← Ch.2326 | Ch.2328 → |
Chương 2578:
Ức Nhu, cảnh giới võ thuật của con ngày nay đã tiến vào Thần Cảnh sơ kỳ, lần này con cũng phải cùng bố đi trợ giúp Hoàng tộc họ Diệp rồi”.
Đường Ức Nhu cười cười như tự giễu: “Lần này Hoàng tộc họ Diệp phải đối mặt với cao thủ Siêu Phàm Cảnh đấy, vậy mà lại muốn đám con sâu cái kiến mới bước vào Thần Cảnh như chúng 1a tới hỗ trợ, khác nào bảo chúng ta đi chịu chết?"
Đường Bác thoáng trầm mặc, sắc mặt cũng lộ vẻ chua chát, đương nhiên ông ta cũng hiểu, Hoàng tộc họ Diệp triệu tập bọn họ chỉ là để đẩy bọn họ ra làm con tốt thí mà thôi.
Uy lực bùng nổ khi các cao thủ Siêu Phàm Cảnh đấu với nhau, chớ nói những người mới bước vào Thần Cảnh, ngay cả cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong cũng không thể chịu nổi.
“Con thật lòng mong muốn Dương Thanh từ Yến Đô đến ấy có thể lật đổ Hoàng tộc họ Diệp”, Đường Ức Nhu bỗng nói.
Đường Bác lập tức cả kinh, quát lên: “Im ngay!"
Những lời này mà truyền ra ngoài, chỉ e cả nhà họ Đường đều sẽ gặp phải tai họa ngập đầu.
Đúng lúc này, bên ngoài chợt truyền đến tin tập hợp, Đường Bác lại dặn thêm lần nữa: ‘Ức Nhu, bố biết con rất chán ghét Hoàng tộc họ Diệp, nhưng cái gì nên nói, cái gì không nên nói, con phải nắm rõ’.
“Bố cứ yên tâm, con chỉ nói thế trước mặt bố thôi, ra ngoài con sẽ không nói lung tung đâu”, Đường Ức Nhu vội nói.
Bấy giờ Đường Bác mới yên tâm, dẫn theo Đường Ức Nhu ra khỏi phòng.
Cùng lúc đó, các chủ gia tộc khác trong Hoàng thành Diệp cũng đều đang dẫn các cao thủ Thần Cảnh của gia tộc nhanh chóng tiến tới Hoàng phủ họ Diệp.
Ngay lúc cao thủ Thần Cảnh của các gia tộc tập hợp tới Hoàng phủ của Hoàng tộc họ Diệp, Dương Thanh cũng đang dẫn theo ba cao thủ Siêu Phàm Cảnh cùng với hơn chục cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong trở lên do Lý Trọng mang tới, tiến về phía Hoàng phủ Diệp.
Nửa giờ sau, đoàn người của Dương Thanh đã đi tới cửa Nam của Hoàng phủ Diệp.
Lúc này, ở cửa Nam đã có mười mấy cao thủ Thần Cảnh đang trấn thủ, thấy Dương Thanh dẫn theo đoàn người tới, các cao thủ trấn giữ ở đó đều lộ vẻ sợ hãi.
Những người này đều không phải người của Hoàng tộc họ Diệp mà đều là những cao thủ đứng đầu các gia tộc khác trong Hoàng thành Diệp, trong đó đại bộ phận đều là cao thủ Thần Cảnh sơ kỳ và trung kỳ, chỉ có ba cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ cùng với một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong.
Dĩ nhiên bọn họ cũng hiểu được, Dương Thanh đã là cao thủ Siêu Phàm Cảnh. Vị cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong cầm đầu đám người trấn giữ ở đây còn từng gặp Dương Thanh trong lần tới Yến Đô tham dự tiệc mừng thọ Diệp Lâm.
Bấy giờ, thấy Dương Thanh dẫn theo đám cao thủ xuất hiện ở cửa Nam, lão ta lập tức run rẩy cả người.
Dương Thanh thờ ơ liếc mắt nhìn đám người kia rồi bất chợt bật cười khinh thường: “Hoàng tộc họ Diệp đúng là đê tiện, tập hợp hết cao thủ của Hoàng tộc họ Diệp ở trong Hoàng phủ, nhưng lại cử người của các gia tộc khác trong Hoàng thành ra canh cửa”.
Anh chỉ liếc sơ là có thể nhìn ra ngay thực lực của đám người này, Diệp Lâm không phải kẻ ngu, đương nhiên biết anh đã là cao thủ bậc Siêu Phàm Cảnh, nhưng lại vẫn đẩy vài gã Thần Cảnh ra đây giữ cửa, rõ ràng là muốn bọn họ ra chịu chết thay.
Lý Trọng cũng cười lạnh một tiếng: “Tôi nghe nói, trước đây Hoàng thành Diệp đã bị Hoàng tộc họ Diệp thanh lọc một lần rồi. Xem ra Hoàng tộc họ Diệp thấy như vậy còn chưa đủ, cho nên định mượn tay cậu làm suy yếu đám cao thủ Thần Cảnh của những gia tộc đứng đầu trong Hoàng thành. Như vậy, nếu Hoàng tộc họ Diệp có thể tồn †ại sau cuộc chiến này, trong Hoàng thành Diệp sẽ không còn gia tộc nào có thể đủ sức đe dọa đến địa vị của Hoàng tộc họ Diệp nữa’.
Nghe Lý Trọng nói thế, đám người đang trấn giữ cửa Nam lập tức sa sầm mặt.
Ban đầu bọn họ chỉ nghĩ tới chuyện mình sẽ bị đẩy ra làm con tốt thí, nhưng nào ngờ, tới Hoàng phủ họ Diệp rồi mà đến cả cống lớn cũng không được bước qua, đã bị người của Hoàng tộc họ Diệp đẩy ra chỗ này làm nhiệm vụ.
“Các người đừng có nói bậy!"
Vị cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong cầm đầu đám người cả giận nói: “Chúng tôi là một thành viên của Hoàng thành Diệp này, đương nhiên không cho phép bất cứ kẻ nào xâm phạm nơi đây, chúng tôi không chỉ chiến đấu vì Hoàng tộc họ Diệp mà còn vì chính bản thân mình”.
← Ch. 2326 | Ch. 2328 → |