Vay nóng Tinvay

Truyện:Chỉ Muốn Làm Ông Xã Của Em - Chương 29

Chỉ Muốn Làm Ông Xã Của Em
Trọn bộ 30 chương
Chương 29
0.00
(0 votes)


Chương (1-30)

Siêu sale Shopee


Editor: Cua Rang Me

Kiều Y Y tránh thoát, trước mặt mọi người, tiết mục thân mật như thế này, cô thật sự không muốn bị người ta nhìn thấy, nhưng là, cánh tay của anh như cứng như sắt thép, môi của anh ấy lại mềm mại như thế, giống như gió xuân vậy, cô say mê rồi.

Anh thích hôn, thì để cho anh hôn đủ đi! Dù sao cũng không chỉ chế giễu một mình cô, nếu bị cười, bọn họ cùng nhau bị cười đi!

Nhưng cô không nên dung túng anh, anh hôn làm cô thiếu dưỡng khí rồi mới chịu buông tha cô, cô mơ mơ màng màng ỉu xìu nằm ở trên người anh, nghe được người bên cạnh đùa giỡn hi, "Oa! Nụ hôn nóng bỏng ba phút luôn kìa......"

Đồ mặt dày, không có cái kiểu chỉnh người như thế! Lại còn tính giờ!

Gần hai tháng sau, Kiều Y Y rốt cuộc mang theo hai cục cưng của mình về nhà, bởi vì vấn đề hộ khẩu của hai cục cưng, cuối cùng Kiều Y Y vẫn đồng ý kết hôn với Sóc Phong, nhưng cô đồng thời cũng muốn Sóc Phong ký một tờ giấy thỏa thuận ly hôn.

Cô bày tỏ rõ ràng, kết hôn chỉ là vì cục cưng sẽ không trở thành đứa bé không cha mà thôi, về phần giấy thỏa thuận li hôn là để bảo đảm tự do cho bọn họ, ở sẽ có hiệu lực khi kết hôn, Kiều Y Y vẫn còn nhớ bộ dạng tức đến gần chết của Sóc Phong lúc nghe thấy quyết định của cô.

Ước chừng cô vui mừng đến mấy ngày, nhưng rất nhanh, cô lập tức phát hiện mình đã bị lừa! Vốn không có cái giấy gọi là thỏa thuận li hôn!

"Tại sao chúng ta không ly hôn?"

"Em yêu, có thể nói cho anh biết, tại sao chúng ta phải ly hôn không?"

"Đây là điều kiện tiên quyết để chúng ta ly hôn!"

"Này, anh cũng không rõ lắm."

Anh không rõ lắm? Anh lừa heo thì có! Cô nếu như bị anh lừa gạt, cô chính là heo! Vậy mà cứ cố tình cô gặp phải cái người man rợ này, cô tức giận tới tột cùng, "Vậy anh cũng đừng trách em cắm sừng cho anh!"

Anh nho nhã cười một tiếng, phun ra lời nói vừa lạnh lẽo vừa dọa người, "Em dám!"

"Em có gì mà không dám chứ!"

Sóc Phong bỗng đứng lên, hai mắt nguy hiểm híp lại, "Xem ra quên em đã quên nghĩa vụ mà vợ nên làm rồi!"

Mặt Kiều Y Y đỏ lên, mặc dù bọn họ kết hôn, nhưng vẫn ở riêng, không có sinh hoạt vợ chồng, "Rõ ràng chúng ta đã ly hôn!" Cô nhớ mình đã ký một tờ giấy gì đó.

"Chứng cớ đâu?"

Tài liệu chỉ có một tờ, ở đây.

"Ở chỗ của anh!" Cô rốt cuộc ý thức được vấn đề rồi, tại sao lại chỉ có một tờ! Theo lý thuyết, mỗi bên cầm một tờ mới đúng!

"Thật xin lỗi, chỗ của anh không có." Sóc Phong đã sớm đốt nó rồi.

Kiều Y Y cũng không phải là gà mờ, nhưng cô thật sự không nên phạm cái sai lầm cấp thấp này, muốn trách thì trách người đàn ông này quá mức xảo trá, cô cho là có thể tin tưởng anh, kết quả là cô đã tin một con sói hung ác.

"Tốt lắm, bà xã yêu dấu, tới thi hành nghĩa vụ của em đi!" Anh cười nguy hiểm mở cổ áo, từng bước từng bước đi về phía cô.

Sao chuyện lại biến thành như thế này? Không nên như vậy, theo ý của Kiều Y Y, bọn họ nên vẫn ở riêng, duy trì cảnh giới tối cao của người yêu, lặng lẽ yêu đối phương, cùng chung nuôi dưỡng con, chứ không phải giống như một đôi vợ chồng bình thường.

"Cục cưng..." Kiều Y Y mắt thấy anh đã cởi chỉ còn dư một cái quần lót.

"Ở chỗ ba, mẹ." Sóc Phong cởi quần lót xuống, chân phải đá một cái, tùy tiện đã đá đồ bay tới góc khác.

"Chúng ta không thoải mái." Thân thể anh trần trụi hiện ra ở trước mắt cô khiến lỗ tai cô đỏ rực.

Anh đợi lâu như vậy, chờ chính là khắc này, sao có thể để cô cự tuyệt được chứ, "Em muốn bị cha vợ mắng à?" Không nói tiếng nào sinh đứa trẻ, kết quả lúc kết hôn mới thông báo cho người trong nhà, Kiều Y Y không thể nào tránh khỏi việc bị chửi thối đầu đâu.

Nhưng đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là ba Kiều luôn luôn ít nói ba giận dữ rồi, Sóc Phong gánh chịu tất cả, kỳ quái là ba Kiều tin chắc là do con gái của mình không tốt.

Vẻ mặt Kiều Y Y rất thúi, người này ỷ vào chuyện ba cô thích anh, cho nên chuyên gia khi dễ cô, "Đồ mách lẻo! Khốn kiếp!"

Anh đâu có, anh chỉ là dời đi lực chú ý của cô, để anh... Bắt cô, anh bước một bước dài tiến lên, ôm cô vào trong ngực, nằm ở trên ghế sofa.

"A! Tiểu nhân hèn hạ!"

"Gọi thêm mấy tiếng, trợ hứng cho anh!"

"Biến thái!" Mặt của Kiều Y Y đỏ đến không thể tưởng tượng được, tim đập rộn lên.

"Anh là vậy đps!" Sóc Phong thừa nhận, động tác cởi quần áo cô quen thuộc làm người khác phải sững sờ, "Anh đối với em thì biến thái là được!" Anh ác ý khom người cắn bầu ngực lõa lồ của cô.

"A, đừng cắn nơi đó!" Bây giờ còn là thời kỳ cho con bú, bộ ngực của cô chẳng những trướng đến đầy đặn, còn nhạy cảm vô cùng, anh nhẹ nhàng khẽ cắn, cô cả người liền mềm nhũn ra.

"A!" Anh bị phản ứng của cô làm cho tức cười, anh còn say sưa ngon lành hút một lúc lâu, "Có mùi vị của bà thím rồi."

Anh cũng không phải là đứa bé, lại mút mút giống y hai đứa nhỏ, trên mặt cô nóng ran, sao anh lại làm vậy chứ, "Anh đừng mút bậy mà."

Lần này anh nghe lời, bản thân mình đi dành sữa với hai đứa con của mình là không được, anh khẽ nâng lên trên người, không có ý tốt hỏi cô: "Anh đâu có cắn đau em?"

Đồ đàn ông vô sỉ! Kiều Y Y kêu: "Anh cút ngay cho em."

Sóc Phong còn lâu mới ngoan như vậy! Bàn tay của anh giống như một dụng cụ lục lọi trên người cô, mang lại cho cô cảm giác biến hóa lạ thường, "Bộ ngực đầy đặn hơn này, eo cũng to hơn này."

Cô hung hăng trừng mắt liếc anh một cái, "Anh không thích thì không cần sờ đâu!

"

Anh đang cười trộm trong lòng, "Cái mông cũng thay đổi lớn quá." Anh tóm lấy cái mông của cô, hung hăng xoa nhẹ đến mấy lần.

"Buông tay! Buông tay!" Cô tức giận xoay người qua lại.

"Còn nơi này." Tay của anh đi tới chỗ kín của cô, quần lót chẳng biết lúc nào đã bị cởi ra, "Còn chặt như xưa sao ta..."

Anh khẽ đâm một cái, cô run bắn lên: "Anh..."

"Có phải thoải mái không em?" Thân thể Sóc Phong áp lại, nụ cười bên môi không điểm dừng.

Kiều Y Y trả lời là nửa xoay người lại, vùi mặt vào trong ghế sofa, cô kỳ cục đến mức thiếu chút nữa để cho anh cười ra tiếng, anh một tấc một tấc ép người lên cô, từng bước từng bước hôn sạch sẽ da thịt phơi bày của cô.

"Ừm..." Cô khép hờ lấy mắt, cảm giác chỗ kín dâng lên khoái cảm, môi của cô khẽ lay động, chặt chẽ nhịn tiếng rên rỉ nơi cổ họng, nói gì cũng không khiến tên bại hoại này hài lòng!

Anh kiên nhẫn không bỏ từng bước từng bước xâm nhập trong cơ thể cô, khi cô nơi trắng nõn ấy dung hợp được ngón tay thì anh bắt đầu co rút, sức lực to lớn, cả ngón tay cắm vào, rút ra lúc tiếng nước chảy cũng có thể nghe được rất rõ ràng.

"À!" Cô bấu víu hạ thân ghế salon, không biết anh thế nào đột nhiên đã phát tài điên khùng.

Đàn ông cấm dục đã lâu thì ít biết kiềm chế, Sóc Phong định lật người cô dậy, khiến cho cô nằm ở trên ghế salon, bàn tay từ phía sau ôm lấy cặp vú đầy đặn, bầu vú chứa đựng trong lòng bàn tay anh, đầu v* dán chặt lòng bàn tay của anh, anh bị kích thích mãnh liệt cầm nắm nó thật chặt.

Khoái cảm quanh quẩn trong người như muốn khiến người Kiều Y Y nổ tung, đầu ngón tay của cô cắm sâu vào bên trong lớp da bọc ghế sô pha, thái độ vừa khổ sở lại vui vẻ, từng điểm tụ tập khoái cảm, một tầng một tầng xếp thành một khối, cô không cách nào tự quyết mà đong đưa người dưới, nghênh hợp động tác của anh.

Cặp mông trắng nõn lần nữa va vào phái nam của anh, anh không khỏi chống đỡ chuẩn bị hành động, động tác trên tay không ngừng tăng nhanh, ngón tay cái không ngừng ép mạnh lên cánh hoa bên dưới.

"A!" Kiều Y Y giơ lên cổ, tinh tế rên rỉ một tiếng, bụng co lại một chập, rồi hút lấy ngón tay anh, đạt điểm cao trào.

Sóc Phong không có lãng phí thời gian, lúc cửa miệng cô không ngừng co rút thì anh rút ngón tay ra, thay thế bằng phái nam, một nhát cắm sâu vào trong, đong đưa qua lại, khiến cô thốt thành tiếng: "Không... ngày..."

Trong cơ thể cô co rút gay gắt, vật khổng lồ của anh chỉ đưa vào một phần ba, thiếu chút nữa thì ép ra ngoài, bàn tay ngay sau đó đè lại cô hai bên mông hướng bên cạnh lôi kéo, không cho cô bức ra anh.

"Ngoan, nuốt vào đi, hả?" Anh đang phía sau của cô nặng nề thở dốc.

"Đừng mà." Một chút đường sống cũng không để lại cho cô, anh thật sự là mặc kệ cô có thể không bị thương, trực tiếp cắm vào trong hoa huy*t của cô, hoa huy*t của cô bao lấy anh, thậm chí vô ý mà thắt lấy nó.

"Ừm..." Sóc Phong phát ra tiếng than vui thích, căn bản không có biện pháp dừng lại, chậm lại, trong đầu óc anh chỉ có một ý tưởng, hung hăng tiến vào, mạnh mẽ đoạt lấy cô!

Anh đang trong cơ thể cô ra vào bao lần, Kiều Y Y chẳng thể khống chế nổi, cô chỉ biết hoa huy*t của cô không ngừng tách ra, lúc được thả lỏng thì nụ hôn của anh rơi vào phía sau lưng của cô, một hồi hơi nóng từng ly từng tý thấm vào trong cơ thể cô.

Anh đã bao lâu không đụng vào cô? Sóc Phong dùng sức đấu tranh anh dũng, thân thể khát vọng cùng với khát vọng trong lòng, đồng thời khẩn cầu làm anh trở nên phóng đãng đến mức không kiềm chế được, hai mắt anh nhìn người phụ nữ bên dưới, thân thể từ từ cảm nhận cái khe mê hồn đó, lỗ tai dùng để tiếng va chạm hai cơ thể tuyệt đẹp có tiết tấu bên dưới, cô, anh tiếng rên rỉ cũng trở nên giao hòa vào nhau.

Kiều Y Y - ý thức bắt đầu mơ hồ, tinh thần Sóc Phong thì càng thêm tốt.

Đếm không biết mấy lần ra vào, anh tạm thời bỏ qua thân thể của cô, phái nam cũng không rời khỏi cơ thể cô, gắng gượng ở trong cơ thể cô quay một vòng, cô thét lên một tiếng, lại một lần đạt tới cao triều.

"Thật là muốn chết!" Anh hình như là đang oán trách, nhưng ánh mắt cũng là kiêu ngạo, đôi tay Kiều Y Y ôm cổ anh, phái nam anh ở trong cơ thể cô án binh bất động.

Bàn tay Sóc Phong từng chút vỗ về chơi đùa đầu v* cô, tựa như trước ngực cô có một quả cầu nhỏ khiến anh không dừng hứng thú, anhm mặc dù không tấn công nữa, nhưng cô lại thấy không dễ chịu, đặc biệt là mỗi lần anh vuốt ve, trong cơ thể cô liền không thể tránh khỏi đợt khoái cảm trào dâng cùng cảm giác co rút ở hoa huy*t, cuối cùng người được lợi vẫn là anh.

Nhưng anh vẫn ung dung bộ dáng hết cách nhìn cô: "Vẫn còn muốn hả em?"

Làm ơn! Đây là bản năng của thân thể có được hay không? Kiều Y Y nhanh mồm nhanh miệng giờ phút này không cách nào phát huy tác dụng, cô chỉ còn dư lại một đôi hỏa nhãn, nhưng đã phẫn nộ đến trong miệng của anh lại có biệt dạng giải thích, "Được rồi được rồi."

Sau đó ở Kiều Y Y tiết nước dịch bên dưới, Sóc Phong "Thuận theo" ý nguyện của cô, vỗ về chơi đùa môi nhỏ cánh hoa của cô, bắt đầu đút vào... lửa tình chợt dâng.

Kiều Y Y từ từ tỉnh lại, bên ngoài ánh mặt trời đã chiếu rực tứ phía, ánh sáng chói mắt xuyên qua màn cửa vào trong phòng, tay của cô hướng bên cạnh vừa sờ, người đàn ông hành hạ mình sớm tối đã không còn ở đây.

Cô nghe âm thanh huyên náo, cố gắng mở mắt, bọc cái mền, cái mền kéo trên mặt đất, hướng phương hướng của âm thanh vô cùng chậm rãi đi tới, nơi giữa hai chân bị tên nào đó dày xéo đến đau đớn, còn mặt mũi vì sự chiếm lĩnh của anh mà đỏ ửng, khuôn mặt quyến rũ vô ngần, Kiều Y Y đi tới trước cửa phòng rồi ngừng lại.

Một người đàn ông, không dùng chút lực nào, lại nhanh gọn lẹ thay tả lót cho hai đứa nhỏ, đứa trai xong, chuyển sang đứa gái.

Đối với con bé gái, Sóc Phong càng lộ vẻ dịu dàng, êm ái mặc tả cho con, còn nó thì đưa tay nói bậy bạ gì đó, anh thì mặt mày tươi cười nhìn nó, cúi người cho nó cái hôn nhẹ lên trán.

Cô len lén cười, ngay lúc anh ấy còn chưa biết, cô đi về phòng, nằm lên giường.

Chốc lát sau, tiếng bước chân của người đàn ông khỏe mạnh kia lại tới, nệm lún xuống dưới, anh nằm ở bên cạnh cô, một tay vén sợi tóc ra sau tai cô: "Ba mẹ đem bảo bảo trả lại rồi."

Anh ôm cô, ôm cô vào lòng, cảm nhận mùi thơm dễ chịu bay ra từ người cô.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-30)