Vay nóng Tinvay

Truyện:Chiếm Đoạt Tiểu Bạch Thỏ - Chương 031

Chiếm Đoạt Tiểu Bạch Thỏ
Trọn bộ 117 chương
Chương 031
0.00
(0 votes)


Chương (1-117)

Siêu sale Lazada


Không nghĩ tới câu đầu tiên Công Tử Lạc nói là đem đứa cháu đuổi đi " Con nít con nôi đừng hỏi nhiều, mau về phòng ngủ đi "

Công Tử Lạc dùng chân đá mạnh cửa phòng ôm Tiểu Tiểu vào trong, bỏ lại Cung Hạ đứng sững sờ tại chỗ. Cung Hạ đứng lặng một lúc lâu mới gật mình tỉnh lại, cậu năm nay mười ba tuổi, vào thời buổi truyền thông, tin tức bùng nổ như hiện giờ, không ngờ còn có một người tâm tư đơn thuần như Cung Hạ, cậu gãi gãi đầu, thật không biết chú hai và chị nhỏ đang làm cái gì. Tâm lý tuy rằng ngây thơ, nhưng sinh lý vô cùng thành thật phát sinh biến hóa, sau khi nhìn cảnh tượng của hai người đó, cả người cậu bắt đầu không thoải mái, câu liên tục uống hai ly nước lạnh mới phần nào hạ được cơn khô nóng trong người. Trở về giường nằm xuống, lại phát hiện 'cậu nhỏ' mọi khi vốn mềm nhũm, hôm nay lại dựng đứng, giống như cậy gậy của chú hai dùng để chọc vào giữa hai chân chị nhỏ, Cung Hạ cả kinh bật dậy, chạy vào phòng tắm ngâm thật lâu cho tới khi 'cậu nhỏ' mềm xuống mới lết về giường, mệt mỏi nhắm mắt ngủ.

Bên này, Công Tử Lạc vừa bước vào phòng liền đem Tiểu Tiểu đè lên cửa, hai chân cô gắt gao ôm chặt thắt lưng anh, khuôn mặt nóng bỏng chôn trong lồng ngực Công Tử Lạc, không chịu ngẩng đầu lên. Công Tử Lạc nắm cằm cô, cưỡng ép Tiểu Tiểu rời khỏi ngực mình, nhìn tới đôi gò má đỏ rực như táo chín, vừa giận vừa quẫn, cực kỳ đáng yêu, Công Tử Lạc không khỏi cười lớn, giọng điệu có chút trêu đùa.

" Thấy thế nào?"

Hai mắt Tiểu Tiểu cụp xuống, ấp úng " Vừa rồi... Tiểu Hạ..." Làm sao cô có thể mở miệng nói ra.

" Thẹn thùng?" Công Tử lạc xoa xoa chóp mũi của cô nói tiếp " Tuấn Tuấn thì biết cái gì, tôi cam đoan với em nó không hiểu hai chúng ta đang làm gì đâu. Bên trong còn trướng hay không? Hồi nãy tôi ôm em xuống cầu thang, cái miệng phía dưới cắn tôi thật chặt "

Tiểu Tiểu trợn mắt nhìn anh, khuôn mặt muốn nhỏ ra máu, phản bác " Tôi mới không cắn..."

" Còn nói không, ngay lúc này cũng cắn tôi chặt muốn chết " Dứt lời cặp mông săn chắc đẩy mạnh về trước.

" A..." Lưng Tiểu Tiểu dán lên cửa, côn thịt thúc mạnh vào trong, một cảm giác đê mê tê dại chạy dọc theo sống lưng.

" Không cần... thật chặt..." Tiểu Tiểu than nhẹ, lời nói vô cùng nũng nịu mị hoặc, nhưng cô cũng không nghĩ nhiều, côn thịt thật sự quá thô và dài, nhồi nhét vào tận sâu bên trong, đụng tới miệng tử cung, âm đạo nhỏ hẹp bị ép giãn ra, quả thật muốn nổ tung.

" Nơi nào chặt?" Đôi mắt tà mị nhìn cô chằm chằm, cười hỏi. Hai tay anh ôm lấy mông cô, động tác bỗng nhiên chậm lại, rút côn thịt, rồi lại mạnh mẽ đâm vào, rồi nhẹ nhàng rút ra, nhắm ngay khe thịt sưng đỏ, tiếp tục mạnh bạo xông vào.

" A... a..." Tiểu Tiểu kêu lên sợ hãi, mỗi một cú nhấn đều thật sâu, đụng tới giới hạn chưa từng khái phá bên trong u cốc. Công Tử Lạc nhếch miệng cười, tiếp tục không ngừng luật động, mỗi lần đều chạm tới điểm nhạy cảm của cô. Tiểu Tiểu bị khoái cảm đánh úp, cả người run rẩy sung sướng, khe huyệt bắt đầu co rút, xiết lấy cự vật bên trong, tựa như hàng ngàn cái miệng bé xíu hút chặt quy đầu của anh.

" Yêu tinh " Công Tử Lạc thở gấp, cô bé dưới thân lên cao trào, xém chút làm anh tước bỏ vũ khí đầu hàng, anh nở nụ cười xảo trá

" Hoá ra điểm G ở chỗ này "

Anh cúi đầu cắn mút bộ ngực sữa mềm mại, côn thịt vùi sâu trong âm đạo không dám nhúc nhích, chỉ cử động chút thôi anh sợ mình sẽ kiềm không nổi liền bắn ra, anh còn muốn làm thêm một lúc nữa, cảm giác cực hạn vui vẻ này anh vẫn còn muốn tiếp tục hưởng thụ. Tiểu Tiểu từ trong cao trào hừ nhẹ nói " A... đau.. đừng cắn mà... tôi không được... anh nhanh chút ra ngoài đi "

Đi ra ngoài? Công Tử Lạc nhíu mày, vừa gặm cắn nụ hoa, vừa thật sâu va chạm, âm thanh rên rỉ kiều mị của thiếu nữ vang lên. Rốt cục lần thứ ba Công Tử Lạc phóng thích bản thân mình, cả người thư sướng, mồ hôi đầm đìa, có điều côn thịt vẫn nhét bên trong khe huyệt mịn màng luyến tiếc đi ra.

Anh ôm Tiểu Tiểu nằm xuống giường, đem tóc vén ra hai bên tai giúp cô, mệt mỏi nhắm mắt.

" Có thể... đi ra hay không, thật khó chịu, rất căng..." Tiểu Tiểu nhẹ giọng cầu xin.

" Không, tôi muốn nhét vào trong " Công Tử Lạc tà ác nói.

" Không cần..." Tiểu Tiểu nhích nhích thân dưới muốn rời ra.

" Em muốn đem tôi ép khô mới chịu ngủ đúng không?" Anh liền hăm he.

" Không phải, tôi chỉ muốn anh rút ra..."

" Mơ tưởng, cái miệng nhỏ nhắn cắn tôi chặt như vậy, có phải muốn làm thêm lần nữa không? "

" Không có..."


" Gọi tôi êm tai, tôi tha cho em "

Gọi anh thế nào bây giờ, đầu óc Tiểu Tiểu choáng váng, thật không nghĩ ra nên nhỏ giọng thì thầm "... Lạc..."

" Em gọi anh tôi là ba nuôi, đương nhiên phải gọi tôi là chú, gọi chú Lạc đi " Công Tử Lạc yêu cầu. Một chút bộ dạng làm chú cũng không có, nhưng Tiểu Tiểu không còn hơi sức để tranh cãi, đành hùa theo.

" Chú Lạc "

" Về sau cứ gọi như vậy " Anh hôn lên môi cô nói tiếp " Ngủ ngon " Nói xong nhắm mắt đi vào giấc ngủ, Tiểu Tiểu nằm trong lòng anh không dám cử động mạnh rất nhanh vì mệt mỏi cũng ngủ theo.

Tiểu Tiểu bị tiếng chuông di động đánh thức, bàn tay Công Tử lạc đã mò ra khỏi chăn chụp lấy điện thoại trên bàn mắng.

" Anh thật sự là quỷ đòi mạng. Sáng nay 5 giờ phải quay? Được rồi, một lát cho xe tới đón tôi " Anh ném điện thoại lên bàn, quay đầu hỏi Tiểu Tiểu " Nghe được? Tôi phải lập tức đi, em sẽ nhớ tôi chứ? "

Tiểu Tiểu nhìn anh, nhẹ nhàng gật đầu, Công Tử Lạc nở nụ cười hài lòng, đè lên người cô, hai chân tinh tế của cô bị anh ép trước ngực.

" Thời gian không đủ, bằng không..."

Tiểu Tiểu hơi nâng mông lên, cự vật to lớn từ từ rút ra ngoài, đêm qua Công Tử Lạc bắn tinh ba lần, tiểu huyệt bị rót tràn đầy, côn thịt trở thanh nút chai đóng chặt, giữ lại chất lỏng trắng đục đặc sệt lại bên trong, vừa mở nút, hỗn hợp theo đó tuôn ra. Khe huyệt bị côn thịt nhét đầy cả đêm, chưa thể trở về hình dáng ban đầu, lỗ nhỏ hình chữ 'O' cùng dòng suối trắng sữa ào ào chảy ra, khiến Công Tử Lạc vừa say mê vừa vô cùng thỏa mãn.

" Không biết, khi tôi rút ra, hình dạng này tồn tại trong bao lâu?" Anh bắt cô nắm hai chân mình giang rộng, để khe huyệt hiện ra càng rõ ràng. Công Tử Lạc một bên mặc quần áo một bên chăm chú quan sát lỗ nhỏ.

" Em thật ngoan, nhanh đi tẩy rửa, tôi phải đi rồi " Công Tử Lạc vỗ vỗ mông Tiểu Tiểu hôn lên mặt cô một cái, xoay người đi ra khỏi phòng. Tiểu Tiểu ngồi phịch lên giường, thở dài một hơi.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-117)