1586: Ở Hoàng Tộc Họ Phùng
← Ch.1459 | Ch.1461 → |
Cả đời không lấy chồng!
Thượng Quan Nhu vừa nói ra câu này thì ai cũng ngây người.
Nhưng rất nhanh đã có người hiểu ý, nhìn về phía Dương Thanh với vẻ mặt phức tạp.
Đương nhiên họ biết cô ta không lập gia đình là vì Dương Thanh.
Và Dương Thanh cũng hiểu điều này, đôi mắt khi nhìn về Thượng Quan Nhu tràn đầy áy náy.
Trong lòng anh chỉ có Tần Thanh Tâm, không thể chứa đựng thêm một người phụ nữ nào khác.
Đời này, anh đành phụ lòng Thượng Quan Nhu rồi.
Dường như cảm nhận được ánh nhìn áy náy của Dương Thanh, Thượng Quan Nhu thoáng nhìn anh một lát rồi lại lên tiếng: "Cậu Thanh, Hoàng Chủ của Hoàng tộc họ Thượng Quan đã chết, cậu có thể cho Hoàng tộc họ Thượng Quan một cơ hội nữa không ạ?"
Giờ phút này, Thượng Quan Nhu chính là Thượng Quan Nữ Hoàng, toàn thân toát lên khí thế uy nghiêm của người bề trên.
Khi nhìn về Dương Thanh, đôi mắt của cô ta bình tĩnh, không hề gợn sóng, còn thêm kính ngữ vào lời nói.
Cô ta đã hạ quyết tâm từ nay về sau sẽ phấn đấu vì Hoàng tộc, còn tình yêu sẽ bị cô ta loại bỏ khỏi cuộc đời.
Trong lúc nhất thời, mọi ánh nhìn đồng loạt đổ dồn về phía Dương Thanh.
Anh thầm thở dài, lắc đầu: "Tôi không phải loại người không biết nói phải trái.
Trước đây tôi mất hết tu vi, bị Thượng Quan Hoàng giam lỏng trong Hoàng tộc thậm chí bị ông ta ra lệnh đuổi giết, tất cả những chuyện này đều không liên quan đến những người còn lại trong Hoàng tộc họ Thượng Quan.
Vậy nên ân oán giữa tôi và Hoàng tộc có thể xem như kết thúc rồi".
Nghe thấy lời nói của Dương Thanh, các cao thủ đều lặng lẽ thở phào.
Biểu cảm của Thượng Quan Nhu vẫn bình tĩnh: "Thế thì xin cảm ơn cậu Thanh!" Thái độ của cô ta đối với Dương Thanh rất lạnh, lạnh đến mức khiến anh cảm thấy thật xa lạ.
"Tôi đã dừng chân tại Hoàng thành Thượng Quan quá lâu, đã đến lúc phải đi rồi.
Sau này nếu Hoàng tộc họ Thượng Quan gặp chuyện gì thì cứ liên lạc với tôi".
Dương Thanh giấu cảm xúc hơi đè nén đi, mở miệng nói.
Đương nhiên anh nói câu này với Thượng Quan Nhu.
Cô ta khẽ gật đầu: "Cậu vĩnh viễn là bạn bè của Hoàng tộc họ Thượng Quan chúng tôi.
Sau này cậu Thanh có việc gì cần đến chúng tôi thì xin hãy mở lời".
"Được! Gặp lại sau!"
Dương Thanh gật đầu, nhìn Thượng Quan Nhu lần cuối rồi xoay người đi.
Đã không có khả năng với Thượng Quan Nhu thì nên đi sớm thì hơn.
"Nữ Hoàng, trên thế giới này chỉ có cậu Thanh mới đủ tư cách trở thành chồng của người".
Dương Thanh vừa đi thì một cao thủ lớn tuổi trong Hoàng tộc họ Thượng Quan lên tiếng, trong lời nói còn có mấy phần thương tiếc.
Thượng Quan Nhu lạnh lùng đáp: "Bây giờ, trong lòng tôi chỉ có Hoàng tộc họ Thượng Quan".
Dứt lời, cô ta xoay người bỏ đi.
Đến khi về nhà của mình, Thượng Quan Nhu mới òa khóc.
Không phải cô ta không muốn cùng đi với Dương Thanh mà vì hiểu rằng mình đi theo sẽ chỉ khiến anh cảm thấy nặng nề.
Chưa kể Dương Thanh đã kết hôn, trong lòng chỉ có Tần Thanh Tâm, không hề có chỗ cho cô ta.
Một bên khác, Dương Thanh sau khi rời khỏi Hoàng tộc họ Thượng Quan thì đi thẳng đến sân bay, lên chuyến bay đến Yến Đô.
Ba tiếng sau, máy bay hạ cánh xuống sân bay quốc tế Yến Đô.
Lại trở về nơi đây, lòng Dương Thanh bồi hồi cảm xúc.
"Cảnh giới võ thuật của mình đã là Siêu Phàm Ngũ Cảnh, dù là người bảo vệ Hoàng tộc cũng chưa chắc là đối thủ của mình.
Đã đến lúc đón Thanh Tâm và Tiêu Tiêu về nhà rồi".
.
Đam Mỹ Hay
Dương Thanh tự nhủ.
Đã hơn nửa năm chia cách với vợ con, thời gian này đã xảy ra quá nhiều chuyện, thậm chí anh còn suýt chết.
Nhưng có thể xem như trong cái rủi có cái may, hiện giờ thực lực của Dương Thanh đã là Siêu Phàm Ngũ Cảnh, lấy hết thủ đoạn ra cũng có thể giằng co với cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh.
"Cậu Thanh, cuối cùng cậu cũng về rồi!"
Khi Dương Thanh đi tới tập đoàn Nhạn Thanh, Lạc Bân vui mừng đến rơi nước mắt, nét mặt cực kỳ kích động.
Dương Thanh vỗ vai của Lạc Bân, ánh mắt cũng đầy cảm kích, nói: "Vất vả cho ông rồi!"
Vì anh mà tập đoàn Nhạn Thanh đã chịu rất nhiều đả kích từ các thế lực hùng mạnh.
Nửa năm qua, tập đoàn đã vài lần đứng trên bờ phá sản, chính Lạc Bân đã một mình ngăn cơn sóng dữ mới giữ cho tập đoàn được tồn tại.
Tuy nhiên, việc tập đoàn Nhạn Thanh bị chèn ép đã trở thành quá khứ, từ khi Dương Thanh trở về, không một ai dám làm vậy nữa.
Tin tức Dương Thanh trở về nhanh chóng được lan truyền toàn bộ Yến Đô, những gia tộc có quan hệ tốt với anh đều vui mừng khôn xiết, những thế lực từng chèn ép tập đoàn Nhạn Thanh trong thời gian qua thì thấp thỏm lo sợ.
Nhưng điều làm họ bất ngờ là đã qua ba ngày rồi mà Dương Thanh vẫn không có động thái gì như sẽ ra tay với họ.
Trong ba ngày này, ba Hoàng tộc họ Thượng Quan, họ Long và họ Đoàn lần lượt mở họp báo, tuyên bố rằng sẽ đẩy mạnh việc hợp tác với tập đoàn Nhạn Thanh.
Tên tuổi của tập đoàn tức thì vang khắp toàn bộ Chiêu Châu, nhiều người bình thường không biết đến tập đoàn Nhạn Thanh đều đã nắm thông tin về họ - một doanh nghiệp tài giỏi có thể khiến cho ba Hoàng tộc lớn đặc biệt mở họp báo để tuyên bố về sự hợp tác giữa hai bên.
Mã Siêu cũng đang bị nhốt tại Hoàng tộc họ Phùng, đến nay vẫn chưa có tung tích.
"Cậu muốn đến Hoàng tộc họ Phùng sao?"
Tiền Bưu lo lắng hỏi.
Dương Thanh nhìn ông ta, đáp: "Hoàng tộc họ Phùng giam lỏng anh em tốt của tôi, giờ còn bắt cả em gái của tôi đi, chẳng lẽ tôi không nên đến đó?"
Tiền Bưu vội vàng khuyên: "Ý tôi không phải vậy đâu cậu Thanh! Tôi chỉ muốn nói rằng dù sao Hoàng tộc họ Phùng cũng là thế lực cổ xưa đứng trên cả bốn Hoàng tộc lớn, sâu không lường được, nếu cậu thật sự muốn đến đó thì tôi sẽ dẫn người trong Ảnh Vệ đi cùng cậu".
Dương Thanh lắc đầu, khuôn mặt tối tăm: "Hoàng tộc họ Phùng không phải nơi người trong Ảnh Vệ có thể đến.
Tôi sẽ tự đi!"
← Ch. 1459 | Ch. 1461 → |