1900: Chương 1910
← Ch.1657 | Ch.1659 → |
"Anh Thanh, đừng mài"
Miệng Mã Siêu chảy máu, vẻ mặt cầu xin.
Anh ta đã hoàn toàn mất đi sức chiến đấu, lúc này thậm chí anh ta còn không có sức đứng dậy nhưng vẫn cố gắng giấy dụa bò sang chỗ Dương Thanh.
Vương Chiến cũng sống không bằng chết, hô to: "Cậu Thanh, đừng! Xin cậu đừng mà!"
Mã Siêu và Vương Chiến đều hiểu rất rõ một khi Dương Thanh hoàn toàn bùng nổ thì không ai có thể ngăn cản Dương Thanh được.
Nếu Dương Thanh mất kiểm soát, những người ở đây chỉ có con đường chết.
Từ nay về sau, Dương Thanh cũng sẽ hoàn toàn trở thành một tên con quỷ giết người khát máu, thậm chí là chết vì nổ tan xác.
"Cậu Thanh!"
Đúng lúc này, một giọng nói trong trẻo chợt vang lên bên tai Dương Thanh.
Dương Thanh chợt tỉnh táo lại nhưng đôi mắt vẫn đỏ rực, ngâng đầu nhìn bóng người trẻ trung đang bước đến đưa cho anh một chiếc bình ngọc.
.
Truyện chính ở ~ T R U М t r u y e n.
v n ~
"Bọn họ đã trúng Sinh Tử Cổ.
Nếu không có cách để khống chế cơn đau đớn của họ, cuối cùng họ sẽ chết vì quá đau.
Trong bình ngọc này có hai viên thuốc giải Sinh Tử Cổ, cậu cho họ dùng đi!"
Là Thượng Quan Nhu của Hoàng tộc họ Thượng Quan, lúc này đôi mắt Thượng Quan Nhu đầy dịu dàng.
Lúc nhìn Dương Thanh, ánh mắt không còn kiêu ngạo như lúc mới gặp Dương Thanh nữa.
"Cảm ơn!"
Dương Thanh không hề do dự, vội vàng đút hai viên thuốc cho Mã Siêu và Vương Chiến.
Quả nhiên mới vừa uống được mười mấy giây, mặt hai người không còn đau khổ nữa.
Hai người nằm dưới đất thở dốc, người đẫm mồ hôi lạnh.
Mà lúc này, hai tên cao thủ của Hoàng tộc họ Thượng Quan đã ra tay chiến đấu với Lưu lão quái.
"Cô Thượng Quan, cảm ơn cô!"
Sau khi Mã Siêu và Vương Chiến bình tính lại, hai người đều cảm kích nhìn Thượng Quan Nhu.
Ban nãy bọn họ sống không bằng chết, cơn đau của Sinh Tử Cổ đúng là đau đến cực đỉnh.
Không những thế còn làm Dương Thanh đang đứng trên bờ vực bùng nổ bình tĩnh trở lại.
Thượng Quan Nhu khẽ lắc đầu, nhìn về phía Dương Thanh, mặt nghiêm túc nói: "Tôi có thể cảm nhận được cảm xúc ban nãy của cậu rất lạ, dường như trong cơ thể cậu đang ẩn chứa một sức mạnh cực kỳ điên cuồng".
"Tôi có cảm giác một khi cậu phát ra sức mạnh đó, có lẽ không ai có thể ngăn cản cậu, mà bản thân cậu cũng hoàn toàn trở thành ác quỷ".
Dương Thanh không ngờ cảm giác của cô gái này lại nhạy bén như vậy, cảm nhận được tình trạng ban nãy của anh.
Nhưng dù thế nào, chỉ riêng việc Thượng Quan Nhu đưa thuốc giải khi Mã Siêu và Vương Chiến đang gần kề cái chết vì đau, cô ta cũng đã xứng làm bạn của anh.
"Chuyện này nói ra rất dài, nếu sau này có cơ hội tôi sẽ nói cho chị biết".
Dương Thanh nhìn Lưu lão quái đang chiến đấu kịch liệt, nghiêm túc nói: "Bây giờ có lẽ nên nghĩ xem làm thế nào để giải quyết tên khốn này".
Thượng Quan Nhu cũng nhìn Lưu lão quá, mặt nghiêm túc nói: "Nếu tôi không đoán nhầm, đây là Lưu lão quái cực kỳ nổi tiếng ở Miêu Thành.
Dù ở Miêu Thành, lão ta cũng là cao thủ đứng đầu".
"Không những thế lão ta còn có bốn đệ tử, trong đó đại đệ tử của lão ta là cao thủ Thần Cảnh, thừa kế cổ thuật của lão ta".
"Thứ lão ta am hiểu nhất là cổ thuật, với cảnh giới võ thuật của lão ta mà còn dùng thêm cổ thuật thì ít ai có thể đấu lại"..
← Ch. 1657 | Ch. 1659 → |