Nhất vẫn chưa nhận thấy được thần sắc của tôi, hưng phấn như cũ mà hỏi
"A..... tôt, tôt............" Tôi còn đang đắm chìm trong suy nghĩ, lên tiếng cho có lệ
"Vậy nhiệm vụ này giao cho cô!" Mông Thái Nhất tỏ ra bộ dạng đau khổ giao trọng trách, vỗ vỗ bả vai tôi
"Cái gì...............sao?!" Tôi đột nhiên cảm thấy đồng tử mình như phóng đại "Tôi......tôi tôi........... !"
"Cô làm gì mà nói một chữ "tôi" lâu như vậy a! Yên tâm! Tôi sẽ ủng hộ cô! Hắc hắc! ĐÚng rồi, cô nhớ phải đem rõ tình huống mỗi ngày ghi vào sổ!" Mông Thái Nhất lại lộ ra nụ cười hiên ngang lẫm liệt của hắn
Trời ạ! Mông Thái Nhất............Cuộc sống trung học đáng thương của tôi
Miếng bánh vì căng thẳng nên không tiêu phá bắt đầu quấy rối trong bụng, hại tôi hăng hái nấc cụt
"Tôi, ách, quay về, ách lớp học!"
"Ách, ít nói nhảm, ách, tôi cũng muốn trở về! Ách!"
Mông Thái Nhất, tiểu tử thối này lại có ý xấu bắt chước cách nói chuyện của tôi, còn không lưu tình cười haha
Tôi tức giận đến mức mặt hồng hồng, làm bộ như chẳng hề để ý hắn đi phía trước, trong lòng thầm đem Mông Thái Nhất mắng một ngàn vạn lần. Bất quá nhìn đến hắn rốt cuộc vẫn bình thường, trong lòng cảm thấy ổn định rất nhiều
"Ê! Sẻ con!" Tôi vừa bước vào phòng học thì Mông Thái Nhất đột nhiên gọi tôi lại
"Ách.... ách........" Nấc cụt của tôi xem chừng vẫn không ngừng, xem ra cơn nấc cụt này muốn kéo dài vĩnh viễn cùng trời đất a!
"Ha ha........... ha ha...............Cảm ơn cô ngày đó lo cho tôi!" Mông Thái Nhất gải gải đầu, như có chút ngượng ngùng
"A?! Ách........ ách............."
"Lần sau nói chuyện, cô mà dám nất cục! Tôi sẽ đánh cô!" Hắn giơ giơ nắm tay lên
Sao lại có loại người ngang ngược như vậy chứ...............
"Tôi vào rồi! Nhanh vào lớp 1 chút!" Mông Thái Nhất không kiên nhẫn trừng lớn mắt trâu
Tôi thấy không ổn, liền chạy nhanh vào lớp học
← Ch. 16 | Ch. 18 → |