Lần này thực sự xong rồi
← Ch.2015 | Ch.2017 → |
Trên màn hình lớn, khoảnh khắc khi gương mặt của mình hiện rõ trước mắt tất cả mọi người, trái tim đang lơ lửng trên không trung của Hàn Tử Huyên hung hăng nện thẳng xuống mặt đất, cả người run lên bần bật, vẻ mặt kinh hoàng trở nên trống rỗng.
Ngoại trừ tiếng đàn ông thở dốc và tiếng rên rỉ của phụ nữ thì đối thoại của hai người quả thực rất chối tai, khiến người ta được mở rộng tầm mắt.
"A... nhanh lên... nhanh hơn chút nữa... đừng có ngừng mà... Dịch tổng... anh giỏi quá..."
"Đồ dâm đãng này! Tại sao em lại dâm đãng thế? Hả?"
"Thế thì... anh có thích người ta như thế này không?"
"Đương nhiên là thích rồi!"
"Thế anh thích em hơn hay là thích bà vợ của anh hơn?"
"Con mụ già đó nào đâu thể so với em được? Lúc này đừng nhắc đến con mụ tởm lợm ấy nữa!"
...
Trên màn hình lớn, clip vẫn còn tiếp tục, cảnh tượng quả thật có thể so với AV được, khiến cho ai ai cũng nghẹn họng trân trối.
Ai mà ngờ được Hàn Tử Huyên - người vẫn luôn luôn giữ hình tượng nữ thần cao quý lạnh lùng thế mà ở trên giường lại phóng túng buông thả đến thế.
Dưới sân khấu, quần chúng khó khăn lắm mới phản ứng lại được từ trong cơn chấn động đó, ai nấy đều nhìn nhau mà không nói được câu nào.
"Trời... trời ạ... tôi có nhìn nhầm không đấy... người trong clip vừa rồi... là Hàn Tử Huyên sao?"
"Là Hàn Tử Huyên với Dịch Húc Đông đó! Hơn nữa còn trực tiếp làm trò trong văn phòng làm việc của Dịch Húc Đông luôn cơ!"
"Dịch Húc Đông cũng có vợ mà đúng không?"
"Không chỉ có vợ thôi đâu, con cũng lớn tướng ra rồi ấy!"
"Ôi thần linh ơi! Tôi "đu dây" theo cũng không kịp nữa rồi... chuyện này... chuyện này rốt cuộc như thế nào vậy..."
Lúc này, cảnh tượng lại thay đổi chuyển sang một đoạn clip khác. Mức độ nóng bỏng của đoạn clip này hoàn toàn không thua kém gì đoạn trước.
Đoạn clip vừa nãy địa điểm là văn phòng làm việc, mà đoạn này trong xe bảo mẫu.
Ống kính máy quay trước tiên lướt qua biển số xe sau đó nhắm thẳng vào trong xe.
Xung quanh không có ai, hai người vừa nhiệt tình hôn hít vừa cởi quần áo cho nhau rồi bò vào trong xe.
Rất nhanh chóng, cái xe bắt đầu lắc lư lên lên xuống xuống.
Bên trong xe, Hàn Tử Huyên cả người không một mảnh vải được Dịch Húc Đông bế đặt lên trên người mình.
Tiếng rên rỉ của hai người và cuộc đối thoại cũng mơ hồ vang lên.
"Ưm... a... Húc Đông... anh đừng thế mà... nhỡ đâu bị người khác nhìn thấy thì làm thế nào... chúng ta vào khách sạn đi... ưm... a..."
"Sợ cái gì? Cho dù bị người khác bắt được thì ai dám xào scandal của em?"
Trong mắt Dịch Húc Đông toàn là dục vọng đục ngầu, ông ta véo một cái lên eo của Hàn Tử Huyên: "Đồ dâm đãng, chúng ta đổi tư thế khác!"
Hàn Tử Huyên như một con rắn nước, uốn éo một hồi rồi oán trách nói: "Đừng mà, chuyện anh đồng ý với người ta đã làm được đâu! Anh bảo là tháng này sẽ cho em debut cơ mà?"
Vẻ mặt Dịch Húc Đông đầy kiêu ngạo: "Ha, debut? Em xem thường anh quá rồi đấy! Con mụ Lâm Chi Chi không biết thời biết thế kia, lúc nào cũng đối đầu với anh, đợi anh đuổi cổ nó ra khỏi công ty thì tất cả tài nguyên của Ninh Tịch đều sẽ là của em hết! Sau này em chính là Nhất Tỷ của Thịnh Thế!"
"Có thật không?" Hai mắt Hàn Tử Huyên lập tức sáng rực lên, trong mắt hiện lên dã tâm ngùn ngụt.
"Điều đó là đương nhiên rồi, em xinh đẹp như thế này, hoàn toàn có thể bắt chước theo Ninh Tịch, đi con đường giống như của cô ta, đến lúc đó tất cả tài nguyên trong tay cô ta đều chuyển cho em hết!"
...
Hai đoạn video đã kết thúc, trên màn hình lớn lại trở nên đen kịt.
Hiện trường im lìm, tĩnh mịch.
Đột nhiên xuất hiện scandal, hơn nữa lại còn kích thích như thế nữa đúng là khiến cho người ta choáng váng xây xẩm mặt mày.
Mà Hàn Tử Huyên lúc này lại như thể rơi xuống hầm băng, cả người lạnh ngắt, sự tuyệt vọng trước nay chưa từng có như thể một cái đầm lầy bao trùm lấy cô ta, đầu óc cô ta đã hoàn toàn trống rỗng.
Điều này là không thể!
Không thể như thế được!
Tại sao mọi việc lại thành ra thế này?
Xong rồi...
Lần này cô ta thực sự đã xong rồi...
Dưới sân khấu, ánh mắt của Ninh Tịch thản nhiên như không nhìn về phía Hàn Tử Huyên, đôi mắt lười biếng mang theo cả những vụn băng khiến người ta phát rét, cô âm u nói: "Hàn Tử Huyên, đây chính là lời giải thích của tôi, cô có hài lòng không?"
← Ch. 2015 | Ch. 2017 → |