Vay nóng Tima

Truyện:Chỉ Yêu Quỷ Nhãn Vương Phi - Chương 085

Chỉ Yêu Quỷ Nhãn Vương Phi
Trọn bộ 184 chương
Chương 085
Hành trình khủng bố (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-184)

Siêu sale Shopee


"Nàng không thuộc về ngươi" một tiếng đột ngột, âm thanh lạnh như băng từ phía sau truyền tới, Ngữ Diên nghe tiếng liền quay đầu lại, một giây sau, ngây ngốc nhìn về phía hắn.

Lông mày của Quỷ Vương chau cao nhìn hướng người nói chuyện, lúc này, Sở Hạo lạnh lùng từ cái cửa kia đi đến.

"Sở Hạo, làm sao ngươi lại ở trong này?" Ngữ Diên thấy thế liền chạy vội đi qua lôi cánh tay của hắn vô cùng thân thiết hỏi, mà nhìn vẻ mặt của nàng xem ra, nghiễm nhiên coi là vợ hắn.

Quỷ Vương nhìn về phía hắn lạnh giọng cười nói: "U, đây không phải Sở Hạo sao? Như thế nào, lúc này không mang sư đệ của ngươi lại đây?" Nói xong, liếc mắt Ngữ Diên tránh ở phía sau lưng hắn một cái trong lòng có một tư vị không hiểu.

"Diên nhi, ngươi có bị thương ở đâu không?" Sở Hạo cố ý hỏi vô cùng mờ ám.

Ngữ Diên vội lắc lắc đầu nhỏ giọng nói: "Làm sao ngươi lại chạy tới đây, hắn rất nguy hiểm có biết hay không, ngươi vạn nhất xảy ra chuyện gì ta làm sao bây giờ?"

"...... ?" Nghe thấy vậy, Sở Hạo kinh ngạc nhìn hướng Ngữ Diên, những lời này làm cho hắn không tự chủ được nở một nụ cười.

Quỷ Vương thấy thế tự nhiên tức giận không nhẹ, thừa dịp hắn chưa chuẩn bị, một cái nghiêng người ra tay như sét đánh cứ như vậy quất tới, Sở Hạo vội ôm Ngữ Diên một cái xoay tròn rơi xuống một bên.

Quỷ Vương thấy thế cười cười nói: "U, không thể tưởng được năm năm không gặp tốc độ của ngươi nhanh hơn rồi"

Sở Hạo nhìn về phía hắn lạnh lùng nói ra: "Mặc kệ đạo hạnh của ta thế nào, ta chung quy muốn ngươi đền mạng"

Nghe thấy vậy, Ngữ Diên liền kinh ngạc nhìn về phía Sở Hạo, trong mắt của hắn đã tràn ngập cừu hận, hắn như vậy nàng chưa từng thấy qua, mà hắn cùng với Phượng Ly Ca cùng Quỷ Vương đến tột cùng có cừu hận như thế nào?

"Giết ta? Năm năm trước các ngươi tránh được một mạng, ngươi còn không biết chừng mực làm Vương gia của ngươi cho tốt, đã muốn đi tìm cái chết? Bản đại vương hôm nay sẽ thanh toàn ngươi" nói xong, hai tay bắt đầu vận công.

"Sở Hạo, ngươi đi nhanh lên a, ngươi không phải là đối thủ của hắn" Ngữ Diên nói gấp, tuy rằng nàng không hiểu rõ lắm năm năm trước đã xảy ra chuyện gì nhưng năm năm trước hắn cùng Phượng Ly Ca đều thiếu chút nữa chết không phải sao?!

"Ngươi tránh đi một chút" Sở Hạo đưa tay đem nàng tránh sang một bên rồi rút kiếm Thanh Long bên người

Thấy thế, Ngữ Diên kinh ngạc nhìn kiếm trong tay hắn, này...... kiếm này tại sao lại ở trên người của hắn? Đây không phải kiếm của khu Ma Nhân sao? Trong chốc lát, trong đầu của nàng xuất hiện rất nhiều nghi hoặc, mà thời điểm nàng còn chưa nhớ tới thì hai người đã chống lại nhau.

Chỉ thấy Quỷ Vương thân mình hơi nghiêng, tránh đi đao lực của Sở Hạo, ngay sau đó, Quỷ Vương đột nhiên hét lớn một tiếng, giống như giữa không trung vang lên tiếng sấm sét, hữu chưởng đột nhiên phóng ra, bởi vì dáng người hắn to lớn, so với Sở Hạo ước chừng cao hơn nửa cái đầu, một chưởng này đối diện đúng lồng ngực của hắn, một chưởng này của Quỷ Vương tới thật nhanh, trong thời gian đó còn không ngừng biến hóa thủ thế(động tác tay), Sở Hạo cứng rắn ăn một quyền ngã xuống mặt đất.

Quỷ Vương cũng tùy theo rơi xuống đất, nhìn về phía hắn khinh thường nói: "Chỉ bằng ngươi cũng muốn giết ta? Lão đầu kia cũng không phải đối thủ của ta"

"Sở Hạo, Sở Hạo ngươi thế nào? Ngươi có sao hay không?" Ngữ Diên liền đi tới cạnh hắn nâng hắn dậy lại không ngừng hỏi.

"Không có việc gì" Sở Hạo lau vết máu chảy ra ở bên môi rồi đứng dậy.

Lời của hắn vừa mới nói xong, Quỷ Vương lại lao đến Sở Hạo liền đem Ngữ Diên đẩy ra, tiếp theo xông tới, Ngữ Diên nhìn tình cảnh như thế trong lòng sốt ruột không thôi, mà nàng lại không có biện pháp nào để trợ giúp cho hắn.

Đúng lúc này, nàng đột nhiên nhìn đến kiếm màu xanh nhạt của Khu Ma đao trên tay Sở Hạo, trong óc của nàng liền đang tìm đáp án, vài giây sau, liền biết nói, Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước? Đúng vậy, kiếm trên tay hắn đúng là Thanh Long vậy Sở Hạo đến tột cùng là thân phận gì?

Chẳng lẽ nàng gặp được cao thủ thần bí của khu ma kia chính là hắn sao?.

Hắn bảo hộ nàng sao?

Nhưng hắn tại sao muốn làm như vậy?

Một loạt vấn đề không ngừng ở trong óc của nàng quanh quẩn, ánh mắt không tự giác nhìn hai người vật lộn trên không trung, lòng của nàng nâng lên đến tận cổ họng.

"Ngươi nghĩ rằng ta sợ kiếm Thanh Long của ngươi sao?" Quỷ Vương khinh thường cười nói, một giây sau, hai tay hắn đột nhiên nhuộm quang mang màu đỏ, quang mang như vậy lập tức đem ánh sáng của Thanh Long kiếm tiêu diệt, đúng lúc này, Quỷ Vương đột nhiên xuất ra một chiêu ma thuật, lập tức đánh trúng Sở Hạo.

"Phác" Sở Hạo lại rơi xuống mặt đất miệng phun máu tươi.

"Đê tiện" Sở Hạo hai tay chống mặt đất đối mặt với hắn phun ra hai chữ, mà trong miệng hắn máu cũng thuận thế chảy xuống, tên chết tiệt này lại có thể dùng âm huyết làm tan biến kiếm khí của hắn.

"Sở Hạo......" Ngữ Diên đau lòng la lên, tiếp theo, vội vươn tay lau vết máu không ngừng tràn ra bên môi hắn, thấy hắn có bộ dáng như này, đều là do nàng làm hại, nghĩ đến đây, nước mắt của nàng lách cách rớt xuống dưới.

"Đừng khóc, ta không sao......" Không để ý vết máu ở trên môi, hắn cố hết sức nâng tay lau nước mắt cho nàng, tự nhiên một màn này ở trong mắt Quỷ Vương có vẻ phá lệ chói mắt.

"Muốn chết" Quỷ Vương lại làm bộ dáng muốn diệt trừ tên chướng mắt này.

"Không cần" Ngữ Diên lập tức vươn hai tay ra, "Cầu ngươi, cầu ngươi ngươi không cần giết hắn" Ngữ Diên chảy nước mắt nói.

Thấy thế, Quỷ Vương thu hồi tư thế lạnh lùng liếc mắt một cái, nói: "Muốn bổn vương thả hắn cũng có thể, ngươi phải đáp ứng cam tâm tình nguyện gả cho ta, ta liền cho hắn một con đường sống" hắn nhíu mày nhìn về phía nàng, trong lòng đã có chủ ý, mặc kệ nàng có đáp ứng hay không, Sở Hạo hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

"Không cần" Sở Hạo dẫn đầu phun ra hai chữ, nhanh chóng cầm lấy tay nàng.

Ngữ Diên ngoái đầu nhìn nhìn hắn một cái, lại nhìn Quỷ Vương một chút, trong lòng liền cân nhắc, Quỷ Vương giảo hoạt như thế, nếu thật sự đáp ứng rồi, hắn nhất định sẽ không bỏ qua cho Sở Hạo, theo độ mạnh yếu hắn xuống tay là có thể biết, nhưng hiện tại cũng chỉ có thể là ngựa chết trước mắt liền cứu thành ngựa sống.

"Được, ta đáp ứng ngươi, vậy ngươi phải thả hắn" Ngữ Diên nhìn về phía hắn nói.

"Không cần" Sở Hạo lại nắm chặt tay nàng, độ mạnh yếu của hắn gia tăng rất nhiều, tay Ngữ Diên bị hắn nắm có chút đau nhức, mày không tự giác chau lên, nhưng không có bỏ tay hắn ra.

"Được, bất quá, hắn nhất định phải vào trong đại lao, cho đến khi chúng ta thành hôn mới thôi, được rồi sẽ khiến cho hắn với bằng hữu kia của ngươi giam chung một chỗ, như vậy, chờ sau khi thành hôn, bọn họ sẽ được cùng nhau rời đi" Quỷ Vương khẳng khái nói, hắn muốn nhìn bộ dáng thống khổ của hắn, chờ sau khi hắn thành hôn, kết quả của hắn cũng chỉ có một chữ, đó chính là chết!

"Được, ta đồng ý, nhưng, hắn là chồng trước của ta, ta muốn cùng hắn nói lời từ biệt, làm cho hắn đánh mất ý niệm trong đầu đối với ta" Ngữ Diên nhìn về phía hắn ánh mắt kiên định nói.

Quỷ Vương thấy thế cười nói: "Có thể, bất quá, ngươi chỉ có thể nói ba câu, người đâu" nói xong, xa xa liền có một người áo đen đi đến.

"Vương" người tới cúi đầu chờ đợi mệnh lệnh.

"Ngươi đứng ở chỗ này, nàng mỗi một lần mở miệng liền đại biểu ột câu, sau ba câu, ngươi đem người nam nhân này đến Tháp Tỏa Hồn, cùng các bằng hữu này giam chung một chỗ, nhớ rõ phải hầu hạ nha" nói xong cười cười rời đi.

Mắt thấy Quỷ Vương rời đi, ánh mắt Sở Hạo nghi hoặc nhìn hướng nàng nói: "Không cần, không cần gả cho ác ma này, không cần vì ta mà gả a quỷ kia"

Ngữ Diên nhìn về phía hắn, cũng không biết mình sao lại thế này, trong lòng lại đau như thế, một lúc sau, nàng cười khổ một tiếng nói: "Sở A than, ta còn chưa trừng phạt ngươi đủ, ta sẽ không dễ dàng thả ngươi như vậy".

Sở Hạo nghe vậy trừng lớn hai mắt khó hiểu nhìn nàng.

Ngữ Diên nói gấp: "Ngươi nhớ kỹ, ta nếu chưa tra tấn ngươi đủ trước, ta sẽ không thả ngươi rời đi, còn nữa, ngươi còn phải theo giúp ta đi đến Tây Thiên" ánh mắt nàng khẳng định nhìn hắn.

"Ngữ Diên......"

Ngữ Diên vội cúi người ghé vào lỗ tai hắn nói nhỏ, "Mặt than, ngươi đừng cảm động, ta không phải vì ngươi mà gả a quỷ kia đâu, còn nữa, ngươi cũng quá xem thường ta, ngươi nghĩ rằng ta thật sự sợ cái Quỷ Vương kia ư, ta cho ngươi biết, ta đều có biện pháp chỉnh hắn, ngươi chờ là được rồi, hắn sẽ bị ta đùa chết, đúng rồi, ngươi nhớ kỹ chữa thương thật tốt, ở nơi nào đó giúp ta xem bọn hắn được không, tùy thời chờ ta tới cứu ngươi, còn nữa, Phượng Ly Ca, tình nhân trong mộng của ta chắc chắn sẽ không thể không để ý tới ta, hắn chắc chắn tới cứu ta " nói xong, đứng dậy đi theo một hắc y nhân lên phía trước.

"Mộng Ngữ Diên, ngươi nữ nhân họa thủy này" Sở Hạo ôm miệng vết thương cả giận nói.

Ngữ Diên nghe thấy vậy ngoái đầu nhìn lại hắn le lưỡi, liền chạy ra.

Sở Hạo thấy nàng rời đi, hắn nhẹ nhàng thở dài, nàng không muốn làm cho hắn áy náy, vậy hắn cứ tiếp tục làm ác nhân đi, vì thế, hắn liền đi theo hắc y nhân rời đi, chính là rời đi phía trước, ai cũng không có chú ý tới, hắn hướng trên mái hiên liếc mắt một cái, tiếp theo liền đi theo Hắc y nhân rời đi.

"Ta có thể hô hấp sao?" Dịch Hiên ngồi xổm trên mái hiên nghẹn đỏ mặt nói.

Phượng Ly Ca gật gật đầu, vì thế Dịch Hiên liền từng ngụm từng ngụm hô hấp, một bên hô hấp vừa nói: "Chúng ta khi nào thì cứu hắn?"

"Thực lực của hắn ngươi cũng thấy được" Phượng Ly Ca nói.

"Ưm, rất lợi hại nha, chẳng qua chúng ta ở đây, nên cao thủ này không thể nhận thấy được?" Hít thở vài cái, Dịch Hiên cuối cùng cũng khôi phục bình thường.

Phượng Ly Ca nghe vậy ngồi ở trên mái hiên nói: "Nếu không có Sở Hạo che dấu, ngươi cho là hắn sẽ không phát hiện ra chúng ta sao?"

"Cái gì? Ngươi nói Sở huynh che dấu cho chúng ta sao?" Dịch Hiên cuối cùng cũng chưa từng bước chân vào giang hồ, nên kinh nghiệm này đối với hắn mà nói vĩnh viễn không bằng Phượng Ly Ca.

"Đúng vậy a, ngươi thật cho là một hai chiêu hắn sẽ không tránh được sao? Cái gọi là kiếm Thanh Long Bạch Hổ đều là có linh khí, bọn họ gặp được máu của nữ tử đều theo bản năng tránh né, mà Sở Hạo lại không có tránh né, mà cứng rắn trúng một chưởng của hắn, khi đó, hắn liền để ý chúng ta đã đến, hắn làm như vậy, cũng muốn làm cho Quỷ Vương chú ý, không dễ dàng phát hiện ra chúng ta, mà ta bảo ngươi không được hô hấp đạo lý này ngươi hiểu rõ chứ" Phượng Ly Ca nói.

Nghe thấy vậy, Dịch Hiên nhìn nhìn Sở Hạo biến mất lại nhìn Phượng Ly Ca một chút, hai người bọn họ lại so với hắn còn thần bí hơn!.

*****

Trời vẫn như trước mù mịt, Sở Hạo dưới sự dẫn dắt của hắc y nhân đi tới tháp Tỏa Hồn cao trăm mét, nhìn tháp Tỏa Hồn gạch xây xiêu vẹo, Sở Hạo không cảm giác nhiều lắm, chính là quanh thân nó cao thấp đều bao vây bởi khói khí màu đen làm cho hắn không tự giác nhíu mi.

Trong tháp này đích thị là có rất nhiều yêu ma quỷ quái, nếu không, oán khí ngoài tháp sẽ không nặng như vậy, xem ra, hắn đích thị là tìm kiếm rất nhiều hồn phách, dã tâm của hắn càng ngày càng lớn rồi!

"Lại mang hàng mới đến đây? Ơ? Tại sao lại là người?" Đứng ở ngoài cửa hai hắc y nhân nhìn Sở Hạo bị thương liền hỏi Hắc y nhân bên cạnh.

"Đúng vậy a, người đấy" Hắc y nhân vừa nói, một bên lôi Sở Hạo đi tới.

Một người trong đó nhìn nhìn Sở Hạo bị thương liền hỏi Hắc y nhân: "Người không phải nên nhốt trong lao sao? Đây là Tháp Tỏa Hồn" sợ Hắc y nhân lầm, hắn không khỏi hảo tâm nhắc nhở.

"Ha ha, ta không hồ đồ, người này là người thật, Quỷ Vương cũng đã dặn dò, người này, các ngươi cần phải chiếu cố thật tốt a, Vương nói, để cho hắn cùng các bằng hữu giam chung một chỗ, cho nên mới phải đưa đến nơi này, đúng rồi, chính là một đám hồn phách cuối cùng đưa vào " nói xong, rất có ý tứ hàm xúc nhìn bọn hắn cười cười.

Hai người liền hiểu ý gật đầu, một người trong đó đối với hắn nói: "Bằng hữu của ngươi ở tầng thứ sáu" nói xong, liền kéo Sở Hạo bị thương qua mở cánh cửa ra, không đợi hắn nói chuyện đã bắt hắn đẩy đi vào.

Cửa cứ như vậy 'rầm ' lên một tiếng.

"Không có bài chú của Quỷ Vương, hắn có thể bình an tới tầng thứ sáu sao?" Một người cười hỏi.

Mà hắc y nhân đưa Sở Hạo tới lại không sao cả nhún nhún vai, "Vậy phải xem vận mệnh của hắn " nói xong, cùng hai người khoát khoát tay rời đi, không có bài chú dính ma khí của Tuyết Liên đen, đừng nói tầng thứ sáu, có thể tầng thứ ba còn không chết mà nói..., cho dù là cao thủ.

Bên kia ——

Ngữ Diên bị Hắc y nhân rẽ trái rẽ phải vòng qua rất nhiều địa phương, hơn nữa còn đi ngang qua một hoa viên thật to, tiếp theo hắn đem nàng dẫn tới một phòng ở thoạt nhìn vô cùng hoa lệ, nhìn ánh đèn sáng ngời bên trong, Ngữ Diên có thể đoán ra đây là phòng ngủ đi?

Lúc này, hắc y nhân nói cho nàng biết, bên trong chính là phòng ngủ chuẩn bị cho nàng, sau liền vô cùng lễ phép rời đi.

Ngữ Diên nghi hoặc nhìn ngọn đèn trong phòng, đứng bên ngoài một hồi, hơi chút đánh giá tình huống chung quanh một chút, ưm, lớn, vẫn là lớn, tẩm cung của hoa viên này ghê gớm thật, đây không phải là chỗ ở của Quỷ Vương đi? Lặng một hồi, lúc này mới đẩy cửa đi vào, vừa đi vào bên trong, Ngữ Diên liền bắt đầu khẩn trương nhìn xung quanh thăm dò, thuận tiện xem có thể có cái gì mai phục hay không?

Nhưng, nàng xem một hồi liền yên tâm, bởi vì trong này trống rỗng căn bản không có ai, lúc này mới bắt đầu đánh giá phòng này, ách, phòng này thoạt nhìn là phòng của nữ nhân, dùng màu hồng nhạt, cái màn màu hồng nhạt, giường hồng nhạt, trời ạ, không thể tưởng được thế giới nửa người nửa quỷ này còn có màu hồng nhạt? Hắn cũng quá hữu tình đấy chứ?

Lúc này, nàng đi vào bên trong, liền phát hiện bên trong có một thùng gỗ, trong thùng đã trang bị đầy đủ nước, Ngữ Diên đi vào bên cạnh đưa tay chạm đến một chút nước, ưm, là nóng, chẳng lẽ đây là chuẩn bị cho nàng? Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến một tiếng bước chân, nghe tiếng nàng liền xoay người qua, chỉ thấy mười mấy nữ tử mặc xiêm y màu trắng trước mặt đang đi đến.

Các nàng vừa tiến vào trong phòng toàn bộ liền giống như những nha hoàn ở trong tivi, bắt tay đặt ở bên sườn nửa ngồi thân mình xuống cùng kêu lên: "Vương Hậu Cát Tường"

Vương Hậu? Ngữ Diên ngây ra một lúc, liền hiểu ý, tên biến thái này cũng quá nóng lòng đi, nhanh như vậy liền nói cho người khác nàng là Vương Hậu?!

Mười mấy nữ tử như trước nửa ngồi thân mình cúi đầu, động cũng không dám động hạ xuống, Ngữ Diên thấy thế nói gấp: "Tất cả đứng lên đi"

Mọi người nghe thấy vậy lúc này mới đứng thẳng người, Ngữ Diên liền nhìn về phía xiêm y màu trắng của các nàng, trong lòng đột nhiên có điểm ấm lên, dù sao tại...thế giới đen thui này có thể nhìn đến hồng nhạt cùng màu trắng vẫn tương đối làm cho người ta thoải mái.

"Vương Hậu, chúng nô tỳ tắm rửa và thay quần áo hầu hạ ngài " trong đó một người mặc có chút không giống với các nữ tử khác nói, xem ra cấp bậc lớn hơn.

"Tắm rửa? Chẳng lẽ Quỷ Vương muốn cho ta thị tẩm đêm này?!" Ngữ Diên nghe thấy vậy liền kinh hô.

"Như thế nào? Nương tử khẩn cấp muốn cùng ta kết hợp như vậy sao?" Đột ngột một tiếng, Quỷ Vương từ bên ngoài đi vào, chúng nha hoàn thấy thế liền lại hành lên la lên: "Tham kiến Quỷ Vương"

"Đều miễn lễ" ánh mắt hắn nhìn Ngữ Diên, tay liền tùy ý bãi.

Chúng nha hoàn thấy thế toàn bộ si ngốc nhìn hắn, ánh mắt cũng không màng nháy xuống, ở trong đó toát ra là ngu muội cùng ca ngợi, thậm chí có loại thần thái si mê, Ngữ Diên phủi các nàng liếc mắt một cái, trong lòng thầm nghĩ, thật sự là một đám háo sắc!

"Làm sao vậy? Ngươi đang ở đây ảo tưởng cái gì? Đêm tân hôn?" Quỷ Vương thấy nàng có sai sót không khỏi nói.

Ta nhổ vào, ngươi cũng không nhìn một chút xem bộ dạng mình như thế nào! Ngữ Diên trong lòng cực kỳ khinh thường, nhưng hiện tại nàng có nhược điểm ở trên tay hắn, nàng tự nhiên phải nín nhịn tức giận, vì thế nói: "Quỷ Vương lời này có ý tứ gì, ngươi phải biết ta không phải nữ nhân bình thường, tất nhiên ngươi không cần đem ta cùng với các nàng nói nhập làm một" giọng nói của nàng có chút không vui.

Chúng nha hoàn nghe thấy vậy toàn bộ kinh ngạc nhìn nàng, lá gan của nàng cũng quá lớn chứ, dám nói chuyện cùng Quỷ Vương như vậy?

Bất quá, Quỷ Vương cũng không để ý cười cười nói: "Ngươi yên tâm đi, vì ngươi, ta đã đợi rất nhiều năm, mà ngươi lại không giống người thường như thế, bổn vương tự nhiên là sẽ không miễn cưỡng ngươi làm cái gì, song có lẽ, đến đêm tân hôn, ta nghĩ, ngươi nên thực hiện nghĩa vụ của nương tử chứ" nói xong, ánh mắt rất có ý tứ hàm xúc quét nàng liếc mắt một cái.

Ngữ Diên nghe thấy vậy cười nói: "Như vậy, đại vương hôn lễ của ngươi định vào ngày nào?"

"Ba ngày sau là ngày tốt lành, liền định ngày đó đi"

"Cái gì? Ba ngày sau?" Ngữ Diên nghe nói mày lập tức chau lên, đây cũng quá nhanh đi.

"Như thế nào? Ngại trì hoãn? Vậy ngày mai đi" hắn quỷ dị cười cười.

"Không được" Ngữ Diên đột nhiên lớn tiếng ngăn cản.

"Ách?" Quỷ Vương nghe nói mày chau lên, sắc mặt vô cùng không hờn giận.

"Ách, ha ha, ngươi đừng hiểu lầm, ý của ta là như vậy, ngươi xem a, ngươi muốn lòng ta cam tâm tình nguyện gả cho ngươi, điều kiện của chúng ta đều phải nói chuyện tốt, đầu tiên là chồng trước của ta phải an toàn rời đi, hiện tại hắn bị trọng thương, thương thế kia cũng không nhẹ, ba ngày cũng không thể tốt nha, vạn nhất ngươi vòng qua hắn, những thủ hạ của ngươi ngộ sát làm sao bây giờ, cho nên, thương thế của hắn tối thiểu phải tốt một chút, còn nữa, ta đột nhiên phải gả ột Quân vương, phải để thích ứng một chút chứ, ta muốn nhìn xem mình có phải Vương Hậu hay không, nhìn xem chính mình có địa vị hay không, nếu là nữ nhân không có địa vị ta khinh thường, ta phải là lớn nhất " nàng một hơi nói.

Quỷ Vương nhìn nhìn nàng, đột nhiên cười ha ha, thẳng thắn đáng yêu, quả nhiên hợp khẩu vị của hắn, "Đi, vậy mười ngày sau, mười ngày sau cũng là ngày lành, thời gian này đủ cho chồng trước của ngươi dưỡng thương, cũng cũng đủ cho ngươi hiểu được địa vị của mình "

Ngữ Diên nghe nói, mười ngày? Thời gian mười ngày cũng không đủ nha, tốt nhất là chờ đêm trăng tròn mới tốt, nói như vậy, bọn họ nếu chạy trốn thành công cũng có thể ở đêm trăng tròn chuồn đi a! Nhưng mà, xem ra Quỷ Vương cũng không dễ nói chuyện, quên đi, đi từng bước tính từng bước, nàng chắc chắc sẽ có biện pháp kéo dài thời gian!

"Đi, nhưng mà ngươi cũng không cần phải để cho nhiều nha hoàn hầu hạ ta như vậy? Ta không yếu ớt như thế, nhiều nữ hài tử hầu hạ ta như vậy, ta không được tự nhiên" Ngữ Diên nhìn nhìn bọn nha hoàn nói.

"Ngươi là Vương Hậu, tất nhiên phải có nhiều người hầu hạ ngươi, nếu không, sao có thể chứng minh thân phận cao quý của ngươi" Quỷ Vương nhíu mày nói.

Thân phận? Chó má, hắn tưởng nàng không biết hắn đang nghĩ gì đấy sao, hắn đích thị là muốn tìm người giám thị nàng, biến thái chết tiệt này! Nếu hắn quyết định chủ ý, nàng lại không thể lặp đi lặp lại nhiều lần cự tuyệt, vì thế ho nhẹ một tiếng nói: "Được, sắp xếp của ngươi, ta nhận" nói xong, xoay người nhìn về phía bọn nha hoàn nói: "được rồi, bọn nha hoàn ta muốn tắm rửa rồi, phiền toái các ngươi để cho Quỷ Vương đi ra ngoài đi" nàng cũng không quay đầu lại đi vào bên trong.

Bọn nha hoàn lại giật mình, nàng đây là muốn đuổi Quỷ Vương đi sao?

"Vậy ngươi nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai ta tới thăm ngươi" Quỷ Vương lần đầu tiên không có tức giận như thế nói, tiếp theo cười cười rời đi, để lại vẻ mặt kinh ngạc của bọn nha hoàn.

Quỷ Vương đi rồi, bọn nha hoàn liền đi vào phòng chuẩn bị cởi quần áo tắm rửa cho nàng, Ngữ Diên thấy thế liền che chở bộ ngực kêu lên: "Các ngươi muốn làm gì?"

"Vương Hậu, chúng nô tỳ là đang hầu hạ ngài " người đi đầu nói.

Ngữ Diên nhìn nhìn trong phòng mười mấy nha hoàn nàng nói: "Ngươi một người hầu hạ ta là được rồi, còn lại đều đi ra ngoài đi"

Nha hoàn đi đầu nghe thấy vậy gật đầu để cho các nha hoàn còn lại đều ở bên ngoài, mà nàng ta đóng cửa lại bắt đầu tắm rửa cho nàng.

Cực khổ cả một ngày, nàng cuối cùng có thể từ từ thư giãn một tí.

"Ách, ngươi tên gì?" Ngữ Diên híp mắt nằm ở trong thùng gỗ nói.

"Nô tỳ kêu Bích Thanh" nàng liền trả lời.

"Bích Thanh? Tên không sai, làm sao ngươi lại ở chỗ này đâu? Bị bắt giữ đến sao?" Ngữ Diên híp mắt tiếp tục đề ra nghi vấn.

Bích Thanh nghe thấy vậy tay rõ ràng dừng xuống, hỏi tiếp: "Vương Hậu tại sao có thể cho rằng như vậy? Bích Thanh là cam tâm tình nguyện ở tại chỗ này " nói xong, liền lại chà lau phía sau lưng cho nàng.

Ngữ Diên nghe nói thế mở hai mắt ra, nghi hoặc nhìn hướng nàng, vài giây sau hỏi: "Là vì Quỷ Vương đúng không? Ngươi thích hắn?"

Bích Thanh nghe vậy ' bùm ' một tiếng quỳ gối trên mặt đất, "Vương Hậu tha mạng, Bích Thanh không dám trèo cao, Bích Thanh cũng không dám suy nghĩ"

*****

Ngữ Diên cười cười nói: "Đứng lên đi, ta không có trách ngươi, đã nói rồi, ta lại không thích Quỷ Vương của các ngươi, ngươi thích hắn cứ tiếp tục thích là được rồi, ta đã có người trong lòng " nàng không che dấu chút nào nói, dù sao Quỷ Vương cũng đã biết.

"Ách?" Bích thanh ngước mắt nhìn về phía nàng, trong mắt có nhân tố làm cho người ta xem không hiểu, nàng nói nàng đã có người mình thích?

"Đứng lên đi, ở chỗ này của ta không cần động một chút là quỳ, nói cho ngươi hay, nếu là thích một người phải nắm được hắn, ngươi không nói, Quỷ Vương làm sao mà biết ngươi thích hắn đâu? Thầm mếm như vậy không khó chịu sao?" Nàng nói đạo lý rõ ràng, dù sao, nàng từng nói với Phượng Ly Ca, nàng thích hắn!

Bích Thanh nghe nàng nói như vậy, đối với nàng không khỏi vài phần kính trọng, khó trách Quỷ Vương thích nàng, nàng cùng nữ tử khác thật sự không giống nhau.

"Đúng rồi, Tháp Tỏa Hồn của các ngươi ở chỗ nào nha?" Ngữ Diên không chút để ý hỏi.

"Tháp Tỏa Hồn ở phương Bắc, tổng cộng có sáu tầng, mỗi một tầng đều rất cao bên trong đều là quỉ nhi có vẻ lợi hại" Bích Thanh nói gấp.

"Có vẻ lợi hại?" Ngữ Diên lẩm bẩm mấy chữ này.

"Um, nếu muốn đi vào trong đó nhất định phải có bài chú" Bích Thanh không chút tâm cơ nào nói, nàng xem, Vương Hậu này không phản đối nàng tiếp tục thầm mến Quỷ Vương, nàng cũng cảm giác chính mình rất hạnh phúc.

"Cái gì là bài chú?" Ngữ Diên xoay người nhìn về phía nàng hỏi.

Bích Thanh mày chau lên, rối rắm một hồi nói: "Nô tỳ cũng không biết bài chú đến tột cùng là bộ dáng gì nữa, nghe nói nó có linh khí, mặc kệ quỷ nhi bên trong nhiều như nào đều sợ nó, dĩ nhiên, quỷ nhi này chúng ta không thấy được, trong cung điện này nữ tử có thể nhìn thấy quỷ nhi chỉ có một mình công chúa"

"Công chúa? Hắn có nữ nhi sao?" Ngữ Diên kinh ngạc nói, nơi này còn có công chúa sao?

Bích Thanh nghe vậy liền cười cười nói: "Không phải nữ nhi, là muội muội của Quỷ Vương, chúng nô tỳ gọi nàng là công chúa "

Ngữ Diên nghe vậy gật gật đầu, trong lòng không khỏi suy nghĩ, quỷ công chúa này đến tột cùng là bộ dáng gì? Không thể tưởng tượng được biến thái này còn có muội muội?!

"Bài chú kia là như thế nào?" Không thể tưởng tượng được nơi này lại có nhiều bí mật như vậy?

"Chỉ cần có bài chú là có thể tự do ra vào tháp Tỏa Hồn, bởi vì lệnh bài có linh khí, nó có thể bảo vệ người giữ lệnh bài"

Ngữ Diên nghe thấy vậy liền lập tức biết tháp Tỏa Hồn đích thị là một nơi vô cùng nguy hiểm, nếu không, phải làm cái bài chú làm cái gì?

Bích Thanh thấy nàng bắt đầu trầm mặc, nghĩ đến nàng đang sợ, vì thế liền an ủi "Ha ha, Vương Hậu người đừng lo lắng, Quỷ Vương sẽ không để cho người đi đến chỗ nguy hiểm như vậy, người liền an tâm ở nơi này đi" nói xong, bắt đầu sửa sang lại quần áo cho nàng.

"Bích Dhanh, ta muốn hỏi, bài chú ở địa phương nào?" Nàng đột nhiên cầm tay Bích thanh sốt ruột hỏi.

Đột nhiên bị Ngữ Diên bắt được cổ tay, Bích Thanh hoảng sợ, đối với đôi mắt sốt ruột của nàng nói: "Bài chúa là vật phẩm tùy thân của Quỷ Vương, trừ bỏ công chúa có thể muốn thì người khác đều không thể tiếp xúc đến" nói xong, cầm khăn mặt ý bảo nàng bắt đầu có thể sát bên người.

Ngữ Diên đứng dậy tùy nàng chà lau, trong lòng rối rắm không thôi, nên làm sao bây giờ? Như thế nào mới có thể tìm được bài chú cùng Tuyết Liên đen, còn có bọn họ đến tột cùng đang ở địa phương nào, an toàn không? Một loạt vấn đề, làm khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng chau thành một mảnh.

"Cái công chúa kia thường xuyên đi đến tháp Tỏa Hồn sao?" Ngữ Diên trầm mặc vài giây đột nhiên hỏi.

"Trước kia đi nhiều hơn, hiện tại không đi" Bích thanh nói, còn nữa, công chúa cũng không phải người nàng có thể hầu hạ.

"Nha? Đây là vì sao?" Ngữ Diên lại tò mò hỏi.

Bích Thanh một bên mặc quần áo cho nàng vừa nói: "Chuyện này nô tỳ cũng không biết, nghe nói, công chúa đều là nha hoàn ' cao cấp ' hầu hạ, chúng nô tỳ không được tiếp xúc " nói xong, nàng ta đã giúp nàng sửa sang lại tốt áo ngủ.

Nha hoàn cao cấp? Đến tột cùng cao bao nhiêu cấp?! Ngữ Diên trong lòng không khỏi suy nghĩ, lần khác nhất định phải gặp mặt công chúa này, nếu quan hệ tốt, nói không chừng, nàng có thể từ từ lợi dụng nàng một phen!

U Lam các —–

"Công chúa, đã đến giờ Sửu rồi, ngài nên nghỉ ngơi" một vị nữ tử mặc hắc y xoay người nói với nàng nói.

Chỉ thấy, người nàng gọi là công chúa, mặc một thân hồng nhạt, lúc này, nàng đang ngồi ở trong đình viện, một đôi bàn tay trắng bóc như ngọc, đặt ở trên bàn đá, mà nàng mái tóc đen nhánh như bình thường, vấn lên theo kiểu công chúa, trên búi tóc một cái trâm hình bông hoa, mặt trên có tua buông thỏng, đầu nàng vẫn ngẩng cao cao, nhìn chằm chằm ánh trăng trên bầu trời màu u lam kia nhìn không chuyển mắt.

"Ta đã biết, ta muốn ngủ, tự nhiên sẽ ngủ " nàng cũng không quay đầu lại nói.

"Công chúa ——" hắc y nữ tử lại không yên lòng nói, dù sao canh giờ không còn sớm, hiện tại nàng vẫn còn muốn ngồi.

"Ngươi đi nghỉ ngơi đi, không cần phiền ta?" Nàng như trước cũng không quay đầu lại nói, chính là lúc này đây ngữ khí rõ ràng có chút không vui.

Nghe thấy vậy, hắc y nữ tử này chỉ có thể lặng yên không phát ra hơi thở rời đi.

Lúc nàng rời đi, trong đình viện liền lập tức im lặng, lúc này, công chúa mặc quần áo hồng nhạt mới đứng lên xoay người qua, xem ra, nàng đại khái khoảng mười sáu mười bảy tuổi, thân hình thướt tha, sắc mặt trong suốt trong sáng, làn da sáng như tuyết, trên khuôn mặt có một má lúm đồng tiền nho nhỏ, ngay lúc đó ẩn hiện, chính là trên mặt nàng thanh tú tuyệt tục lại hiện lên nét đau thương thản nhiên.

Nha hoàn khách khí đáng ghét đã rời đi, nàng than nhẹ một tiếng, chuẩn bị hướng phòng ngủ đi đến, đúng lúc này, một bóng đen ở trước mặt nàng chợt lóe lên, nàng ngây ra một lúc, liền đuổi tới.

"Đứng lại" gập ghềnh tiêu sái trên đường, công chúa rốt cục lúc Hắc y nhân sắp biến mất ở đầu hành lang, đột nhiên la tên hắn.

Hắc y nhân ngây ra một lúc, nhưng vẫn chưa xoay người.

Nàng chậm rãi đi lên phía trước, nhưng cách vị trí Hắc y nhân chừng năm thước, nàng lại dừng bước, tiếp theo nước mắt của nàng liền chậm rãi chảy xuống, môi run nhè nhẹ, một lúc sau la lên: "Quỷ tịch ca ca? Ngươi là Quỷ tịch ca ca đúng không?"

Hắc y nhân nghe thấy vậy thân mình rõ ràng run lên.

Công chúa thấy thế che miệng khóc ồ lên, "Quỷ tịch ca ca, ngươi còn muốn rời khỏi ta sao? Thời gian ngươi rời đi còn chưa đủ sao?" Nói xong, liền khóc thút thít.

Hắc y nhân than nhẹ một tiếng, xoay người lột cái khăn che mặt xuống, dung nhan tuấn mỹ kia liền hiện ra.

"Quỷ tịch ca ca......" Công chúa thấy thế liền chạy về phía ngực của hắn, gắt gao ôm lấy hắn, giống như sợ hắn lại đột nhiên biến mất.

Quỷ tịch than nhẹ một tiếng nói: "Tiểu U, thực xin lỗi"

Công chúa Tiểu U nâng hai mắt đẫm lệ nhìn về phía hắn, "Không cần nói, không cần nói chỉ coi ta là muội muội, ta không tin, ta đến tột cùng làm sao không tốt, ta không cần làm muội muội, ta muốn làm nữ nhân của ngươi, nữ nhân của ngươi hiểu không?"

Quỷ tịch nhìn về phía nàng lấy khăn tay ra lau nước mắt cho nàng nói: "Chúng ta không thích hợp hiểu không?"

Tiểu U gắt gao lôi cánh tay của hắn nói: "Vì sao không thích hợp, ngươi là quỷ, ta cũng là quỷ a, hai người chúng ta đều là quỷ, vì sao không thích hợp?" Nàng gấp gáp hỏi.

"Ngươi phải biết, ta đối với ngươi chỉ có tình cảm muội muội" hắn ăn ngay nói thật nói.

"Không, ta không tin, cái gì muội muội, ta cũng không phải muội muội của ngươi vì sao ngươi vẫn đối với ta như vậy? Cũng là bởi vì ca ca tìm được ta rồi, nên ngươi mới không cần ta nữa đúng hay không? Trước kia thời điểm ta là cô hồn dã quỷ, đều là ngươi mang theo ta a, hiện tại vì sao không thể giống như trước kia? Chẳng lẽ? Chẳng lẽ bởi vì ta bây giờ là công chúa rồi? Cho nên......"

"Tiểu U, ngươi bình tĩnh một chút, mặc kệ ngươi là thân phận gì, đối với ta mà nói, thật sự coi ngươi là muội muội, thời điểm ngươi làm cô hồn dã quỷ, không ai chiếu cố ngươi, ta dứt khoát đem ngươi trở thành muội muội chiếu cố ngươi, đây mới thật là thiện lương của ngươi làm ta rung động, để cho ta đem theo ngươi coi ngươi như muội muội để yêu thương, nay ca ca của ngươi nghĩ cách tìm được ngươi, ta là rất vui vẻ "

"Ngươi gạt ta, ta đã biết, ngươi đang ở đây hận, ngươi đang ở đây hận hắn đem ngươi nhốt vào tháp Tỏa Hồn phải không?" Nàng đột nhiên kích động nói, hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn bởi xinh đẹp vì kích động mà biến thành đỏ bừng.

"Tiểu U......" Quỷ tịch thật sự không biết nên làm sao bây giờ.

"Quỷ tịch ca ca, ca ca ta không phải cố ý, hắn chỉ là muốn thành toàn cho chúng ta mà thôi, hắn sợ ngươi rời đi mới có thể đối với ngươi như vậy, hắn đều là yêu ta mới có thể như vậy, ngươi đừng giận hắn được không?" Tiểu U hai mắt đẫm lệ nói.

"Tiểu U ngươi nghe đây, nếu ngươi còn muốn coi ta là Quỷ tịch ca ca, như vậy, ta có một chuyện muốn nhờ" Quỷ tịch nhìn về phía nàng nghiêm túc nói.

"Sự tình gì?" Nàng lau nước mắt hỏi.

"Ca ca ngươi mang về một nữ nhân, muốn phong nàng làm Vương Hậu, ngươi tìm cơ hội đem nữ nhân kia đưa nơi này, ta có lời muốn nói với nàng" Quỷ tịch nói.

Tiểu U nghe thấy vậy kinh ngạc nhìn hắn, trong mắt có bi thương, "Ngươi...... Ngươi mất tích lâu như vậy, đột nhiên lại trở lại, vì nữ nhân kia sao?" Nước mắt của nàng tràn ngập trong hốc mắt

"Ngươi đừng hiểu lầm, nàng là nương tử bằng hữu của ta, bởi vì ca ca của ngươi đem hai người họ bắt đi, mà tướng công của nàng lại bị nhốt vào tháp Tỏa Hồn" lần đầu tiên, hắn đối với nàng nói dối, hắn không thể nói cho nàng biết, hắn làm như vậy, cũng là bởi vì chính mình thực để ý tới nàng ý, bởi vì, hiện tại chỉ có nàng mới có thể giúp bọn họ, hắn tuyệt đối không thể kích thích nàng.

Tiểu U nghe thấy vậy liền lau nước mắt, gật đầu đáp ứng rồi, "Đựơc, ta giúp ngươi" chỉ cần không phải đến đoạt Quỷ tịch ca ca, nàng đều có thể hỗ trợ.

Quỷ tịch gật đầu nói: "Được, ba ngày sau giờ Hợi ta sẽ dẫn bằng hữu của ta tới nơi này"

Tiểu U có hiểu biết gật gật đầu.

Một giây sau, Quỷ tịch liền biến mất ở nơi này.

"Thu phục rồi?" Ra khỏi cung điện, Dịch Hiên hỏi vội.

"Dịch huynh, ngươi quá coi thường Quỷ tịch rồi, mỹ nam kế của hắn là rất inh, đúng không?" Phượng Ly Ca cười cười nói.

Quỷ tịch liếc mắt nhìn hắn nói: "Vì nương tử, ta lần đầu tiên làm trái với lương tâm nhận nàng là nương tử của Sở Hạo, hừ!"

Phượng Ly Ca nghe thấy vậy đột nhiên dịu dàng nói: "Tâm của đắc ý Dương Dương này không phải còn chưa quyết định sao, nếu không như vậy, Dịch huynh chúng ta cũng gia nhập trò chơi tranh đoạt này đi, nhìn xem nàng đến tột cùng rơi vào nhà nào?"

Dịch Hiên nghe thấy vậy gật đầu nói: "Tốt, giống như rất thú vị ai" nói xong, vội vàng đi theo Phượng Ly Ca đi lên phía trước, Quỷ tịch thấy thế liền hét lên: "Hai người các ngươi làm sao có thể như vậy a? Nàng là của ta! Hai người các ngươi không được như vậy chứ?!"

*****

Hôm sau? Tháp Tỏa Hồn

Lạnh......

Sở Hạo mông lung cảm thấy toàn bộ thân mình có cảm giác mát, một lúc sau, hắn thong thả mở hai mắt ra, lúc này mới phát hiện ra không hiểu sao mình lại nằm trong nước đá, đầu hắn đau dùng cánh tay chống đỡ thân mình hết sức dựa vào trên mặt của Thạch nham.

Đây là nơi nào? Hắn liền lấy tay xoa xoa đầu, ách, tối hôm qua lúc tiến vào hắn chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, tiếp theo ôm miệng vết thương cứ như vậy ngã xuống, chỉ là hắn chưa từng nghĩ đến, khi mình tỉnh lại sẽ ở bên trong nước đá?

Mà ở trong đó, trừ bỏ cái ao to này, những nơi còn lại đều là tảng đá trang trí, mà trong cái không gian nhỏ này, làm cho ngực cảm giác vô cùng buồn bực.

"Ngươi đã tỉnh?" Đúng lúc này, một giọng nữ theo sau lưng của hắn truyền tới.

Sở Hạo liền ngoái đầu nhìn lại nhìn lại, chỉ thấy phía sau bảy nữ tử ăn mặc khác nhau hồng vàng lam lục tím đen trắng đang theo dõi hắn rất có ý tứ hàm xúc cười.

"Tỷ tỷ, hắn xem thật kỹ nha" trừ bỏ nữ tử hồng y không có mở miệng, những nữ tử còn lại đều chảy nước miếng nói.

Sở Hạo mày chau lên, nhìn chằm chằm nữ quỷ trước mặt này, vẫn chưa nói chuyện.

"Ngươi hẳn là có thể nhìn thấy chúng ta chứ?" Hồng y nữ tử nhẹ nhàng sang đây nhìn hắn cười nói.

Sở Hạo chưa để ý tới nàng mà là đưa tay vận nội công một chút, đúng lúc này, Hồng y nữ tử khóe môi nhếch lên nụ cười quỷ dị, hướng về phía sáu nàng cười cười, còn lại chiếu cố gật gật đầu, thật cẩn thận hạ cái ao xuống, lập tức toàn bộ xúm nhau tới bên cạnh hắn bắt tại trên người của hắn, tay trư bắt đầu đông sờ sờ tây sờ sờ, "Công tử, cho chúng ta hầu hạ ngươi đi" Hoàng y nữ tử đói khát nói.

"Hắn là của ta, của ta" các nữ nhân bắt đầu tranh giành tình nhân.

Sở Hạo mày càng ngày càng gấp, ngay tại thời điểm sáu nữ tử đều bắt tại trên người hắn, hắn đột nhiên khuếch trương ngực một cái vận dụng công lực mạnh mẽ, đem sáu nữ tử này đánh ra xa, sáu nữ tử đồng thời ngã xuống nước, sửng sốt nuốt vài miếng nước, những nữ tử liền phát hai cái xuống nước đứng dậy tức giận bất bình nhìn hắn.

Sở Hạo như trước khinh thường nhìn các nàng.

"Công tử, chúng ta đối đãi với ngươi tốt như vậy, ngươi vì sao lại muốn cự tuyệt đâu? Chẳng lẽ, là chúng ta không đủ mị lực sao?" Đứng ở trên bờ Hồng y nữ tử khóe miệng treo lên mỉm cười, trước mặt Sở Hạo, không hề ngượng ngùng đem quần áo ' rầm ' toàn bộ cởi xuống, sáu muội muội của nàng thấy thế cũng đều noi theo, cứ như vậy, toàn bộ bảy nữ tử thân thể đều trần truồng bày ra các loại tư thế nhìn hắn cười vô cùng mị hoặc.

Sở Hạo cũng nhìn các nàng cười cười, chỉ là nét tươi cười của hắn là cười lạnh mà thôi.

Hồng y nữ tử đi từ từ dưới cái ao tới trước mặt của hắn, "Công tử, ta không tốt sao?" Nàng cười cười nói, nhưng vẫn chưa đưa tay đối với hắn làm cái gì, mà là điềm đạm đáng yêu nhìn hắn.

Sở Hạo nhìn về phía nàng ta vẫn chưa nói chuyện, nữ tử hồng y liền cười cười, tiếp theo đem ngón tay bỏ vào miệng bắt đầu liếm. Làm cho sáu muội muội thấy thế cũng đứng trước mặt của hắn làm một ít động tác thấp hèn, hơn nữa còn phát ra một ít thanh âm dâm đãng.

Sở Hạo cứ như vậy nhìn các nàng, một lúc sau, lông mày chau lại nói: "Không sai, biểu tình này có thể đánh thập phần, thanh âm này nha, nghe qua như là tiếng mèo phát xuân, nói vậy, trước đây các ngươi sinh ra làm kỹ nữ a, nếu không, làm sao có thể thuần thục như thế? Bất quá, ta muốn nói một chút là, thân hình bóng loáng của các ngươi ở trong mắt ta cũng giống như giết trư" Sở Hạo nhếch lên một nụ cười lưu manh.

Nữ tử hồng y nghe thấy vậy, nguyên bản mặt đang cười đột nhiên nghiêm túc lên, "Ngươi nói cái gì? Chúng ta giống trư?"

Sở Hạo hít sâu một hơi, từ bên hông lấy ra một cái bình nhỏ, trong bình có viên thuốc, đây là viên thuốc chữa khỏi miệng vết thương tốt nhất, hắn lấy một viên bỏ vào trong miệng nuốt xuống, tiếp theo hít sâu một hơi vận chút nội công, cảm giác thoải mái rất nhiều, lúc này nhìn về phía bảy nữ tử đang tức giận nói, "Ta chưa nói các ngươi giống trư a, đây là tự các ngươi nói " nói xong, duỗi cái lưng mệt mỏi làm xương ống chân của mình thoải mái một chút

"Ngươi muốn chết phải không?" Nữ tử áo lam tức giận nói.

Nữ tử Hồng y cũng tức giận không nhẹ, bất quá dịu đi vài giây, nàng đột nhiên cười cười nói: "Bọn tỷ muội, chỉ sợ hôm nay vào không phải là một nam nhân bình thường, các ngươi nói có nam nhân bình thường nào nhìn thấy chúng ta mà lại không phản ứng sao?" Nói xong, hai tay ôm cánh tay nhìn hắn châm chọc nói.

"Không có" sáu nữ tử cùng kêu lên.

Nữ tử Hồng y nghe thấy vậy, lại càng cười khoa trương không thôi, nàng xem, còn chưa có một nam nhân nào ở nơi này mà không có lạy đâu, xem ra, nam nhân bộ dạng anh tuấn này nhất định là thái giám, đáng tiếc cái xác này tốt như vậy, trông thì ngon mà không dùng được.

"Công tử, ngươi là thái giám sao?" Nữ tử hồng y vuốt thân thể của mình đối với hắn cười cười.

Sở Hạo không tức giận cười lạnh một tiếng nói: "Các ngươi có thể nghi ngờ ta, nhưng mà ta lại muốn nói rất đúng ta không phải thái giám, ta là một nam nhân chân chính, các ngươi phải biết rằng, không phải tất cả nam nhân đều đối với một đám nữ quỷ xấu xí như thế có hứng thú, như thế nào? Bảy người các ngươi không phải đã lâu không có nam nhân thân thiết rồi, hay là đói khát không chịu nổi? Nếu thật như vậy, thì xin lỗi"

"Thật có lỗi?" nữ tử hoàng y khó hiểu lặp lại một lần.

Sở Hạo nhún nhún vai nói: "Đúng vậy a, thật có lỗi ta chưa cho các ngươi mỗi người một con chó đực tiến vào, làm hại các ngươi đều tự sờ lâu như vậy" Sở Hạo lời nói vừa hạ xuống, liền không hề nở nụ cười.

"Ngươi muốn chết" nữ tử hồng y gương mặt xinh đẹp, nháy mắt dữ tợn, nàng vẫy bàn tay một cái quần áo ' hưu ' một chút xuyên thủng qua người nàng, phía sau bọn muội muội cũng tức giận đem y phục mặc lên.

"Chúng ta muốn cho ngươi một cái chết thoải mái nhất, ngươi không cần, như vậy, ngươi cũng đừng trách chúng ta lòng dạ độc ác" nói xong, nữ tử hồng y xoay người nhìn về phía sáu nữ tử ở sau nói: "Bọn muội muội, mỹ nhân kế của chúng ta đối với hắn không có tác dụng, hắn vô phúc hưởng thụ sung sướng chúng ta mang đến, như vậy, chúng ta sẽ khiến cho hắn thống khổ mà chết" nói xong, mấy người toàn bộ gật đầu.

Trong chốc lát, trong ao đột nhiên dâng lên một cột nước chặn tầm mắt của hắn, vài giây sau, cột nước dần dần bằng phẳng xuống dưới, bảy nữ tử toàn bộ biến thành bộ dáng lệ quỷ, từng người móng tay đều rất dài, khóe mắt đang chảy máu, mũi cũng đang chảy máu, còn có khóe miệng, màng tai, đợi chút bộ vị, tóm lại nếu là phàm nhân nhìn đến không hù chết cũng sợ cháng váng.

"U, lộ ra hình dáng nha? Uh, xác thực xấu muốn chết" Sở Hạo không hề e sợ nói.

"Nha, giết ngươi" nữ tử hồng y thẹn quá thành giận lao đến, phía sau sáu nữ tử cũng lao đến.

Sở Hạo nhảy một cái từ trong ao bay lên, một giây sau, cầm lấy kiếm Thanh Long xông tới, "Xấu như vậy còn đến dọa người, ghê tởm" đang chống đỡ Sở Hạo, cự nhiên thình lình lại nói ra những lời này, bảy nữ nhân nghe thấy vậy lại tức giận nổ mạnh, có nữ nhân nào sẽ thừa nhận bản thân rất xấu, nữ nhân nào sẽ để lộ mặt xấu của mình trước một soái ca đâu?

Chẳng qua......

Thật là có một nữ nhân như vậy......

"Hút

" bữa sáng trên mặt bàn, phát ra một thanh âm vô cùng kinh thiên động địa.

Một loạt bọn nha hoàn toàn bộ dạng ngốc nghếch nhìn về phía đầu nguyên nhân phát ra thanh âm, đó chính là Vương hậu của các nàng, Ngữ Diên lúc này đang khoa trương mút lấy mỳ sợi, hoàn toàn không để ý mọi người kinh ngạc, mà ngồi ở đối diện nàng trên mặt Quỷ Vương lại nhìn không ra biểu tình gì.

Đúng lúc này, Ngữ Diên đột nhiên xoay người, cúi thấp đầu, tiếp theo bắt tay đặt ở trên mũi đối với mặt"Hừ ~~ hừ ~~" lắc lắc nước mũi, nàng làm cho tất cả mọi người xem ngây người như vậy, nhưng mà sự tình cũng không có chấm dứt, bởi vì sau khi nước mũi, cũng không có dung khăn tay hoặc là khăn mặt lau sạch, mà là đột nhiên hướng Quỷ Vương cười cười, tiếp theo đưa tay có nước mũi cầm một cái chân gà đưa cho Quỷ Vương.

"Tặng cho ngươi ăn, nhìn xem ta hiền lành đi" tay phải Ngữ Diên cầm chân gà đưa cho hắn, tay trái đột nhiên vung tay áo hướng trên mũi bay sượt, hơn nữa nàng còn phát ra ' hít ' một tiếng, toàn bộ mọi người cúi đầu, ngay cả thở cũng không dám thở mạnh.

Quỷ Vương đột nhiên cười cười nhận lấy chân gà trong tay nàng.

"Ăn nha, vì sao không ăn? Chẳng lẽ ngươi ghét bỏ ta hay sao?" Nàng chu miệng có chút không vui nói.

Quỷ Vương như trước mang theo ý cười nhợt nhạt, dưới ánh mắt khẩn cấp của nàng, hắn rốt cục nhẹ nhàng cắn một miếng thịt gà, nhìn động tác hắn tao nhã cùng với tướng ăn vô cùng duyên dáng, Ngữ Diên thấy thế trong lòng không khỏi thầm nghĩ, yêu quái này thời điểm không lột da thì thực suất nha, nàng thiếu chút nữa sẽ bị mặt nạ anh tuấn của hắn lừa dối trôi qua, một giây sau, nàng vội lắc lắc đầu ý bảo chính mình đừng để bên ngoài của hắn mê hoăc.

"Ha ha" nàng hướng hắn cười cười, liền ngồi xuống, lúc này, nàng đột nhiên tay hoa chậm rãi bưng cốc nước trước mặt lên nhẹ nhàng đặt vào bên môi, động tác như vậy, làm cho Quỷ Vương ngây ra một lúc, nhìn bộ dạng nàng uống nước cư nhiên tuyệt đẹp như thế, chính là......

"Ừng ực~" Ngữ Diên một bên ngửa đầu đem nước cho ở miệng ừng ực nói nhiều vài cái, tiếp theo lại phun ở tại trong chén, tiếp theo tiếp tục ừng ực, rồi tiếp theo tiếp tục phun đến trong chén.

Quỷ Vương thấy thế nhẹ nhàng đem chân gà để xuống, Ngữ Diên lúc này không đong đưa cốc nước nữa rồi, mà là không hề hình tượng ợ hơi một cái, tiếp theo đối với nha hoàn nói: "Bích Thanh, lấy cái tay khăn lại đây"

Bích Thanh nghe thấy vậy quơ quơ mồ hôi trên đầu, liền cầm khăn tay đi qua, trong lòng thầm nghĩ, Vương Hậu a, người rốt cuộc cũng biết lấy khăn tay lau miệng sao? Nàng nếu tại đây tiếp tục như thế, phỏng chừng Quỷ Vương sẽ tức giận giết các nàng.

' ngô ~'

Mọi người thấy thế cái ót không ngừng nhỏ giọt mồ hôi, bởi vì ngọn nguồn thanh âm, đang làm một chuyện vô cùng bất nhã, đó chính là lấy cứt mũi, được rồi, lấy liền lấy đi, nhưng mà nàng cũng không thể tay trái lấy cứt mũi, tay phải sẽ đem đào cứt mũi lên đặt ở khăn tay chà xát thành một cái viên cầu nhỏ nha? Chuyện này có ghê tởm hay không a? Mà nàng tựa hồ cũng không có cảm thấy không ổn, đùa còn thực hăng hái, Quỷ Vương thấy thế nhịn không được ho nhẹ một tiếng, muốn nhắc nhở nàng để xuống, Ngữ Diên nghe tiếng, trong lòng cười thầm không thôi, hừ, nhìn ngươi còn dám mê luyến tỷ hay không, tỷ nhất định sẽ khiến ngươi hộc máu!

*****

Tháp Tỏa Hồn

"Không biết lượng sức" nhìn trên mặt đất bảy nữ nhân không ngừng hộc máu, hắn khinh thường nói.

Thất tỷ muội liếc nhìn nhau, đều nhận lấy trọng thương, dịu đi vài giây, bảy người liền ý bảo nhau một cái, tiếp theo một trận khói các nàng cứ như vậy chợt lóe rồi biến mất, khi các nàng vừa đi, Sở Hạo tay phải cầm kiếm Thanh Long trong tay liền một gối quỳ xuống, tay trái che miệng vết thương đang lớn ra, miệng vết thương nguyên bản chưa được tốt, hơn nữa vừa mới vận động kịch liệt dẫn đến nội lực có chút tan rã, làm cho ngực hắn nhất thời có cảm giác khó chịu.

Bất quá, may mắn những nữ nhân này không có liều mạng hợp lại thêm nữa, nếu không, thể lực của hắn đích thị là không đủ.

Thấy thế, hắn liền ngồi tại chỗ bắt đầu vận động trị thương, cũng không biết qua bao lâu, trên trán của hắn mồ hôi chảy ra rất nhiều, tiếp theo hắn hít sâu một hơi, cuối cùng đã khá lên nhiều rồi, lúc này, hắn chậm rãi đứng dậy đánh giá chỗ này, sau đó bốn phía trừ bỏ tảng đá ở ngoài căn bản cũng không có lối ra, nhưng hắn nhớ rõ, bọn họ nói qua, bằng hữu của Ngữ Diên ở tầng thứ sáu, như vậy, cửa vào đến tột cùng ở nơi nào đây?

Đúng lúc này, hắn đột nhiên thoáng nhìn hình ảnh quỷ dị trên thạch bích, Sở Hạo đi từ từ tới, bức tranh quỷ dị như thế trên thạch bích lại là một bức tranh màu, bên trong bức tranh có một hoa viên khổng lồ, bên trong khắp nơi đều là hoa tươi, mặt cỏ, đình viện, cái ao, tất cả đều trông thấy rất sống động.

Sở Hạo cảm thấy chuyện này tựa hồ không đúng lắm, theo đạo lý mà nói, địa phương quỷ dị như thế làm sao có thể có hình ảnh tiên diễm sống động như vậy? Đúng lúc này, hắn đột nhiên thoáng nhìn bảy đóa hoa cuộn tròn bên trong, đóa hoa còn lại đang được mở ra, mà bảy đóa hoa toàn bộ lại tránh ở phía dưới đóa hoa mở này, tuy rằng rất bí mật, nhưng đối với người không cho là bình thường như hắn mà nói, vẫn là thấy được, Sở Hạo mày dần dần chau lên, theo bản năng vươn kiếm Thanh Long đối với một đóa hoa trong đó đâm xuống, trong chốc lát, bên trong xuất hiện sương khói, một sức mạnh cường đại bắt hắn hút vào......

Tắm bên kia —–

"Vương Hậu người hôm nay làm như vậy......" Bích Thanh muốn mở miệng nhưng lại không dám nói.

Ngữ Diên ngồi ở trong phòng ngủ nói: "Có cái gì thì cứ nói a, không có việc gì, ta không ăn người "

Bích Thanh lúc này mới nhỏ giọng nói: "Vương Hậu a, người nhất định phải chú ý một chút, hôm nay người như vậy, Quỷ Vương rất tức giận, hơn nữa, như vậy cũng không vệ sinh a" nàng uyển chuyển nói.

Ngữ Diên không ngại nói: "Chuyện này có cái gì, đó là thói quen của ta a, ta trước kia chính là như vậy, chẳng lẽ làm Vương Hậu nhất định phải sửa sao? Vậy xin lỗi, ta rất không quen " Ngữ Diên nhún vai nói.

' Két ' một tiếng, cửa đột nhiên bị đẩy ra, Ngữ Diên cùng Bích Thanh liền nhìn sang, bên ngoài đi vào một lão thái thái đã nhiều tuổi mưu lược, bà nhìn thấy Ngữ Diên hành lễ nói: "Lão nô thỉnh an" Vương Hậu

"Đứng lên đi" Ngữ Diên nói.

Bà cười cười bưng lên một chén trà đưa cho Ngữ Diên, "Vương Hậu, đây là tổ yến Quỷ Vương cố ý để cho lão nô chuẩn bị cho người, người nếm thử đi"

Ngữ Diên thấy thế nhận lấy chén trà ưm một tiếng, nhưng vẫn chưa uống vào.

Lão bà bà này cứ nhìn nàng chằm chằm như vậy, Ngữ Diên thấy bà không có ý muốn đi, nghĩ đến bà đang đợi cái chén, vì thế cầm chén lên uống một hơi cạn sạch, tiếp theo đem cái chén không đưa cho bà ta, "Tốt lắm, ngươi có thể đi được rồi" cũng không biết vì sao, nàng nhìn thấy bà bà này luôn không có hảo cảm gì.

Tiếp nhận cái chén trống không bà ta đột nhiên cười lạnh một tiếng nói: "Vương Hậu về sau có thể kêu lão nô là Dung mẹ"

"Cái gì? Dung mẹ?" Ngữ Diên kinh ngạc lặp lại.

Dung mẹ cười cười gật đầu, "Lão nô là phụng mệnh lệnh của Quỷ Vương đến chỉ bảo cho Vương Hậu chuẩn mực ngồi, đi, ăn, lễ nghi"

Ngữ Diên nhìn nụ cười của bà ta giảo hoạt như thế, trong lòng không khỏi sợ hãi, quả nhiên là Dung mẹ, gian trá như vậy, nhất định không phải người lương thiện, vì thế nói: "Không cần phải thế, ngươi nói cho Quỷ Vương, ta không cần người khác dạy ta"

"Xin lỗi Vương Hậu, Quỷ Vương nói, vô luận làm sao người phản đối như nào, lão nô nhất định phải làm chuyện của mình, người đâu" bà ta đột nhiên hét lớn một tiếng, bên ngoài lập tức đến đây bốn ác bà bà giống bà ta.

"Bích Thanh, ngươi còn không đi ra ngoài ở trong này làm cái gì?" Dung mẹ vô cùng tức giận trừng mắt nàng.

Bích thanh vội vàng gật đầu xoay người ly khai, lúc đến cửa lại, lo lắng lo lắng nhìn Ngữ Diên liếc mắt một cái, trời ạ, ác bà bà lớn nhất Quỷ Vực, lợi hại như vậy không biết có thể đem Vương Hậu dọa mất hay không?!

"Ngươi muốn làm gì?" Ngữ Diên thấy bộ dạng bà ta vô cùng bất hảo, nàng cũng không vui mừng.

"Vương Hậu, ngài về sau sẽ là nữ chủ nhân của nơi này, tất nhiên nhất cử nhất động của ngài có tác động đến lực chú ý của mọi người ở Quỷ Vực, cho nên, ngài nhất định phải làm tốt nhất, như vậy, Quỷ Vương cũng sẽ có mặt mũi, giống như ngài, dù sao, nhất quốc chi mẫu không phải muốn là có thể làm tốt " Dung mẹ lạnh như băng nói.

Ngữ Diên nghe thấy vậy trong lòng thầm mắng, cây cỏ, nhất quốc chi mẫu? Nàng mới không cần ở lại đây cái thế giới nửa người nửa quỷ này đâu, thật sự là ghê tởm muốn chết nàng, đúng lúc này, nàng đột nhiên cảm giác mình thân mình có chút nhuyễn, đầu cũng có chút choáng váng vù vù.

"Ngươi...... Ngươi ở bên trong tổ yến bỏ thêm cái gì?" Ngữ Diên một tay đỡ đầu lung lay sắp ngã nói.

Dung mẹ cười cười nói: "Vương Hậu ngài không cần phải lo lắng, đây chỉ là Nhuyễn cốt tán mà thôi, đối với thân thể không có hại, lão nô làm như vậy, cũng là sợ ngài không phối hợp với chúng ta, nếu như làm ngài bị thương, nhóm lão nô chính là tội đáng chết vạn lần nha, ngài nói có đúng hay không?" Nói xong, lộ ra nụ cười giảo hoạt.

"Đê tiện, ta muốn gặp quỷ Vương......" Ngữ Diên đầu càng ngày càng choáng váng.

"Yên tâm đi, chúng ta sẽ để cho ngài gặp quỷ Vương, ngài trước đừng có gấp a" nói xong, bà ta đột nhiên xoay người trừng mắt bốn bà bà quát lớn: "Bốn người các người còn lo lắng cái gì, còn không thay quần áo cho nàng đi?" Bà ta vung tay lên, bốn lão thái bà đi tới.

"Uy, các ngươi muốn làm gì, cách ta xa một chút a" Ngữ Diên thân mình suy yếu, nhưng ngoài miệng lại lớn tiếng kêu lên.

"Vương Hậu, ngài không cần phải lo lắng, chúng ta chỉ là tắm rửa cho người, sau đó trang điểm cho người trước, tiếp theo sẽ dạy người một ít lễ nghi cơ bản nhất " Dung mẹ khóe miệng treo lên một tia cười lạnh, ánh mắt hung hăng trừng, bốn người liền đi tới cầm lấy y phục của nàng mà bắt đầu thoát.

"Nha, các ngươi này đồ già lưu manh, cút ngay a —–" Ngữ Diên lớn tiếng hét lên.

"Vương Hậu đừng sợ, chúng ta sẽ rất ôn nhu " nói xong, bốn người bắt đầu động thủ.

"A? Đừng đụng ta à, ở chạm vào ta liền đánh các ngươi, a —— ngươi con lừa già ngốc này sao lại nắm lấy mông của ta a, a —– bộ ngực của ta cũng là ngươi có thể chạm sao? A —– tay ngươi làm gì thân ta? A —– địa phương kia không cho phép chạm vào!" Thanh âm của Ngữ Diên bi thương liên tục từ trong phòng không ngừng vang lên.

Ngoài phòng Quỷ Vương đi ngang qua nghe tiếng cười cười, xoay người rời đi, Bích Thanh ngoái đầu nhìn lại nhìn thoáng qua phòng trong, thình lình run run một chút, bị Dung mẹ kèm người cơ hồ đều bị chỉnh muốn chết!

Trong khách sạn bình dân trong phòng chung.

"Cái gì? Ngươi muốn đi Tháp Tỏa Hồn? Ngươi không điên đi?" Quỷ tịch nhìn về phía Phượng Ly Ca nói.

"Làm sao vậy? Chẳng lẽ Tháp Tỏa Hồn rất khủng bố?" Dịch Hiên khó hiểu hỏi.

Quỷ tịch than nhẹ một tiếng rót một chén nước uống một ngụm nói: "Trong tháp Tỏa Hồn có ngàn vạn quỷ nhi, tổng cộng có sáu tầng, mỗi một tầng bên trong đều có quỷ lợi hại, tầng thứ nhất đó là mỹ nhân quan, nơi đó có bảy nữ nhân đẹp như thiên tiên, không biết quỷ nhi thì sẽ mắc mưu, nghĩ đến các nàng tốt lắm, kỳ thật a, các nàng chính là rắn rết, chuyên môn hút tinh khí nam nhân, các ngươi không biết cái Quỷ Vương kia hật sự là ghê tởm, thường xuyên đem người ném vào Tháp Tỏa Hồn, các ngươi ngẫm lại xem, phàm nhân nhìn thấy nữ tử xinh đẹp như thế sẽ không động tâm sao? Đợi cho thời điểm bọn họ kịp phản ứng, ba hồn bảy vía đã chỉ còn lại có nhất hồn nhất phách "

"Quỷ tịch huynh, chẳng lẽ phàm nhân cũng có thể nhìn đến bên trong Quỷ Hồn?" Dịch Hiên lại hỏi.

Quỷ tịch gật đầu, "Phàm là người thường bị ném vào, cho dù không có Thiên Nhãn, cũng có thể thấy rõ tất cả bên trong Tháp, đây là chỗ thần kỳ của tháp này"

Phượng Ly Ca nghe thấy vậy nhẹ lay động cây quạt nói: "Xác thực thần kỳ, thần kỳ đến phàm phu tục tử toàn bộ đều đánh mất tánh mạng"

Quỷ tịch gật đầu, "Mỗi một tầng đều có một cái huyền bí, trong Tháp không có đường, muốn tiếp tục hướng lên trên đi, nhất định phải tự mình tìm đường, sau đó đường này vô cùng bí mật, thậm chí có thể muốn lấy mạng của ngươi, bởi vậy, tầng trệt càng cao, Quỷ Hồn bên trong lại càng phát lợi hại" Quỷ tịch nói.

"So với ngươi lợi hại hơn?" Dịch Hiên hỏi.

Quỷ tịch gật đầu nói: "Đạo hạnh của ta chỉ có thể ở tầng thứ tư liền không thể đi lên "

"Vậy, nếu là đến tầng thứ sáu có thể rời đi sao? Rời đi cũng là một tầng một xuống dưới?" Dịch Hiên đột nhiên đối với tháp Tỏa Hồn này vạn phần cảm thấy hứng thú, đây tột cùng là một cái tháp như thế nào?

"Không, còn có tầng thứ bảy"

"Tầng thứ bảy? Ngươi vừa mới nói không phải tổng cộng chỉ có sáu tầng sao?" Phượng Ly Ca nhịn không được hỏi.

Quỷ tịch đứng dậy nói: "Khó khăn nhất chính là tầng thứ bảy này, là ẩn hình, muốn rời khỏi nơi này, trừ phi Quỷ Vương tự mình lại đây, trên người hắn có một lệnh bài chú, không cần pháp lực gì là có thể một tầng một tầng tiêu sái đi lên, mang theo bất kỳ một Quỷ Hồn nào, chẳng qua...... Vật này là vật phẩm bên người của hắn, ngay cả tắm rửa hắn cũng sẽ không rời khỏi người, trước kia Tiểu U có thể cầm lệnh bài nhìn ta, nhưng sau này, Quỷ Vương lại thu hồi cái lệnh bài này, không để cho Tiểu U dùng, cho nên nói, quỷ nhi muốn chạy khỏi nơi này nhất định phải tìm được tầng thứ bảy trong truyền thuyết, một khi tiến nhập tầng thứ bảy......" Quỷ tịch đột nhiên dừng lại.

"Làm sao vậy? Tiến vào tầng thứ bảy có phải là có thể đi ra hay không?" Dịch Hiên thấy hắn không nói chuyện, không khỏi hỏi.

Quỷ tịch thở dài một tiếng, "Tầng thứ bảy, chính là sống hay chết, sống chỉ có một đường hi vọng, mà chết đã có chín cơ hội, nói cách khác, tầng thứ bảy, sẽ là nơi ác quỷ tụ tập, nơi đó thành công có trên vạn Quỷ Hồn, nghe nói có một đạo sĩ đạo hạnh đặc biệt cao từng đánh bậy đánh bạ tiến nhập tầng thứ bảy, nhưng mà...... Bị ném xuống dưới đó là hài cốt của hắn, mà hồn phách của hắn cũng đã thành vong linh bên trong" Quỷ tịch sâu kín nói.

Phượng Ly Ca nghe vậy, mày càng phát ra chau lên, biểu tình nghiêm túc đứng dậy nói: "Xem ra, kế hoạch của chúng ta phải thay đổi!"


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-184)