Truyện:Chấp Niệm Của Nàng – Tình Kiếp Của Chàng - Chương 87

Chấp Niệm Của Nàng – Tình Kiếp Của Chàng
Trọn bộ 88 chương
Chương 87
0.00
(0 votes)


Chương (1-88)

Đường Thời Ngữ vẫn còn có chút xấu hổ vì chuyện xảy ra lúc chiều, không muốn đối mặt với Cố Từ Uyên nên đơn giản là ngủ thiếp đi.

Khi mở mắt ra, bầu trời đã tối. Cô ngủ có chút choáng váng, kiểm tra thời gia, 19:04.

Đường Thời Ngữ rửa mặt sạch sẽ, không trang điểm rời khỏi phòng.

Đập vào camera lúc này là toàn bộ khuôn mặt hoàn mỹ của cô.

Đường Thời Ngữ đứng trên cầu thang, bắt gặp ánh mắt của người đànông vừa đi ra khỏi bếp với bữa tối.

Anh cười nhẹ, "Tôi vừa định gọi em, tới đây ăn cơm đi."

Đường Thời Ngữ ngơ ngác ngồi xuống trước bàn ăn, nhìn một bàn thức ăn trước mắt, kinh hãi đến không ngậm miệng lại được.

"Cậu làm?"

"Ừm."

"Tất cả?"

Đường Thời Ngữ xúc động thở dài. Cầm thìa, từ từ nhấp một ngụm soup.

Rất ngon, đó là hương vị mà cô thích. Các thức ăn này cũng là hương vị yêu thích của cô.

Truyện chỉ đăng tại wordpress strawberrybh. wordpress, được edit và beta bởi dzitconlonton. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy và không có sự đồng ý của Strawberry B. Truyện được edit phi lợi nhuận và không có sự đồng ý của tác giả. Mong bạn có thể quay về trang chính chủ để đọc full bộ truyện.

"Tiền bối thích là được rồi."

Đường Thời Ngữ ngơ ngác ngước mắt lên, lại đụng vào ánh mắt nhu tình của nam nhân.

Vành tai nóng lên, trái tim đập nhanh hơn một lần nữa.

Một bữa tối rất yên tĩnh, không giống như cuộc trò chuyện lần đầu tiên của họ. Có lẽ có một máy quay, nên cô có một chút thận trọng.

Đường Thời Ngữ len lén nhìn người đàn ông đối diện một cái, vẻ mặt anh tự nhiên từ đầu đến cuối, giơ tay nhấc chân đều lộ ra cao quý, không nhanh không chậm, thong dong bình tĩnh.

Đêm đầu tiên trôi qua yên tĩnh và nhạt nhẽo, sau bữa ăn, cô ôm gối, nằm trên ghế sofa để đọc kịch bản, anh ngồi trên thảm dưới ghế sofa, trên đùi với một máy tính xách tay, màn hình là dữ liệu dày đặc.

Hình ảnh rất ấm áp, đặc biệt healing.

Thỉnh thoảng, Đường Thời Ngữ đứng dậy muốn đi xuống, Cố Từ Uyên giống như có mắt ở đằng sau đầu, cầm ly nước từ trên bàn đưa cho cô, hoặc đưa khăn giấy qua.

Đường Thời Ngữ kinh ngạc nhìn chằm chằm vào tay hắn.

Cố Từ Uyên không nhận được phản hồi, quay đầu lại nhìn cô.

Cô mím môi, nhận lấy đồ, thì thầm cảm ơn

Cố Từ Uyên "ừm" rất tự nhiên, rồi quay lại tiếp tục công việc của mình.

Rõ ràng anh đang tập trung vào công việc của mình, nhưng dường như anh luôn chú ý đến cô.

Bùng nổ ngay lập tức.

Một trong hai người là ngôi sao mới trong làng giải trí, người còn lại là hot nhất trên mạng, một người thì ngọt ngào dễ chịu, người còn lại thì lạnh lùng và quý phái, rõ ràng là ít phù hợp nhất, nhưng họ có thể nhanh chóng nhập vai các cặp đôi. Vào đêm đầu tiên, có vẻ như cũng rất hài hòa và thoải mái.

Truyện chỉ đăng tại wordpress strawberrybh. wordpress, được edit và beta bởi dzitconlonton. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy và không có sự đồng ý của Strawberry B. Truyện được edit phi lợi nhuận và không có sự đồng ý của tác giả. Mong bạn có thể quay về trang chính chủ để đọc full bộ truyện.

Đội quân hùng hậu của couple này đã tăng lên chỉ sau một đêm.

Buổi tối, livestream lúc 12 giờ dừng lại, hai người trở về phòng.

Đến cửa phòng, anh ngăn cô lại.

Cố Từ Uyên chậm rãi bước tới.

"Đừng hiểu lầm tôi, đó là chị gái tôi, Cố Minh Nguyên, tôi không có bạn gái nào cả, và tôi luôn độc thân."

"Đương nhiên, không có bạn gái cũ."

Thấy cô ngẩn người, anh không nhịn được cười, xoa xoa tóc cô, "Ngủ ngon."

Vì nụ cười đó, vì hành động đó của anh mà Đường Thời Ngữ mất ăn mất ngủ.

Thật khó để cô không nghĩ sâu về ẩn ý trong lời nói của anh.

Giải thích cho cô hiểu, vì sợ cô hiểu lầm, có vẻ như anh biết rất rõ sở thích và tính cách của cô, và luôn biết cô muốn làm gì.

Tất cả đều trùng khớp với nhau, và cô....... rất vui.

Mỗi ngày ghi hình chương trình đều diễn ra suôn sẻ hơn ngày trước.

Người hâm mộ nhận thấy Đường Thời Ngữ rất dễ xấu hổ, và ánh mắt của Cố Từ Uyên luôn hướng về cô.

Tiểu Phá đứng ra làm rất nhiều video clip về couple cho đội quân hùng hậu, video này đã lan truyền nhanh chóng, người qua đường sau nhìn thấy đều sẽ cảm khái một câu, tình cảm của bọn họ thật tốt, hình như anh rất yêu cô.

Những người hâm mộ làm việc trong lĩnh vực tâm lý học đã viết một bài dài để phân tích sự tương tác giữa hai người, tiếp thêm một ngọn lửa cho couple này.

Cố Từ Uyên cũng mất rất nhiều fan nữ chỉ trong vài ngày bởi vì những bằng chứng này.

Thật sự không có cách nào gột rửa, người Rửa thật sự là không cần rửa, ai cẩn thận chú ý đều có thể nhìn ra được sự mập mờ, huống chi tiết của chương trình này hoàn toàn không chỉnh sửa, toàn bộ đều quay thẳng mặt, không có tình huống mà tổ chương trình cố ý dẫn dắt.

Đối với việc này, Cố Từ Uyên không thèm để ý chút nào, đặt những lời phản đối và chỉ trích trên mạng, ném ra sau đầu.

Anh bắt được cô, cho dù là ai phản đối cũng không có giá trị.

Đường Thời Ngữ không lướt mạng, cũng không biết bên ngoài sóng gió đẫm máu. Đêm qua trời mưa to, cô quên đóng cửa sổ, đêm lạnh, buổi sáng thức dậy có chút sốt nhẹ.

Hai năm quay phim, tình trạng mang bệnh ra sân khấu thường xuyên xảy ra, cô không để trong tâm trí, thức dậy sớm, chuẩn bị cho chuyến đi ngày hôm nay.

Hôm nay họ sẽ đi câu cá bên bờ sông, những con cá có thể được đổi lấy thức ăn khác với những người khác trong thị trấn, thức ăn đổi được và số cá còn lại là khẩu phần ăn của họ trong ba ngày tới.

Truyện chỉ đăng tại wordpress strawberrybh. wordpress, được edit và beta bởi dzitconlonton. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy và không có sự đồng ý của Strawberry B. Truyện được edit phi lợi nhuận và không có sự đồng ý của tác giả. Mong bạn có thể quay về trang chính chủ để đọc full bộ truyện.

Khởi hành lúc 7 giờ sáng, đi bộ đến bờ sông mất nửa tiếng.

Cô vẫn chưa trang điểm như trước, nhưng Cố Từ Uyên lại nhìn thấy màu đỏ nhạt trên mặt cô.

Khẽ cau mày, vừa định gọi cô, chỉ thấy cô đi về một hướng khác.

"Tôi đi qua kia, cậu ở đây đi." Cô vẫy tay, rời đi.

Cố Từ Uyên lo lắng nhìn bóng lưng cô, cần câu trên tay khẽ nhúc nhích, anh thu hồi ánh mắt, kéo con cá lên.

Suốt hai tiếng đồng hồ, Cố Từ Uyên câu được cả thùng. Anh xoa xoa cổ bị đau của mình, đứng dậy tìm cô.

Hóa ra, anh thấy một người đàn ông lạ đang ngồi bên cạnh cô và nói chuyện với cô.

Người đàn ông đó có vóc dáng chuẩn, cao, nước da ngăm đen, và là kiểu người đàn ông có nhiều hormone.

"Tiền bối."

Đường Thời Ngữ quay đầu lại, mặt còn đỏ hơn lúc sáng.

Người đàn ông lạ mặt cũng quay đầu lại, gương mặt lộ ra trong ống kính của Cố Từ Uyên.

[ Đường Thời Ngữ mắc cỡ à? Mặt cô ấy đỏ quá. ]

[ A, người đàn ông này thật ngon! Nóng quá! ]

Cố Từ Uyên mím môi, nhìn thẳng vào tay người đàn ông đang cầm cần câu, kiên quyết nhìn chằm chằm, như muốn nhìn ra một cái lỗ.

Màn hình:

[ Anh trai có tức giận không?]

[ Anh ấy đang vội, anh ấy đang vội, anh ấy đang rất vội! Ghen à? ]

[ Ánh mắt của anh tôi thật đáng sợ, như thể sắp xé nát mọi người. ]

Đường Thời Ngữ nghiêng đầu, "Làm sao vậy?"

Mặt Cố Từ Uyên tối sầm lại, anh chuyển tầm mắt sang khuôn mặt của người đàn ông.

Người kia sửng sốt một chút, lắc đầu cười cười, anh ta quay đầu nhìn Đường Thời Ngữ, giọng điệu rất dịu dàng, "Không ngờ nhìn thấy cậu ở đây, nhiều năm không gặp, nói chuyện một chút liền quên thời gian."

"Tôi nên cảm ơn cậu, tôi đã thu được rất nhiều ngày hôm nay." Đường Thời Ngữ chỉ vào cùng một giỏ đầy cá, lịch sự đáp lại bằng nụ cười.

Nụ cười kia đặc biệt chói mắt trong mắt Cố Từ Uyên, anh rất muốn xông lên, che mắt cô lại, không cho cô nhìn người khác.

Anh khó chịu nắm chặt nắm đấm, tự ngược đãi mình mà không làm gián đoạn cuộc trò chuyện giữa hai người kia.

"Gần trưa rồi, tôi phải gấp rút trở lại quân đội, cậu lưu lại thông tin liên lạc đi. Tôi sẽ rời thành phố H trong vài ngày nữa, tôi sẽ liên lạc lại với cậu sau, hôm nay tôi sẽ không trì hoãn việc ghi hình chương trình hôm nay của cậu đâu."

Nói xong, đứng dậy, kéo áo khoác quân phục trên mặt đất vào lòng.

Cố Từ Uyên và cư dân mạng lúc này mới thấy rõ anh ta mặc quần quân đội.

Đường Thời Ngữ biết anh ta đang nói về chuyện vừa mới thương lượng giúp cô tìm người, vì thế gật đầu, "Trên đường anh cẩn thận một chút."

"Được rồi, tạm biệt."

Khi người đàn ông đi ngang qua Cố Từ Uyên, hơi gật đầu với anh, sau đó lướt qua.

Trên đường trở về, Cố Từ Uyên không nói một lời, thân thể Đường Thời Ngữ không thoải mái, sắc mặt buồn bực, cũng không muốn mở miệng.

Lần đầu tiên cảm nhận được sự lo lắng trước cơn bão trên truyền hình trực tiếp.

[ Nghẹt thở, tôi sợ nhất bầu không khí căng thẳng và chán nản này. ]

[ Sợ thêm một cái, anh trai thực sự rất tức giận. ]

[ Nhanh lên thổ lộ ah! Anh lính đó trông rất tốt, sắp bị cưa mất rồi? ]

Bữa tối vẫn do hai người cùng nhau làm, không giống như trước đây, cảm xúc của cả hai đều rất chán nản.

Truyện chỉ đăng tại wordpress strawberrybh. wordpress, được edit và beta bởi dzitconlonton. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy và không có sự đồng ý của Strawberry B. Truyện được edit phi lợi nhuận và không có sự đồng ý của tác giả. Mong bạn có thể quay về trang chính chủ để đọc full bộ truyện.

Trong phòng bếp, lúc Cố Từ Uyên cầm đồ, vô tình chạm vào ngón tay cô.

Nhiệt độ cao đến mức hơi đáng sợ.

Khuôn mặt của anh trở nên khó coi hơn, kéo cánh tay của cô, kéo mọi người đến trước mặt cô, sau đó vén mái tóc của cô, cúi xuống và dán trán lên cô.

Hành động dứt khoát, làm duy nhất một lần.

Bùng nổ ngay lập tức!

Đường Thời Ngữ từ từ suy nghĩ, cũng không trốn tránh, kinh ngạc nắm lấy quần áo, ôm lấy eo anh, đứng yên nhìn khuôn mặt dần dần to ra của anh, cảm giác được mùi thơm của anh phun lên mặt, nhìn đôi mắt thâm thúy của anh dần dần mất đi ý thức.

"Chị bị sốt."

"Hả?" Đường Thời Ngữ nhìn cái đầu đột nhiên rời đi của anh, cảm thấy vô cùng thất vọng, "Hả."

Cố Từ Uyên khó chịu thở dài một hơi, đưa cô đến bể bơi, cho cô tắm rửa sạch sẽ rồi lấy khăn tắm lau người sạch s4.

"Đừng làm gì hết, chị cần phải nghỉ ngơi."

Anh ước tính khoảng ít nhất là 38 độ 5.

Kéo cô về phòng, cô không nhúc nhích.

"Đói rồi, đi nấu cơm đây." Cô không chịu rời đi, khi ốm rất cố chấp.

Cố Từ Uyên bất lực nhìn cô, thật sự không còn cách nào, anh vội vàng nói "xin lỗi" rồi dùng sức ôm chặt người.

[!!! ]

[ Shit! ]

Màn hình lại bị nổ tung.

Số người xem trong buổi livestream tăng vọt, khi bóng dáng của hai người xuất hiện ở cửa phòng của Đường Thời Ngữ thì video bị sập.

Nhóm chương trình bị làm rối tung lên, gấp rút sửa chữa.

Cố Từ Uyên nhẹ nhàng đặt người lên giường, đắp chăn cho cô, rót một ly nước ấm vào tay cô.

"Nghe lời, nằm xuống trước đi, tôi sẽ làm thức ăn cho chị."

Cá và tôm không thể ăn, làm một ít mì đơn giản, ăn xong rồi cho cô uống thuốc, nếu không dạ dày của cô sẽ không thoải mái.

Cố Từ Uyên quỳ gối bên giường, dùng trán lại dò xét nhiệt độ của cô.

Khi cô rút lui, nhìn anh trong sự ngỡ ngàng với đôi mắt đầy ánh sao.

Cố Từ Uyên bị nhìn thấy sững sờ một lúc, không nhịn được, liền ở tư thế thân mật này, nghiêng đầu hôn lên môi cô một cái.

Truyện chỉ đăng tại wordpress strawberrybh. wordpress, được edit và beta bởi dzitconlonton. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy và không có sự đồng ý của Strawberry B. Truyện được edit phi lợi nhuận và không có sự đồng ý của tác giả. Mong bạn có thể quay về trang chính chủ để đọc full bộ truyện.

Cô cứng đờ, trợn tròn mắt.

Cố Từ Uyên bình tĩnh đứng dậy, đỡ cô nằm xuống, rời khỏi phòng.

Trong lúc livestream được khôi phục xong, Cố Từ Uyên đã đứng một mình trong bếp. Ống kính vừa chuyển, Đường Thời Ngữ nằm trên giường, ngẩn người nhìn trần nhà.

Một số cư dân mạng tinh ý suy đoán rằng năm phút bị thiếu chắc chắn đã xảy ra một chuyện gì đó mà không thể kể xảy ra, nhưng sự thật là gì, chỉ có người trong cuộc và ê-kíp chương trình biết, tai nạn phát sóng này cũng đã leo lên đầu danh sách bí ẩn chưa được giải quyết trong làng giải trí năm nay.

Bởi vì Đường Thời Ngữ bị bệnh phải nghỉ ngơi sớm, buổi livestream phát đến khi cô ăn xong liền dừng lại.

Sau khi phát sóng trực tiếp, trợ lý của Đường Thời Ngữ vội vàng chạy tới, bị Cố Từ Uyên ngăn ở ngoài cửa.

"Cô ấy đã uống thuốc, bây giờ đang ngủ, đừng vào, làm phiền cô ấy."

Trợ lý gật đầu, lại lặng lẽ rời đi.

Truyện chỉ đăng tại wordpress strawberrybh. wordpress, được edit và beta bởi dzitconlonton. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy và không có sự đồng ý của Strawberry B. Truyện được edit phi lợi nhuận và không có sự đồng ý của tác giả. Mong bạn có thể quay về trang chính chủ để đọc full bộ truyện.

Đường Thời Ngữ thức dậy sau ba giờ sáng.

Có khát một chút.

Cô đổ mồ hôi một chút, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Khi đứng dậy, ra khỏi giường, đang tìm đôi dép thì bất ngờ mắt cá chân của cô bị mắc kẹt.

Trước khi cô hét lên, người đàn ông đã kịp thời nói: "Tiền bối, là tôi."

Trái tim treo lơ lửng của Đường Thời Ngữ rơi xuống, bật đèn ngủ lên, nhìn thấy người đàn ông đang ngồi trên thảm dựa vào giường.

"Chị muốn làm gì?" Cố Từ Uyên đưa tay chặn ánh sáng, chậm rãi thích ứng với ánh sáng đột ngột.

"Khát, muốn uống nước."

"Ừm."

Mắt anh điều chỉnh độ sáng, đứng dậy để rót nước cho cô.

Đường Thời Ngữ nhìn chỗ ngồi vừa rồi, trong lòng dấy lên một trận sóng lớn.

Anh đang bảo vệ cô sao?

Cảm giác có chút quen thuộc.......

Nước ấm tràn vào cổ họng, làm ẩm cổ họng khô khốc của cô.

Cố Từ Uyên cúi xuống, thử lại nhiệt độ một cách tự nhiên, cô đã hạ sốt.

"Tôi không biết tại sao, tôi chỉ làm điều này trong tiềm thức. Tiền bối sẽ không cảm thấy đột ngột?"

Đường Thời Ngữ lắc đầu.

Cô có vẻ chấp nhận sự thân mật của nh một cách tự nhiên.

Và nụ hôn trước bữa tối, cô không quên. Đường Thời Ngữ không thể chịu đựng được sự mập mờ, huống chi trong chương trình, cô không thích làm một cặp đôi thật trong một mối quan hệ giả, cô cảm thấy tối nay nhất định phải hỏi rõ ràng.

"Tại sao hôn tôi?"

Cố Từ Uyên vén góc chăn bông cho cô, rồi ngồi xuống bên giường, đôi mắt đen của anh thêm một tia trìu mến trong màn đêm đen tối.

"Tiền bối nghĩ tôi là người không đáng tin cậy sao?"

Cô lắc đầu. Anh rất lịch sự, đối xử với mọi người luôn xa cách, đi kèm với sự lạnh lùng, lịch sự nhưng đứng cách xa mọi người hàng ngàn dặm.

Truyện chỉ đăng tại wordpress strawberrybh. wordpress, được edit và beta bởi dzitconlonton. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy và không có sự đồng ý của Strawberry B. Truyện được edit phi lợi nhuận và không có sự đồng ý của tác giả. Mong bạn có thể quay về trang chính chủ để đọc full bộ truyện.

Cố Từ Uyên đột nhiên nhẹ giọng cười, "Tiền bối cảm thấy, tôi chuyên tâm như vậy sao?"

"Hả?, " Cô không hiểu.

Anh đã chịu đựng rất lâu rồi, đến chương trình này cũng vì cô, lúc này dứt khoát nói rõ hơn: "Tôi sẽ không vì hiệu quả chương trình mà làm những việc mình không thích, càng không phải loại đàn ông sẽ chiếm tiện nghi, làm cho người ta thèm muốn."

"Đến đây là có lý do riêng, bởi vì chị đang ở đây. Nụ hôn đó, là không thể không kìm lòng được."

Đại não Đường Thời Ngữ ù một chút, mặt thật vất vả hạ nhiệt, tựa hồ lại nóng lên.

Cố Từ Uyên thở dài một hơi, vốn không muốn quay chương trình mấy ngày. Sợ rằng cô nghĩ rằng anh bốc đồng.

Nhưng chỉ có chính anh mới biết, chẳng qua đây chỉ là một kế hoạch đã sắp đặt từ lâu, là sớm nhớ thương cô mà thôi, anh rất muốn giả vờ làm thật, nhưng điều kiện tiên quyết là trái tim cô ở chỗ anh.

"Ghét không?"

Anh không thể chịu đựng được, từ từ đến gần, yêu cầu một nụ hôn nhẹ nhàng.

Đường Thời Ngữ đỏ mặt lắc đầu.

"Vậy thì tôi sẽ làm như cậu đã đồng ý."

Anh từ từ đắm chìm vào trong bóng tối, từ từ thổ lộ tất cả tình yêu ẩn sâu bên trong nhiều năm, không để giữ lại thứ gì.

Cô còn bệnh, anh không thể đi quá xa, nhưng trong lòng anh lại choáng ngợp, ban ngày cô mỉm cười với người đàn ông khác, anh nhất định phải tìm hiểu mối quan hệ của hai người.

Môi và răng đan xen vào nhau, anh thở gấp.

"Ban ngày, người đàn ông đó là ai?"

Truyện chỉ đăng tại wordpress strawberrybh. wordpress, được edit và beta bởi dzitconlonton. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy và không có sự đồng ý của Strawberry B. Truyện được edit phi lợi nhuận và không có sự đồng ý của tác giả. Mong bạn có thể quay về trang chính chủ để đọc full bộ truyện.

"Bạn học cấp ba của tôi......"

"Anh ta thích chị." Anh tức giận cắn cô.

Cô đau vai, co rúm lại, "Không phải, cậu ta không thích tôi."

"Chị nói gì? Tại sao lại liên quan với chị."

"Cậu ghen à?" Cô vùi đầu vào ngực anh, ngón tay luồn sâu vào mái tóc ngắn của anh.

"Hừ, ghen, tôi không muốn chị nhìn anh ta, chỉ muốn chị cười với tôi thôi."

Cô mỉm cười nhẹ nhàng, khiến anh tấn công dữ dội hơn, Đường Thời Ngữ đã trải qua những điều này ở đâu rồi, thoải mái ngẩng cổ lên.

Cô thậm chí còn cầu xin sự tha thứ, "Cậu ấy thích một người bạn tốt của tôi từ thời trung học, nhưng cô gái đó đã mất liên lạc với tất cả chúng tôi sau khi tốt nghiệp, cậu ta luôn nhớ cô ấy, cậu ấy đã không tìm thấy cô ấy trong nhiều năm, vì vậy hỏi tôi có liên lạc với cô gái đó không.

"Cậu ta hỏi đúng người, cô gái đó đã gửi email với tôi năm ngoái, nhưng không có tin nhắn gì trong một năm nữa, tôi không biết liệu cô ấy có còn ở nơi mà cô ấy đã nói một năm trước hay không."

Đường Thời Ngữ giấu diếm địa chỉ, dự định xác định xong sẽ trả lời anh ta.

Nếu vẫn còn thì họ vẫn còn duyên, bởi vì người đàn ông đó sẽ đi đến nơi đó để gìn giữ hòa bình. Đường Thời Ngữ không cần phải làm nhiều hơn, họ nhất định sẽ gặp nhau.

....

Đường Thời Ngữ ngủ thiếp đi.

Truyện chỉ đăng tại wordpress strawberrybh. wordpress, được edit và beta bởi dzitconlonton. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy và không có sự đồng ý của Strawberry B. Truyện được edit phi lợi nhuận và không có sự đồng ý của tác giả. Mong bạn có thể quay về trang chính chủ để đọc full bộ truyện.

Sắc trời trắng bệch, Cố Từ Uyên từ trên giường đứng dậy, giúp cô đắp chăn lại, rời khỏi phòng.

Sau khi xác định mối quan hệ, chỉ số mập mờ giữa hai người đã đạt đến đỉnh điểm, bong bóng màu hồng đầy màn hình gần như phá vỡ giới hạn của mạng.

Kết thúc đợt quay đầu tiên, Đường Thời Ngữ kéo vali từ trong phòng đi ra, thấy Cố Từ Uyên dựa vào cửa, đang chờ cô.

Anh cầm hành lý của cô một cách tự nhiên, và một tay khác ôm cô.

"Không biết bao lâu nữa thì mới thực hiện xong vở kịch giả..........." Phó đạo diễn xúc động, nhìn bóng lưng hai người.

Có vô số trường hợp kiểu này trong vòng tròn, hầu hết trong số họ là tình yêu.

Tổng đạo diễn nhớ tới cuộc điện thoại kia của Cố Minh Nghệ, lại ý vị thâm trường vuốt cằm, "Có lẽ không bao lâu nữa sẽ có tin tốt."

**

Vào một đêm bình thường của tháng ba, Đường Thời Ngữ hoàn thành công việc, trở lại căn hộ nhỏ của mình, ở cửa, nhìn thấy Cố Từ Uyên, và một vài chiếc vali chất đống dưới chân.

"Sao anh ở đây?"

Đường Thời Ngữ lao vào vòng tay của anh, xoa xoa mặt anh.

Truyện chỉ đăng tại wordpress strawberrybh. wordpress, được edit và beta bởi dzitconlonton. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy và không có sự đồng ý của Strawberry B. Truyện được edit phi lợi nhuận và không có sự đồng ý của tác giả. Mong bạn có thể quay về trang chính chủ để đọc full bộ truyện.

Người đàn ông ôm lấy eo cô, cười khẽ bên tai cô: "Nhớ em, được không?"

"Muốn chết à." Cô trầm giọng đáp.

Đáp lại cô là một nụ hôn dài và sâu.

Sau khi kết thúc cảnh quay phần đó, Cố Từ Uyên tuyên bố rút khỏi làng giải trí, hiện đã quay lại công ty. Thời gian đầu mới yêu, anh được giao đi thuyết trình về một dự án ở nước ngoài, sau khi ở nước ngoài một tháng, chỉ có thể gặp cô thông qua video mỗi ngày, và anh cũng nhớ cô lắm.

Cố Từ Uyên đau khổ: "A Ngữ, anh bị đuổi rồi."

Đường Thời Ngữ:??

Sau khi Cố Từ Uyên tiếp quản công ty, anh đã bàn giao một số dự án lớn cho Thời Viễn Entertainment, Đường Đồng đã nở nụ cười khi gọi điện, khen Cố Đông đã có một cậu con trai kháu khỉnh.

Truyện chỉ đăng tại wordpress strawberrybh. wordpress, được edit và beta bởi dzitconlonton. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy và không có sự đồng ý của Strawberry B. Truyện được edit phi lợi nhuận và không có sự đồng ý của tác giả. Mong bạn có thể quay về trang chính chủ để đọc full bộ truyện.

Cố Đông, người đang đi nghỉ mát, biết Cố Từ Uyên đã làm gì, tức giận đuổi người ra khỏi nhà.

Tiếng gầm chói tai vẫn còn văng vẳng bên tai"

"Thích lật bài ngược quá thì đi làm con rể cho người ta luôn đi."

Cố Từ Uyên của người cha bất bình: "Ba anh không muốn anh nữa, em phải nhận anh."

Đường Thời Ngữ cười không nổi, chẳng trách cha cô ngày nào cũng đắc thắng như đón gió xuân, hóa ra là như thế này.

"Được rồi, cuối tuần cùng em về nhà, cha Đường sẽ yêu anh."

Chương (1-88)