← Ch.2815 | Ch.2817 → |
Chương 3068:
T*h*â*𝖓 𝖙♓*ể anh bay vèo ra ngoài.
Dương Thanh còn chưa rơi xuống đất đã hộc ra một ngụm 𝐦á·𝐮 tươi.
“Không biết lượng sức!"
Ảnh Tử hờ hững nói, dứt lời, thân mình lão ta lại lao về Dương Thanh một lần nữa.
Lão Cửu ở cách đó không xa, trông thấy Ảnh Tử tấn công về phía Dương Thanh.
Ông lão kích phát toàn bộ sức mạnh trong cơ thể, bởi ông lão biết rõ, Dương Thanh chỉ là một cao thủ có thực lực Siêu Phàm Thất Cảnh trung kỳ, nếu trúng thêm một đòn này của Ảnh Tử, Dương Thanh nhất định sẽ mất mạng.
Lúc này, †♓â_𝐧 🌴h_ể Dương Thanh đã nện râm xuống đất, anh căn chặt khớp hàm, nỗ lực đứng dậy, nhưng lại phát hiện mình hoàn toàn không còn sức lực bò dậy nữa.
Một đòn của cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ quả thực quá mạnh, anh không thể chống đỡ nổi.
Cảm nhận được luồng sát khí càng lúc càng gần, anh bồng nở nụ cười, lẩm bẩm với chính mình: "Đời mình cứ kết thúc thế này sao?"
“↪️●♓ế●𝖙 đi!"
Ảnh Tử đã vọt tới trước mặt Dương Thanh, hung ác giãm một cước xuống đầu anh.
Ngay khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, lão Cửu đột nhiên vọt tới trước khi chân Ảnh Tử hạ xuống đầu Dương Thanh.
“Uỳnh!"
Lão Cửu tung một quyền trúng lưng Ảnh Tử.
Chân của Ảnh Tử vốn đang hướng thẳng xuống đầu Dương Thanh, nhưng vì người vừa †rúng một đòn đồn toàn lực của lão Cửu, 🌴𝐡*â*𝐧 †𝖍*ể hơi loạng choạng, chân sượt qua đầu Dương Thanh, giãm xuống nền đất.
"Uỳnh!"
Một tiếng động thật lớn vang lên, dường như cả vùng này đều chấn động.
Ngay cách đầu Dương Thanh vài cm, có một vết chân lõm sâu xuống đất.
Màng tai Dương Thanh rung lên đau buốt, luồng sóng xung kích cực mạnh lại đánh bay 𝖙-ⓗâ-𝖓 †𝐡-ể anh ra xa mấy mét.
Ảnh Tử trúng một quyền của lão Cửu ngay giữa lưng, đáy mắt lóe lên một ý niệm 𝖌_ⓘ_ế_🌴 𝒸♓_ó_c tàn bạo, quay lại nhìn chòng chọc vào lão Cửu, nói: “Ông tự tìm cái 🌜-♓-ế-𝖙!"
Lão Cửu 𝓃.🌀ⓗï.ế.n 𝐫.ă.n.𝖌 nhìn Ảnh Tử, mặt mày hung tợn, ông lão 🦵❗·ế·ⓜ môi, đôi tròng mắt long lên như mắt mãnh thú ghim chặt vào người Ảnh Tử: “Dù ông là Ảnh Tử bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ thì đã sao? Rốt cuộc vẫn chưa phải cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ chân chính”.
Ảnh Tử cười nhạt: “Dù cảnh giới võ thuật của tôi còn chưa bước vào Siêu Phàm Cửu Cảnh thì 𝖌*❗ế*✝️ ông vân dễ như ℊ❗*ế*✞ con kiến mà thôi”.
“Thật à?"
Lão Cửu hỏi ngược lại một câu.
Sau đó, một khí thế vô cùng mạnh mẽ đột nhiên tràn ra từ trên người ông lão.
Ảnh Tử cau mày, sắc mặt chợt căng thẳng vô cùng, bởi vì lão ta vừa cảm nhận rất rõ, khí thế võ thuật trên người lão Cửu đang liên tục trở nên mạnh hơn.
Chỉ sau mấy giây ngắn ngủi, khí thế võ thuật của lão Cửu đã chạm tới ngưỡng bán bộ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ.
← Ch. 2815 | Ch. 2817 → |