Lần đầu tiên cao trào …
← Ch.012 | Ch.014 → |
Ninh Tiểu Tiểu không biết từ lúc nào hai người đổi tư thế cho nhau, cả người cô chìm trong nước, mà Cung Chính đang áp trên người mình, tham lam cắn 𝖒ú-𝖙 hai khoả anh đào trước 𝐧🌀ự*𝒸, chân cô 𝐤·ẹ·🅿️ ↪️·h·ặ·т lấy hông anh, nhẹ nhàng cọ sát. Cung Chính đưa tay lần xuống khe huyệt non nớt, dùng ngón tay c·ắ·ⓜ v·à·🔴 â.〽️ đ.ạ.⭕ ẩm ướt, thấy cô đã được chuẩn bị khá tốt, anh liền cầm lấy cự vật sưng to tách ra hai cánh hoa e ấp, chậm rãi tiến vào.
"Đau... đau..." Cả người Tiểu Tiểu cứng ngắc, khe huyệt thít lại bài xích cự vật ⓧ.â.ɱ n.ⓗậ.𝖕.
"Vật nhỏ, thật chặt, em muốn xiết cⓗế_т anh sao "Cung Chính ⓣ𝐡●ở 𝒹●ố●𝖈, nhẹ giọng an ủi cô "Đừng sợ, em xem, em hoàn toàn có thể chứa được anh, chỉ cần thả lỏng một chút, rất nhanh sẽ không đau..."
Cung Chính đặc biệt nhẫn nại, dùng lời nói dịu dàng 𝒹●ụ ◗●ỗ cô, anh đem cự vật từng chút một ✝️𝖍·â·m n·𝖍ậ·𝐩 vào u cốc nhỏ hẹp.
"A... ừm..." Tiểu Tiểu ⓡê*𝖓 п*𝐡*ẹ, chỉ cảm thấy dưới thân chậm rãi bị nhét đầy, thẳng đến khi hai người kết hợp chặt chẽ không một khe hở.
Cung Chính cúi người ♓ô-n lên cái miệng nhỏ nhắn của Tiểu Tiểu, đưa đầu lưỡi vào bên trong khoang miệng, bắt lấy cái lưỡi thơm tho của cô cùng nhau chơi đùa.
"Còn đau không "Anh thấp giọng thì thầm.
Ninh Tiểu Tiểu lắc đầu, rồi nói "Nhưng mà... anh có thể lấy ra được không, em, em khó chịu "
Cung Chính nhìn cô nở nụ cười nói "Tốt, anh lấy ra ngoài "
Nói xong, anh nhẹ nhàng đem côn thịt 𝓇ú_т г_ⓐ, chậm rãi từng chút, từng chút một, tư vị thật tuyệt vời.
"Ừm... đau..." Âm thanh Tiểu Tiểu rất nhỏ, giống như trong đau đớn còn xen lẫn cảm giác rung động kỳ lạ mà cô chưa phát hiện.
"Thả lỏng, thả lỏng, đừng cắn chặt anh như vậy "Giọng điệu anh có phần thong thả. Mắt anh chăm chú quan sát chỗ kết hợp của hai người, xem thử cái động nhỏ xíu phía dưới làm thế nào chất chứa được anh.
"Ừm... Ừm..." Không biết cảm giác đau đớn đã biến mất từ lúc nào, Tiểu Tiểu cảm thấy trong người tràn ngập 🎋-ⓗ-🔴-á-ï ↪️ả-𝐦, bất giác hé miệng г·ê·𝖓 ռ𝒽·ẹ, hai chân càng giang rộng, nâng 𝖒●ô●ⓝ●ℊ nghêng đón anh tiến vào.
Cung Chính sớm nhìn thấy biến hoá trên người cô, vào thời điểm cự vật vừa 𝓇ú_† r_a ngoài, anh đột nhiên dùng lực đâ_𝖒 thẳng vào bên trong.
"A..." 𝒦♓*0á*ı 🌜ả*Ⓜ️ đồng thời ập đến, hai người hét lên sung 💲ư*ớn*ⓖ.
"Bảo bối, thoải mái không?" Động tác anh chậm lại, cố ý muốn đùa bỡn cô.
"Ừm... ừ..." Tiểu Tiểu lớn tiếng 𝖗-ê-n 𝐫-ỉ, cố nâng Ⓜ️ô-п-🌀 lên đón lấy cự vật to lớn của anh, có chút lúng túng nói "Thật kỳ lạ... em không đau nữa... bây giờ... lại muốn "
"Muốn cái gì?" Nhìn khuôn mặt vì xấu hổ mà đỏ bừng của cô, anh trêu ghẹo "Có phải hay không muốn anh nhanh lên một chút "
"Ừm... a. a.... a.." Như mong muốn của cô, Cung Chính đẩy nhanh động tác, Tiểu Tiểu liên tục r-ê-n 𝐫-ỉ, cả người ngập trong 🎋*𝐡*𝖔*á*1 𝐜ả*Ⓜ️ dày đặc, thì ra là*𝐦 †*ì*ⓝ*♓ mang lại cảm giác tuyệt vời như vậy.
Cung Chính không một chút cố kỵ, đem 𝒹ụ-𝒸 𝖛-ọ-ⓝ-g hoàn toàn phóng thích, cự vật ♓⛎ռ_🌀 hăռ_🌀 đ·â·ɱ ⓥà·ⓞ tiểu huyệt non mềm, do cơ thể hai người chìm trong nước, cự vật mãnh liệt ma sát khe thịt, bọt nước sinh ra ngày càng nhiều bốc lên trên mặt nước, tách tách nhè nhẹ vỡ ra hoà với tiếng †ⓗâ_ⓝ ✞_♓_ể phạch phạch va chạm. Cơ thể Tiểu Tiểu liên tục đong đưa, còn có hai trái đào nhỏ trước 𝓃𝐠_ự_𝖈 không ngừng nẩy lên, phá lệ mê người, anh dùng lực thúc mạnh vào bên trong, quy đầu phồng lớn rồi phun ra †.❗ռ.h dị.𝐜.h trắng đục, phút chốc hai người đều đạt tới cao trào. Đây là lần đầu tiên Tiểu Tiểu biết được tư vị của cao trào, cũng do người đàn ông tên Cung Chính cho cô.
Cả người Tiểu Tiểu xụi lơ, dựa vào lòng anh, Cung Chính dùng khăn lau sạch nước cho cô, rồi ôm cô đặt l●ê●ⓝ gℹ️ư●ờ●𝐧●🌀 lớn. Lúc này tiểu huyệt đều là ⓣ❗п_𝒽 ԁị𝒸_𝒽 của anh, ướt nhẹp trơn trượt, anh liền cầm lấy côn thịt cứng rắn của mình chọc thẳng vào trong, điên cuồng luật động.
Đêm đó Cung Chính có chút mất khống chế, cư nhiên làm đến bốn lần, thẳng tới nửa đêm mới dừng lại, cùng ôm nhau ngủ...
← Ch. 012 | Ch. 014 → |