Ngoại truyện: Đám cưới
← Ch.63 |
Edit: riri_1127
Một ngày sau ngày lễ tình nhân, Hạ Dao là một trong những tìm kiếm nóng nhất.
Không có mặt trong đoàn phim, nữ minh tinh cũng không thông báo lịch trình nào nhưng lại bị lộ thông tin bay từ Bắc Thành đến Thành Đô. Vừa vặn, bạn diễn của cô trong bộ phim đang quay cũng đang ở Thành Đô chụp diễn, các blogger mạng đều đồng loạt lên bài nói Hạ Dao sẽ "trải qua ngày lễ tình nhân" với bạn trai tin đồn của cô.
Sau một thời gian, hotsearch đã được gỡ bỏ. Phòng làm việc của Hạ Dao đăng thông báo trên Weibo cảnh cáo về hành vi thu thập thông tin chuyến bay bất hợp pháp sẽ phải chịu trách nhiệm hình sự và đồng thời bác bỏ tin đồn hẹn hò, họ cho biết đến Thành Đô là lịch trình cá nhân của Hạ Dao.
Người hâm mộ vỗ tay hoan nghênh. Ai đó cũng lặng lẽ tung tin:
【XY độc thân, cô ấy rất có tâm sự nghiệp, sau khi《 mật thám hoa hồng 》 bạo thì lại càng tập trung làm việc hơn nữa. Lần này bay đi Thành Đô là đi dự hôn lễ. 】
【?? Hôn lễ của ai? Gần đây không nghe nói có ai kết hôn, là người ngoài ngành sao? 】
【 nếu ở Thành Đô thì hẳn là đám cưới của nhà thiết kế sườn xám kia rồi 】
【!!! Đó là đám cưới của Trì thần! 】
【 chắc là đúng rồi. Trong một cuộc phỏng vấn trước đó, Trì thần nói rằng đám cưới sẽ được tổ chức trước mùa giải mới, nhưng thông tin chi tiết sẽ không được công khai 】
【 Trì thần thật sự là, công khai theo đuổi, cao giọng tỏ tình, nhưng đột nhiên đến khi kết hôn lại biến mất 】
【 đây mới thực sự là yêu! Lúc theo đuổi thì hận không thể lập tức tuyên cáo chủ quyền, nhưng khi kết hôn liền âm thầm giấu kín. Huhu quá hâm mộ vợ anh ấy TAT】
【 ha ha ha ha còn có ai nhớ rõ lúc trước Hạ Dao và Trì thần còn bị đồn đại linh tinh không, cười chết mất】
【 cho nên mới nói mấy trang báo mạng đúng là đui mù】
......
Mời Hạ Dao tới tham gia hôn lễ chỉ là một sự tình cờ.
Nghê Thường đã đăng một tấm thiệp mời do chính cô và Viêm Trì thiết kế lên vòng bạn bè, sau khi Hạ Dao nhìn thấy đã gửi cho cô một tin nhắn, đồng thời chuyển một số tiền lớn lì xì, chúc cô có một hôn lễ hạnh phúc.
Nghê Thường có chút xúc động, nhớ tới chuyện cũ lại cảm thấy bồi hồi: lúc trước nếu đoàn phim của Hạ Dao không mời cô làm cố vấn phục trang thì cô cũng sẽ không thể gặp mặt Viêm Trì ở cao nguyên; còn có cô âm kém dương sai trở thành 'thế thân' của Hạ Dao cho nên mới bị bắt cóc, rồi lại cùng Viêm Trì trải qua một đêm khó quên kia......
Nghê Thường nói lời cảm ơn Hạ Dao, còn nhắn cả thời gian tổ chức hôn lễ, mời cô đến uống chén rượu mừng.
Nhắn xong cô liền hối hận—— là một sao nữ nổi tiếng, Hạ Dao hẳn là rất bận rộn, cô ấy làm sao có thời gian để tham dự lễ cưới của mình cơ chứ.
Nhưng không ngờ Hạ Dao đã đồng ý ngay.
Sau khi biết Hạ Dao sẽ đến dự đám cưới, Giang Ngư bắt đầu lôi kéo Nghê Thường nhờ Hạ Dao làm phù dâu.
Mãi đến khi đám cưới, Nghê Thường mới thực sự nhận ra mình thiếu thốn mối quan hệ xã giao đến mức nào. Tìm kiếm trong số bạn bè có quan hệ không tồi thì cũng chỉ có Giang Ngư làm phù dâu được TAT
Còn có một người bạn cùng phòng thời đại học, vậy là miễn cưỡng mời được hai người.
Lại nhìn Viêm Trì bên kia, cừ thật, đoàn phù rể gần mười người!
Không có cách nào, đội đua tất cả đều xung phong nhận việc, tình nguyện giúp Trì ca của bọn họ đón dâu về nhà.
Người nhà họ Nghê vốn đã ít nên Giang Ngư cho rằng áp lực rất lớn: "Không được không được, nhiều... thế này chúng ta chặn cửa không nổi!"
Cuối cùng, có Hạ Dao gia nhập nhóm phù dâu và một số khách hàng cùng tuổi giúp đỡ, đội ngũ của bọn họ mới lớn mạnh đôi chút.
Đám cưới dự kiến diễn ra vào một ngày trước Tết Nguyên tiêu và sau Lễ tình nhân một ngày. Ban đầu gia đình đề nghị hai người cưới nhau vào ngày lễ tình nhân, nói ngụ ý tốt. Nhưng Viêm Trì không đồng ý, lễ tình nhân và ngày kỷ niệm kết hôn, anh muốn phải tách ra.
Đêm trước ngày cưới, Nghê Thường và bà ngoại đã chuyển đến ở trong studio của ngôi nhà cổ. Cô muốn từ nơi đây xuất giá.
Ngày hôm sau trời còn chưa sáng tỏ, Nghê Thường đã bị gọi dậy trang điểm mặc quần áo. Trang phục lúc đón dâu và giày thêu là bà ngoại bắt đầu từ năm cô trưởng thành chầm chậm mà làm. Đồ trang sức là do Hứa Chi Lan đặt làm riêng từ một thương hiệu nổi tiếng cho con dâu, mũ đội đầu có tua rua và một đôi lắc chân. Vàng được khảm đá quý, cùng với hoa tai, vòng cổ và vòng tay bằng vàng, thực sự đeo lên khá nặng.
Trang phục của phù dâu là ba bộ sườn xám mới tung ra hôm nay từ thương hiệu may sẵn của Nghê Thường. Màu chàm, vàng nhạt và xanh lá cây mềm mại, ba kiện sườn xám còn có thêm một chiếc khăn choàng màu vàng nhạt, trông rực rỡ nhưng không hề chói mắt.
Sau khi ba phù dâu thay trang phục và bàn bạc cách chỉnh dàn phù rể một phen thì có người báo rằng đội ngũ đón dâu đã xuất phát.
Một lúc sau, Giang Ngư đột nhiên cầm điện thoại di động kêu lên, nói có người chụp ảnh hôn lễ đăng lên mạng, còn đang là chủ đề thảo luận phổ biến!
Sau khi lấy điện thoại ra xem đoạn video, Nghê Thường ngay lập tức hiểu tại sao nó lại trở nên nổi tiếng.
Thật đúng là......
Vô cùng bắt mắt.
Hơn chục chiếc moto với những đường nét sắc sảo, màu sắc rực rỡ xếp thành một hàng ngay ngắn, như kỵ binh tấn công, ầm vang đi về phía trước.
Rất khó có thể nói là những chiếc moto hay là người lái gây chú ý hơn—— tất cả đều mặc cùng một kiểu tây trang màu đen.
Bọn họ bình thường cũng là người không ngừng rèn luyện thể dục thể thao nên hầu như vóc dáng ai cũng chuẩn, diện đồ lên người cũng toàn là chân dài. Lại đội mũ bảo hiểm màu đen, đặc biệt oai phong khí thế. Mấy người đi đường đều dừng lại xem, nhiều người còn dùng điện thoại chụp ảnh.
Người đăng đoạn video ngắn này đã miêu tả vô cùng chuẩn xác: 【 trên đường gặp hormone quân đoàn đi đón dâu, quá đẹp traiii!! 】
Một số bình luận bên dưới đã đoán già đoán non rằng đây là đoàn xe của Trì thần đi đón dâu, mọi người đều cách khoảng không gửi tặng lời chúc phúc.
Khóe môi Nghê Thường bất giác cong lên. Cô kéo thanh tiến trình trở lại điểm ban đầu và xem lại video dài 10 giây.
Lần này lại có một phát hiện mới: cô đã nhìn thấy những chiếc moto này trong gara ở căn nhà hai tầng —— người đàn ông này đã lấy ra tất cả bảo bối trân quý nhất để tới đón bảo bối của mình.
Ngoài ra, trên tay lái mỗi chiếc moto còn được gắn thêm đồ trang trí pikachu.
*****
Edit: riri_1127
Địa điểm tổ chức hôn lễ là một khách sạn nghỉ dưỡng ở ngoại ô của Viêm gia.
Mới đầu Viêm gia cũng không vừa lòng lắm với nơi này, hôn lễ tổ chức ở địa bàn nhà mình, tuy cũng là khách sạn cao cấp, nhưng lại luôn có loại cảm giác "Mưu lợi", không đủ long trọng. Nghê Thường lại nói rằng cô không bận tâm, nhìn chung thì đây là sự lựa chọn tốt nhất của bọn họ.
Kế hoạch ban đầu của Viêm Trì là tổ chức đám cưới ở nước ngoài. Nhưng hiện tại tình hình dịch bệnh căng thẳng, đừng nói là đi nước ngoài, ngay cả mời khách đến tỉnh khác dự đám cưới cũng là điều viển vông. Địa điểm tổ chức gần thành phố thuận tiện cho tất cả mọi người. Bên cạnh đó, khách mời đa phần là người trẻ tuổi, ước chừng sẽ chơi đến tận khuya, lúc đó nghỉ ngơi cũng tiện.
Địa điểm không quan trọng, kỳ vọng lớn nhất của Nghê Thường là cô không muốn đám cưới của mình trở thành một "dịp xã giao".
Không cần quay chụp, không cần lên báo, không cần ngay cả khách mời mà cô dâu cũng không biết là ai.
Cô chỉ muốn có một đám cưới của riêng mình với những người yêu thương, nhỏ gọn và tinh tế, mọi người có thể tận tình tận hứng.
Ý tưởng của Viêm Trì và vợ phải gọi là 'không mưu mà hợp'. Trong đám cưới này, ngoại trừ phù rể và phù dâu, khách mời của họ thậm chí còn không đến trăm người. Ngoại trừ những người thân và bạn bè thân thiết của hai bên gia đình, danh sách khách mời hoàn toàn do cô dâu và chú rể quyết định:Viêm Trì chỉ mời chỉ mời thêm một số bạn bè thân thiết trong đội đua ở nước ngoài. Còn Nghê gia bên kia cũng mời toàn khách hàng có quan hệ thân thiết và người quen lâu năm.
Bởi vì khách mời không nhiều lắm cho nên có thể chăm chút đến từng chi tiết. Ngoại trừ nghệ sư cắm hoa là mời đến, còn lại hết thảy đều do Viêm Trì và Nghê Thường tự tay làm hết.
Từ cách bố trí trong và ngoài sân, bàn tiệc từ nhỏ đến lớn, quà lưu niệm, bóng bay ruy băng và thậm chí cả bút ký, tất cả đều được đặt làm theo yêu cầu. Nghê Thường thiết kế logo hôn lễ: là một người đàn ông mặc trang phục đua xe đang tay trong tay với cô gái mặc sườn xám xanh biếc.
Viêm Trì đã biến đổi một chiếc moto cũ phong cách cổ điển của mình để làm nơi trưng bánh ngọt. Yên xe được kéo dài thêm về phía sau bằng một chiếc bàn gỗ lớn, mặt trên bày rất nhiều bánh nướng nhỏ, bánh rán và nhiều loại bánh ngọt khác nhau, đều là tự tay Hứa Chi Lam làm. Không quá cầu kỳ nhưng rất tinh tế, giữ nguyên tính chân thực của món ăn, thêm vào đó là hoa và đồ trang trí, trông vô cùng ngon miệng.
Một ngày trước đám cưới, một loạt hoa và cây trang trí đã được vận chuyển bằng đường hàng không đến khách sạn. Chủ yếu là hoa hồng trắng và hoa hải đường đỏ, cùng với nhiều loại hoa nhỏ khác nhau màu hồng, xanh lam và lá cây xanh ngát. Nghệ nhân cắm hoa đã thiết thế bối cảnh xung quanh khác sạn cũng như bên trong sân khấu như một khu vườn nở rộ, hoa cỏ trải khắp mọi nơi —— hoa cắm trong chai, rải rác trên mặt đất, buộc giữa các lan can......
Sau khi đến khách sạn, Nghê Thường vội vàng thay quần áo ra, sau đó lại ngồi trước bàn trang điểm.
Qua cả một buổi sáng náo loạn, lớp trang điểm của cô đã trôi đi......
Các phù dâu giúp tháo vương miện và búi lại tóc phía sau. Ba cô gái luống cuống tay chân tạo kiểu, thấp giọng bàn tán về kiểu tóc.
Nghê Thường chạm vào một lọn tóc trên thái dương và từ từ mỉm cười. Cô không muốn trang điểm đậm và cũng không thuê chuyên gia trang điểm. Một kiểu tóc đơn giản như vậy đã rất tuyệt rồi và sẽ còn ý nghĩa hơn nếu được vấn bởi những người bạn thân của mình.
Trang điểm làm tóc xong xuôi, Nghê Thường cài chiếc trâm ngọc hoa hồng do chú rể tặng lên. Cuối cùng, cô thay bộ váy cưới sườn xám do chính tay ông cố làm.
Bên cạnh bàn trang điểm, Nghê Hồng Hạnh lặng lẽ nhìn cháu gái chuẩn bị, ánh mắt bà tràn đầy xúc động.
Nhận được ánh nhìn chăm chú của bà ngoại, Nghê Thường quay đầu nở nụ cười: "Bà ơi, nhìn con có đẹp không?"
"Đẹp." Nghê Hồng Hạnh cười, nhẹ giọng trả lời, hốc mắt bà phút chốc đỏ ửng, "Cháu gái của ta rất xinh đẹp......"
Cháu gái của bà, bảo bối duy nhất, hôm nay kết hôn rồi.
Làm sao lại nhanh như vậy chứ?
Trong ấn tượng của Nghê Hồng Hạnh, cháu gái vẫn còn là một đứa trẻ được quấn khăn, thời điểm đi theo bố mẹ trở lại Thành Đô, bác sĩ nói Nghê Thường bị suy dinh dưỡng, lúc đó tiếng khóc của cô nhỏ như một chú mèo con......
Rõ ràng bà chỉ mới đưa cô về nhà hôm qua.
Ngày đầu tiên cô bé mười tuổi đến nhà cổ, đêm đêm đứng trước cửa phòng rụt rè gọi bà và làm nũng, giờ đây đã kết hôn, ngủ cùng chồng......
Nghê Thường cong môi cười, đi đến ôm lấy bà ngoại.
Nghê Hồng Hạnh thở dài ra một hơi, dùng tay vuốt lưng cháu gái. Hai bà cháu im lặng ôm nhau trong chốc lát, Nghê Thường nghiêng đầu dựa vào vai bà, đột nhiên muốn khóc.... .
Tiếng cười trong phòng tiệc vang lên, dàn phù rể vẫn đang náo nhiệt, chàng trai tóc vàng vẫn luôn thích tranh cãi cùng Viêm Trì lại bĩu môi:
"...... có thể nói rằng ưu điểm lớn nhất của Viêm Trì là da mặt dày! Nếu không có da mặt dày thì làm sao có thể cưới được vợ chứ? Dù sao thì cô dâu cũng quá xinh đẹp, đúng không!"
"Huynh đệ, nhìn hai vợ chồng mày đôi khi tao cũng thấy xúc động.... . Nói thật, trước đây tao không tin vào tình yêu, cũng không muốn vướng vào hôn nhân. Nhưng bây giờ thấy hai người hạnh phúc như vậy, không chỉ có là tao mà là cả mọi người chung quanh nữa, đột nhiên lại có thêm một phần chờ mong tin tưởng vào tình yêu. Cho nên hôm nay bọn tao thật lòng chúc phúc mày, chúc mày và vợ tiếp tục hạnh phúc, nhất định phải cmn hạnh phúc cả đời đấy!"
Khách khứa cười to, ai ai cũng vỗ tay tán thưởng.
"Được rồi, đã đến lúc cháu đi vào rồi." Nghê Hồng Hạnh vỗ vỗ mu bàn tay cháu gái, sau đó gọi hai đứa trẻ cầm giỏ hoa đi đến.
Nam Nam và một cô bé nhà họ hàng chạy đến với một giỏ hoa nhỏ trên tay. Cô bé mặc váy voan màu tím nhạt ngẩng đầu cười ngọt ngào với Nghê Thường: "Thím nhỏ thật xinh đẹp!"
"Váy của thím nhỏ cũng đẹp!" Nam Nam ngồi xổm xuống, thật cẩn thận chạm vào tấm voan che đầu dài chấm đất của Nghê Thường trên sàn. Cậu bé cũng mặc cùng kiểu tây trang đen với Viêm Trì, nhìn qua trông như một ông cụ non.
Nghê Thường trìu mến hôn lên mặt hai đứa trẻ rồi đứng dậy hít một hơi dài.
Cánh cửa phòng tiệc hé mở, khách khứa lần lượt đứng dậy hướng ánh mắt mong đợi về phía cửa. Nhìn thấy những gương mặt quen thuộc qua cánh cửa, thần kinh căng thẳng của cô cũng dịu đi phần nào.
Theo nghi thức, cô dâu thường được bố dẫn vào lễ đường. Ban đầu Nghê Thường chỉ nghĩ để bà ngoại đi cùng hoặc đơn giản là tự mình đi, nhưng dù thế nào đi nữa thì phân đoạn này cũng sẽ có chút ngượng ngùng.
← Ch. 63 |