Vay nóng Homecredit

Truyện:Chiếm Đoạt Tiểu Bạch Thỏ - Chương 035

Chiếm Đoạt Tiểu Bạch Thỏ
Trọn bộ 117 chương
Chương 035
0.00
(0 votes)


Chương (1-117)

Siêu sale Shopee


" Ba nuôi "

Giọng nói thanh thúy của Tiểu Tiểu vang lên, âm thanh dịu dàng đến cực điểm, cô đi đến bên người Cung Chính, Cung Chính vỗ vỗ tay cô, ánh mắt trìu mến, ở trong xe nói chuyện với Trương Nghiên xong, khúc mắc trong lòng đối với Cung Chính đã được khai mở, ba nuôi lúc nào cũng làm việc cực khổ, cô không nên gia tăng gánh nặng cho người.

" Ba nuôi, con có thể nhìn ba chơi mạt chược không?" Tiểu Tiểu làm nũng hỏi, khúc mắc đã mở, hành động cũng theo đó thân mật hơn rất nhiều, cô muốn lấy lòng Cung Chính, giúp ba nuôi vui vẻ

Quả nhiên Cung Chính liền tươi cười nói " Cái gì mà được hay không, mau gọi phục vụ đưa ghế vào, để con ngồi kế bên ba nuôi "

Cung Chính ra hiệu cho Trương Nghiên, Trương Nghiên định bước ra ngoài gọi phục vụ, Tiểu Tiểu đã nói " Không cần, con muốn đứng, vậy mới thấy rõ "

Cung Chính chỉ nhìn Tiểu Tiểu một cái, cũng không nói gì thêm. Ninh Tiểu Tiểu cảm thấy may mắn mặc dù không đánh qua mạt chược nhưng cũng biết quy tắc trò chơi, ba người còn lại đều đợi ám hiệu của cô, thi nhau lấy lòng Cung Chính. Cung Chính vui vẻ cười thành tiếng, còn nói hôm nay bản thân thật may mắn, ba người còn lại lập tức vuốt mông ngựa, nói con gái nuôi của thị trưởng đúng là phúc tinh, đem đến vận may cho ngài, Cung Chính càng nghe càng cao hứng.

Lần đầu tiên Tiểu Tiểu cảm nhận được cái gọi là quyền lực, những lợi ích mà nó mang lại. Cô biết Cung Chính không phải tham quan, thậm chí còn là một thị trưởng tốt, nhưng đứng trước lợi ích mà quyền lực đem lại, anh cũng tận lực hưởng thụ, anh cũng sẽ đi tìm phụ nữ mua vui, cũng đến nhiều nơi ong bướm, gặp dịp thì chơi. cũng mưu cầu quyền thế. Chơi vài vòng, vẻ mặt Cung Chính ngày càng vui vẻ, Trương Nghiên biết mục đích đã đạt được, phải nhanh chóng đi bước thứ hai, để cả thể xác và tinh thần Cung Chính đều được thả lỏng, Trương Nghiên nháy mắt ra hiệu với ba người trên bàn mạt chược, họ đều ào ào đứng dậy cáo từ ra về, Trương Nghiên bước ra sau cùng đem cửa đóng lại.

Tiểu Tiểu tắm rửa xong đi ra, nhìn thấy Cung Chính đang tựa vào giường xem tạp chí, thấy cô, Cung Chính lập tức bỏ quyển tạp chí xuống, nở nụ cười dịu dàng, Tiểu Tiểu trèo lên giường, chui vào lồng ngực rộng lớn của Cung Chính, hai tay Cung Chính ôm chặt lấy Tiểu Tiểu, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng cô.

Cung Chính nhỏ giọng nói " Tiểu Tiểu, mấy hôm nay vất vả cho con rồi "

" Không có đâu ba nuôi " Tiểu Tiểu đem mặt vùi vào lòng Cung Chính, tham lam hít lấy mùi vị đặc thù trên người anh.

" Để con đến ở nhà ba nuôi, chắc con khó lòng thích ứng, Tuấn Tuấn tính tình trẻ con, còn thích dính người, Tùng Tùng tính tình cổ quái, con khẳng định ăn không ít khổ từ nó.."

Nghe Cung Chính nói vậy, đáy lòng Tiểu Tiểu vô cùng ấm áp " Một chút cũng không, bọn họ ai cũng đáng yêu, con tin tưởng về sau quan hệ của chúng con sẽ ngày càng tốt hơn "

" Thật ngoan " Cung Chính vuốt tóc cô khen ngợi, nói tiếp " Có phải hay không còn trách ba nuôi đêm đó gọi con mang đồ uống cho Lạc "

Tiểu Tiểu trầm mặc, Cung Chính than nhẹ một tiếng rồi giải thích " Có người đàn ông nào nguyện ý đem cô gái mà mình thương yêu chia sẻ với người khác, ba nuôi cũng vậy... sau khi gọi cho con xong liền hối hận, vừa tự trách vừa đố kỵ, muốn đi ngăn cản, nhưng nhìn Lạc thích con như vậy, ba nuôi lại không có dũng khí chen vào. Tuy Lạc là em trai nhưng do ba nuôi một tay nuôi lớn, lúc nhỏ đi theo ba nuôi chịu nhiều khổ sở, được như hôm nay cũng không dễ dàng gì, cho nên chỉ cần Lạc yêu cầu, ba nuôi đều tìm cách thỏa mãn nó, hi vọng con chớ trách ba "

Tiểu Tiểu ngẩng đầu nhìn vẻ mặt chân thành của Cung Chính, cô đã hoàn toàn cởi bỏ khúc mắc trong lòng " Ba nuôi, con hiểu, cũng sẽ không trách người, ba nuôi là một anh trai tốt, ba nuôi yêu ai, con sẽ yêu người đó, về sau con sẽ tận tâm tận lực hầu hạ... Lạc "

Cung Chính bỗng chốc đem cô áp dưới thân, khuôn mặt anh tuấn mang theo chút bá đạo, hơi thở dần trở nên gấp gáp " Không nên ở trước mặt ba nuôi nói mấy lời này " Dứt lời bàn tay to lớn kéo mở áo ngủ của Tiểu Tiểu, thân hình trần trụi bóng loáng của cô rất nhanh bại lộ, giọng anh có chút khàn khàn hỏi.

" Tiểu Tiểu, đã bao lâu ba nuôi chưa chạm vào con?"

Giọng nói ngọt ngào nũng nịu của Tiểu Tiểu vang lên " Thật lâu rồi ba nuôi chưa chạm vào Tiểu Tiểu "

Bàn tay thô to ở trên ngực cô xoa bóp mấy cái, đôi môi nóng rực nhanh chóng tìm xuống ngậm lấy đầu ngực nửa mút nửa cắn, nói " Vú của Tiểu Tiểu hình như lớn ra "

" Thật vậy không, ba nuôi?"

Tiểu Tiểu vui mừng, cô biết đàn ông ai cũng thích phụ nữ ngực to, cô luôn tự ti ngực của mình thật nhỏ, cô nhìn xuống ngực mình, bị bàn tay Cung Chính nắm lấy liên tục thay đổi hình dạng, nụ hoa đỏ hồng đã dựng đứng từ khi nào, bị môi anh gắt gao mút chặt, cảm giác tê dại từ đầu ngực truyền tới ngày càng mãnh liệt, giữa hai chân bắt đầu ướt át, cô ưỡn ngực, để Cung Chính ngậm càng sâu hơn.

" Để ba nuôi bú nhiều, mai mốt ngực của Tiểu Tiểu sẽ càng lớn "

Ánh mắt nóng rực của anh nhìn cô, làm khuôn mặt Tiểu Tiểu ngày càng đỏ ửng. Cung Chính cảm thấy hạ thể trướng đau gần như muốn nổ tung. Cự vật đột nhiên bị nắm lấy, Cung Chính cúi đầu, nhìn thấy một bàn tay trắng nõn mềm mại bao lấy cự vật cứng rắn của mình, anh khẽ rên một tiếng, liếc nhìn Tiểu Tiểu, đầu ngực ướt sũng nước bọt của anh, sáng bóng mê người, một đôi mắt nai tơ nhìn anh đầy chờ đợi.

" Tiểu yêu tinh của ba nuôi, nhanh đem chân mở lớn, để ba nuôi xem con có ra nước chưa " Cung Chính thấp giọng ra lệnh.

" Dạ, ba nuôi " Tiểu Tiểu ngoan ngoãn đáp lời, bàn tay nắm lấy hai chân, cố sức mở ra thật lớn.

" Còn chưa đủ lớn " Cung Chính giọng điệu tà ác nói.

" Còn chưa đủ sao?" Tiểu Tiểu xuất hết sức lực đem chân giang rộng.

Cung Chính không trả lời, mắt nhìn chằm chằm vào khe huyệt mịn màng, một dòng mật dịch trong suốt từ miệng huyệt chảy ra ngoài.


" Miệng nhỏ phía dưới cũng chảy nước miếng nha "

" Đó không phải là nước miếng..." Tiểu Tiểu bất mãn lắc lắc mông.

" Vậy là cái gì?" Cung Chính nở nụ cười, trêu ghẹo, nhìn Tiểu Tiểu thẹn thùng đem đôi mắt đen láy đóng chặt, anh cúi xuống kề sát tai cô thì thầm " Đó là do cái miệng phía dưới muốn đàn ông, nên nhả ra mật dịch đúng không? Mở mắt ra xem ba nuôi cho cái miệng nhỏ nhắn của Tiểu Tiểu ăn thế nào "

Tiểu Tiểu mở mắt nhìn, Cung Chính cầm cây côn thịt thô to, ma sát lên miệng huyệt ướt đẫm, quy đầu phút chốc dính đầy mật dịch trong suốt, nhưng Cung Chính chỉ đặt lên ngay cửa miệng cũng không tiến vào. Tiểu Tiểu cảm nhận được một đỉnh tròn to lớn chống lên khe huyệt, âm đạo giống như một miệng hút, gắt gao hấp dẫn cự vật xâm nhập. Khe huyệt căng mịn ấm áp không ngừng mê hoặc anh, làm anh cơ hồ muốn dùng hết sức thúc mạnh vào, đem cô gái dưới thân xuyên thủng. Bất quá anh cố nhịn xuống, cầm lấy côn thịt khuấy động chà sát lên miệng huyệt mật dịch liên tục tràn ra, thấm đẫm bộ phận sinh dục của hai người.

Cả người Tiểu Tiểu run rẩy, hạ thân ngứa ngáy khó chịu, cô lắc lư cặp mông trắng nõn, nghẹn ngào nói " Ừm... ba nuôi... Tiểu Tiểu muốn... Tiểu Tiểu rất khó chịu... ba nuôi "

" Khó chịu ở đâu, nói cho ba nuôi nghe xem " Cung Chính nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ như nhỏ máu, vẫn tiếp tục động tác chà sát lên khe thịt phía dưới của cô, một tay còn lại nắm lấy đầu ngực hồng nhạt nhéo nhéo.

Cảm xúc ham muốn càng trở nên mãnh liệt, Tiểu Tiểu lắc đầu " Không rõ... con cũng không biết... ba nuôi... ba nuôi "

" Vậy cầu xin ba nuôi đi " Cung Chính nhỏ giọng thổi khí vào tai cô.

" Cầu xin người, ba nuôi " Tiểu Tiểu thành khẩn cầu xin Cung Chính, cũng không biết là cầu cái gì, chỉ cảm thấy bản thân cần được lấp đầy.

" Cầu cái gì? "

" Cầu..." Tiểu Tiểu không biết nói làm sao.

" Cô bé ngốc, cầu ba nuôi nhét vào cái miệng nhỏ đang chảy nước phía dưới " Cung Chính nói lời dâm dục đùa bỡn cô. Tiểu Tiểu nghe xong, xấu hổ quay mặt không dám nhìn anh.

" Ngoan, nhanh một chút cầu xin ba nuôi, ba nuôi cũng đang khẩn cấp "

"... Ba nuôi... cho con..." Tiểu Tiểu nhỏ giọng nói, gặp Cung Chính vui vẻ cười rộ, lá gan trở nên lớn hơn, cô lớn tiếng van xin " Ba nuôi, xin người, hãy làm Tiểu Tiểu, nhanh chút lấp đầy cái miệng nhỏ phía dưới của con "


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-117)