1156: Liên Tục Đột Phá
← Ch.1134 | Ch.1136 → |
"Chỉ là Vương Cảnh hậu kỳ, chưa đủ tư cách đấu với tao, cút!"
Long Thiên Vũ giận dữ quát lên, dường như người vừa giao đấu với cao thủ Thần Cảnh - Long Chiến không phải là Mã Siêu.
Dương Thanh hơi nheo mắt lại, Long Thiên Vũ này đúng là không biết tốt xấu.
Bản thân hắn ta chỉ có thực lực Vương Cảnh đỉnh phong, thế mà lại dám khinh thường Mã Siêu.
Cả người Mã Siêu tỏa ra ý chí chiến đấu mạnh mẽ, sắc mặt lạnh lùng nói: "Dù ông đây không phá giải phong ấn thực lực cũng có thể dễ dàng đánh bại anh!"
Anh ta nói xong cũng mặc kệ Long Thiên Vũ có muốn đánh nhau không, đã chủ động tấn công trước.
Lần này anh ta không phá giải phong ấn thực lực, mà là dùng cảnh giới Vương Cảnh hậu kỳ để chiến đấu với Long Thiên Vũ.
"Mày muốn chết!"
Long Thiên Vũ chỉ thấy Dương Thanh đang sỉ nhục hắn ta.
Ấy thế mà Dương Thanh lại để cho Mã Siêu - người có thực lực thấp hơn hắn ta ra trận.
Hắn ta vừa ra tay đã tung ra đòn giết người.
Hắn ta muốn tất cả những người sỉ nhục hắn ta đều phải trả giá đắt.
Long Chiến ở chỗ Hoàng tộc họ Long khẽ lắc đầu thở dài, bởi lão ta biết Long Thiên Vũ không phải là đối thủ của Mã Siêu.
"Chết đi!"
Long Thiên Vũ nổi giận gầm lên một tiếng, giơ tay đánh ra.
Lúc này không gian như bị xé nát, một luồng khí thế khủng bố bộc phát từ nắm đấm của hắn ta, đánh thẳng về phía Mã Siêu.
"Oành!"
Mã Siêu cũng tấn công nhanh như chớp, không hề có ý rút lui, trong mắt ngập tràn ý chí chiến đấu mãnh liệt, hai nắm đấm va vào nhau, một luồng sức mạnh đáng sợ dao động về hướng ngược lại.
"Bịch bịch bịch!"
Long Thiên Vũ bị đẩy lui về sau bảy tám bước trong sự kinh ngạc của tất cả mọi người, ngược lại Mã Siêu chỉ bị đẩy lùi về sau ba bước đã đứng vững.
"Sức chiến đấu như vậy mà đòi đấu với anh Thanh của tôi?"
Trong mắt Mã Siêu ngoài kiêu ngạo ra còn có sự khinh thường Long Thiên Vũ.
Quả thật anh ta rất xem thường Long Thiên Vũ.
Vốn dĩ anh ta còn ôm hy vọng có thể đánh một trận lớn, nhưng nào ngờ Long Chiến lại chủ động rút lui.
Tuy Long Thiên Vũ chủ động khiêu khích nhưng thực lực quá tệ.
Nếu để người khác biết được suy nghĩ lúc này của Mã Siêu chắc sẽ tức chết.
Lúc này người của Hoàng tộc họ Long và nhà họ Long đang ở xung quanh xem cuộc chiến đều ngạc nhiên tột độ.
"Gì chứ? Thế mà điện hạ lại bị đánh lùi về sau?"
"Chẳng lẽ thực lực của anh chàng kia còn mạnh hơn cả điện hạ sao?"
Mọi người bàn tàn sôi nổi, tất nhiên Long Thiên Vũ cũng nghe được mấy lời bàn tán này, vẻ mặt hắn ta lập tức trở nên vặn vẹo.
"Chỉ mới bắt đầu nhưng nếu mày đã bùng nổ tất cả sức mạnh thì tao cũng không cần giấu diếm thực lực nữa".
Long Thiên Vũ nói xong, giận dữ gầm lên, mặt đất dưới chân lập tức nứt ra, một luồng khí thế kinh khủng tỏa ra từ trên cơ thể của hắn ta.
Ánh mắt Mã Siêu trở nên nghiêm nghị, khóe miệng hơi giương lên: "Vậy mới thú vị!"
Là lớp con cháu có thiên phú xuất sắc nhất của Hoàng tộc họ Long đương nhiên sẽ có thủ đoạn khiến bản thân trở nên mạnh mẽ.
Lúc này Long Thiên Vũ chính là sử dụng bí pháp của Hoàng tộc họ Long, tuy cảnh giới võ thuật không tăng lên nhưng khí thế trên người lại tăng vọt, mạnh hơn lúc nãy rất nhiều.
Chỉ sợ ngay cả cao thủ bán bộ Thần Cảnh bình thường cũng không phải là đối thủ của Long Thiên Vũ.
"Giết!"
Long Thiên Vũ quát lên, khẽ nhấc chân, thân thể lóe lên.
"Giết!"
Mã Siêu cũng ra đòn.
Gần như ngay lập tức, cả hai lại va chạm vào nhau lần nữa.
Từng luồng hơi thở khủng bố càn quét khắp nhà họ Long, hai người điên cuồng đánh nhau.
Mã Siêu hơi chật vật khi đối mặt với Long Thiên Vũ có sức chiến đấu ngang ngửa cao thủ bán bộ Thần Cảnh, nhưng anh ta vẫn không phá giải phong ấn thực lực.
Nếu ngay cả một cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong cũng không giải quyết được thì sao anh ta xứng đáng với danh hiệu Nhất Vương của biên giới phía Bắc.
Một luồng hơi thở kinh khủng hơn toát ra từ trên người Mã Siêu, Long Thiên Vũ vừa rồi còn mơ hồ chiếm ưu lại liên tiếp bị đẩy lùi về sau.
Đối với người của Hoàng tộc họ Long và nhà họ Long, đây đúng là bữa tiệc thị giác cực kỳ kích thích.
Ngay cả ở Hoàng tộc họ Long cũng khó có thể nhìn thấy trận chiến của những cao thủ cấp bậc này.
Bọn họ không thể ngờ lại có thể tận mắt chiêm ngưỡng được cuộc giao chiến đặc sắc ở một Yến Đô nhỏ bé như vậy.
Long Đằng vẫn luôn hồi hộp, bất kể là Mã Siêu hay Long Thiên Vũ thắng, lão ta đều bị giày vò.
Nếu Mã Siêu bị thương nặng, Dương Thanh chắc chắn sẽ không bỏ qua cho Hoàng tộc họ Long.
Cũng vậy, nếu Long Thiên Vũ bị thương nặng, Hoàng tộc họ Long cũng sẽ quyết không tha cho Dương Thanh.
Đến lúc đó xui xẻo nhất vẫn là nhà họ Long.
"Cậu Thanh, cậu mau ra tay ngăn lại đi.
Nếu tiếp tục nữa, tôi sợ sẽ khó thu dọn tàn cuộc!"
Long Đằng bỗng cầu khẩn nói.
Dương Thanh lập tức nheo mắt nói: "Ông chủ Long, không phải ông sợ khó thu dọn tàn cuộc mà là sợ Long Thiên Vũ bị giết sẽ liên lụy đến nhà họ Long, đúng không?"
Long Đằng nhất thời cả kinh, vội vàng lắc đầu nói: "Cậu Thanh, tôi không có ý này.
Tôi chỉ không muốn ân oán giữa cậu và Hoàng tộc họ Long càng lúc càng sâu".
"Hừ!"
Dương Thanh lạnh lùng nói: "Bây giờ Hoàng tộc họ Long mới là bên không chịu giảng hòa.
Nếu Long Thiên Vũ không tự đâm đầu vào chỗ chết sẽ không chết, nếu anh ta tự tìm đường chết thì dù Long Hoàng có tự mình đến đây tôi cũng dám lấy mạng chó của anh ta!"
Dương Thanh nói xong cũng không thèm để ý Long Đằng nữa, hai mắt lạnh lùng nhìn về phía hai người đang giao chiến.
Sao anh không hiểu rõ suy nghĩ của Long Đằng chứ?
Nói ra, Long Đằng là chủ động thần phục anh, nhưng trước mặt Hoàng tộc họ Long lão già này lại quên mất thân phận của mình.
Thấy Dương Thanh tức giận, Long Đằng nhất thời cuống lên, nhưng lại không dám giải thích chỉ có thể lo lắng suông.
"Oành oành oành!"
Mã Siêu đột nhiên bùng nổ, trong nháy mắt đánh ba cái liên tiếp vào Long Thiên Vũ, cơ thể Long Thiên Vũ bay lên không trung.
Những người vây xem xung quanh đều trợn mắt khó tin.
Thế hệ thiên tài võ học trẻ của Hoàng tộc họ Long trong mắt bọn họ thế mà lại thất bại.
Tại sao lại như thế?
Long Chiến rất bình tĩnh.
Trước đó lão ta đã giao đấu với Mã Siêu, đương nhiên biết rõ lúc này Mã Siêu vẫn chưa bùng nổ hết sức mạnh của anh ta.
Vừa nãy lúc Mã Siêu đấu với lão ta đã bùng nổ sức chiến đấu có thể so sánh với Thần Cảnh sơ kỳ.
Nếu vừa bắt đầu giao chiến với Long Thiên Vũ, Mã Siêu đã bộc phát hết sức mạnh của mình thì sợ rằng Long Thiên Vũ chẳng thể đỡ nổi một đòn của Mã Siêu.
"Điện hạ!"
Hai tên cao thủ bán bộ Thần Cảnh nhanh chóng xuất hiện bên cạnh Long Thiên Vũ, muốn đỡ hắn ta lên.
"Cút ngay!"
Long Thiên Vũ nổi giận gầm lên, hai mắt đỏ ngầu ngập tràn lửa giận.
Hắn ta đường đường là thiên tài võ học của Hoàng tộc họ Long, sao có thể không bằng một người trẻ tuổi của Yến Đô được?
Hai cao thủ bán bộ Thần Cảnh thấy Long Thiên Vũ nổi giận, sắc mặt nghiêm nghị, nhưng cũng không dám nói gì, vội vàng lui ra.
Long Chiến cũng thầm thở dài.
Long Thiên Vũ lau vết máu nơi khóe miệng, vẻ mặt vặn vẹo nhìn Mã Siêu cắn răng nói: "Thằng nhóc, tao thừa nhận mày rất lợi hại nhưng như vậy thì sao?"
"Mày thật sự nghĩ thực lực của tao chỉ thế này sao?"
Mã Siêu cười lạnh: "Nói nhảm nhiều quá, nếu có bản lĩnh thì ra tay đi, đừng lãng phí thời gian".
"Tao sẽ cho mày toại nguyện!"
Long Thiên Vũ dứt lời, một luồng khí thế kinh khủng, bạo phát từ trên người hắn ta.
"Phá cho tôi!"
Long Thiên Vũ gầm lên.
Trong sự khiếp sợ của mọi người, mặt đất dưới chân hắn ta hủy diệt trong tích tắc.
Lúc này dù là Mã Siêu cũng thấy hơi ngạc nhiên, bởi vì anh ta thấy rõ Long Thiên Vũ đang đột phá cảnh giới võ thuật!
Mấu chốt là hắn ta còn đang liên tục đột phá, từ Vương Cảnh đỉnh phong đến bán bộ Thần Cảnh, cuối cùng là Thần Cảnh sơ kỳ!
← Ch. 1134 | Ch. 1136 → |