Vay nóng Tinvay

Truyện:Chiến Thần Ở Rể - Chương 1319

Chiến Thần Ở Rể
Hiện có 4049 chương (chưa hoàn)
Chương 1319
1375: Hoàng Tộc Họ Diệp Lâm Nguy
0.00
(0 votes)


Chương (1-4049 )

Siêu sale Shopee


Dương Thanh nhìn cao thủ đang quỳ trước mặt mình với vẻ thản nhiên, bất chợt giậm mạnh xuống đất trước sự khiếp sợ của tất cả mọi người.

"Vù!"  

Một viên đá lập tức nảy lên, đâm thủng vùng giữa lông mày của cao thủ Hoàng tộc họ Diệp kia như đạn ra khỏi nòng.

Lúc này, ba cao thủ của Hoàng tộc họ Diệp đã bỏ mạng hết.

Người của Hoàng tộc họ Long đều có vẻ kinh hãi, không dám thở mạnh.

Thực lực mà Dương Thanh vừa thể hiện ra quá mạnh mẽ, với thủ đoạn của anh, cho dù muốn san bằng cả Hoàng tộc họ Long thì cũng dễ như trở bàn tay nhỉ?  

Họ nghĩ đến mục đích của Dương Thanh khi tới Hoàng tộc họ Long, đều cảm thấy rất may mắn.

Nếu Long Tấn và Long Thiên Vũ không liều mạng đứng về phía Dương Thanh, có lẽ bây giờ Hoàng tộc họ Long đã bị Dương Thanh tiêu diệt rồi nhỉ?  

Nghĩ tới đây, đám người đều nhìn về phía Long Tấn bằng ánh mắt cảm kích.

Long Tấn cũng nhìn Dương Thanh với vẻ mặt phức tạp, Dương Thanh làm thế, tức là đã hoàn toàn trở mặt với Hoàng tộc họ Diệp.

"Cậu Thanh, cậu còn dặn dò gì không ạ?"  

Long Tấn bỗng cung kính hỏi Dương Thanh.

Dương Thanh lạnh nhạt nói: "Long Hoàng ở lại, những người khác đi đi!"  

"Vâng!"  

Người của Hoàng tộc họ Long vội đáp rồi đưa cả ba thi thể của Hoàng tộc họ Diệp đi.

Trong lúc nhất thời, chỉ còn mỗi Dương Thanh và Long Tấn.

"Tôi vốn do dự xem có nên ra tay với Hoàng tộc họ Diệp không, nhưng khi biết họ vẫn định hợp sức với Hoàng tộc họ Long để đối phó tôi, tôi mới nhận ra, tôi phải khiến Hoàng tộc họ Diệp sợ mất mật thì mới tránh được một số phiền phức không cần thiết".

"Ông nói đúng, có lẽ ở Hoàng tộc họ Diệp vẫn còn người mạnh hơn, nhưng cho dù tôi tha cho Hoàng tộc họ Diệp, họ vẫn sẽ bám riết lấy tôi, một ngày nào đó, tôi vẫn phải đối mặt với cao thủ bí ẩn kia của Hoàng tộc họ Diệp".

"Nếu đã vậy, chi bằng làm suy yếu thực lực của Hoàng tộc họ Diệp từ bây giờ luôn".

Dương Thanh bình tĩnh nói: "Nghe nói trong bốn Hoàng tộc lớn, trừ dòng chính của Hoàng tộc ra, Hoàng tộc nào cũng có mười mấy cao thủ Thần Cảnh nhỉ?"  

Long Tấn vội gật đầu: "Đúng thế, nhưng lần trước, mỗi nhà trong Hoàng tộc họ Diệp và Hoàng tộc họ Long đã cử sáu cao thủ Thần Cảnh đi ám sát cậu, bị tiêu diệt hết, bây giờ nếu không tính dòng chính của Hoàng tộc, Hoàng tộc họ Diệp và Hoàng tộc họ Long chỉ còn bảy, tám cao thủ Thần Cảnh mà thôi".

"Đương nhiên, hôm nay Hoàng tộc họ Diệp lại tổn thất thêm ba cao thủ Thần Cảnh nữa, có lẽ chỉ còn bốn, năm cao thủ Thần Cảnh".

Dương Thanh gật đầu, trong mắt lóe lên ánh sáng sắc bén: "Ông nói xem, nếu bây giờ tình hình thật của Hoàng tộc bị lộ thì họ sẽ phải đối mặt với chuyện gì?"  

Long Tấn lập tức hiểu ý Dương Thanh, lão ta híp mắt: "Cho dù Hoàng tộc khác không ra tay, có lẽ các thế lực đỉnh cao ở Hoàng thành họ Diệp cũng sẽ không nhịn được mà ra tay với Hoàng tộc họ Diệp".

"Hoàng thành nào cũng có mấy gia tộc đỉnh cao ở địa phương, thậm chí có tận mấy cao thủ Thần Cảnh nữa".

Dương Thanh nói: "Đã vậy thì hãy tiết lộ tình hình của Hoàng tộc họ Diệp với bên ngoài, tôi muốn Hoàng tộc họ Diệp hoàn toàn bị tiêu diệt!"  

"Vâng, tôi đi sắp xếp ngay!", Long Tấn cũng thấy hơi kích động.

Cho dù Hoàng tộc nào tiêu tùng thì cũng là chuyện tốt với Hoàng tộc khác.

Có rất nhiều thế lực đang nhòm ngó vị trí Hoàng tộc, cho dù lần này Hoàng tộc họ Diệp chưa tiêu tùng thì cũng sẽ bị tổn thất nặng nề, có khi bị giáng xuống thành Vương tộc.

Long Tấn hành động rất nhanh, chỉ nửa tiếng sau, cả Chiêu Châu đã hay tin Hoàng tộc họ Diệp liên tục tổn thất chín cao thủ Thần Cảnh.

Hơn nữa những tin tức này đều đã được xác thực, hay nói cách khác, bây giờ Hoàng tộc họ Diệp chỉ còn bốn, năm cao thủ Thần Cảnh mà thôi, nếu tính cả dòng chính của Hoàng tộc thì có lẽ cũng chỉ được mười người.

Nếu Hoàng tộc chỉ có mười cao thủ Thần Cảnh thì đúng là quá yếu.

Cùng lúc đó, ở điện Diệp Hoàng, Hoàng phủ họ Diệp, Hoàng thành họ Diệp.

Diệp Hoàng ngồi ở ghế trên, phía dưới là những nhân vật quan trọng của Hoàng tộc, lúc này ai cũng có vẻ sợ hãi.

Sắc mặt của Diệp Hoàng vô cùng âm u.

"Rầm!"  

Lão ta bỗng vỗ mạnh vào ghế rồng, tức giận quát: "Diệp Xung, cút ra đây cho tao!"  

Diệp Xung đang run rẩy giữa đám người vội quỳ rạp ra đất, trên mặt tràn ngập vẻ sợ hãi.

"Ông nội, cháu cũng không ngờ ba cao thủ mà chúng ta cử đến Hoàng tộc họ Long lại bị giết sạch, ngay cả bố cháu, Hoàng tộc họ Long cũng không buông tha".

Diệp Xung quỳ rạp ra đất, sợ hãi nói: "Ông nội, chuyện này không thể trách cháu được!"  

"Im mồm!"  

Diệp Hoàng tức giận nói: "Đến giờ mà mày vẫn định trốn tránh trách nhiệm à? Nếu mày không mê hoặc bố mày, bảo tao cử sáu cao thủ Thần Cảnh hợp sức với Hoàng tộc họ Long để đối phó Dương Thanh, chúng ta sẽ mất tận sáu cao thủ Thần Cảnh chắc?"  

"Cả lần này nữa, cũng vì bị mày mê hoặc nên bố mày mới dẫn hai cao thủ Thần Cảnh đến Hoàng tộc họ Long, giờ họ chết nốt rồi".

"Mày dám nói những chuyện này không hề liên quan đến mình chắc?"  

Diệp Hoàng tức run người, trừng mắt nhìn Diệp Xung.

Diệp Xung sợ đến mức suýt tiểu ra quần, vừa nãy anh ta quá sợ hãi nên mới định trốn tránh trách nhiệm, giờ anh ta mới nhận ra lời mình vừa nói ngu xuẩn tới mức nào.

"Ông nội, cháu sai rồi, cháu thực sự biết sai rồi, xin ông cho cháu thêm cơ hội, sau này cháu sẽ không khiến ông thất vọng nữa đâu!"  

Diệp Xung vội cầu khẩn.

"Người đâu, giết nó cho tôi!"  

Diệp Hoàng ra lệnh, một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong lập tức bước tới chỗ Diệp Xung.

Cả điện Diệp Hoàng lập tức lặng ngắt như tờ, mọi người đều có vẻ kinh hãi, không ai ngờ Diệp Hoàng lại giết cả cháu trai ruột của mình trong cơn tức giận.

Nhưng họ nhanh chóng hiểu được, mối nguy của Hoàng tộc họ Diệp bây giờ đều bắt nguồn từ tên khốn Diệp Xung.

"Ông nội, cháu sai rồi, cháu thực sự biết sai rồi! Cháu là cháu trai ruột của ông, ông không thể giết cháu, không thể giết cháu!"  

"Ông nội, cháu xin ông, hãy cho cháu một cơ hội nữa, chắc chắn cháu sẽ không khiến ông thất vọng, ông nội..."  

Diệp Xung bị cao thủ Thần Cảnh kia lôi khỏi điện Diệp Hoàng, tiếng cầu xin của anh ta nhanh chóng biến mất, rõ ràng đã bị giết.

Điện Diệp Hoàng lập tức im phăng phắc, mọi người như nghe được cả tiếng tim đập của mình.

"Tiếp đến, chúng ta sẽ phải đối mặt với một tai họa khổng lồ, tất cả mọi người xốc lại tinh thần cho tôi, phải liều mạng bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp, nếu tôi biết ai dám lơ là thì sẽ giết không tha đấy!"  

Diệp Hoàng nhìn quanh, lạnh lùng nói.

"Vâng, chủ Hoàng tộc!"  

Đám người vội đáp.

"Chủ Hoàng tộc, không xong, chủ gia tộc họ Phó - Phó Lợi Quần dẫn người đến rồi!"  

"Chủ Hoàng tộc, chủ gia tộc họ Kiều - Kiều Đông Cường cũng dẫn người đến!"  

"Chủ Hoàng tộc, chủ gia tộc họ Bàng - Bàng Văn Hổ cũng dẫn người đến rồi!"  

Đúng lúc này, từng bóng người xông vào điện Diệp Hoàng, thấp thỏm báo cáo.

Không ngờ chủ của ba gia tộc lớn ở Hoàng thành họ Diệp lại dẫn cao thủ trong gia tộc đến vào lúc này..


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-4049 )