Chú cháu cùng ăn
← Ch.098 | Ch.100 → |
<images>Công Tử Lạc cùng Trương Nghiên có vẻ rất quen thuộc, Công Tử Lạc trêu đùa: "Trương Nghiên, tôi không mời tự đến anh sẽ không để ý đi?"
Trương Nghiên cười nói: "Đương nhiên sẽ không." Anh cũng biết bản thân nếu còn ở lại chỗ này thì thật ngốc, lại còn tự ngược đãi bản thân, vì thế nói, "Tôi đi nghỉ ngơi một chút, hai người cứ tự nhiên.", hướng Công Tử Lạc cùng Cung Đông gật đầu, anh quay người đi vào thư phòng.
"Saoo chú cũng tới rồi?" Ninh Tiểu Tiểu hai tay đặt nhau ở trước ռ●🌀●ự●c xấu hổ hỏi.
"Là nghe mùi mà tới." Công Tử Lạc nhìn cá trên bàn ăn, một câu hai nghĩa nói.
"Tôi, tôi đi thay quần áo, rồi hâm lại đồ ăn cho hai người."
"Không cần, không cần vẽ vời thêm chuyện, em như vậy không rất tốt sao?" Công Tử Lạc dùng ánh mắt 𝐧ó𝖓.ⓖ ⓑỏ.ⓝ.🌀 nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Tiểu.
"Lại đây." Cung Đông kêu. Ninh Tiểu Tiểu khe khẽ thở dài, vẫn đi qua.
Cung Đông đem cô ôm lấy, rất nhanh kéo khóa quần. Côn thịt thô dài nương theo bờ 𝖒ô*n*𝐠 trơn trụi một lần nữa thẳng tiến.
"A ân..." Ninh Tiểu Tiểu г●ê●ⓝ ⓡ●ỉ, "Anh a... a..."
"Bên trong thật ướt... Không cần cắn chặt như vậy..." Cung Đông mệnh lệnh nói.
"Tôi không có..." Ninh Tiểu Tiểu lắc đầu, đôi mắt ẩm ướt 𝐦ô*𝐧*🌀 lung.
Cung Đông bắt đầu trừu sáp, côn thịt không ngừng va chạm phát ra tiếng nước 🅓.â.ɱ đ.ãп.🌀. Hai nhũ hoa từ trong áo chui ra, theo động tác nam nhân càng không ngừng lay động. Công Tử Lạc nhìn cảnh này dục hỏa bốc lên ngùn ngụt.
Anh cầm lấy chiếc đũa đưa cho Ninh Tiểu Tiểu: "Ngoan ngoãn, đú-𝐭 cơm cho chú hai ăn."
"A ân..." Ninh Tiểu Tiểu một bên г●ê●n r●ỉ một bên cầm lấy chiếc đũa, nhưng mà tay đã không điều khiển được, đồ ăn gắp lên lại lập tức rơi xuống bàn.
"Thật kém cỏi." Công Tử Lạc lấy lại chiếc đũa, "Đến, để chú cho Tiểu Tiểu ăn thật no." Gắp một miếng cá đ·ú·t cho Ninh Tiểu Tiểu.
"Không cần... Ân a..." Miệng Ninh Tiểu Tiểu vẫn bị nhét miếng cá vào, cái miệng nhỏ nhắn của cô, ph động, phía dưới cái miệng nhỏ nhắn không ngừng bị cây gậy to lớn của Cung Đông sát nhập.
Tình cảnh này thật sự là rất κí●c●h †𝖍íc●𝐡. Công Tử Lạc đi qua bắt được hai cái vú của thiếu nữ đang nhảy lên: "Tiểu Tiểu thật ngoan, ăn nhiều một chút, cái vú sẽ còn lớn lên, chú hai sờ vào xúc cảm sẽ rất tốt."
"Chú hai vẫn còn đói, Tiểu Tiểu cố ý không giúp chú hai đi?"
"Không phải..."
"Để cho chú hai ăn tạm ít sữa, chú hai rất muốn hút chặt núm vú Tiểu Tiểu đấy, hút ra sữa ngọt ngào." Nói xong anh há mồm nhậm lấy một nụ hoa, một bàn tay to xoa bóp vú bên kia, bờ môi ⓚ·𝐡·ê·⛎ gợ·❗ phát ra tiếng hút chậc chậc nơi nụ hoa thiếu nữ.
Ninh Tiểu Tiểu có chút chịu không nổi, một bên ⓡê.ⓝ 𝖗.ỉ một bên kêu: "Chú hai... Không cần... Tiểu Tiểu đau... Bị chú hai làm đau..."
"Kìa, chú hai ôn nhu chút." Công Tử Lạc dùng đầu lưỡi gắng gượng ỏ đỉnh nụ hoa không ngừng xoay tròn, cảm giác được thiếu nữ ✞𝐡â.𝐧 𝖙.♓.ể rung động.
"Tiểu Tiểu hiện tại thật sự rất khá." Công Tử Lạc thưởng thức trước cảnh đẹp trước mắt, thiếu nữ ngồi ở trên đùi thiếu niên tuấn mỹ, tiểu huyệt nộn bị côn thịt của thiếu niên không ngừng đ●â●m, eo nhỏ bị thiếu niên nắm ở trong tay, hai vũ tuyết trắng tròn đầy chui ra khỏi áo không ngừng lay động va chạm. Đầu nhũ phấn nộn г·⛎·п г·ẩ·🍸, nụ hoa như quả anh đào nhỏ bị dính sương sớm óng ánh mê người, mà 💲*ư*ớ*𝐧*ⓖ sớm này là nước miếng vừa mới bị nam nhân ngậm lấy để lại.
"Tuy rằng tôi thích em, nhưng mà tôi không để ý cùng Tùng Tùng dùng chung, bởi vì khi nhìn thấy em bị Tùng Tùng chà đạp, cảm thấy rất 𝐤-í-𝐜-𝖍 ✝️-𝖍íⓒ-h, có lẽ do tôi cởi mở hơn so với bọn họ đi. Bảo bối, đến giúp chú hai nhũ giao đi, không giữ tốt hai bầu vú thì rất lãng phí."
"A ân... Anh... Em không được... Rất mệt..." Ninh Tiểu Tiểu cảm thấy đùi bản thân đã sắp rớt.
"Nhịn thêm chút nữa." Cung Đông càng dùng sức, anh cảm thấy bản thân cũng sắp bắn.
Công Tử Lạc không biết từ chỗ nào tìm được một ít bơ, vẽ loạn ở trên vú Ninh Tiểu Tiểu.
"Chú hai... Chú làm cái gì..." Ninh Tiểu Tiểu chỉ cảm thấy ⓝ𝐠ự·𝒸 mát mát, mà có thêm bơ bên trên khiến cô cảm thấy thật ghê tởm.
Công Tử Lạc 𝐜·ở·𝖎 🍳·⛎ầ·ռ của bản thân, giải phóng côn thịt đã sớm gắng gượng, hai tay đem hai cái vú Ninh Tiểu Tiểu kéo sát lại, sau đó đem côn thịt hướng trong khe hở sáp nhập.
T♓â·𝐧 𝐭·♓·ể Ninh Tiểu Tiểu vốn đang cao thấp rung động, nương theo lực đẩy này, Công Tử Lạc chỉ cần để con thịt vào giữa hai cái vú của thiếu nữ liền cảm nhận được k_ⓗ𝐨á_❗ ↪️_ả_𝐦.
Chỉ thấy côn thịt thô cứng bị bầu vũ trắng nộn của thiếu nữ vây quanh, nhờ có lớp bơ khiến côn thịt qua lại dễ dàng.
"Thật thích... cái vú Tiểu Tiểu thật mềm... Thích 𝖈𝒽·ế·ⓣ chú hai."
"Không phải tại cháu dùng sức làm, chú sao mà thoải mái được như vậy?" Cung Đông bất mãn hừ nhẹ.
"Đừng được tiện nghi còn khoe mẽ, nếu không thì thay đổi?" Công Tử Lạc lập tức phản kích.
"Ta muốn bắn." Cung Đông luật động nhanh hơn, côn thịt cấp tốc ở trong tiểu huyệt va chạm.
"Ba ba ba" âm thanh da thịt đ_ụռ_ⓖ 🌜_♓ạ_ⓜ không ngừng vang lên.
"Nha... A a... Nha ân..." Ninh Tiểu Tiểu r_ê_𝖓 г_ỉ. Rốt cục Cung Đông ♓𝖚п_ɢ 𝖍_ăп_g đâ-〽️ sâu vào trong tiểu huyệt, phóng thích toàn bộ т𝖎n.𝐡 𝖉ị𝖈.𝒽 vào trong cơ thể thiếu nữ.
Trên người Ninh Tiểu Tiểu đều bị mồ hôi làm ướt sũng, cảm giác tiểu huyệt co rút từng đợt nóng hổi, cả người cô rung động.
Trương Nghiên cũng không có nghỉ ngơi, mà ngồi cứng ngắc trước bàn, cửa k*hé*𝐩 ♓*ờ, động tĩnh ngoài cửa đều bay vào tai anh, lời nói đầy ◗â*𝖒 mỹ, tiếng ⓡ*ê*𝐧 r*ỉ kiều mị của Ninh Tiểu Tiểu, âm thanh t-♓â-п ✞𝐡-ể va chạm... Thì ra đàn ông Cung gia đã sớm không còn kiêng dè, Ninh Tiểu Tiểu đã thành người phụ nữ chung của bọn họ.
Ngón tay Trương Nghiên gắt gao nắm chặt, tâm tình của anh rất phức tạp, dưới đũng quần cự vật sớm đã cương cứng, trướng lớn.
Cung Đông cũng không có r.ú.т г.🅰️, ôm lấy cô đặt ở ghế tựa, để cô quỳ gối, nhếch 𝖒ôп●𝐠 lên. Côn thịt ở trong tiểu huyệt chậm rãi hồi phục, chậm rãi lấp đầy mỗi một khe hở, cảm thấy bên trong rất nhanh trở nê nhỏ hẹp.
"A a..." Ninh Tiểu Tiểu động đậy 〽️-ôп-𝐠 nhỏ. Công Tử Lạc nắm roi sắt của bản thân, mặt trên dính đầy bơ, anh đưa đến bên miệng Tiểu Tiểu, "Đến, giúp chú hai 𝐥ⓘ_ế_𝐦, 𝖑.ℹ️.ế.𝐦 thật sạch sẽ." Nói xong anh đem cự vật nhét vào miệng thiếu nữ.
Má thiếu nữ phồng lớn, gian nan ⓛⓘ-ế-𝖒 〽️ú*т, từng chút một 𝖑❗_ế_ɱ sạch bơ dính trên ԁư●ơ●n●🌀 𝖛●ậ●ⓣ.
"Ô ô... A ân..."
Đằng sau dươ*𝓃*𝖌 𝖛*ậ*𝐭 nhu cái nút chai chặn lại đang chậm rãi ⓡ●ú●† г●a, †●❗●п●𝒽 dị𝐜●𝖍 màu trắng chảy ra, anh lại lập tức sáp nhập, chậm rãi đi vào, khiến cô cảm nhận rõ ràng sự tồn tại của anh.
"Làm thế nào để cô ấy lập tức cao trào?" Cung Đông hỏi.
"Đem cô ấy giao cho chú đi, cũng nên để chú thoải mái một chút." Công Tử Lạc nói, đem cô dễ dàng ôm đến, để hai chân cô ở trên lưng bản thân.
Tiểu huyệt người phụ nữ không ngừng chảy ra ✞·ℹ️·𝐧·ⓗ ⓓ·ị·🌜·𝐡, từng giọt rơi ở trên đùi Công Tử Lạc. Anh mặc kệ, chỉ nắm côn thịt bản thân tiến vào tiểu huyệt còn đang ướt đẫm.
"Ừ ừ... rất trướng... Chú hai..."
"Ngoan, nhịn một chút, chờ chú hai động thì tốt rồi." Công Tử Lạc dỗ, đã hoàn toàn sáp nhập, hai tay anh ôm cô thoải mái giống như đang ôm một đứa bé sơ sinh.
Cung Đông ở bên cạnh nhìn, côn thịt mặc dù đã ăn qua một lần nhưng vẫn cứng rắn đỏ hồng.
"Bên trong thật ẩm, tiểu đệ đã em làm ướt." Công Tử Lạc cười cười nhìn nơi đang chặt chẽ kết hợp của hai người.
"Tiểu Tiểu, nói cho chú hai, G điểm ở nơi nào?" Công Tử Lạc xấu xa hỏi.
"Tôi không biết..." Ninh Tiểu Tiểu xấu hổ đem mặt chui vào trong lòng anh, "Các người thật xấu, chú hai xấu, anh trai xấu..."
"Chỉ có cha tốt phải không?" Công Tử Lạc mang theo 𝐦á-⛎ ghen nói, "Chiêu này sẽ không dạy cho anh trai, ai kêu em để ý anh ấy như vậy. Nhìn, hướng về phía trước đ·â·〽️, bốn mươi lăm độ, cô ấy sẽ kêu đau, nhưng mà cũng được 𝐤í*𝐜*♓ t*♓í*𝒸*𝖍 lớn nhất, nơi đó là điểm G." Công Tử Lạc vừa nói vừa động thắt lưng bắt đầu làm mẫu.
Ninh Tiểu Tiểu chỉ có thể liên tục thét chói tai. Cung Đông mắt lạnh gắt gao nhìn chằm chằm chỗ hai người ɢ❗_𝐚_o hợ_🅿️, nhìn vật to lớn đầy nam tính của chú hai ở trong tiểu huyệt của Ninh Tiểu Tiểu gần như tàn nhẫn đ.â.〽️ 𝐯.à.🔴 ⓡ_ú_𝖙 ⓡ_𝐚, anh biết lúc làm bản thân cũng là như thế này, anh có thể cảm nhận được lúc chú hai nói những câu kia, thật sự rất 𝖐íⓒ_h ✞_𝒽í_🌜_𝐡, là thị giác cùng cảm giác đều bị 🎋í-𝖈-♓ 🌴h-í-🌜-𝖍.
← Ch. 098 | Ch. 100 → |