Chung giường
← Ch.27 | Ch.29 → |
Ninh Quân Hạo nhìn thấy vẻ mặt nửa tin nửa ngờ của Hoa Ngữ Nông, sắc mặt lập tức trở nên lạnh lùng, kéo giãn khoảng cách mập mờ của hai người. Anh không thích những người phụ nữ đa nghi như vậy, cũng không hề nghĩ rằng đó là vấn đề của mình. Bình thường, anh vẫn cho rằng làm phu nhân của mình ít nhất phải chắc chắn một điều là, tuyệt đối tin tưởng anh. Biểu hiện khác thường của Hoa Ngữ Nông ngày hôm nay, anh biết đó là ghen, và anh cũng đã vô cùng kiên nhẫn đi dụ dỗ cô, chẳng qua kiên nhẫn của anh có hạn, cho nên hiện tại anh không có ý định muốn tiếp tục dây dưa vấn đề này cùng với cô nữa.
"Nếu mọi chuyện thật sự giống như những gì em tưởng tượng, em cho là Ninh phu nhân ngày hôm nay vẫn còn là em hay sao?" Anh lạnh lùng bỏ lại một câu như vậy, sau đó xoay người đi về phía nhà tắm.
Hoa Ngữ Nông không nghĩ tới anh sẽ nói với mình những lời như vậy. Đây là anh đang muốn chứng minh mình và Trần Nhược Hồng thật sự không có gì đúng không? Vậy thì tại sao cô nghe xong lại cảm thấy trong lòng lạnh buốt chứ?
Cô biết anh cưới mình không phải bởi vì tình yêu, thế nhưng, vì sao lại phải nói ra điều đó?
Anh cho cô biết rõ ràng như thế, rằng anh sở dĩ lấy cô chẳng qua bởi vì anh chưa gặp được người mình thực sự yêu mến mà thôi, điều này làm cho người luôn coi mình chính là vợ của anh từ lâu như cô làm sao có thể chịu nổi?
Có chút ảo não đánh vào đầu mình, cô bắt ép bản thân không được nghĩ nhiều nữa, người kiêu ngạo như Ninh Quân Hạo nói ra điều đó cũng không có gì là lạ, đúng thế, không chút kỳ lạ. Có lẽ anh nói không sai, Trần Nhược Hồng thật sự là bạn bè nhiều năm với anh, nếu giữa bọn họ ngày ấy thật sự có phát sinh bất cứ mối quan hệ nào vượt qua tình hữu nghị, như vậy vì sao anh lại không cưới Trần Nhược Hồng, mà lại lựa chọn một người mình không có chút tình cảm như cô để kết hôn chứ?
Nghĩ đến đây, cô liền cho rằng có lẽ mình đã suy nghĩ hơi nhiều, cũng có lẽ cảnh tượng mình nhìn thấy hôm nay chỉ là một hiểu lầm nào đó.
Trong sách không phải thường hay nói thế sao? Những gì mắt thấy chưa chắc đã là thật. Nhất định là như vậy. Vừa nghĩ đến đây, Hoa Ngữ Nông liền cảm thấy lòng mình thoải mái hơn không ít.
Vén chăn lên, cô nằm trên giường nhưng hoàn toàn không có chút buồn ngủ, mở mắt thật to nhìn trần nhà. Trong phòng tắm truyền đến tiếng nước ào ào chảy, Hoa Ngữ Nông nghe thấy âm thanh không chút rõ ràng kia, trong đầu bỗng hiện ra thân hình cao lớn của Ninh Quân Hạo, nghĩ đến việc mình lại đi tưởng tượng đến thân thể anh, cô liền xấu hổ đỏ bừng mặt như trái táo chín mọng, nâng tay vỗ vỗ má mình, vội vàng kéo suy nghĩ đã bay xa tít tắp trở về.
Ninh Quân Hạo mặc áo tắm màu trắng đi ra khỏi phòng, thấy Hoa Ngữ Nông đã nằm ở trên giường từ trước, rúc đầu vào trong chăn, cũng không nói lời nào, chỉ tiện tay xốc một góc chăn lên, nằm xuống.
Lúc anh vừa chui vào, Hoa Ngữ Nông cảm giác được nệm dưới thân lún đi đôi chút rất rõ ràng, ngay sau đó, một bàn tay to lớn đột nhiên đặt lên hông của cô. Động tác tuy đơn giản này khiến hơi thở của Hoa Ngữ Nông như ngừng lại, tim đập nhanh hơn, giống như sắp chạm vào lồng ngực.
← Ch. 27 | Ch. 29 → |