Tuyệt tình
← Ch.47 | Ch.49 → |
Thời điểm Randall bưng một phần bữa sáng dinh dưỡng đơn giản đi lên vừa khéo nghe được bảo bối nói câu nói kia.
Lập tức, một loại khó có thể một chữ nói hết cảm giác tuyệt vời liền ở trong lòng anh dâng lên, mà đang cầm bữa sáng tay đều bắt đầu không chịu khống chế run run.
Anh biết bản thân mình bây giờ thành bộ dạng nào, bởi vì một câu nói vô tâm của cô liền rung động đến độ như thế này.
Nhưng là, anh không có biện pháp khống chế bản thân mình, vì cô không phải là của người khác, là bảo bối của anh a.
Cái kia bảo bối đã căm rễ vào trong lòng anh theo từ vài năm trước, khiến cho tinh thần anh nhộn nhạo?
Đứng ở ngoài cửa đợi cho đến lúc bảo bối nói chuyện điện thoại xong, sau đó mới bưng bữa sáng đi đến tiến vào.
Nghe được tiếng đẩy cửa, ở sáng sớm ánh mặt trời chiếu rọi xuống, Lam Phong Ngữ vừa quay đầu lại liền thấy được người đàn ông tuấn mỹ kia, khóe miệng tươi cười không chịu được khống chế nở rộ ra: "Randall..."
"Đến, bảo bối, trước ăn một chút gì đừng để đói bụng. Đây là lần đầu tiên anh làm, khả năng hương vị không tốt lắm, đừng ghét bỏ nga."
Randall cười khẽ tiến lên, đem bữa sáng đặt ở trên bàn, sau đó lôi kéo cô ở một bên ngồi xuống thuận tiện ở trên mặt cô hôn một cái.
Tối hôm qua trải qua sự tiếp thân mật như vậy, cho nên quan hệ giữa hai người giống như trở nên càng thân mật.
"Bảo bối, hôm nay em nghỉ ngơi cho tốt, Power chuyện tình bên kia anh sẽ xử lý tốt. Đợi cho đến lúc chuyện này xử lý hết, chúng ta liền lập tức trở về kết hôn thế nào?"
Nhắn tới đến kết hôn, ánh mắt Randall liền tỏa sáng.
Lam Phong Ngữ có chút ngượng ngùng, lại vẫn là gật đầu, "Được."
Hiện tại, Randall là người đàn ông của cô, xảy ra chuyện gì, có anh làm chủ là đến nơi.
Nghĩ đến từ nay về sau là không có bất luận gánh nặng tâm lý nào, liền ỷ lại Randall, trên mặt Lam Phong Ngữ dào dạt ra một loại tình yêu cuồng nhiệt sáng rọi, đều là quyến rũ phong tình, so với trước kia tinh thuần động lòng người hiện tại càng tăng thêm không ít thành thục phong tình.
Đây là một sự biến hóa từ cô gái trở thành phụ nữ, nghĩ đến là bản thân mình khiến cô trở nên tốt đẹp như thế, trong lòng Randall cũng tràn đầy, thỏa mãn đến không được.
"Bảo bối, cảm ơn em."
Bị câu nói này của Randall làm cho cô xấu hổ đến vẻ mặt đỏ bừng, Lam Phong Ngữ không dám ngẩng đầu nhìn anh, chính là thấp giọng lẩm bẩm: "Có cái gì cảm ơn, dù sao đều là loại quan hệ này."
"Khấu khấu!"
"Thiếu gia, thiếu gia!"
Dồn dập tiếng bước chân theo ngoài cửa truyền đến, sau đó truyền ra âm thanh quen thuộc của Phỉ dong.
Randall thu hồi vẻ mặt tươi cười trên mặt, lạnh lùng nói: "Chuyện gì? Ai cho bà đi lên, không quy củ như vậy, không phải đã nói không có sự cho phép của tôi thì không một ai được đi lên lầu sao?"
Anh là một người phiết khích, không chỉ ở thân thể, mà còn ở tình cảm, trừ phi là được anh đồng ý, bằng không thế giới của anh quyết không cho lưu lại dấu vết của người ngoài.
Mà trên lầu, là lãnh vực riêng tư của anh, trừ bỏ anh cùng bảo bối hai người, bất luận kẻ nào cũng không được tùy ý đi lên.
Phỉ dong bị giật nảy mình, tuy rằng cách cửa không nhìn thấy biểu tình của bà, nhưng thật hiển nhiên là người ta đều sẽ bị cái bộ dạng này của Randall cái dạng dọa đến.
Trước mặt người ở bên ngoài, anh vốn là người đàn ông lãnh khốc tà mị, sâu không lường được, thân phận cao quý làm cho người ta chỉ có thể ngưỡng mộ. Nhưng là ở trước mặt Lam Phong Ngữ, anh cũng chỉ là một người đàn ông bình thường.
"Thiếu gia, thực xin lỗi, tôi... Tôi, chính là..."
Phỉ dong lắp bắp, đứng cả buổi cũng chưa nói được đề tài chính đi lên.
Như vậy, không chỉ có Randall, liền ngay cả Lam Phong Ngữ cũng đều có chút phiền chán.
Vừa thấy đến bảo bối nhíu mày, tâm tình Randall cũng đi theo trở nên hỏng bét, ngữ khí cũng càng thêm không kiên nhẫn: "Rốt cuộc chuyện gì, nếu không nói liền cút đi xuống cho tôi."
"Thiếu gia Bá cát tư đến, cậu ta muốn đi lên tìm theo thiếu gia, còn dẫn theo rất nhiều người."
Phỉ dong rốt cuộc tỉnh táo lại, tuy rằng thanh âm còn rất run run hơn nữa nói cũng nhỏ, cũng may là không lắp bắp, cuối cùng đem sự tình nói rõ ràng. Randall không vui nhíu mày, thiếu gia bá cát tư phải nói là Alex, ngày hôm qua không phải đã đem sự việc nói rõ ràng rồi sao, cậu ta còn tới để làm gì?
Đối với bạn tốt này tương giao lâu năm, Randall hiện tại cũng không có dĩ vãng nhẫn nại.
Trên thực tế, cho dù là người thân mật nhất với anh, nhưng chỉ cần thương tổn bảo bối, anh sẽ lập tức đưa người đó biến mất trên thế giới.
Thật hiển nhiên, Alex cũng Shirley đã mất đi tư cách trở thành bạn của anh, trừ phi bọn họ làm ra chuyện gì đến hảo hảo bổ cứu một phen.
"Để cậu ta dưới chờ tôi, tôi sẽ đi đến."
Hơi chỉ suy xét, Randall rất nhanh làm ra vẻ quyết định.
Lam Phong Ngữ một mặt kinh ngạc theo dõi anh, tuy rằng cùng anh ở chung không lâu, nhưng cũng hiểu biết được tính cáu kỉnh của anh, bây giờ anh đi xuống, khắng định là muốn làm chuyện gì.
"Randall, anh..."
Vừa nghĩ đến âm mưu tối hôm qua của Shirley thiếu chút nữa thì... Lam Phong Ngữ liền cảm thấy nghĩ mà sợ, trên mặt tái nhợt, ánh mắt đều có chút run run.
"Yên tâm, bảo bối, anh sẽ không bỏ qua cho bất luận người nào có ý đồ khi dễ em. Shirlay phạm vào điều anh kiêng kị, nên phải trả giá đại giới. Liền tính cô ta là em họ của Alex thì thế nào, căn bản so ra kém bảo bối một đốt ngón tay."
Randall vỗ vỗ bả vai Lam Phong Ngữ, sau đó đem dao nĩa đưa cho cô: "Trước ăn cái gì đi, ăn xong chúng ta cùng nhau đi xuống."
Lam Phong Ngữ không nghĩ đối mặt với những người có liên quan đến người phụ nữ kia, nhưng biết Randall làm như vậy khẳng định bản thân mình có dụng ý, liền gật gật đầu: "Được."
Chính là cô ăn không vô.
Randall luôn luôn cẩn thận chú ý phản ứng bảo bối, hiện tại thấy bộ dáng cô ăn không vô, chạy nhanh nói: "Bảo bối, đây là lần đầu tiên anh làm bữa sáng nga. Đừng vì những người không liên quan mà lãng phí tâm huyết của anh, như vậy anh rất đau long. Cả đêm mệt mỏi, khẳng định đã sớm đói bụng, càng muốn hảo hảo ăn một chút gì. Anh không hy vọng em bởi vì những người này mà để bản thân mình đói bụng."
Lam Phong Ngữ đang nghe đến "cả đêm mệt mỏi" khuôn mặt có chút hơi hơi đỏ lên, một lát sau mới nhẹ giọng "Ân" thanh, vốn có chút hậm hực tâm tình cũng biến tốt lên rất nhiều.
Ăn một lát bánh mỳ, nướng hơi cháy một chút, nhưng vẫn là ăn ngon lắm, có khả năng là vì người trong lòng làm.
"Ăn ngon lắm."
Buồi cười nhìn Randall một mặt khẩn trương, Lam Phong Ngữ cười khẽ gật đầu.
Randall thế này mới nhẹ nhàng thở ra, cũng cầm lấy bữa sáng của mình đứng lên ăn.
Ân, hương vị quả thật không sai, tuy rằng so ra kém với đầu bếp trong nhà làm, nhưng là dù sao cũng là lần đầu tiên thôi, lần đầu tiên có thể làm đến bộ dạng này, thiên tài a.
Nhìn biểu tình trên khuôn mặt Randall giở tính trẻ con đắc ý, Lam phong Ngữ nhịn cười, uống sữa.
Tuy rằng chỉ là bữa sáng đơn giản kiểu Châu Âu, hơn nữa phía dưới còn có người đang chờ, nhưng bởi vì trong lòng hai người đều có nhau, âu yếm, cho nên tâm tình hai người tốt lắm, trong phòng tràn đầy ấm áp phấn hồng phao phao.
So với bọn họ bên này nùng tình mật ý, còn ở trong phòng khách dưới lầu, Alex mang tâm tình chờ đợi đã không còn tốt như vậy, cũng không thích ý như vậy.
Lo lắng ở trong phòng khách đi đi lại lại, càng không ngừng ngẩng đầu nhìn em cửa thang lầu, lo lắng chờ thân ảnh quen thuộc kia xuất hiện.
Đợi cho đến lúc rốt cục Randall cũng ôm Lam Phong ngữ xuất hiện tại cửa thang lầu, Alex đã gấp đến độ đầu đều nhanh hơi nước.
Vừa thấy đến anh, liền cố không lên lễ phép cái gì trực tiếp chạy tới hô lớn: "Randall..."
Randall khôn lưu dấu vết nhíu mày, mà một bên Lam Phong Ngữ tắc là vì cả người bủn rủn vô lực chỉ có thể tựa vào trên người anh, chú ý tới động tác nhíu mày của anh, nhẹ nhàng nhéo một chút lòng bàn tay anh.
Cúi đầu nhìn đến bộ dáng trấn an của bảo bối, tâm tình Randall cực tốt, khi nhìn Alex không kiên nhẫn cũng đi theo tiêu tán rất nhiều.
"Cậu tới làm gì?"
Đi đến trước sofa giúp đỡ bảo bối ngồi xuống, sau đó đưa qua cho cô chiếc gối ôm dựa vào, Randall thế này mới có thời gian hỏi Alex bên kia xấu hổ không thôi.
Nếu là bình thường, Alex khẳng định hội cảm thấy bất mãn, nhưng là hiện tại, anh ta đã không rảnh bận tâm này đó.
Vội vội vàng vàng vọt tới trước mặt Randall, há mồm nói một câu: "Shirley đâu, cậu đem Shirley như thế nào? Em ấy ở đâu?"
Vừa nghe được cái kia tên, Lam Phong Ngữ liền theo bản năng khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bạch, Randall vốn là mặt không chút thay đổi, nhưng khuôn mặt càng là lộ ra một cái lạnh lùng độ cong: "Cô ta ở đâu đâu có chuyện gì liên quan tới tôi?"
Alex vừa thấy cậu ta phản ứng chỉ biết cơn giận của cậu ta còn sót lại chưa tiêu, nghĩ đến lão nhân trong nhà buộc bản thân mình đến tìm cậu ta cầu chuyện tình, nhưng lại là một trận đau đầu.
Nếu không phải là bọn họ bình thường luôn sủng Shirley khiến nó muốn làm cái gì thì làm mà một điểm cũng không cố kị cảm thụ của người ta, thậm chí còn dạy bảo đi tranh thủ cùng Randall ở cùng một chỗ sẽ phát sinh nhiều chuyện tình sao như vậy sao?
Hiện tại đã xảy ra chuyện, một đám cũng không ra mặt, lại làm hại anh chọc một thân tinh.
"Randall, việc làm của Shirley tôi thay em ấy nói một tiếng thật xin lỗi cậu. Nhưng là nếu cậu đã trừng phạt rồi, vậy để cho tôi dẫn người trở về. Một đám lão nhân ở trong nhà không ngừng ở bên tai tôi nhắc tới, liền xem chúng ta đã quen biết nhiều năm như vậy, cho tôi một cái mặt mũi đi."
Alex phóng thấp tư thái cầu xin.
Trên thực tế, anh ta cũng không muốn làm chuyện này.
Ai làm chuyện, trách nhiệm nên phải để cho bản thân người kia phụ trách, đây là nguyên tắc nhất quán vững chắc của anh ta.
Hơn nữa, Randall hiển nhiên rất tức giận, lúc này ai tiến lên đều là mắng trách móc,
Randall khẳng định hận chết anh.
Haiz, anh sao lại đáng thương như vậy, chuyện tốt không tới phiên, chuyện xấu cũng là đầy một cái sọt.
"Alex, Shirley đã bị trừng phạt, về sau tôi không muốn nhìn đến cô ta."
Randall chậm rì rì đã mở miệng, tay luôn luôn nắm Lam Phong Ngữ, hai người đối diện khi đáy mắt toàn là ăn ý ngọt ngào.
Nhìn đến một màn trước mắt, Alex nỗ lực xem nhẹ trong lòng ê ẩm cảm giác. Tuy rằng ngay từ đầu chỉ biết cô là thuộc về Randall, nhưng là khi thời điểm chính nhìn đến trong lòng còn là có chút không bỏ xuống được.
Đặc biệt đang nhìn đến cô lưu chuyển thành cái dạng này phong tình quyến rũ vô hạn tình, Alex từ nhỏ đã chơi trò bụi hoa tại sao lại nhìn không ra này đó là bởi vì sao?
Cô, hoàn toàn triệt để chỉ có thể là người của anh ta thôi.
Tuy rằng ánh mắt như trước trong suốt mê ly, nhưng cảm giác lại thay đổi, có một chút hương vị của người phụ nữ.
"Khụ khụ."
Nhìn đến ánh mắt Alex nhìn chằm chằm vào bên người bảo bối, tâm tình Randall vốn là không là tốt lắm nhưng lúc này càng là hỏng bét tới cực điểm, không có chút nào che dấu tức giận ho khan vài tiếng, sau đó cảnh cáo trừng mắt nhìn Alex liếc mắt một cái. Alex cả kinh, vì vừa rồi đáy mắt Randall toát ra đến sát ý mà kinh hãi.
Không cần hoài nghi, vừa rồi ánh mắt Randall nhìn anh ta cũng là thực rõ rành rành nghĩ muốn giết anh ta, liền làm cho này vài lần sao? Không nghĩ tới cậu ham muốn chiếm hữu cư nhiên đến độ như thế này.
Chương 19: Tuyệt tình (4)
"Tôi mang cậu đi gặp cô ta, về phần cậu có nhìn đến cái gì, thì xin mời chuẩn bị tâm lý thật tốt. Tôi cũng muốn làm cho người ta biết, đây là sự trừng phạt vì đã chạm vào điểm mẫu chốt của tôi."
Randall nhàn tản sung túc ngồi ở trên sofa, tuy rằng là cười, nhưng ánh mắt lại rất lãnh, làm cho người ta giống như đang ở trong hầm băng. Trong lòng Alex "Đăng" một tiếng, nhưng cũng ko dám tỏ vẻ xuất ra, chỉ ở trong lòng tưởng tượng đợi lát nữa sẽ gặp đến tình huống tệ nhất là cái dạng gì.
Nhưng là, khi toàn bộ hết thảy đều chân chân thực thực xuất hiện ở trước mặt anh ta, anh ta lại đột nhiên phát hiện, bản thân mình đối với Randall chưa bao giờ từng hiểu biết. Cậu ta ngoan, cậu ta tuyệt, cũng xa xa vượt quá sức tưởng tượng đoán trước của anh.
Tối hôm qua Shirley còn là minh tinh diễm lệ động lòng người, nhưng bây giờ lại giống như một đứa trẻ quậy phá nằm ở trên mặt đất. Trên người không có mặc bất luận cái gì này nọ, quần áo đều hóa thành mảnh nhỏ phân tán ở một bên.
Mà ở bên người cô, còn có mấy người đàn ông cao tráng cũng lõa đồ, trong không khí tràn ngập mùi vị tanh tức.
Làn da trắng nõn của Shirley đã sớm trở nên xanh tím một mảnh, mặt trên tràn đầy dấu vết không sạch sẽ.
Người sáng suốt vừa thấy đến cảnh tượng này liền có thể thấy được là đã xảy ra chuyện gì, Alex nỗ lực ức chế bản thân mình phẫn nộ, nhưng là khi đang nhìn đến một bên giá máy quay phim, toàn bộ nhẫn nại đều hỏng mất, bay thẳng đến Randall rít gào ra tiếng: "Cậu đối với Shirley làm cái gì? Em ấy là con gái nha, cậu làm sao có thể làm chuyện tàn nhẫn đối với em ấy như vậy?"
Liền tính Shirley luôn luôn phóng túng, ở trên vấn đề nam nữ đều thật nhiệt tình, nhưng là hướng như bây giờ một cô gái cùng với mấy người đàn ông phát sinh quan hệ, nhưng lại quay ghi lại. Chuyện này mặc kệ đối với ai mà nói đều là hội trực tiếp làm cho hỏng mất nha.
Randall miễn cưỡng cười: "Thật tàn nhẫn sao?"
"Đương nhiên, này so với đánh mắng trách móc một chút cái gì vẫn là tàn nhẫn hơn? Randall, tôi ngược lại thật sự là nhìn lầm cậu, không nghĩ tới cậu cư nhiên thật sự tuyệt tình đến như thế này." Alex phẫn nộ hét lớn.
Randall cười lạnh, giữ chặt xem bất quá suy nghĩ muốn vì mình nói chuyện bảo bối, khóe mắt hơi hơi khơi mào: "Quả thật là rất tàn nhẫn."
Trong lòng Alex một chút, đột nhiên phát hiện giống như có chỗ nào không quá thích hợp, nhìn bộ dáng cười lạnh của Randall, trực giác cho biết câu kế tiếp mà cậu ta muốn nói sẽ khiến mình chấn động.
"Ngày hôm qua nếu không phải tôi tới kịp thời, hôm nay người nằm ở trong này sẽ không phải cô ta mà là bảo bối. Đối với một cô gái mà dùng loại thủ đoạn này, quả thật là tàn nhẫn đến cực điểm. Alex, cậu cũng nên đến hỏi một chút, Shirley tại sao lại tàn nhẫn quyết tâm dùng loại thủ đoạn này đối với một cô gái vô tội?"
Randall vừa nói xong, cả người liền yên lặng.
Anh ta rốt cục đã biết, vì sao lần này Randall lại biểu hiện lãnh khốc như vậy, nguyên lai, nhưng lại là vì...
Shirley thế nhưng lại muốn dùng đàn ông đi vũ nhục cô gái tình thuần mặt như nước kia, nhìn sắc mặt người đứng ở bên cạnh Randall có chút tái nhợt, tâm tình Alex cũng trở nên càng ngày càng phức tạp.
"Phía trước tôi đã cảnh cáo các người hãy quản tốt Shirley, tôi còn gọi điện đến cho tộc trưởng các người nói chuyện. Nhưng là thật rõ ràng các người cũng không có đem lời nói của tôi để ở trong lòng.
Tối hôm qua Shirley mua chuộc giám khảo ở lễ trao giải, khiến hắn đi uy hiếp Power làm cho bảo bối tham gia tụ hội lần này. Sau đó tìm mấy người đàn ông, đem bảo bối lừa đến phòng này, sau đó làm cho mấy người đàn ông kia vũ nhục bảo bối gồm cả quá trình quay chụp. Đây, đều là chuyện tốt của Shirley nhà các người. Tôi chẳng qua gậy ông đập lưng ông mà thôi."
Randall cười đến càng thêm tà mị, chính là ánh mắt cũng lãnh làm cho người ta phát run: "Độc nhất là lòng dạ đàn bà, gia tộc bá cát tư giáo dục người như vậy, quả thực không giống ai."
← Ch. 47 | Ch. 49 → |