Thật đáng yêu
← Ch.1660 | Ch.1662 → |
Trong phòng riêng tại một quán bar nào đó của Đế Đô.
Người phụ nữ lấy một bản hợp đồng từ trong túi ra đặt lên bàn rồi tự châm cho minh một điếu thuốc, rit một hơi.
Ánh mắt Đường Dạ dừng trên bản hợp đồng kia chừng một giây rồi vươn tay cầm lấy.
Anh ta hơi lật xem một chút thì lại ngoài ý muốn phát hiện chữ kí trong bản hợp đồng chuyển nhượng hợp cổ phần là tên người phụ nữ kia: Tống Lâm.
Vân Thâm cầm ly rượu vang trong tay ngả người dựa vào ghế salon đằng sau, khóe mắt liếc về cái chữ kỹ kia rồi chẹp miệng một cái: "Sao? Cô Tống thay đổi chủ ý?"
Tống Lâm từ từ nhả ra một hơi khói mờ: "Vân tổng đã ra giá thì tôi làm gì có lý do mà cự tuyệt đúng không?"
Vân Thâm như cười như không nhìn người phụ nữ đang ngồi đối diện, tất nhiên anh ta không tin chỉ vì lí do này mà Tống Lâm đồng ý bán cổ phần cho mình, nếu cô ta thật sự động tâm với cái giá này thì đã không kéo dài như vậy.
"Không ngờ... cô Tống đây cũng thấy hứng thú với cái ghế bà Lục?" Lời của Vân Thâm coi như là khá lộ liễu.
Ý bóng gió là, Tống Lâm muốn dùng 5% cổ phần này để đổi lấy vị trí cạnh Lục Đình Kiêu nhưng đáng tiếc là lại thất bại.
Tống Lâm hơi nhướn mày, sâu xa nói: "Quả thật là có thứ khiến tôi hứng thú, cơ mà đó không phải là Lục Đình Kiêu."
"Hửm?"
Không biết Tống Lâm nghĩ tới cái gì mà hai mắt đột nhiên cháy lên một ngọn lửa nóng bỏng: "Không biêt Vân tổng có biết cô nhóc bên cạnh Lục Đình Kiêu hay không?"
Vân Thâm hơi ngừng động tác đung đưa ly rượu trong tay: "Ninh Tịch? Có nghe, làm sao?"
Tống Lâm chống tay nghiêng đầu khẽ cười một tiếng: "Thật đáng yêu."
Khóe miệng Vân Thâm giật một cái: "..."
Ngay cả Đường Dạ cũng hơi đen mặt: "..."
Hiển nhiên là hai người này cũng không ngờ câu trả lời sẽ là cái dạng này...
Tống Lâm thấy vậy nhướng mày nói: "Chắc Vân tổng cũng không phải là loại người cổ hủ đâu nhỉ?"
Sắc mặt Vân Thâm hơi đen, đương nhiên anh chẳng có chút hứng thú gì với xu hướng giới tính của Tống Lâm, cũng chẳng thấy chuyện này có gì kì lạ cơ mà đối tượng Tống Lâm coi trọng...
Quả thật, Vân Thâm không nghĩ tới lí do khiến Tống Lâm đứng cùng chiến tuyến với anh lại bất ngờ như vậy.
Xem ra, lúc trước Tống Lâm muốn dùng 5% cổ phần này đổi lấy Ninh Tịch, nhưng cuối cùng lại bị Lục Đình Kiêu cự tuyệt cho nên mới tìm tới anh.
Một mặt là vì Lục Đình Kiêu từ chối, còn mặt khác chỉ sợ là Tống Lâm vẫn chưa từ bỏ ý định...
Lục gia đã lục tục muốn làm đám hỏi cứu vãn tình thế, áp lực từ phía Lục thị càng lớn thì chuyện này càng bị giục gấp. Đến lúc đó thì Lục Đình Kiêu sẽ phải cưới người đàn bà khác rồi tự nhiên Lục Đình Kiêu và Ninh Tịch sẽ chia tay...
Nghĩ nghĩ một lúc, Vân Thâm chìa tay ra: "Vậy thì cô Tống, hợp tác vui vẻ!"
Địch của địch đương nhiên là bạn.
Còn có một câu rất hay... bọ ngựa bắt ve, chim sẻ phía sau.
"Hợp tác vui vẻ!"
Vân Thâm đang định nói thêm về vài chi tiết liên quan đến hợp đồng thì di động đột nhiên reo lên.
"Alo?"
"Lão Đại, cứu được Hắc Long rồi!"
"Cứu được?" Vân Thâm nghe thế thì lộ rõ vẻ ngoài ý muốn: "Được, tôi về ngay lập tức."
Nhận điện thoại xong, Vân Thâm xin lỗi người đang ngồi đối diện: "Xin lỗi, tôi có chút chuyện gấp phải về xử lí trước, hôm khác sẽ nói chuyện với cô Tống."
"Vân tổng cứ tự nhiên!"
...
Biệt thư ngoại ô.
Vân Thâm cùng Đường Dạ vội vã chạy về tới nơi.
"Chuyện này là sao? Ai làm?" Vân Thâm trầm giọng hỏi.
Ngay cả Phong Tiêu Tiêu cũng không cứu được Hắc Long ra thì ai có thể cứu gã?
Vân Thâm đã chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất, bởi lấy sự hiểu biết của anh về Lục Đình Kiêu thì bọn họ tuyệt đối không có bất cứ cơ hội nào có thể cứu người ra.
← Ch. 1660 | Ch. 1662 → |