Vừa tỉnh dậy
← Ch.1775 | Ch.1777 → |
Thần trí đang lơ lửng treo lên không trung của Ninh Tịch bám theo tiếng nói của người dẫn chương trình mà hạ xuống mặt đất, về với thực tế.
Cô ngơ ngác cúi đầu nhìn mình một cái, rồi lại nhìn chung quanh một vòng thị trấn nhỏ này.
Cô không phải đang nằm mơ chứ?
Nhưng mà... đây là nơi nào? Tại sao sau khi cô tỉnh dậy lại ở đây? Lục Đình Kiêu đâu? Tiểu Bảo đâu rồi?
Tiểu Bảo không phải bị Kiều Dịch bắt cóc rồi chứ?
Rõ ràng là cô ôm Tiểu Bảo cùng nhau chạy trốn, vẫn chạy trốn... cho đến khi có một tiếng nổ rất lớn, cô đột nhiên mất hết ý thức.
Cô và Tiểu Bảo được cứu sao?
Nhưng mà, sao lại không có cảm giác chân thực chút nào...
Sao tin tức giải trí trong tivi cô lại nghe mà không hiểu?
Hàn Tử Huyên là ai?
Thịnh Thế lại lụi bại tới mức phải lui khỏi võ đài?
Cô tiếp tục ngẩng đầu nhìn về phía tivi nhưng mà bản tin đã kết thúc rồi, vị chủ quán kia đã đổi sang kênh khác, đang phấn khởi ngồi xem phim "mẹ chồng nàng dâu".
Ánh mắt Ninh Tịch rơi vào đống tạp chí, cô nhẹ giọng nói: "Chủ..."
Sao vừa mở miệng lại thấy giọng nói khô khốc như giấy nhám thế này, chẳng nhẽ miệng của cô cũng bị thương sao?
"Chủ quán..."
Ninh Tịch thử lại một lần nữa, lần này trót lọt hơn trước nhiều.
Cảm giác này không giống bị thương, mà giống như đã rất lâu rồi cô không nói chuyện nên khi đột nhiên lên tiếng thì có chút không thích ứng.
"Tới ngay! Muốn mua cái gì?" Vị chủ quán kia vẫn không nỡ rời mắt khỏi màn hình tivi, mãi mới quay ra nhìn cô gái đang đứng trước quầy.
Một giây sau, ông ta đứng ngu người ở đó, chén nước chè đang cầm trong tay đổ nghiêng ra ngoài mà không biết, ông ta cứ ngơ ngác nhìn chằm chằm Ninh Tịch...
Cô gái này không trang điểm cũng không đeo bất kì đồ trang sức nào, mái tóc dài mượt như tơ đen buông xõa ngang hông. Cô chỉ mặc bộ đồ ngủ thêu hoa nhỏ rộng thùng thình nhưng đám hoa hải đường bừng bừng nở rộ phía sau lưng cô lại không cướp nổi chút ánh sáng nào....
Quá... quá đẹp...
Cứ như là tiên nữ hạ phàm...
"Chủ quán?"
Ninh Tịch gọi nhiều lần thì ông bác kia mới tỉnh táo lại: "A... cô... cô cần gì?"
"Xin lỗi, tôi không mang theo tiền... mấy tờ báo này tôi có thể xem nhờ chút hay không?"
"Có thể... có thể! Tất nhiên có thể! Cô xem đi! Cô cứ xem thoải mái đi!!!"
"Cám ơn."
Ninh Tịch cầm lên một tờ báo mới nhất rồi mở luôn phần tin tức giải trí ra.
Đầu đề là phần quảng cáo của một bộ phim, trong phim là một cô gái mặc đồ cổ trang màu đỏ thẫm đang ngồi xếp bằng trên biển cát vàng mênh mông.
Trong tay cô gái đó đang nắm hờ một vò nữ nhi hồng, đôi môi đỏ tươi, đôi lông mày chếch chếch đẹp đến nóng bỏng lại phách lối...
Tựa đề bài báo là: [Quách Khải Thắng tự mình "cầm đao" xử lý kịch bản truyền hình của Thiên Hạ, Hàn Tử Huyên xác nhận tham gia diễn xuất vai Mạnh Trường ca. ]
Hàn Tử Huyên...
Lại cái tên này...
Quách Khải Thắng muốn làm bản truyền hình của Thiên Hạ?
Làm sao có thể?
Cô hoàn toàn chưa nghe qua tin tức này!
Ninh Tịch nhanh chóng lật xem những tờ báo khác, cô phát hiện cái tần suất xuất hiện của cái tên Hàn Tử Huyên là nhiều nhất, tất cả các tạp chí lớn nhỏ đều có tin tức liên quan đến cô ta.
Cô thậm chí còn thấy được scandal của Giang Mục Dã....
Trong hình có hai người đang ôm hôn nhau trong quán rượu mờ tối, mặc dù hình ảnh không rõ nhưng cô có thể dễ dàng xác nhận người kia chính là Giang Mục Dã..
Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra...
Vừa tỉnh dậy...
Cả thế giới liền thay đổi...
← Ch. 1775 | Ch. 1777 → |