← Ch.108 | Ch.110 → |
"Anh... Trương Nghiên... Đừng có ngừng, nơi đó của Tiểu Tiểu rất trướng..." Ninh Tiểu Tiểu ôm lấy cổ Trương Nghiên cùng Cung Đông, ưỡn п.g.ự.𝒸, để đàn ông càng dễ dàng hút vú cô.
Hạ thân bị Cung Chính không ngừng trừu đưa, vú lại trướng, khiến toàn thân đều căng cứng.
"Cha... Chậm một chút, đừng làm ảnh hưởng đến cục cưng..." Thân mình bị đàn ông va chạm càng không ngừng chớp lên, tiểu huyệt hồng nộn cố hết sức ăn vào phun ra cự vật cực đại.
"Cha vẫn chú ý... sẽ không ảnh hưởng." Cung Chính nắm chân cô để lên trên vai, ra sức ra vào thêm mấy chục cái, khiến Ninh Tiểu Tiểu yêu kiều гê●п r●ỉ liên tục.
Chỉ ăn tạm một chút, anh liền rút đại điêu ra, đẻ Tần Chí Xuyên tiếp tục.
"Cha... Cha..." Ninh Tiểu Tiểu hạ thân trống rỗng một trận, yêu kiều gọi.
Tần Chí Xuyên cầm cây gậy lớn đi tới, trước lấy tay đẩy hai cánh hoa ra, đem đại đầu đặt trước cửa động. Ninh Tiểu Tiểu mở mắt ra, đã thấy trước mắt thay đổi người.
"Cô bé, em không cần như vậy զυ𝐲-ế-𝓃 r-ũ tôi, tôi một hồi liền đi vào." Tần Chí Xuyên ş*ờ s𝑜ạ*𝐧*ⓖ cửa động khẩu, "Cung tỉnh trưởng, có thật anh đã ăn cô ấy không? Thế nào mà miệng tiểu huyệt vẫn như chưa bị chạm qua vậy?" Anh mở miệng vui đùa.
"Chỗ tốt của Tiểu Tiểu chính là ở đó, anh còn không rõ ràng?" Cung Chính nói.
Tần Chí Xuyên cầm lấy hai chân Ninh Tiểu Tiểu điều chỉnh, thẳng lưng hướng bên trong ×â.ⓜ 𝖓.𝒽.ậ.𝖕: "Nha... Có chút cảm giác, bên trong thật sự chặt khít, lại vẫn trơn mềm như vậy " chậm rãi... Tiểu huyệt hồng nộn bị anh chống đỡ đến cực hạn, gắt gao cắn chặt long căn của anh.
Đột nhiên thay đổi người, cảm giác liền không giống như trước, độ dài, độ cứng, đường kính, thậm chí góc độ tiến vào cùng tốc độ... Cô đều có thể mẫn cảm phát giác ra, cũng muốn từng bước thích ứng từng người đàn ông.
Cô nhẹ giọng r.ê.𝐧 𝖗.ỉ, nam nhân đã bắt đầu động tác, ở tiểu huyệt cô mạnh mẽ ra vào.
Tần Chí Xuyên sắc bén hơn so với Cung Chính một ít, cô phải mau chóng thích ứng tiết tấu của anh, tiểu huyệt ở nơi đàn ông vừa ⓡ·ú·𝖙 ⓡ·🅰️ nhanh chóng co lại κẹ·🅿️ 🌜·𝒽ặ·𝐭, quả thực làm cho người ta dục tiên dục tử.
Tần Chí Xuyên đem cô ôm xuống dưới, để cô quỳ ghé vào trên giường, phía dưới bụng đặt một miếng đệm mềm, đại điêu dính đầy 🅓â_𝖒 thủy từ phía sau chậm rãi cắ_𝐦 ☑️_à_ⓞ tiểu huyệt, động thân va chạm.
Hai cái vú theo động tác va chạm càng không ngừng lay động, bị Đường Phong cùng Cung Đông nắm ở trong tay, một bên xoa một bên há mồm ngậm nụ hoa.
"Ân... thư ký Tần... Chậm một chút... Ừ ừ..."
Nhưng mà cái miệng nhỏ nhắn đang 𝖗_ê_ⓝ r_ỉ rất nhanh lại bị Công Tử Lạc tấn công, anh nắm cằm cô, đại điêu qua lại co rúm.
"Ô... Ô..." Ninh Tiểu Tiểu hơi hơi quay đầu, đầu lưỡi không ngừng 👢_1_ế_ɱ làm đàn ông tê dại, khiến Công Tử Lạc cảm thụ được từng đợt 𝐤𝖍οá·1 ↪️·ả·Ⓜ️.
Tần Chí Xuyên vừa ⓡú·✞ 𝖗·𝒶, Công Tử Lạc lập tức đem đại điêu dính đầy nước bọt 𝐜ắ*ⓜ νà*ⓞ tiểu huyệt ẩm ướt, dư_ơ_𝐧_🌀 ⓥậ_t thoải mái đứng lên.
Cái miệng nhỏ nhắn của Ninh Tiểu Tiểu lại bị Đường Phong công chiếm, mà phía sau Công Tử Lạc khiến cô càng khó thích ứng, cô lắc lắc m●ô●п●𝐠, càng không ngừng gọi anh.
Tiểu huyệt Ninh Tiểu Tiểu phải thích ứng sáu người đàn ông, kích cỡ, tốc độ cùng góc độ. Đối với cô mà nói thật là có chút cố hết sức, lại khiến sức chịu đựng của cô tăng một chút. Hiện tại ngay cả nhắm hai mắt lại, cô đều biết là ai đang cùng mình 𝖑.à.m t.ìռ.ⓗ.
Ba giờ sau, mấy người đàn ông đều đã 🅱️ắ*ռ 🌴ⓘռ*𝖍, Ninh Tiểu Tiểu mang thai, bọn họ cũng không dám làm càn quá mức, mỗi người ăn qua một lầm liền dừng lại.
Bây giờ trên người Ninh Tiểu Tiểu dính đầy ✞ℹ️●ռ●h 𝖉ịc●ⓗ, hạ thể còn có 𝐭ïп.♓ dị.𝒸.ⓗ không ngừng chảy ra, hai cái nụ hoa bị đàn ông hút đến sưng lên.
"Vú còn trướng không?" Cung Chính hỏi.
Ninh Tiểu Tiểu lắc đầu: "Không trướng, cha, con mệt nhọc."
"Được, chúng ta tắm rửa một chút rồi ngủ." Nói xong đem cô ôm lấy đi vào phòng tắm, vài người đều theo vào, cũng may lúc thiết kế phòng tắm đã làm mở rộng ra lắp đặt đầy đủ.
Bọn họ nhẹ tay nhẹ chân giúp Ninh Tiểu Tiểu tắm rửa, Ninh Tiểu Tiểu được mấy người đàn ông giúp đỡ, giống như một cô gái bé bỏng.
"Hôm nay tôi cùng Chí Xuyên ở lại chăm sóc cô ấy, các người đều đi ngủ đi." Cung Chính lên tiếng.
"Tôi cũng muốn." Đường Phong kháng nghị, "Tôi cũng một tháng không gặp cô ấy."
"Được, cậu ngủ sofa." Tần Chí Xuyên nâng cằm."Buồn ngủ quá." Ninh Tiểu Tiểu ngáp một cái, ý thức sớm đã mơ hồ.
Cung Chính ôm cô, đem một chân cô nâng lên, đại điêu cứng rắn đặt ở tiểu huyệt đã được rửa sạch sẽ, chậm rãi đỉnh đi vào.
"Ừ ừ..." Ninh Tiểu Tiểu ở trong mộng nhẹ nhàng 𝖗·ê·𝓃 r·ỉ. D-ươ-𝖓-ⓖ vậ-† đàn ông hoàn toàn cắm sâu trong tiểu huyệt.
Anh cứ như vậy đem 𝒹_ươ_𝖓_𝐠 ν_ậ_t chôn trong tiểu huyệt con gái mà ngủ, Tần Chí Xuyên ngủ ở bên cạnh cô, Đường Phong chỉ có thể ngủ sofa.
Nửa đêm Ninh Tiểu Tiểu tỉnh lại, nhẹ nhàng giật giật, chỉ cảm thấy hạ thể rất trướng, vừa động, mới phát hiện bên trong cắm ԁươռ*g v*ậ*ⓣ của đàn ông, mặt cô ở trong đêm tối đỏ lên.
"Cha, con muốn đi tiểu..." Ninh Tiểu Tiểu nhẹ giọng nói.
"Được, cha đi cùng con." Cung Chính vừa muốn đứng dậy, Đường Phong đã thức dậy, "Để tôi đưa cô ấy đi." Nói xong liền ôm Ninh Tiểu Tiểu, đem cô đi tiểu.
Sau khi trở về Đường Phong trực tiếp để Ninh Tiểu Tiểu nằm trên sofa, đại điêu cứng rắn cũng đã sớm cắ·𝐦 ⓥ·à·𝖔 bên trong tiểu huyệt.
"Ừ ừ... Thật hư..."
"Ngoan, tiếp ngủ đi." Đường Phong ✔️·𝖚ố·🌴 ☑️·ⓔ cô.
Tần Chí Xuyên mắng: "Tên nhóc nhà cậu, ở đây vẫn còn chỗ." Nói xong đứng lên, "Đem cô ấy ôm lên trên giường đi, sofa không thoải mái, tôi ngủ sofa, ngày mai sẽ tìm cậu tính sổ."
Đường Phong đứng dậy, nâng 〽️ô-ⓝ-𝖌 Ninh Tiểu Tiểu, đi đến giường lớn. Hai chân Ninh Tiểu Tiểu như bạch tuộc vòng ở trên người anh, ngủ say sưa.
"Thật sự là có thể ăn có thể ngủ." Đường Phong 𝖍ô·𝓃 xuống cái miệng nhỏ của cô, cũng ôm cô đi ngủ.
Ngày thứ hai, Ninh Tiểu Tiểu tỉnh lại, phát hiện bản thân chui ở trong lòng Tần Chí Xuyên, hạ thân cùng anh chặt chẽ ái ân.
Nhìn lại hai người đàn ông khác trong phòng, cự vật trong quần đều là cương cứng, hiển nhiên cô vẫn chưa cho bọn họ ăn no.
Cô còn nghe nói tiểu tuyệt phụ nữ là cực âm, có thể nuôi dưỡng ◗·ư·ơп·ℊ vậ·ⓣ đàn ông, nếu đàn ông có thể chôn ở bên trong tiểu huyệt phụ nữ ngủ một đêm, năng lực đàn ông sẽ không ngừng tăng cường.
Ngẫm lại cô có chút nghĩ mà sợ, vốn bọn họ một đám cũng đã như sói như hổ, cô còn đem bọn họ nuôi dưỡng, căn bản sẽ không cho bọn họ ăn no.
Hiện tại cô đang mang thai, bọn họ còn có điểm cố kị, chờ lúc đem đứa nhỏ sinh ra, bọn họ xác định muốn điên rồi.
Vừa giật mình, Tần Chí Xuyên liền tỉnh, cười nhìn cô "Cô bé, ngủ ngon không?"
"Ân." Ninh Tiểu Tiểu thẹn thùng gật đầu.
"Vậy chúng ta tập thể dục buổi sáng, thế nào?" Tần Chí Xuyên thẳng lưng đụng phải một chút.
"A..." Ninh Tiểu Tiểu 𝖗_ê_𝖓 г_ỉ.
"Là thể dục buổi sáng (bình âm) hay là thể dục buổi sáng (tứ âm)?" Đường Phong xấu xa hỏi.
Tần Chí Xuyên kéo một chân Ninh Tiểu Tiểu ra, côn thịt thô dài ở trong tiểu huyệt nộn không ngừng trừu cắm, phát ra tiếng vang.
"Ừ ừ ân..." Ninh Tiểu Tiểu nằm nghiêng, vú càng không ngừng chớp lên. Cung Chính vừa vặn mở mắt ra, đầu xích lại gần một bên vú liền há mồm, bắt đầu hút.
"Vừa mở mắt đã có thể ăn thịt, quá sung sướⓝ.🌀. Lần này các người đừng giành với tôi, để tôi bắn trước lại nói." Tần Chí Xuyên nói xong liền càng thêm ra sức luật động.
"Nha nha... Ừ ừ... Đụng vào bụng."
"A... Cô bé, đó cũng là con tôi, em nghĩ tôi tinh trùng lên não à."
"Chán ghét." Nắm tay Ninh Tiểu Tiểu đánh tới, Tần Chí Xuyên bắt lấy nhét vào miệng, không ngừng 𝖗ê·ⓝ ⓡ·ỉ, thân mình run lên, đem ✞1*n*ⓗ 𝐝*ị𝐜*𝖍 bắn hết vào trong tử cung.
← Ch. 108 | Ch. 110 → |