Cảnh hôn
← Ch.1921 | Ch.1923 → |
Christine kích động nói: "Không... không phải thế giới này không công bằng với anh, đây không phải lỗi của mọi người, mà là chính anh đã tự giam cầm linh hồn của mình. Để đạt được mục đích của mình mà giết người, cướp đoạt những thứ mà người khác yêu thích... tôi rất cảm kích sự giúp đỡ của anh... nhưng tình cảm của tôi với anh... giờ đây chỉ còn lại căm hận..."
Nghe được câu nói đó, nghe được cô gái mà mình yêu nói căm hận mình, vẻ mặt "Bóng Ma" lập tức hiện lên sự đố kỵ đến cùng cực, trong nháy mắt cả người đã trống rỗng, cô độc đứng tại đó... như thể tất cả mọi thứ đối với hắn mà nói đã mất đi ý nghĩa.
Tất cả người xem đều vô thức ngồi thẳng lên, trái tim đau nhói, thần kinh căng thẳng đến tột cùng.
Đúng vào lúc này, Raoul xuất hiện.
Giang Mục Dã cũng rất chuyên nghiệp, hét vang một tiếng: "Xin anh, xin hãy thả Christine ra, tôi nguyện ý làm bất kỳ chuyện gì vì anh!"
Nhìn thấy tên đàn ông đã cướp đi trái tim người con gái mà hắn yêu, "Bóng Ma" lại một lần nữa mất kiểm soát, hắn lập tức dùng một đạo cụ đặc biệt siết chặt lấy cổ của Raoul.
"A... không..." Christine kinh hoàng hét lên một tiếng,
Bóng Ma quay sang nhìn Christine đang kinh hoàng căng thẳng ở bên cạnh, ép cô phải đưa ra lựa chọn cuối cùng:"Bây giờ, tôi cho em hai lựa chọn, dùng mạng sống của Raoul để đổi lấy tự do cho em, hắn ta chết tôi sẽ thả em đi. Hai là, khoác váy cưới lên trở thành cô dâu của tôi, đổi lấy mạng sống của Raoul!"
Tình yêu của Raoul đối với Christine đã ăn sâu vào xương tủy, nghe thấy như thế anh ta gần như không chút do dự mà lên tiếng: "Christine, đừng đồng ý với hắn ta, đừng lấy tên ác ma này! Nếu như em muốn cứu anh mà nói em yêu hắn ta, vậy thì sinh mệnh của anh cũng sẽ kết thúc!"
Mà giờ khắc này, người xem dưới sân khấu cùng các fan đang ngồi xem trực tiếp dường như đều muốn gào lên một câu "Còn đợi cái mie gì nữa! Đương nhiên là lấy Bóng Ma rồi!"
"Lấy anh ấy đi! Lấy anh ấy!"
"Nữ chính, cô không muốn lấy thì buông tay ra để tôi lấy hộ cho!"
...
Giang Mục Dã nghe thấy khán giả có mặt đang nhao nhao thúc giục, quả thật tức muốn hộc máu, dạo này đám con gái toàn thích thần kinh với biến thái hả? Mẹ nó chứ! Các người trơ mắt nhìn ông đây đi chết hả? Nhân tính đi đâu hết rồi?
Cuối cùng, cái cục diện bế tắc này... rốt cuộc phải giải quyết thế nào đây?
Vở nhạc kịch mang phong cách hoàn toàn khác lạ này, đến thời điểm này đã hoàn toàn khơi dậy hứng thú của tất cả mọi người.
Mà một số ít người biết tình tiết vở kịch tiếp theo đó sẽ phát triển như thế nào thì lại càng kích động, tim đập thình thịch, bởi vì bọn họ biết tiếp sau đó sẽ có cảnh hôn đó, có cảnh hôn thật đó a ha ha ha ha!
Đối diện với lựa chọn mà Bóng Ma đưa ra, Christine rơi vào sự vùng vẫy đầy đau khổ.
Cuối cùng, cô vẫn không đành lòng nhìn Raoul - người mình yêu hy sinh vì mình.
Ánh mắt bàng hoàng vô vọng của cô đột nhiên trở nên kiên quyết. Cuối cùng, cô dũng cảm ngẩng đầu lên nhìn về phía "Bóng Ma", nói với "Bóng Ma" rằng, sức mạnh của tình yêu mạnh mẽ như thế nào, Thượng Đế cuối cùng rồi cũng sẽ cứu rỗi linh hồn điên cuồng của hắn.
Ngay sau đó, Christine hít một hơi thật sâu, rồi bất ngờ bước lên phía trước tặng cho "Bóng Ma" một nụ hôn dài....
Tuy chỉ là mượn góc thôi, nhưng tim Tần Sương vẫn đập thình thịch như sắp nổ tung, dường như cô đã phải dùng hết tất cả sự chuyên nghiệp của mình để khiến bản thân không mất kiềm chế ngay vào lúc này.
Mà cái khoảnh khắc Ninh Tịch bị hôn đó, tất cả mọi người có mặt ở hiện trường như thể sắp phát cuồng, bầu không khí tăng vọt lên đến đỉnh điểm, một mức độ mới từ trước đến nay chưa từng có. Chỉ trong chốc lát ratting của đài truyền hình vệ tinh, lượt xem kênh trực tiếp trên mạng đã vượt qua tất cả kỉ lục đã được ghi lại từ trước đến nay.
Chẳng qua chỉ là một màn biểu diễn ngắn ngủi thôi mà trên màn hình lớn số phiếu của Ninh Tịch đã gần bằng với số phiếu của Hàn Tử Huyên...
"Bóng Ma" đột nhiên được người con gái mình yêu chủ động hôn, mọi biểu cảm điên cuồng bất kham của hắn đột nhiên trở nên trống rỗng.
Gương mặt vốn dĩ âm trầm đáng sợ đó giờ phút này lại khiến người ta cảm thấy đáng yêu vô cùng.
← Ch. 1921 | Ch. 1923 → |