Ấm áp
← Ch.08 | Ch.10 → |
Randall càng lúc càng đến gần, đều cảm giác được nhiệt độ hô hấp của đối phương ở trên mặt.
Mặt Lam Phong Ngữ càng ngày càng ửng đỏ. Tuy rằng là phụ nữ đã có chồng, nhưng trong lúc đó cô và Tần Thư Nam chưa có trải qua hành vi thân mật như vậy, ở phương diện này, cô hoàn toàn không có bất luận kinh nghiệm gì.
"Cái kia..."Lam Phong Ngữ vươn tay dùng một bàn tay để ở trong ngực đối phương, mặt đỏ hồng:"Cái kia, có thể tránh ra một chút, tôi phải đi."
"Bảo bối tên gọi là gì?" Randall dụ hoặc âm thanh.
Lam Phong Ngữ bị cặp mắt sắc lục kia mê hoặc, đem những câu hỏi của đối phương đều trả lời hết ra. Nếu không kịp thời phục hồi tinh thần lại, phỏng chừng thích mặc cái gì, nội y màu gì, chuyện tư mật đều sẽ bị bản thân mình tuôn ra hết.
Ngao ngô kêu một tiếng đem bản thân mình cả người chôn ở trong chăn, Lam Phong Ngữ cũng có nghe đến tiếng cười sang sảng của người đàn ông xa lạ kia.
Vỗ vỗ vị trí phồng lên ở trên chăn chắc hẳn là mông, Randall cười xấu xa:" Bảo bối, nhanh một chút đứng lên, chúng ta đi xuống ăn bữa sáng."
Lam Phong Ngữ thế này mới đáng thương hề hề nhô đầu ra, lại thiếu chút nữa bởi vì câu nói kế tiếp của Randall mà trực tiếp hộc máu.
"Tối hôm qua vận động thời gian dài như vậy, hiện tại khẳng định là mệt mỏi."
"Randall lấy ra một bộ quần áo mới đưa cho Lam Phong Ngữ đang ôm chăn ở trên giường:"Bảo bối, quần áo của em không thể mặc, nhìn bộ này có thích hợp không?"
Lam Phong Ngữ cầm lấy quần áo, anh đi ra ngoài " Lam Phong Ngữ chỉ vào cửa nói:"Tôi muốn thay quần áo."
Khó được, Randall luôn cà lơ phất phơ lần này không có ý xấu đòi ở lại trong phòng.
Lam Phong Ngữ rất nhanh thay đổi quần áo, số đo thật vừa vặn, trọng yếu hơn là kiểu dáng màu sắc bộ quần áo này vừa khéo lại phù hợp với thẩm mỹ của cô.
Cái người đàn ông kia...
Không hiểu, trong lòng Lam Phong Ngữ xuẩt hiện một loại cảm giác khác thường.
Thời điểm Lam Phong Ngữ theo trong phòng đi ra, Randall đang ở trước mặt bàn ăn chuẩn bị bữa sáng.
Bữa sáng làm theo kiểu Tây Âu, Lam Phong Ngữ ở nước ngoài sinh hoạt nhiều năm, nhưng Lam gia nhất định bảo trì thói quen ăn cơm Trung Quốc, cho lên ăn kiểu Tây Âu rất ít.
Nhưng hiện tại, nhìn trên bàn chỉ có sữa và bánh mì, thế nhưng cô lại có cảm giác như là một bữa cơm no đủ.
"Anh làm?" Có chút không dám tin nhìn người đàn ông vãn ống tay áo, giống như quý công tử cư nhiên biết nấu ăn?
Randall cười tà mị:"Loại này đơn giản có thể làm được, Nhưng bất quá nếu bảo bối có thói quen ăn cơm Trung Quốc, khả năng về sau anh phải đi học nấu ăn."
"Anh sẽ đi học nấu ăn?" Lam Phong Ngữ lại nghe đến chuyện kỳ quái nhất.
Một người đàn ông mà vì phụ nữ đi học nấu ăn, cô là vẫn chưa gặp qua.
Cho dù là cha cô, cái kia được xưng là yêu sủng vợ nhất, mà cũng chưa từng có ý niệm vì vợ mà đi học nấu ăn.
Người đàn ông trước mắt này, vừa nhìn là biết không phải người bình thường, quân tử xa nhà bếp, chẳng lẽ một chút anh ta cũng không để ý sao?
Chú ý tới Lam Phong Ngữ đang mang theo ánh mắt tò mò kinh ngạc kia, Randall đem tương mứt hoa quả đưa cho cô:"Thế nào? Chuyện này rất kỳ quái sao?Nhìn ánh mắt của bảo bối thật ngạc nhiên giống như đang nhìn động vật kỳ lạ.
"Không, không có gì." Lam Phong Ngữ nhanh chóng lắc đầu, sau đó đột nhiên bắt đầu nhớ tới đến việc ngày hôm qua, điện thoại di động thì tắt, bản thân thì đi cả đêm không về, hiện tại điện thoại hẳn là rất nhiều cuộc gọi nhỡ đi!
"Cái kia..."Có chút ngại ngùng nhìn người đàn ông đối diện đang dùng bữa, cử chỉ rất tao nhã, Lam Phong Ngữ cảm thấy bản thân mình còn có sự tình phía sau cần giải quyết, thật sự có chút mất hứng.
Randall nhíu mày:" Bảo bối có chuyện gì sao?"
"Anh có hay không nhìn thấy túi sách của tôi? Tôi muốn điện thoại cho người nhà, đỡ để cho họ lo lắng."
Randall hiểu rõ nháy mắt vài cái, sau đó buông cốc sữa trên tay xuống, dùng khăn ăn lau tay, trực tiếp vào trong gian phòng khác lấy cái túi sách ra.
"Anh là Randall. Bố lai. Bảo bối có thể trực tiếp gọi anh là Randall, đương nhiên nếu có thể gọi DARLING thì anh càng vui vẻ hơn."
Thời điểm Lam Phong Ngữ tiếp nhận túi sách, Randall cúi người ở bên tai cô âm thanh nóng bỏng nói, lại dẫn đến làm cho khuôn mặt cô một trận đỏ mặt, tim đập nhanh.
← Ch. 08 | Ch. 10 → |