Cô ấy là không thể thay thế
← Ch.1770 | Ch.1772 → |
Lâm Chi Chi thở dài một tiếng: "Đúng vậy! Tiểu Tịch thật sự là người sinh ra để làm diễn viên!"
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi lại đạt được đến tầm cao như vậy, cũng khó trách tại sao cả giới giải trí này đều náo loạn vì cô ấy.
Lâm Chi Chi nói tới chỗ này liền có chút do dự, cô nhìn Lục Đình Kiêu rồi nói: "Lục tổng, tình hình hiện tại... đã không đè xuống được... có làm theo kế hoạch của chúng ta lúc trước không? Công bố tình hình của Ninh Tịch?"
Lâm Chi Chi nói xong bầu không khí lại có chút nặng nề.
Không biết qua bao lâu Lục Cảnh Lễ mới cau mày nói: "Em đề nghị là không! Anh Hai không hiểu chuyện trong giới cho nên mới nghĩ có thể dựa theo tính cách của Tiểu Tịch mà nói sự thật với các fan."
"Nhưng trên thực tế thì, vì hiện giờ họ không rõ tình huống nên mới còn yên ổn! Nếu một khi họ đã biết thì nhất định sẽ bàn luận chấn thương gì mà nghiêm trọng tới nỗi biến thành người thực vật? Tiểu Tịch Tịch đang ở bệnh viện nào? Đám chó săn với phóng viên sẽ ùn ùn kéo đến như chấu chấu mà điên cuồng tìm hiểu! Đến lúc đó sợ rằng chuyện của viện Điều dưỡng này cũng bị bọn họ moi ra, mà một khi đã liên quan đến Trang gia thì mọi chuyện sẽ càng thêm phức tạp! Mấy loại tin đồn đáng sợ cũng bay đầy trời..."
Sắc mặt Lâm Chi Chi cũng có chút nghiêm trọng, cô trầm ngâm nói: "Nhị thiếu nói không sai, đây cũng chính là cái tôi lo lắng nhất! Cho nên hôm nay tôi tới đây cũng hy vọng có thể thương lượng kỹ càng với hai người."
Lục Cảnh Lễ cân nhắc một chút rồi lên tiếng đề nghị với Lục Đình Kiêu: "Anh Hai, hay là chúng ta "xử lý lạnh" đi! Chúng ta không đưa ra bất kì tin tức gì mà cứ để thời gian lau sạch chuyện này! Trong giới giải trí cũng không thiếu những nghệ sĩ đột nhiên giải nghệ! Những trường hợp này quả thật sẽ gây xôn xao một thời gian những độ chú ý của công chúng cũng có hạn! Qua một thời gian ắt sẽ bị những chuyện khác dời đi sự chú ý thôi."
Lâm Chi Chi gật đầu: "Đúng vậy, nếu thời gian dài không tìm ra nguyên nhân vậy thì đa phần mọi người sẽ cho rằng Ninh Tịch giải nghệ! Bất kể bọn họ có suy đoán vì nguyên nhân riêng tư gì thì cũng sẽ không tạo thành kết quả quá nghiêm trọng."
Một lát sau Lục Đình Kiêu mới mở miệng, đồng ý với đề nghị của hai người họ: "Dựa theo lời hai người mà làm."
Lâm Chi Chi lập tức gật đầu: "Vâng."
Ba người căn cứ vào tình hình thực tế lại bàn bạc chi tiết thêm một hồi.
Lục Cảnh Lễ từ nãy đến giờ dường như có chuyện không yên, chờ mọi người thương lượng gần như ổn thỏa thì anh ta mới do dự nói với Lục Đình Kiêu: "Anh Hai, thật ra thì... còn có một cách khác..."
Lục Đình Kiêu cùng Lâm Chi Chi nghe vậy thì cùng nhìn sang phía Lục Cảnh Lễ.
Lục Cảnh Lễ nói: "Hai người quên Tô Dĩ Mạt vẫn còn ở trong tù kia sao? Mặt của cô ta có thể lấy giả tráo thật đấy, nếu lần trước không phải do chúng ta đào ra thì ai ai cũng bị lừa! Chúng ta lợi dụng cô ta để thay Ninh Tịch chống đỡ một thời gian thì thế nào, chỉ cần sắp xếp hợp lý chắc cũng không có vấn đề gì đâu."
Lâm Chi Chi nghe vậy cũng chẳng nói gì, chỉ là chân mày hơi nhíu lại, phương án của Lục Cảnh lễ quả thật không có vấn đề gì, chỉ là...
Lục Cảnh Lễ cùng Lâm Chi Chi đều nhìn về phía Lục Đình Kiêu chờ anh ra quyết định.
Lục Đình Kiêu liếc mắt, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve chiếc nhẫn trên ngón áp út một lúc lâu mới lên tiếng: "Cô ấy là không thể thay thế."
Lời của Lục Đình Kiêu vừa ra, trái tim Lâm Chi Chi như bị cái gì đó đột ngột đụng vào.
Lục Cảnh Lễ cưỡi khẽ nhún nhún vai nói: "Được rồi, được rồi, em cũng biết là anh sẽ nói vậy mà! Cho nên em mới không nói với anh đấy."
Lục Cảnh lễ vừa nói đồng thời vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc: "Anh Hai nói không sai, không ai có thể thay thế chị dâu được."
← Ch. 1770 | Ch. 1772 → |