Nụ hôn trừng phạt
← Ch.1572 | Ch.1574 → |
"Khốn khiếp! Tên này lại lên cơn rồi đúng không? Anh nó xem có người bĩnh thường nào có suy nghĩ vậy không chứ? Kim Tông thì sao? Kim Tông trêu chọc gì anh ta chắc? Lúc trước thì hở chút là lấy kim cương đập người, bây giờ thì hay rồi, không lấy kim cương nữa mà đổi thành vàng thỏi luôn! Đời trước em đã tạo nghiệt gì mà gặp phải một..."
Ninh Tịch đang thao thao bất tuyệt phỉ nhổ vân Thâm thì đôi môi nhỏ nhắn đột nhiên bị chặn lại.
Hơi lạnh bất ngờ xông tới còn mang theo một chút ý trừng phạt mà khẽ cắn cắn đôi môi của cô...
Tự dưng bị cắn một cái khiến Ninh Tịch khẽ kêu lên, làm ra vẻ mặt rất chi là vô tội: "ơ..."
Lục Đình Kiêu ôm cô chặt hơn, dường như không cho cô chạy trốn, mãi một lúc lâu sau mới buông ra, ánh mắt anh nhìn chằm chằm vào cô: "Không cho phép em dùng giọng thân mật như thê nói về tên kia."
"ơ..." Ninh Tịch có chút câm nín: "Anh yêu này, sao tự dưng em lại thấy suy nghĩ của anh... cũng có chút lệch lệch..."
Cô dùng giọng điệu thân mật nói vể tên thần kinh kia lúc nào hả?
Anh yêu, rốt cuộc não anh hiểu kiểu gì thế?
Sao cứ có cảm giác hôm nay Lục Đình Kiêu không đúng lắm?
Thôi kệ, dù sao anh yêu nhà mình nói đúng là đúng, có sai cũng là đúng.
Ninh Tịch không nói hai lời lập tức ra sức vuốt lông anh yêu của mình: "Đúng đúng đúng, anh yêu nói rất chí phải, em biết lỗi rồi! Anh đừng tức giận mà! Anh nghĩ mà xem! Em lấy được giải Kim Tông thì khác nào chúng ta lấy được nửa giấy chứng nhận kết hôn chứ?"
Lục Đình Kiêu nghe vậy thì có hơi giãn ra, anh dùng ngón tay vuốt nhẹ lên môi cô rồi lại tiếp tục nhẹ nhàng đặt môi xuống...
Ninh Tịch để Lục Đình Kiêu tùy ý muốn hôn thê nào thì hôn, chân thì lặng lẽ đá cái rương kia ra xa một chút.
Chờ dỗ cho tâm tình Lục Đình Kiêu lăng lắng xuống, Ninh Tịch lại thuận thê dắt Lục Đình Kiêu ngồi lên ghê salon nói lảng sang chuyện khác: "Lục Đình Kiêu, ngày mai là đại hội gia tộc của tập đoàn Lục thị đúng không? Em đã giúp hai người chuẩn bị xong quần áo rồi! Anh nhìn này, đây là của anh, đây là của bánh bao nhỏ! Anh thì không sao nhưng bánh bao nhỏ mặc thế này già dặn quá, chẳng phù hợp với tuổi của con gì cả! Thê cho nên em tăng thêm chút trang trí ở túi cho con này, anh thấy con thỏ con này có đáng yêu không..."
"ừ." Lục Đình Kiều ôm lấy Ninh Tịch, nghe cô lảm nhà lảm nhảm rồi ánh mắt rơi vào bộ quần áo mà Ninh Tịch chuẩn bị cho anh: "Không đi cùng anh sao?"
Ninh Tịch gãi đầu một cái: "Em có lấy được Kim Tông thì vẫn thiêu một nửa nữa mà... nếu em có thể giống như Tống tiền bối thì tốt biết bao! Có danh vọng cùng sức ảnh hưởng rất lớn trong quần chúng, thậm chí chị ấy còn dùng một phần tài sản của mình mua lấy 5% cổ phần của Lục thị! Em nhớ lúc chị ấy mua cổ phần của Lục thị không tới ba ngày thì giá cổ phần của Lục thị liền cao kỉ lục luôn!"
Phải biết là chỉ cần 1% cổ phần của Lục thị thôi đã có giá là con số trên trời rồi chứ đừng nói tới 5%.
Có thể nắm được 5% cổ phần trong công ty đã được coi là một đại cổ đông rồi, địa vị trong công ty cũng không thấp.
Chồng trước của Tống Lâm là tổng giám đốc của gia tộc Merck ở nước Mỹ, bạn trai đương nhiệm là ông chủ của công ty Hollywood sc, bạn khuê mật là công nương của nước Anh... tóm lại bên người đều là những mối quan hệ cao cấp, là một sự tồn tại giống như truyền kỳ.
Kể cả những gia tộc quyền quý trong nước luôn giữ ý kiên bảo thủ với những người trong giới giải trí cũng phải cho Tống Lâm mấy phần mặt mũi.
Nhìn bộ dạng chán nản của Ninh Tịch thì Lục Đình Kiêu có chút hối hận, anh đau lòng hôn lên trán cô một cái rồi dịu dàng an ủi: "Có mục tiêu là tốt, nhưng không thể quá vội vàng! Dầu sao Tống Lâm cũng vào nghề sớm hơn em tận 10 năm, thành tích hiện giờ của em đã rất tốt! Sớm muộn gi cũng thành một truyền kì độc nhất vô nhị."
Truyền kì độc nhất vô nhị...
Nghe được lời tiên đoán của Đại ma vương, những đám mây đen đeo bám trong lòng Ninh Tịch được quét sạch sành sanh.
"Mặc dù em không thể công khai cùng tham dự với anh, nhưng mà có thể đổi một cách khác."
"Cách gì?" Ninh Tịch lập tức hỏi.
Lục Đình Kiêu nghĩ nghĩ một chút rồi hỏi: "Có son môi không?"
← Ch. 1572 | Ch. 1574 → |