Giường diễn
← Ch.051 | Ch.053 → |
Editor: Dâu Tây Nhỏ
Tại nơi quay phim mọi người đều đã rời đi chỉ để lại nhân viên công tác cùng hai vị đạo diễn. Hai diễn viên cũng đã thoát trần như nhộng, nhân viên công tác phần lớn đều là nam, Trần Băng Khiết lồ lõa cũng không có một tia ngại ngùng.
Đạo diễn yêu cầu hai diễn viên làm ra tư thế đã định, Công Tử Lạc nằm trên người Trần Băng Khiết, đầu chôn trong ngực cô. Theo góc độ quay tư thế của cả hai phi thường tuyệt đẹp, bờ mông rắn chắc của người đàn ông hơi nhô cao, bộ ngực no đủ của cô gái được người đàn ông ngậm lấy mút mát. Trong đầu Công Tử Lạc không ngừng hiện lên hình ảnh cùng Ninh Tiểu Tiểu làm tình, Trần Băng Khiết vuốt ve mái tóc anh, thở gấp, cô rõ ràng cảm giác được Công Tử Lạc cương, anh cứng rắn khiến cô động tình, thủy dịch sớm đã nhè nhẹ chảy ra, tuy rằng ngày thường Công Tử Lạc tựa hồ đối với cô rất có thành kiến, nhưng đàn ông dù sao vẫn là đàn ông, cô trần truồng bị anh cưỡi ở dưới thân, anh vẫn nổi lên phản ứng bình thường của đàn ông, nghĩ đến đây, khóe môi Trần Băng Khiết khẽ câu lên.
Đạo diễn hô ngừng, Công Tử Lạc lập tức đứng dậy, một vài cô gái ở đây đều đỏ mặt quay đầu đi, lại nhịn không được liếc nhìn trộm, thân hình người đàn ông này thật tốt, vật nam tính giữa hai chân quả thực rất lớn. Mà bộ ngực của Trần Băng Khiết hồng nộn nụ hoa săn cứng, bởi vậy ai cũng biết cô vừa mới động tình.
Đạo diễn đi tới khuyên bảo Công Tử Lạc hay là diễn thật, bằng không tư thế tiếp theo sẽ rất khó, mà Công Tử Lạc lại một lần nữa cự tuyệt. Anh nắm lấy hai chân Trần Băng Khiết, áp phía trên người cô, vật nam tính kề sát ở giữa hai chân cô, làm thành động tác ra vào. Theo góc quay, hai người hoàn toàn đang làm tình. Đôi môi đỏ mọng của Trần Băng Khiết phát ra âm thanh đầy kiều mị, tất cả mọi người ở đây đều ngừng hô hấp, hóa ra tư thế nguyên thủy nhất ở trong màn ảnh lại đẹp đến vậy.
Một cỗ chất lỏng phun lên phía trên nam căn của Công Tử Lạc, anh hơi nhíu mi, ngừng động tác lại, khẽ cúi thấp đầu bên tai Trần Băng Khiết nói.
" Cô quả là người phụ nữ dâm đãng." Nói xong, anh đứng lên, trợ lý nhanh chóng dùng áo khoác lên người cho anh, anh đối với đạo diễn nói: " Trận giường diễn này đã thỏa mãn yêu cầu của đạo diễn rồi chứ?" Sau đó, anh đi ra khỏi phòng.
" Cô ấy đâu?" Công Tử Lạc đổi xong quần áo liền nhìn Đại Hùng hỏi.
" Tiểu Viên cùng Ninh tiểu thư đã đi ra ngoài." Đại Hùng nói.
Khóe môi Công Tử Lạc gợi lên chút ý cười " Về khách sạn."
.
" Anh đã về rồi?" Ninh Tiểu Tiểu đứng ở bên cạnh xe hướng Công Tử Lạc vẫy tay, Công Tử Lạc nâng mi " Đi thôi, về khách sạn."
" Tôi sẽ không đi, tôi... Cần phải trở về." Trên mặt Ninh Tiểu Tiểu tràn ngập sốt ruột. Lúc này Công Tử Lạc mới phát hiện trên tay cô vẫn cầm hộp giữ ấm, mặt lập tức lạnh xuống.
" Không phải đã nói hôm nay không cần trở về sao?"
" Không được, mỗi buổi tối tôi đều phải thay Cung Đông đóng dấu bút ký, anh ấy, anh ấy sắp thi, không thể chậm trễ." Ninh Tiểu Tiểu giải thích.
" Thay Tùng Tùng đóng dấu bút ký?" Công Tử Lạc nhìn chằm chằm mặt cô " Tùng Tùng yêu cầu?"
" Phải." Ninh Tiểu Tiểu gật đầu " Anh để cho tôi trở về đi. Sau này có thời gian tôi lại đến gặp anh."
Công Tử Lạc hừ một tiếng " Tiểu tử đó ngay cả bút ký cũng cần em đóng dấu, nó sẽ không phải Cung Đông? Không phải là Cung Đông coi trọng em đó chứ, mỗi buổi tối em bồi giường cho nó?"
Ninh Tiểu Tiểu hoảng hốt, vội vàng xua tay " Không có, anh nói bậy bạ gì vậy!"
" Thật sự không có?" Công Tử Lạc hoài nghi nheo mắt " Tôi sớm đoán được sẽ có ngày này..." Biểu cảm trên mặt anh ngưng trệ một chút, lấy điện thoại di động ra bấm một dãy số sau đó đưa cho Ninh Tiểu Tiểu.
Ninh Tiểu Tiểu nhìn anh một cái, nhận lấy, là Cung Chính " Cha nuôi..."
" Nho Nhỏ, Lạc thế nào?" Bên trong điện truyền tới thanh âm đầy mệt mỏi của Cung Chính.
" Anh ấy..." Ninh Tiểu Tiểu lại nhìn thoáng qua Công Tử Lạc " Anh ấy tốt lắm..."
" Vậy thì tốt rồi..." Cung Chính trầm mặc một chút " Nho Nhỏ, hôm nay con cũng đừng trở về, ở lại với Lạc đi."
"... A..." Ninh Tiểu Tiểu ngây ngốc a một tiếng, trong lòng lại cảm giác bị cái gì đó đâm một nhát, hai người rơi vào trầm lặng, qua lúc lâu, Cung Chính mới cúp điện thoại, Ninh Tiểu Tiểu buồn bã cúi đầu.
Bên kia, Cung Chính mệt mỏi tựa lưng vào ghế ngồi, hai tay day nhẹ trán. Trương Nghiên đẩy cửa đi vào, liền thấy tình trạng của Cung Chính, anh bước tới.
" Ông chủ, để tôi giúp ngài mát xa một chút."
Cung Chính không nói gì, xem như ngầm đồng ý. Trương Nghiên đứng sau lưng anh, mát xa cho anh, thủ pháp phi thường thành thạo, xem ra đã có chút kinh nghiệm. Cung Chính nhẹ nhàng thở dài một tiếng " Tiểu trương, cậu cảm thấy Nho Nhỏ là cô gái thế nào?"
Trương Nghiên ngẫm nghĩ một lát mới nói " Là một cô gái đơn thuần, cũng rất đặc biệt."
Cung Chính cười cười " Nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ tôi chưa yêu ai, nhưng gần đây, tôi thường không tự chủ được nghĩ tới Nho Nhỏ, cô ấy thật sự rất đáng yêu, có đôi khi tôi hoài nghi bản thân đã yêu thương cô ấy."
Trương Nghiên trầm mặc, tay vẫn không ngừng động tác, anh biết anh cũng không cần lên tiếng, Cung Chính chỉ cần một kẻ biết lắng nghe.
Cung Chính tiếp tục nói " Lần đầu tiên tôi có ý nghĩ đem một cô gái về nhà, cô ấy mới mười bốn tuổi, những ngày về sau còn rất dài, cho dù tôi yêu cô ấy, lấy thân phận của tôi cùng địa vị đều không thể cùng cô ấy tiến tới..." Cung Chính nhắm mắt lại, thở dài một tiếng " Không chỉ có như thế, thời điểm Lạc nói nó cũng coi trọng Nho Nhỏ, tôi cư nhiên đồng ý nhường Nho Nhỏ cho nó, cậu ấy là em trai duy nhất của tôi, từ nhỏ đi theo tôi ăn không ít khổ, nó muốn sao trên trời tôi đều hái xuống cho nó, huống chi thứ nó muốn chính là một cô gái..."
Kỳ thực Trương Nghiên sớm đã đoán được này mối quan hệ này, chỉ là không do chính miệng Cung Chính chứng thực. Nếu cô gái kia không phải Ninh Tiểu Tiểu, sẽ không có chuyện rối rắm như hiện tại, bởi vì loại chuyện như vậy ở chốn quan trường nhiều lắm, đại gia đều gặp dịp thì chơi.
Nhưng Ninh Tiểu Tiểu không giống, Trương Nghiên nhìn ra được Cung Chính thật lòng thích cô, anh đem Ninh Tiểu Tiểu cho em trai, trong lòng cũng không cảm thấy thoải mái. Nếu Văn Thanh trừ bỏ anh còn cùng người đàn ông khác lên giường, anh không dám nghĩ tới, chỉ sợ chết tâm. Tuy rằng anh không biết cảm tình mà Cung Chính đối với Ninh Tiểu Tiểu đi tới bước nào, nhưng trong lòng Cung Chính thống khổ cùng rối rắm anh có thể lý giải.
" Kỳ thực trong lòng ông chủ đã nghĩ thông suốt." Trương Nghiên nói " Với địa vị của ngài không có khả năng cho cô ấy một cái danh phận, một ngày nào đó cô ấy cũng cùng người đàn ông khác kết hôn, cho nên ngài cũng sớm đã thấy, trong lòng cô ấy có ngài là được, mặc kệ cô ấy ở bên ai, ngài cũng đã là người đàn ông đầu tiên của cô ấy, cô ấy sẽ không quên ngài."
Cung Chính vỗ vỗ tay Trương Nghiên " Tốt lắm, cậu đi nghỉ ngơi đi, lát nữa, theo tôi ra ngoài họp."
Trương Nghiên gật đầu, yên lặng lui ra ngoài.
← Ch. 051 | Ch. 053 → |