← Ch.2314 | Ch.2316 → |
CHương 2566:
Dương Thanh mở mắt ra, quay sang nhìn Đường Ức Nhu, hỏi: "Có chuyện gì à?"
Khi đối mặt với Dương Thanh, Đường Ức Nhu bỗng thấy hoảng hốt một cách khó hiểu, mặt cũng đỏ bừng. Cô ta nhanh chóng bình tĩnh lại, nghiêm túc nhìn Dương Thanh rồi nói khẽ: "Hai mươi phút nữa máy bay sẽ đáp xuống sân bay quốc tế ở Hoàng thành Diệp, tôi khuyên anh đừng rời khỏi sân bay, vừa xuống máy bay thì mua luôn vé khác để rời khỏi Hoàng thành Diệp di".
"Bằng không, với tính cách của Diệp Thiên Minh, chắc chắn anh ta sẽ không bỏ qua cho anh, dù sao anh ta cũng là cháu Diệp Hoàng, có thể nói ở Hoàng thành Diệp, không mấy ai dám đắc tội với anh ta hết".
"Thế nên anh phải rời khỏi Hoàng thành Diệp, rõ chưa?"
Dương Thanh không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm vào Đường Ức Nhu, trước ánh nhìn của anh, Đường Ức Nhu thoáng rùng mình, tức giận nói: "Anh đừng nghĩ nhiều, tôi chỉ không muốn liên lụy đến anh mà thôi, dù sao tôi cũng là vợ chưa cưới của Diệp Thiên Minh, vì anh ta muốn ngồi cạnh †ôi nên hai người mới xích mích".
Dương Thanh chợt hỏi: "Cô cũng không thích anh ta à?"
Đường Ức Nhu nhìn về phía Diệp Thiên Minh với vẻ hơi e ngại rồi läc đầu, mắt đỏ hoe: "Tôi ở trong gia tộc lớn, đâu có quyền lựa chọn hạnh phúc, cho dù không thích thì sao nào?"
"Không ai giúp tôi từ chối hôn ước này, ngay cả bố mẹ tôi cũng không".
Dương Thanh bồng thấy hơi đồng cảm với cô gái lương thiện này.
"Cô cứ yên tâm, sau hôm nay, hôn ước đó sẽ không còn giá trị nữa", Dương Thanh lạnh nhạt nói.
Đường Ức Nhu thoáng sửng sốt rồi mới mỉm cười tự giễu, tức giận nói: "Anh có thể giúp tôi khiến hôn ước đó không còn giá trị nữa à?"
"Nếu cô đồng ý, tôi có thể giúp cô", Dương Thanh nói.
Đường Ức Nhu tức giận nói: "Tốt nhất anh vẫn nên lo xem lát nữa có thể rời khỏi Hoàng thành Diệp không thì hơn!"
Gô ta nói rồi không quan tâm đến Dương Thanh nữa, nhưng trên mặt vẫn có vẻ lo lắng.
Dương Thanh mỉm cười, không nói gì nữa, tiếp tục nhắm mắt nghỉ ngơi.
Còn hai mươi phút nữa máy bay sẽ hạ cánh, †ừ sau khi lên máy bay, Dương Thanh vẫn luôn tu luyện phép hô hấp tầng sáu của Đại Đạo Thiên Diễn Kinh.
Nhưng không hiểu sao, hồi còn ở Siêu Phàm Nhị Cảnh, anh đã có thể tu luyện phép hô hấp †ầng năm, bây giờ anh đã đột phá Siêu Phàm Tam Cảnh, lẽ ra phải tu luyện được phép hô hấp †ầng sáu mới đúng.
Nhưng cho dù anh cố gắng thế nào thì vẫn không thể tu luyện phép hô hấp tầng sáu, như thể thực lực của anh chưa đủ vậy.
Lần này anh đến Hoàng thành Diệp để tiêu diệt Hoàng tộc họ Diệp, nhưng anh mới tới Siêu Phàm Tam Cảnh, cho dù có thêm phép hô hấp tầng năm của Đại Đạo Thiên Diễn Kinh thì cũng chỉ phát huy được thực lực ngang với Siêu Phàm Ngũ Cảnh mà thôi.
Nhưng Diệp Lâm vốn đã là cao thủ Siêu Phàm Ngũ Cảnh, sau bảy ngày không gặp, ai biết được lão ta đã đột phá Siêu Phàm Lục Cảnh chưa chứ.
Nếu Diệp Lâm đột phá Siêu Phàm Lục Cảnh thật thì Dương Thanh sẽ phiền to.
Cho dù bên cạnh anh có hai anh em Tống Tả và Tống Hữu, cộng thêm Lý Trọng đã bước vào Siêu Phàm Cảnh thì vẫn chưa đủ.
Dù sao mục tiêu lần này của anh cũng là lật đổ Hoàng tộc họ Diệp, sau đó để nhà họ Lý thế chỗ.
Hơn nữa ở Hoàng tộc họ Diệp còn có người bảo vệ Hoàng tộc, khi Hoàng tộc họ Diệp sắp bị tiêu diệt, chắc chắn người đó sẽ ra tay.
Thế nên Dương Thanh phải nghĩ cách tăng thực lực đến Siêu Phàm Lục Cảnh, thậm chí Siêu Phàm Thất Cảnh thì mới có thể lật đổ Hoàng tộc họ Diệp.
Đương nhiên, anh còn có thể tăng thực lực bằng cách kích hoạt huyết mạch cuồng hóa, nhưng đến giờ anh vấn chưa biết phải làm điều đó thế nào.
Theo ý của anh em nhà họ Tống, Dương Thanh đã thức tỉnh huyết mạch cuồng hóa, nhưng Dương Thanh không hề thấy mình khác trước kia, cũng không biết cách kích hoạt huyết mạch cuồng hóa.
← Ch. 2314 | Ch. 2316 → |