Vay nóng Tima

Truyện:Chẳng Phải Trộm Của Ngươi Một Chiếc Cốc?! - Chương 50

Chẳng Phải Trộm Của Ngươi Một Chiếc Cốc?!
Trọn bộ 59 chương
Chương 50
Ký ức trở về
0.00
(0 votes)


Chương (1-59)

Siêu sale Shopee


Biện Bối Bối tiểu thư, cô cùng với CEO của tập đoàn Thánh Thế - Tỉ Hà Di tiên sinh từng có một đêm tình, đây là sự thật sao?!" Thật vậy sao?!

Thật vậy sao?

......

Thanh âm ở toàn bộ hội trường xoay một vòng, trong nháy mắt không gian trở nên yên tĩnh không tiếng động, toàn bộ hình ảnh giống như ngừng lại.

Lập tức, ánh mắt của mọi người như mấy trăm chiếc đèn chiếu thẳng về bóng dáng màu lam nhạt ở trên sân khấu, tiếng máy chụp ảnh không ngừng, phát ra ánh sáng chói mắt.

Bối Bối đứng lặng ở trên sân khấu, cho dù không cần soi gương, cô cũng biết trên mặt cô biểu tình chỉ có một loại — đen!

Buổi họp báo lần này chỉ mời phóng viên của những tờ báo tài chính và kinh tế, vì sao phóng viên của tuần san [Tìm hiểu sự thật] có giấy thông hành để vào đây, vào hội trường lại hỏi vấn đề "máu chó" như vậy?!

Đây là tình huống gì?!

Ai tới nói cho cô?!

Cô phải có phản ứng gì đây a a a a a a......

("▔□▔)/

Không biết phóng viên này đi theo con đường nào để vào được đây, thấy Bối Bối nghẹn họng nhìn trân trối cũng chưa từ bỏ ý định, bày ra điệu bộ chó săn của tuần san giải trí: "Biện tiểu thư, cô và người thừa kế tương lai của tập đoàn Thánh Thế - Tỉ tiên sinh, cũng chính là Vincent, có phải đã có một đêm tình với nhau hay không?"

"......"

"Hiện tại quan hệ của hai người là quan hệ gì?!"

"......"

"Đây là nguyên nhân mà cô trở thành phát ngôn viên của tập đoàn Thánh Thế sao?"

"......"

" Biện tiểu thư, xin hãy trả lời đúng sự thật!"

Trong lòng Bối Bối rối rắm vạn phần, hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu nhìn microphone chuẩn bị đáp lời, dưới sân khấu lại trở nên xôn xao.

Một thân ảnh cao lớn đứng ở cửa hội trường, người kia có gương mặt vô cùng tuấn mỹ, không có khuyết điểm, bên trong lớp quần áo là một thân hình hoàn hảo, người đàn ông này xuất hiện với khí thế không gì so sánh được, rung động toàn hội trường.

Đôi mắt đen như ngọc của anh lướt qua hội trường một lượt, ánh mắt đi qua như đóng băng ngàn dặm......

Mà nữ phóng viên đang truy hỏi Bối Bối lại được nhìn chăm chú nhất, bị ánh mắt sắc bén của anh đông lạnh làm cho cả người run run, ánh mắt tan rã.

Hàn khí bức người, ánh mắt nhìn đến người nào đó đang đứng ở trên sân khấu, chuyển thành dịu dàng như nước, anh bước từng bước dài, một tay ôm chầm lấy eo nhỏ của Bối Bối, một tay lấy microphone đang ở trong tay cô.

"Tôi là Tỉ Hà Di, cảm ơn mọi người của mọi tầng lớp đã đến thành phố S dự buổi họp báo. Buổi họp báo hôm nay đến đây là kết thúc! Cám ơn các vị!"

Bình tĩnh nói xong, Tỉ Hà Di kéo Bối Bối rời đi, đi qua hành lang thật dài, trước mắt bao người.

Mọi người nhìn theo bọn họ rời đi, không phát ra một tiếng động......

Cho đến lúc ngồi vào trong xe, trong hội trường mới có người đuổi theo đi ra, mang đến một trận ồn ào.

"Không phải anh bận việc sao?" Bối Bối ở trong ngực anh ngẩng đầu lên.

Tỉ Hà Di cúi xuống, thản nhiên nói: "Hôm nay anh cảm thấy không đúng, tiếp Trình tổng xong liền tới đây! Vừa đúng lúc, gặp phải một cô bé lọ lem ở trên sân khấu không biết làm sao......"

Cô nước mắt lưng tròng nhìn anh, nghĩ đến việc lúc trước liều mạng ngày đêm điên đảo chuẩn bị, hôm nay lại có kết cục như thế này.

Ủy khuất ở trong bụng bộc phát, Bối Bối trốn vào trong ngực anh nắm lấy áo sơmi "Oa" một tiếng khóc đi ra, vừa khóc vừa đánh anh: "Đều tại anh, đều tại anh, em đánh anh...... Ô ô......"

┬┬_┬┬

Lúc ngồi trên xe, cô trốn ở áo khoác của anh khóc......

Về nhà anh cởi áo khoác, cô trốn ở áo sơmi khóc......

Sau khi bị ôm vào phòng ngủ, cô phát hiện trong tay không còn áo sơmi, hai mắt đẫm lệ ngẩng đầu nhìn thân trên không mặc gì, đang cởi áo khoác của cô.

Đây là lúc nào rồi mà anh còn muốn làm chuyện này?!

Nếu không phải vì cùng anh xảy ra một đêm tình, hôm nay cô sẽ không xấu hổ như vậy?

Bối Bối bỏ tay anh ra, vùi đầu vào gối khóc to......

Tỉ Hà Di vừa tức giận vừa buồn cười, đem cô gái nhỏ đang giả làm đà điểu ôm đến phòng tắm nhìn gương: "Khó coi chết đi được, tắm rửa một cái rồi đổi quần áo mới."

Bối Bối ngẩng đầu lên nhìn, giật mình một cái, trang điểm trên mặt đều bị nước mắt làm nhem nhuốc, cô khóc thút thít nói: "Hóa ra là anh muốn em thay quần áo."

Anh nhướn mi, nếu không cô nghĩ đến anh muốn làm cái gì?!

Bồn tắm lớn được đổ đầy nước, đem Bối Bối còn đang đứng một bên khóc thút thít kéo lại đây, cởi quần áo bỏ vào trong bồn tắm, chính mình cũng thuận thế tiến vào bồn tắm lớn.

Tỉ Hà Di cầm khăn mặt lau nhẹ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô: "Sao lại khóc thành như vậy?"

Bối Bối giận, nắm tay anh nói: "Cô ta hỏi em có tình một đêm với anh không! Còn hỏi em và anh là loại quan hệ nào! Anh bảo em phải trả lời như thế nào? Lại nói, sau đó cô ta còn ám chỉ em dựa vào quan hệ để thăng tiến? Nói đúng ra, tại trường hợp như vậy nói gì cũng là vô ích!"

Anh trầm thấp cười: "Bảo bối, lão hồ li chính là muốn như thế này. Em đang sợ?"

Cô gạt lệ, nắm tay: "Sợ cái rắm...... Đường đi do chính em lựa chọn, quỳ cũng phải đi hết! Mặc kệ Tỉ gia của anh, dù sao anh cũng bị em chọn rồi!"

Anh lại lần nữa trầm thấp cười, ánh mắt thâm thúy nhìn cô ......

Bối Bối bị nhìn có chút chíp bông, nhìn nhìn lại hai người trơn bóng ngồi ở bồn tắm lớn, sau đó, ở trong đầu hiện lên hình ảnh bất lương lúc trước phải làm hầu gái.

Ánh mắt anh thật đáng sợ......

Cô run run nghĩ cách lui về phía bên cạnh bồn tắm lớn, vừa hơi hơi động đậy, hơi thở của anh liền chạm vào mặt cô, ôm lấy cô, in môi anh lên môi cô.

Đầu lưỡi ẩm ướt liếm liếm cánh môi của cô, mang đến xúc cảm ấm áp, lướt qua, linh hoạt tiến vào hòa quyện cùng đầu lưỡi của cô.

Cảm giác nóng bỏng làm cho cô cảm thấy bị thiêu đốt, cô thử mút trở lại, cắn nhẹ lên đôi môi của anh, càng dây dưa nhiều hơn.

Nước trong bồn tắm lớn nháy mắt trở nên nóng ấm......

Môi anh lướt qua cổ trắng noãn của cô, rơi xuống hõm vai, rồi chuyển qua vùng da thịt trắng như tuyết, da thịt nhẵn nhịu, anh dùng sức mút vào.

"Đau a......" Cô túm lấy tóc anh, phát hiện nơi đó hiện lên một dấu hôn rất sâu: "Sao chứ?!"

Anh vừa lòng nhìn dấu vết kia, cười trả lời: "Dán nhãn!"

囧tl

Bối Bối có chút rơi lệ, cô không nghĩ ra vì sao Tỉ yêu nghiệt luôn có những suy nghĩ biến thái như vậy!

Tò mò a......

Cô không phục, nhào vào trong lòng anh, giống như ma cà rồng, làm bộ cũng muốn cắn cổ anh: "Em cũng cắn anh!"

Những ngón tay thon dài của anh che miệng cô lại, một tay ôm lấy eo của cô nói: "Muốn cắn anh sao? Đổi phương thức khác đi!"

Bối Bối mờ mịt, đổi phương thức gì?

Còn không có hiểu rõ, anh tiến sát vào cô, tiến đến gần non mềm của cô, tiến mạnh vào thân thể cô.

" Ô......" Bối Bối kinh hách kêu nức nở ở trên tay anh, nhất thời cả người như nhũn ra, hai tay ôm lấy anh.

"A...... Rất ấm, bảo bối." Giọng nói ngọt ngào đầy mê hoặc truyền vào tai cô: "Bảo bối, em cắn anh, cắn thoải mái......"

囧tl

Cô bị anh đong đưa tăng vọt cuồn cuộn, gian nan cãi lại: "Đây rốt cuộc là ai cắn ai chứ?!"

Anh dừng động tác lại, xoa nắn hai gò tuyết trắng trước ngực cô, đỡ lấy thắt lưng cô, khiến cho thân thể cô từ trên xuống ma sát lửa nóng, dụ hoặc nói: "Là em cắn anh......"

囧tl

Nước trong bồn tắm lớn theo động tác của bọn họ dập dờn bồng bềnh phập phồng, Tỉ Hà Di nằm ở bồn tắm lớn, nước chạm vào hai má của anh, mái tóc của anh cũng ẩm ướt.

Bối Bối từ trên cao nhìn xuống thân thể anh, đôi mắt lạnh lùng ngày thường giờ đây đã phủ một tầng sương mù, khuôn mặt đẹp trai hiện lên vẻ mê hoặc, cơ ngực bị kích thích tình dục cũng trở nên phập phồng, thân thể càng trở nên nóng rực.

Có một loại khoái cảm từ cột sống truyền xuống, mang theo ấm áp, hai tay của Bối Bối chống lấy thành của bồn tắm lớn, vòng eo cao thấp đong đưa.

Tỉ Hà Di nâng người lên phối hợp với động tác của cô, làm cho bản thân mỗi một lần đều đến đỉnh cao nhất.

Quá mức thân mật ma sát, làm cho hai người cũng không tự chủ được rên rỉ ra tiếng......

Dạo chơi một vòng, hai người ôm nhau nằm ở bồn tắm lớn, nước gợn rung động giống dư vị của thủy triều.

Nước dần dần lạnh đi, nhưng Bối Bối nằm ở trong lòng anh lại cảm thấy thực ấm áp, cô vuốt má anh hỏi: "Ông nội anh là người như thế nào? Còn chưa nhìn thấy em nha, em đã bị dọa cho sợ rồi!"

Tỉ Hà Di trầm mặc một lúc rồi trả lời: "Kỳ thật, anh là con hoang!"

Bối Bối⊙. ⊙

Anh khép cái miệng nhỏ nhắn của cô lại: "Cha anh chuẩn bị trở về nói chuyện của anh với ông nội, nhưng trên đường đi máy bay gặp phải rủi ro, khi đó anh còn chưa được sinh ra. Mười năm sau, ông nội của anh dựa vào nhật kí mà cha anh để lại, tìm được anh và mẹ."

Bối Bối⊙o⊙

Anh lại khép cái miệng nhỏ nhắn của cô lại: "Ông bắt anh phải lựa chọn, một là chỉ có mình anh được tiến vào Tỉ gia, hai là anh phải thông qua khảo nghiệm, anh cùng mẹ đều được tiến vào Tỉ gia."

Oa......

Thật hấp dẫn, còn hấp dẫn hơn phim nhiều tập chiếu trên ti vi!

Hai mắt Bối Bối sáng lên nhìn anh, vội la lên: "Sau đó thì thế nào?! Anh có qua được khảo nghiệm không?"

Tỉ Hà Di cười hỏi: "Sao em lại chắc chắn là anh sẽ lựa chọn cái sau? Mà không phải một mình tiến vào Tỉ gia?"

Bối Bối vuốt hai má anh, mỉm cười nói: "Anh sẽ không như vậy......"

Hai mắt của anh lấp lánh, tay hơi dùng sức, ôm chặt lấy cô: "Anh đã thông qua khảo nghiệm, cùng mẹ tiến vào Tỉ gia!"

"Có khó không? Khảo nghiệm rất khó ư?"

Anh nhìn cô, nói một câu: "Nói khó cũng không khó, nhưng quá trình làm cho người ta rất đau lòng......"

>_

Ngay cả yêu nghiệt cũng nói quá trình rất đau lòng, có lẽ bị người khác tìm hiểu về chuyện một đêm tình còn không là gì đi?!

Nghĩ đến đây, Bối Bối đột nhiên nhớ tới một vấn đề từ trước đến giờ vẫn luôn thắc mắc: "Hà Di, cái kia, vì sao ngày hôm đó anh lại đem em đi?"

Hắn vuốt ve dấu hôn ở cổ cô, chậm rãi trả lời:" Nếu em không nhớ được, anh chỉ có thể nói cho em biết, là em bảo anh mang em đi!"

Phốc......

Bối Bối囧, ngẫm lại vẫn là không nên hỏi, không lại phát hiện ra những chuyện đáng xấu hổ.

Ánh mặt trời còn chưa chiếu vào trong phòng, Tỉ Hà Di mở hé mắt sờ sờ trên giường, phát hiện cô gái nhỏ nằm cạnh anh lại không thấy đâu, anh nhíu mày, thở dài một hơi, đứng lên tìm người.

Phát hiện Bối Bối mặc áo sơmi của chính mình, chân dài trắng nõn lộ ra, đừng ở phòng bếp, mùi trứng rán thơm phức tràn ngập cả căn phòng nhỏ, còn có mùi thơm của sữa.

Hương vị ấm áp trong trí nhớ, anh đã tìm về được......

Tỉ Hà Di tiến lên ôm lấy cô, tựa đầu dựa vào hõm vai của cô.

"Đừng, buồn lắm......" Bối Bối hơi giãy dụa, sau đó mặc kệ anh hôn cô, tùy tay tắt bếp.

Bàn tay của Tỉ Hà Di tiến vào áo sơmi của chính anh, theo da thịt trắng mịn một đường hướng về phía trước đụng đến hai gò đẫy đà, nhẹ nhàng vuốt ve, miệng cũng không rảnh rỗi, mút vào hương vị ngọt ngào của cô.

Hai người vuốt ve nhau đến mức nóng bừng......

Anh có chút không kiềm chế được, hai tay bám lấy eo nhỏ của cô, đặt cô ngồi ở trên thành của tủ bát, mà anh thì đứng ở giữa hai chân của cô, độ cao vừa tầm.

>_

Tư thế này rất quen thuộc, Bối Bối giương mắt khiếp sợ nhìn anh: "Anh......"

"Nhớ được không?" Anh mỉm cười bí hiểm, hơi thở ấm áp phả ra ở tai cô: "Lần đầu tiên anh tới nơi này, em cũng có tư thế như vậy."

Bối Bối囧, lẩm bẩm nói: "Khi đó em muốn lấy trả ô long ở ngăn trên cùng pha cho anh uống."

Thân thể của Tỉ Hà Di hơi hướng về phía trước, môi anh gần sát với môi cô, nhẹ nhàng lại lần nữa phun ra một câu: "Vậy bây giờ em đang làm gì?"

Khi nói chuyện, hơi thở nam tính trực tiếp phả vào cô, làm cô nhớ lại chuyện ngày hôm qua ở bồn tắm lớn, nóng rực cả người, làm cho thân thể cô trở nên mềm nhũn.

Ánh mắt của anh rất mãnh liệt mang theo khát cầu, cô như bị cuốn vào trong lốc xoáy, ngốc lăng trả lời: "Muốn."

Tỉ Hà Di nghe được giọng nói ngọt ngào của cô, đôi môi xinh đẹp gợi lên, khởi động thân thể, thế như chẻ tre thẳng tiến vào thân thể cô, vừa hôn vừa nói: "Muốn sẽ cho em! Khi đó anh đã nghĩ sẽ làm như vậy, bảo bối của anh!"

Vị trí rất thích hợp, anh ra vào rất thuận tiện, dường như không phải tiêu hao quá nhiều sức lực, chỉ để ý cố định eo nhỏ của cô, đem cô đưa lên đến đỉnh cao.

Bối Bối không ngừng ưm ra tiếng bởi những động tác kịch liệt, lại tăng mạnh kích thích đối với anh, Tỉ Hà Di sờ một bên trắng nõn đẫy đà của cô, cuối cùng tiến lên: "Đến đây đi, bảo bối, đến đây đi!"

Anh cảm thấy thân thể mềm mại ở trong tay bỗng dưng cứng ngắc run run, xuân triều phát quanh thân, một trận ấm áp rất nhanh vờn quanh.

Càng thêm dùng sức tiến nhập vào thân thể của cô, rút ra lại đưa vào, cuối cùng ở cao triều, anh kêu ra tiếng rồi tiến sâu vào bên trong cô, thở hổn hển, hôn lên đôi môi chín mọng của cô.

Khôi phục hô hấp, Bối Bối nhanh chóng đi thay bộ đồ ngủ, còn mặc cả áo ngực, e sợ cho tên đại yêu nghiệt này trong lúc ăn bữa sáng, thuận tiện ăn luôn cả chính cô.

Ánh mặt trời chiếu vào phòng khách, chiếu đến quanh bàn ăn, bởi vì tiêu hao rất nhiều thể lực mà hai người yên lặng bổ sung năng lượng.

Cho dù không cần ngôn ngữ, chỉ cần ánh mắt chạm vào nhau, hai người cùng mỉm cười, như vậy cũng là hạnh phúc......

Reng...... Chuông cửa vang!

"Lạ ghê, sớm như vậy ai đã tới gõ cửa?!" Bối Bối lấy khăn lau miệng, đi ra mở cửa.

Vừa mở cửa, những tiếng máy ánh cùng ánh đèn chớp, làm cho cô trợn mắt há mồm.

"Biện Bối Bối tiểu thư, buổi sáng tốt lành. Tôi là phóng viên của tuần san [Tìm hiểu sự thật]."

"Biện tiểu thư, cô có thể để báo [Tài chính và kinh tế mỗi ngày] phỏng vấn không?"

"Biện tiểu thư, cô và Tỉ Hà Di tiên sinh rốt cuộc là có quan hệ như thế nào?"

......

"Bảo bối, ai vậy?" Tỉ Hà Di đi đến cửa.

Bên ngoài, các phóng viên cũng sửng sốt, nhưng là chỉ trong nháy mắt, phản ứng của phóng viên liền xuất hiện.

Tiếng máy chụp ánh, đèn chớp lại vang lên!

Phốc......

Bối Bối cứng ngắc quay đầu nhìn Tỉ Hà Di, hỗn độn không thể dùng lời nói mà hình dung được!

Địa Cầu này còn có địa phương an toàn sao?!

(@@=)


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-59)