Vay nóng Tinvay

Truyện:Chồng Tôi Là Đại Ca Giang Hồ Nguy Hiểm - Chương 195

Chồng Tôi Là Đại Ca Giang Hồ Nguy Hiểm
Trọn bộ 492 chương
Chương 195
0.00
(0 votes)


Chương (1-492)

Siêu sale Lazada


<images> Giang Nhu nhịn không được lo lắng, "Anh bận mà vẫn đến sao?"

Lê Tiêu nở nụ cười một tiếng, "Vẫn được."

Anh với Chu Kiến dự định làm đâu chắc đấy, mở tiệm trước, vừa dự trù tài chính vừa tạo danh tiếng, chờ sang năm có tiền lại làm sản phẩm.

Mà trong khoảng thời gian này, anh vừa vặn có thể làm công việc chuẩn bị với Chu Kiến, ngành bọn họ muốn làm chính là ngành sản xuất đồ ăn vặt, sau khi đi sâu vào tìm hiểu thì phát hiện thứ phải làm rất nhiều, nguyên liệu nấu ăn, sản phẩm đóng gói, hợp tác nhà xưởng, ...

Nhiều lắm, mỗi một dạng đều cần tiền.

Bởi vì vậy, anh sẽ không từ chức, chuẩn bị sống qua khoảng thời gian này, cho dù thâm hụt tiền còn có tiền lương của anh chống, chờ trong cửa hàng có lợi nhuận thì từ chức.

"Bọn anh thuê một cửa hàng ở trung tâm khu phố, Chu Kiến đang tìm người trang trí."

Bởi vì anh đi theo Thường Dũng, quen không ít người làm xây dựng, về trang trí có thể tìm được rất nhiều con đường tiết kiệm tiền.

Lê Tiêu nói những cái này Giang Nhu không phải hiểu lắm, cô chưa từng mở cửa hàng nhưng cũng hiểu bây giờ Internet không quá phát triển, nếu anh muốn bán đồ ăn vặt, trước tiên vẫn phải tạo ra danh tiếng, có người mua mới dễ mở rộng sản xuất.

"Anh có kế hoạch là tốt rồi, về sau anh cũng có thể học người ta làm trên TV, tất cả mọi người nói ngoại hình của anh còn đẹp hơn ngôi sao trên TV, cùng lắm thì anh cứ tự mình đại ngôn cho mình, chắc chắn có thể bán lớn."

Lê Tiêu nghe thế nở nụ cười, hỏi một câu, "Vậy còn em?"

Giang Nhu nghe không hiểu, "Cái gì?"

Âm thanh Lê Tiêu trầm thấp nói: "Em cũng cảm thấy anh đẹp hơn ngôi sao sao?"

"..."

Giang Nhu đỏ mặt lên, không nghĩ tới anh hỏi thẳng như vậy, câu này bảo người ta trả lời như thế nào, nói đẹp hơn thì chắc chắn anh sẽ đắc ý trong lòng, không nói lại có vẻ mình mạnh miệng.

Mím môi, cười hỏi lại, "Anh đoán xem?"

Lê Tiêu buồn cười lên tiếng, "Không đoán được."

"Bỏ đi."

Giang Nhu sợ anh hỏi lại, nói sang chuyện khác: "Nghe nói cửa hàng thực phẩm phải làm rất nhiều giấy chứng nhận, anh có làm chưa?"

Lê Tiêu nghe hỏi thế, nhân tiện nói: "Có đang làm." Giọng điệu Giang Nhu nghiêm túc một chút, "Phải làm, nếu không sau này dễ gặp chuyện không hay."

"Được."

Khi cúp điện thoại, Giang Nhu bảo cô bé ngồi ở bên cạnh kêu hai tiếng cha.

Bây giờ cô nhóc đã có thịt, một tay Giang Nhu cũng không ôm cô bé nổi, bèn đặt điện thoại bên cạnh cô bé, tự mình đứng ở trước mặt ôm cô bé.

Lê Tiêu ở đối diện còn chuẩn bị nói cái gì, nghe xong lời này, nháy mắt im lặng, chờ cô nhóc gọi anh.

Nào biết cô nhóc cũng không cho mặt mũi chút nào, miệng phát ra "Mẹ mẹ" không tiêu chuẩn.

Giang Nhu cười ra tiếng, nói với điện thoại, "Cái này thực sự không trách em được, sáng nay còn kêu anh đó.". Bạn đang đọc t𝘳𝘂𝐲ện tại — T 𝘳 U ⅿ t 𝘳 𝘂 𝐲 ệ n﹒𝓥n —

Lê Tiêu ở trong điện thoại cũng cười, "An An, gọi cha."

Cô nhóc vươn tay túm lấy dây điện thoại, Giang Nhu sợ cô bé túm hỏng, nâng lên một chút không cho cô bé chạm, nào biết tay cô nhóc không thành thật, trực tiếp đè xuống vật lồi ra trong tay cầm điện thoại.

Giang Nhu chỉ nghe thấy trong điện thoại truyền đến một tiếng "Tích ——", hai bên cắt đứt.

Trước khi bị cúp, Lê Tiêu ở đối diện còn bảo An An gọi cha.

"..."

Vẻ mặt cô nhóc vô tội, thấy mẹ nhìn mình, còn nhếch môi cười vui vẻ, lộ ra hai cái răng gạo trắng trắng, trông có vẻ cực kỳ đáng yêu.

Giang Nhu hôn mặt cô bé, "Thật đúng là con gái ngoan của cha con."

Thời gian kế tiếp, Giang Nhu ở trong nhà chờ tin tức.

Thừa dịp gần đây cấp hai còn chưa nghỉ, Giang Nhu dẫn Lê Hân đến trung học trong huyện nhìn thử, trong huyện có hai trường trung học, Tam Trung và Tứ Trung.

Hai trường trung học có từng đặc điểm, Tam Trung có niên đại lâu dài, lực lượng giáo viên hùng hậu. Tứ Trung xây dựng chưa tới vài năm, là trung học tư nhân sau này, thiết bị dạy học tương đối mới, một một số cha mẹ lo lắng thành tích đứa nhỏ không xuất sắc, vào Tam Trung bị người ta so sánh, không nhận được sự chú ý của giáo viên nên đưa đứa nhỏ đến Tứ Trung học.

Hai năm nay Tứ Trung còn rất lợi hại, có một số học sinh có thành tích bình thường đi ra, thi cấp ba cực kỳ cao, chẳng qua học sinh như thế dù sao cũng là số ít, phần lớn vẫn là học sinh bình thường.

Giang Nhu cũng không xác định chọn trường nào, bèn dẫn Lê Hân qua nhìn thử.

Cuối cùng Lê Hân lựa chọn Tứ Trung.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-492)