Tuyên bố của Đoàn Huy
← Ch.31 | Ch.33 → |
"Năm đó, Đoạn Khải Hùng với cha tớ cùng nhau phất lên, gần bốn mươi tuổi mới có 1 đứa con duy nhất, nâng trên tay thì sợ vỡ, hàm ở trong miệng thì sợ tan mất. Mà thằng nhóc này cũng không chịu thua kém, tự mình thi vào đại học, bộ dạng lại rất đẹp trai. Ba cậu ta gặp ai cũng đem cậu ta ra khoe, mỗi lần đến nhà chúng tớ đều giảng bài "luận hiếu tử". Tuy rằng chỉ gặp qua, em gái của tớ cũng có gặp qua mấy lần, còn có chụp ảnh cùng nhau, sao tớ có thể nhận sai người được?!" Nhìn Bối Bối kinh ngạc, Long Điện lập tức giải thích.
Mặc dù có chút không đành lòng, nhưng không thể nhìn A Biến chẳng hay biết gì, cô nói nhỏ:" Biến, cậu thật sự hoàn toàn hiểu lầm, 419 tiên sinh không có khả năng là thằng nhóc họ Đoàn kia! Ngày đó nhà họ Đoàn ở Phúc Lâm Môn mở tiệc chiêu đãi, là vì chúc mừng cậu ta bằng thực lực của chính bản thân tiến vào tập đoàn 'Thánh Thế', căn bản cậu ta không có tham dự tiệc sinh nhật của Long Thủy Tinh. Mà 419 tiên sinh không có khả năng là người tớ quen biết a, sau ngày đó tớ có đi hỏi thăm, ngày đó Tô Cát đã mời mấy người bạn của hắn đến, khả năng có quen biết với hắn là rất lớn!"
Bối Bối run run hỏi: "Long Điện, cậu có thể tìm ra là ai không?"
"Tớ không tiếp tục tìm, lại càng không chủ động đến hỏi Tô Triết!" Long Điện cắn chặt răng, mang áy náy nhìn về phía Bối Bối: "Biến, thực xin lỗi...... Không phải tớ không muốn giúp cậu, mà là tớ......"
Tô Triết, chính là người năm đó bị Long Điện từ hôn, sau đó chạy trốn?!
Thế giới này thật sự rất nhỏ......
Bối Bối thở dài một hơi, vỗ vỗ lưng Long Điện, an ủi:" Không sao, Long Điện, tớ hiểu cậu! Ngồi xuống trước đi, chúng ta đứng như vậy rất khó coi......"
Tiểu Tôn ở bên cạnh biết điều lập tức đưa ghế đến, Long Điện ngồi xuống, theo thói quen lấy bật lửa Zippo từ trong túi áo, rồi lại lấy ra một bao Saint Laurent, cầm một điếu đặt lên môi.
Không đợi cô châm lửa, Đoàn Huy mở miệng: "Chị Lưu Ly, ở đây không thể hút thuốc."
Đóng nắp Zippo lại, cô có chút ngạc nhiên: "Cậu biết tôi?!"
"Đúng vậy, chị không nhớ rõ sao? Lúc tôi từ nước Mỹ trở về từng cùng cha tôi đến nhà chị thăm hỏi." Đoàn Huy không dám ngẩng đầu nhìn cô.
Long Lưu Ly sắc bén nhìn hắn, có chút khí thế hăm doạ: "Tôi không nhớ, tôi bị mấy bà chị dẫn đến giới thiệu với cậu, ở cầu thang lướt qua một cái cậu cũng nhớ rõ sao?! Trí nhớ thật tốt!"
Đoàn Huy sắc mặt trắng bệch, cũng không tỏ ra yếu thế, lập tức trả lời:" Tôi nghe anh Tô Triết nói!"
Tô Triết vì sao lại nhắc tới cô với cậu ta?!
Long Lưu Ly giật mình, Saint Laurentxém chút nữa bị cô bóp gãy, cô bắt đầu nhìn thẳng đánh giá chàng trai trước mặt.
Trước mắt là kiểu tóc của chàng trai này rất hợp thời trang, để lộ gương mặt khôi ngô, ngũ quan đều đặn thanh tú, ánh mắt thấp thoáng mang nét ngây ngô.
Khó trách em họ của cô đưa cậu ta vào danh sách mẫu tuyển bạn trai, tuổi trẻ, anh tuấn, có năng lực, so với người bình thường thật sự là khác nhau rất nhiều.
Có chút nhìn quen mắt, nhưng là thật sự không nhớ rõ cô đã từng gặp qua cậu ta ở đâu......
Không khí có chút cứng ngắc, Bối đưa chén canh của mình cho Long Lưu Ly: "Long Điện, cậu uống thử xem, nhà hàng Cảng Lệ cũng không thể sánh được nha!"
Long Lưu Ly mắt phượng không rời khỏi Đoàn Huy, đưa tay nhận canh, nhấp một ngụm, ánh mắt quay lại nhìn Bối Bối, thản nhiên cười nói: "Bối Bối, thức ăn của công ty cậu không tệ a!Taynghề theo kịp đầu bếp của 'Phúc Lâm Môn'!"
"Thật sao!? Không giống cơm nhân viên, mỗi ngày ăn rất chán!" Tiền Trinh cau mày cũng uống cùng loại canh, không rõ tại sao bằng hữu của sếp Bối lại nói như vậy.
Long Lưu Ly cười: "Các cô chính là tổ ba người mà Bối Bối thường nhắc tới?"
Ba người cấp dưới mang theo ngạc nhiên vui mừng, đắc ý gật đầu......
Tiểu Đại mở to mắt: "Chào tỷ tỷ, tỷ tỷ thật đẹp trai a! Tỷ tỷ đã có bạn gái chưa?"
Tiền Trinh & Tiểu Tôn: >_
Long Lưu Ly đem zippo bỏ vào túi, lại lấy ra một cái thẻ đặt lên bàn đẩy về phía Bối Bối: "Là thứ cậu cần, mật mã cậu biết rồi!"
Bối Bối cầm lấy thẻ, cười khổ mà nói: "Khả năng trước mắt không cần dùng đến!"
"Cậu cứ giữ lấy, có lúc sẽ cần dùng đến. Tớ có hẹn dùng cơm, đi trước một bước, có chuyện gì thì gọi điện thoại cho tớ." Nói xong, Long Lưu Ly đứng dậy, trên bàn mấy người cũng đứng dậy theo.
Đoàn Huy đưa tay kéo vạt áo của Bối Bối, đỏ mặt nói: "Cô chưa ăn cơm a, chút nữa tôi giúp cô đem cơm lên văn phòng, được không?"
Long Lưu Ly vừa mới xoay người, thấy cậu ta đỏ mặt, long lanh ánh mắt, còn có khóe miệng chu chu, tay thon dài của cậu ta kéo vạt áo Bối Bối, trong nháy mắt hiện ra một bộ dáng.
Rốt cuộc cô cũng nhớ đã từng gặp cậu ở nơi nào ......
Long Lưu Ly đỡ lấy vai Bối Bối, ánh mắt sắc bén đảo qua Đoàn Huy, thanh âm lạnh như băng, chậm rãi nói: "Hóa ra lúc ở Long gia cậu đã nhận ra tôi, cho nên mới đi hỏi Tô Triết về tình hình của tôi, thực ra chính là muốn lấy tin tức của Bối Bối! Rốt cuộc cậu có mục đích gì?!"
Đoàn Huy bỗng dưng buông tay, sắc mặt trắng bệch......
Tổ 3 người xem không khí căng thẳng, rón ra rón rén lặng lẽ rời khỏi hiện trường.
Nhìn Bối Bối bộ dáng ngờ vực không hiểu, Long Lưu Ly cúi đầu xuống nhẹ giọng hướng cô bổ sung: "Bối Bối, bốn năm trước cậu uống say có hành động khiếm nhã với học đệ, không phải chúng tớ đùa giỡn cậu, hiện tại người ta tìm tới rồi!"
Cô giương mắt nhìn thẳng vào Đoàn Huy ánh mắt lúng túng: "Có đúng là cậu? Đoạn học đệ!"
Long Điện có hẹn không thể chậm trễ, nói vài câu liền rời đi, để lại cô cùng Đoàn Huy, hai người......
Khó trách lúc cậu ta ở khóa huấn luyện đầu tiên kêu ra tên đầy đủ của cô, khó trách cậu ta tức giận khi cô không nhớ rõ cậu ta, khó trách cậu ta nói cậu ta là vì cô mà đến Thánh Thế, khó trách cậu ta nói cái gì lần đầu tiên......
Thế giới này sao lại có chuyện trùng hợp như vậy?!
Mỗi một điểm đều phù hợp, mới làm cho cô hiểu lầm cậu ta là 419 tiên sinh!
Mà cậu ta không có phủ nhận, còn tiếp tục làm cho cô hiểu lầm ......
Đáy lòng Đoàn Huy nổi lên cảm giác mất mát, bất chấp đây là ở nhà ăn Thánh Thế, một tay giữ chặt cánh tay cô, thấp giọng năn nỉ: "Bối Bối, cô nghe tôi giải thích! Tôi không hề có mục đích......"
Bối Bối đã giận đến mức không thể dùng lật bàn để hình dung, ánh mắt lạnh như băng nhìn cậu ta.
Dù là người thường đều có thể nhìn ra cô đang thực sự tức giận, huống chi cậu ta đối với cô có chút hiểu biết?!
Mắt Đoàn Huy đã có chút đỏ, gần như sắp khóc, nói: "Học tỷ, chị đừng như vậy! Cho tôi một cơ hội giải thích được không?"
Hít thở, lại tiếp tục hít thở......
Bối Bối nhìn quanh bốn phía, cho rằng nơi này không thích hợp nói chuyện, đưa tay xem đồng hồ 12:30, cô ra sức ngăn chặn run run, giọng khàn khàn nói với hắn: "Cậu đi theo tôi!"
Nói xong rời khỏi nhà ăn đi đến phía trước, khuôn mặt tuấn tú của Đoàn Huy trắng bệch, cúi đầu theo sau cô.
Thang máy dừng ở tầng 33, vừa mới ra cửa đã gặp ngay một nhóm người của Juliet đi đến, nhìn sắc mặt lạnh lùng của Bối Bối cùng vẻ mặt mất tinh thần của Đoàn Huy, Juliet mặt cười nhưng trong không cười, ác ý trêu chọc: "Ai u, Lynn, sao lại khéo như vậy?! Tôi vừa mới cùng cấp dưới mở cuộc họp, liền gặp phải hai người, hai người có chuyện gì khó khăn phải mở cuộc họp sao?! "
"Julie, tôi tìm ai họp phải báo cáo với cô sao? Tôi với cô cùng một cấp, nếu phải nói câu gì, đó chính là "Miễn bình luận!" Nói xong, Bối Bối căn bản không thèm đếm xỉa đến khuôn mặt đang giận dữ đến méo mó của cô ta, liền đi qua.
Ngày thường Biện Bối Bối cô có lẽ sẽ giữ cho cô ta ba phần thể diện, nhưng hôm nay cô không có tâm tình!
Chọn một phòng họp nhỏ, bảng ở trên tường có chữ viết của Mark, tựa hồ buổi sáng có người sử dụng qua, thời gian dùng cơm trưa chắc hẳn không có người làm phiền.
Thận trọng đóng cửa, Bối Bối liền bùng nổ......
"Đoàn Huy, cậu cái gì cũng biết! Ngay từ đầu cậu đã nhận ra tôi, rõ ràng từ đầu đến đuôi cậu đều hiểu rõ, cậu đang trêu đùa tôi phải không?!"
"Không, không phải!"
"Không phải?! Không phải, cậu ở trước mặt mọi người mời tôi ăn cơm, không phải, cậu ở trước mặt mọi người có cử chỉ thân mật với tôi, không phải, cậu còn muốn tôi làm bạn gái cậu?!"
"Học tỷ, chị hãy nghe tôi nói......"
"Học tỷ...... Hừ hừ, thật đúng là nực cười?! Tôi- Biện Bối Bối, hôm nay lại có thể thua một gã học đệ, chính là bởi vì bốn năm trước tôi uống say không cẩn thận đã bất lịch sự với cậu! Cậu có thể như vậy trêu đùa tôi sao? Đúng không? Học đệ?!"
......
"Không! Không phải!" Đoàn Huy đột ngột la lớn một tiếng, hai tay đấm lên mặt bàn.
Đông một tiếng, vang vọng cả phòng họp......
Bối Bối thở phì phò dựa vào cái ghế trong phòng họp, nhìn Đoàn Huy cũng đang thở hổn hển, nhìn theo bóng lưng đang phập phồng, có chất lỏng màu đỏ một giọt một giọt rơi xuống trên mặt bàn phòng họp.
Cô sửng sốt, im bặt ......
Đoàn Huy vươn tay phải lên lau mặt, thanh âm run rẩy nói: "Tôi không nghĩ đùa giỡn chị, tôi là thật sự muốn chị làm bạn gái tôi! Tôi biết chị ở Thánh Thế, cho nên liều mạng thi vào Thánh Thế, ngày đó ở khoá huấn luyện đầu tiên nhìn thấy chị, tôi thật sự kích động, hận không thể lập tức cùng chị nói...... Nói......"
Cậu ta có chút nghẹn ngào, ngẩng đầu, hốc mắt đỏ hồng, hai mắt đẫm lệ mênh mông nhìn về phía cô đang trố mắt đứng nhìn: "Biện Bối Bối, tôi thích chị! Thích bốn năm......"
Đưa tay cầm cánh tay của cô, lời nói mang theo khẩn cầu: "Tôi không có nói sai, bốn năm trước bởi vì tiệc chiêu đãi học sinh mới của đại học J, một số học trưởng là bạn học, cho nên tôi đi tham gia tiệc chúc mừng. Mà ngày đó cũng tiệc tốt nghiệp, lúc tôi đi ngang qua hành lang bị chị kéo tới hoa viên, chị đã hôn tôi, đó là nụ hôn đầu tiên của tôi!"
Lần này đổi lại là Bối Bối sắc mặt trắng bệch, cô lẩm bẩm nói: "Tôi không nhớ rõ......"
"Chị uống say, chẳng những hôn tôi, còn cởi áo sơmi của tôi, cởi dây lưng, ... còn muốn cởi quần của tôi......"
Mỗi một câu, trên trán của Bối Bối đều nhỏ một giọt mồ hôi!
Orz
Cô có BH như vậy sao?!
"Nhưng là......" Đoàn Huy đỏ mặt, ngượng ngùng hạ mi mắt: "Nhưng tôi thật thoải mái, rất thích, ngay cả nằm mơ đều mơ thấy chị, mơ thấy chị hôn tôi......"
Bối Bối囧
"Cho nên, đừng cho rằng tôi đang đùa giỡn chị! Tôi chỉ là, chính là thích chị, nghĩ muốn gần thêm một chút!" Cậu ta lặng lẽ tới gần, vụng trộm hít thở một chút hương vị của cô.
Bối Bối囧tl
Đứa nhỏ này là thích bị ngược hay sao?! Không đúng, đợi chút......
Bối Bối hai tay ngăn cậu ta dựa vào, chạm trúng ngực cậu ta, mặt đỏ lên quát:" Vậy vì sao cậu muốn mạo danh thế thân?!"
Đoàn Huy chọn mi, hỏi: "Tôi mạo danh thế thân gì?"
Bối Bối lòng đầy căm phẫn, quyết tâm chỉ ra sai lầm của cậu ta:" 419 tiên sinh! Tại phòng trà nước, tôi hiểu lầm chúng ta đã từng, từng có tình một đêm, mà cậu không phủ nhận!"
"Tôi cũng không thừa nhận!" Đoàn Huy lấy lại can đảm, lại lần nữa hướng cô mở lòng: "Tôi chỉ là cảm thấy tôi không cần biết chị có phải xử nữ, hoặc là trước kia chị có bao nhiêu người đàn ông! Tôi chỉ muốn chị có thể nghĩ đến tôi, bởi vì tôi rất thích chị, thích đến như thế này, tới gần chị đều cảm thấy hô hấp thực khó khăn!"
Bối Bối囧 ngốc o(>_
Thật sự tuổi trẻ, nhiệt huyết, nhìn khuôn mặt tuấn tú ở trước mắt, lời nói tràn đầy tình cảm, làm cho cô phải chảy máu mũi!
Đây là tình huống gì?!
Cô nên xử lý như thế nào?!
Ai tới nói cho cô a a a a a a a......
Đoạn tiểu tử dường như cảm thấy tình huống như vậy còn chưa đủ hóc búa, cậu ta thừa dịp cô ngẩn người, vòng tay ôm lấy thắt lưng của cô, cúi đầu dựa lên vai cô, ở bên tai cô thổi nhẹ: "Lần trước lời tôi nói ở hoa viên, tôi không hề nói giỡn, tôi thật sự muốn cùng cô làm."
Khẽ cắn môi, chớp mi, đỏ mặt bổ sung: "Thử xem xem tôi được không?! Tôi, tôi còn là xử nam......"
← Ch. 31 | Ch. 33 → |