Vợ tôi ở trong tay mấy người đó
← Ch.0647 | Ch.0649 → |
"Alo, cậu à!!!" Giọng nói của Giang Mục Dã nghe kích động lạ thường.
"Có chuyện gì?"
Lúc này Giang Mục Dã cũng không dám dấu diếm cái gì, ở đây tuy anh lạ nước lạ cái nhưng nếu có Lục Đình Kiêu ra mặt thì lấy mạng lưới quan hệ của Lục Đình Kiêu sẽ thuận lợi hơn nhiều, vì thế Mục Dã nói thẳng: "Cậu, không thấy Ninh Tịch đâu! Cô ấy đã mất tích cả ngày nay! Cháu đã báo cảnh sát nhưng camera chỉ tra được là cô ấy đã vào Philadelphia. Mà không biết an ninh bên kia xảy ra cái gì mà hoàn toàn không ghi được bất cứ hình ảnh nào. Cháu còn định chạy qua đó xem nhưng biên giới bên kia đã bị giới nghiêm, cháu lo Ninh Tịch..."
"Cháu nói cái gì?"
Philadelphia....
Chẳng phải Ninh Tịch chỉ đi quảng bá phim thôi sao, tại sao phải chạy tới Philadelphia?
Bên cạnh, Mạc Lăng Thiên run run, chà xát hai cánh tay: "Lục Đình Kiêu, làm sao thế? Sao sắc mặt khó coi như vậy?"
"Trước ngày mai tôi phải biết thân phận mấy người kia."
Lục Đình Kiêu bỏ lại những lời này rồi nhanh chóng rời đi...
"Đệch! Ngày mai... Tôi có liều cái mạng chó này cũng không đủ thời gian mà!" Sau lưng, Mạc Lăng Thiên đang chửi thề.
Nhưng mà nhìn bộ dạng vừa rồi của Lục Đình Kiêu thì xem ra xảy ra chuyện lớn gì rồi, vì vậy Mạc Lăng Thiên cũng không dám trì hoãn nữa, lập tức quay lại buổi tiệc làm việc.
Mười phút sau...
Trong bầu trời đêm xuất hiện một chiếc trực thăng.
Trên đùi Lục Đình Kiêu để một chiếc laptop màu đen, vẻ mặt âm trầm như bầu trời sắp có bão.
Quả nhiên toàn bộ mạng lưới internet của Philadelphia đều bị tê liệt, giống như đang cố ý che dấu cái gì đó.
Qua nửa tiếng sau, anh mới tìm được vài đoạn phim đứt đoạn...
Mặc dù chỉ là mấy hình ảnh ngắn ngủi những cũng đủ khiến Lục Đình Kiêu hồn phi phách tán!
Anh thấy Ninh Tịch bị một đám người đuổi giết và bị trúng đạn...
Giọng nói của Lục Đình Kiêu thậm chí bắt đầu run nhẹ: "Đi Philadelphia."
Trình Phong ngồi một bên thấy những hình ảnh trong màn hình kia cũng hoảng sợ, nghe được lời của Lục Đình Kiêu mới đột nhiên tỉnh táo lại, vội vàng nói: "Boss, hiện giờ Philadelphia vô cùng hỗn loạn, lúc này mà qua đó thì quá nguy hiểm."
Vừa dứt lời Lục Đình Kiêu đã quăng cho một ánh mắt vô cùng đáng sợ, Trình Phong chỉ có thể ngậm miệng.
Chết rồi chết rồi....
Ngàn lần vạn lần bà chủ đừng có việc gì nha...
Nếu không....
Sau khi nhìn những hình ảnh kia Lục Đình Kiêu hoàn toàn không biết bản thân làm cách nào mà chống đỡ được, giống như vừa dạo qua một vòng quỷ môn quan vậy.
Anh nhắm mắt lại, ba giây sau lúc mở ra thì đôi mắt đã lại trở về trạng thái âm trầm như hồ sâu ngàn năm, không thấy một tia gợn sóng.
Anh cầm lấy di động gọi một cuộc điện thoại
"Bộ trưởng Naka, xin lỗi vì đêm rồi còn quấy rầy."
"A ~ Ngài Lục đó à, vị khách tôn quý của tôi, đêm khuya anh gọi đến là có chuyện gì gấp sao?" Giọng điệu như thể là bạn tốt.
"Quả thật là có chuyện muốn nhờ."
"Hửm? Ngài Lục cứ nói!"
"Tôi muốn ngài cho tôi mượn một nhánh quân đội."
"Cái gì? Cái... này..." Không ngờ Lục Đình Kiêu vừa mở miệng đã yêu cầu hỏi mượn một đội quân, đối phương lập tức tỉnh cả ngủ: "Ngài Lục, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
"Tôi cần phải đến Philadelphia một chuyến."
"Ngàn lần không thể! Hiện giờ toàn Philadelphia đang bị một bang mafia Ý khống chế, cho dù có là chuyện hết sức khẩn cấp cũng xin ngài đợi thế cục ổn định..."
"Vợ tôi ở trong tay mấy người đó."
← Ch. 0647 | Ch. 0649 → |